Chương 7.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Châu Kha Vũ yêu đương rồi

Khi lễ hội hóa trang kết thúc, một học muội năm nhất xinh đẹp trong ban xã hội đã ngượng ngùng ngăn Châu Kha Vũ đang lẻ trốn về ký túc xá, tỏ tình với hắn trong đêm đầy sao với sự trợ giúp của ánh đèn rải rác và nhạc nền.

Lâm Mặc đang lôi kéo Châu Kha Vũ, người đã đồng ý cùng đi ăn lẩu nhưng lại nuốt lời, đột nhiên nghe thấy Châu Kha Vũ đồng ý

Học muội vừa kinh ngạc vừa vui vẻ ôm lấy cánh tay Châu Kha Vũ, hắn chậm rãi xoa mái tóc cô bé, đôi nam nữ nhanh chóng đi về phía văn phòng, chỉ còn lại mình Lâm Mặc đứng ngẩn người trong gió

Lâm Mặc quay người, nhìn thấy Lưu Vũ đứng bên cạnh Lưu Chương và Trương Gia Nguyên

Khoảng cách không quá xa, vẻ mặt của Lưu Vũ có chút ảm đạm

Lâm Mặc thấy Lưu Vũ hơi ngẩng đầu về phía mình, liền vỗ nhẹ vào lưng Lưu Chương và Trương Gia Nguyên đang trò chuyện vui vẻ, cậu chỉ về hướng cổng trường có dãy lầu ký túc xá, nở nụ cười.

Châu Kha Vũ cảm thấy bản thân thật sự điên rồi. Ngày hôm sau lúc hắn tỉnh dậy, mở điện thoại lên thì thấy người liên hệ có avatar thỏ mặt trăng dễ thương bảo sẽ mang bữa sáng cho hắn, sau đó hắn mới nhận ra mình đã  đồng ý lời tỏ tình của học muội

Học muội là hoa khôi của khoa biểu diễn năm nhất, có vẻ ngoài ngọt ngào nhưng lại có dáng người cao ráo nóng bỏng, cô ấy ở ban đối ngoại rất tận tâm làm việc, luôn nở nụ cười tươi tắn khi gặp đồng nghiệp, tuy chỉ tổ chức một vài sự kiện nhỏ nhưng Châu Kha Vũ đã chủ ý đề bạt cô thành thành viên chủ chốt.

Hắn đương nhiên không nhận ra có bao nhiêu nữ sinh năm nhất đang đổ xô gia nhập khoa; nhưng học muội này thì khác với những cô gái kia, cô ấy chỉ liên lạc với hắn vì chuyện công việc, cũng chỉ có Châu Kha Vũ thỉnh thoảng mới đến văn phòng tìm chủ tịch ban, lúc đó vừa hay gặp cô ấy vừa trực ban xong, mới hỏi một câu đơn giản như " Rảnh không?"

Nếu hắn từ chối, cô ấy sẽ chỉ gật đầu cười, tỏ vẻ tiếc nuối rồi bỏ đi trước

Nếu hắn đồng ý, cô ấy sẽ lộ ra sự vui vẻ, luôn duy trì khoảng cách xã giao phù hợp với hắn, trên đường đi sẽ luôn tìm những chủ đề hài hước thú vị

Cô ấy không vượt quá chuẩn mực, tính cách tốt đẹp, cũng rất xinh đẹp, Châu Kha Vũ vẫn có ấn tượng tốt với cô ấy

Nghĩ đến đây, Châu Kha Vũ cảm thấy yêu đương với học muội này cũng không có gì bất lợi

Nam sinh mà có được bạn gái xuất sắc như thế là một may mắn

" Thật ngại quá... Vừa mới dậy"

"Không sao đâu ~ Em đã nhờ người giao đồ ăn sáng qua rồi!"

Sau vài giây nhận được tin nhắn, Châu Kha Vũ nghiêng người liếc nhìn xuống dưới giường, quả nhiên nhìn thấy trên bàn có sữa đậu nành và bánh bao nhưng đã nguội từ lâu.

" Chúng ta cùng nhau ăn trưa nhé~"

Qua màn hình, Châu Kha Vũ có thể hình dung ra nụ cười ngọt ngào tràn đầy hạnh phúc của cô gái.

Hắn hẹn ở canteen của trường, tắm rửa xong và mặc quần áo, cắn một miếng bánh bao, hắn kinh ngạc, không có mùi vị gì hết. Sau khi uống một ngụm sữa đậu nành, hắn bị sặc vì bột kết tủa. Khẽ cau mày, sau đó ném bữa sáng yêu thương của mình vào thùng rác.

