7.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Công diễn 2 sắp đến, mọi người một mặt bận rộn tập luyện, một mặt vẫn không quên bày trò bát nháo. 

Đặc biệt là Trương Gia Nguyên và Lâm Mặc, thần không biết quỷ không hay phối hợp ăn ý với các anh em trong Doanh lén trốn ra ngoài, lúc về xách theo rất nhiều bia và đồ ăn vặt.

1201 tối nay trở thành tụ điểm ăn chơi dẩy múa.

Trương Gia Nguyên bày đống đồ ăn ra bàn, gọi với theo Châu Kha Vũ.

"Sắp vào trận rồi còn đi đâu đấy?"

"Mời khách. "

"Khách nào??? Không phải đã đủ hết ở đây rồi sao??? "

Trương Gia Nguyên không nhận được câu trả lời, bởi bóng người cao lớn của Châu Kha Vũ đã mất dạng sau cánh cửa.



Châu Kha Vũ theo trí nhớ đi vào nhà ăn, quả nhiên bắt được Lưu Vũ với Nine, mỗi người một bát ngũ cốc đầy hụ