Chuẩn bị ra ngoài ăn trưa, Lâm Mặc tình cờ mở cửa đi vào

" Châu Kha Vũ, mày đi đâu đấy?"

" Ăn trưa"

" Mày thế mà lại không gọi đồ ăn mà đi đến canteen ăn trưa á?" Lâm Mặc sửng sốt, nhanh chóng nhận ra sự khác thường, "Đi với ai?

".....Bạn gái"

Hắn không biết tại sao, nhưng rất khó để nói ra hai từ đó

Sắc mặt Lâm Mặc lạnh đi, liếc nhìn từ trên xuống dưới Châu Kha vũ,  khi đối phương có vẻ không vui, mới đảo mắt

" Châu Kha Vũ, mày với Lưu Vũ sao rồi?"

" Cái gì mà sao rồi, vốn dĩ chẳng có chuyện gì"

Nhắc đến tên người này, giọng điệu thờ ơ thường ngày của Châu Kha Vũ  mang theo một chút kích động bất thường

Lâm Mặc khẽ " chậc " một tiếng :" Phòng cũng đã mở rồi,cái gì cũng không có là sao?"

Lại nhìn Châu Kha Vũ, một nét ửng hồng kỳ lạ đột nhiên xuất hiện trên khuôn mặt điển trai, sau đó hắn nghiến răng nhìn Lâm Mặc

" Đừng có nói bậy! Lâm Mặc, mày đừng có giúp người ngoài, cái gì cũng nghe Lưu Chương"

Hắn đẩy Lâm Mặc ra,  rời khỏi ký túc xá mà không thèm quay đầu nhìn lại.

Lâm Mặc nhìn theo bóng lưng hắn, khẽ thở dài, từ xa vang lên âm thanh

" Châu Kha Vũ, mày thật ngây thơ"

Thật quá ấu trĩ, làm lãng phí tâm ý của mình thì thôi đi, còn làm lãng phí tâm ý của những cô gái khác.

Nghĩ đến đây, Lâm Mặc lấy điện thoại ra, mở giao diện trò chuyện với Lưu Vũ

Thế giới trong quán bar không giống với thế giới trong khuôn viên trường.

Châu Kha Vũ  đang làm thêm tại quán bar một cách có trật tự, hết ly này đến ly cocktail khác đều được tạo ra nhờ bàn tay của hắn. Một ly Bloody Mary vừa được gửi đi,  đống đơn đặt hàng khổng lồ vừa đổ về cuối cùng cũng kết thúc.

Hắn nghiêng đầu, ngón tay mảnh khảnh ấn vào bên gáy nhẹ nhàng xoa bóp. Nhìn lên, một người mặc áo khoác đen dày cộp đang chào hắn

 Nuốt lệ chí dưới mắt anh, vẫn như mọi khi, làm say lòng người.

" Singapore Sling"

Lưu Vũ nở nụ cười

Châu Kha Vũ nghiêm mặt, gật đầu, bắt đầu pha chế

Khuỷu tay Lưu Vũ đặt trên quầy, tỉ mỉ phác họa lại dáng vẻ khi làm việc của Châu Kha Vũ : một cái áo đen bên trong, áo sơ mi trắng hở cúc cùng áo khoác da đen bên ngoài; những ngón tay mảnh mai nhạy bén như con thoi đưa qua lại giữa các dụng cụ, chiếc vòng cổ bằng bạc đeo trên cổ, đôi mắt hắn lấp lánh quyến rũ dưới ánh đèn; ánh mắt nghiêm túc và lạnh lùng, đôi lông mày hơi cau lại thể hiện khí chất anh hùng của một chàng trai trẻ.

Hắn đẩy ly Singapore Sling về phía trước, không dừng lại dù chỉ nửa giây, nhanh chóng rút tay về.

Lưu Vũ cười lạnh, ấn chiếc cốc vào giữa ngón trỏ và ngón đeo nhẫn, nhấp một ngụm

Châu Kha Vũ bị ánh mắt của Lưu Vũ, người đã đặt món làm phiền

Rõ ràng rượu cũng đã đưa rồi, anh ta sao lại chưa đi?

Tại sao vẫn hứng thú dựa vào quầy bar, từ từ nếm rượu, từ từ nhìn về phía hắn....?

Cảm thấy trong lòng như có lửa đốt nhưng không thể nào tự mình dập tắt được.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net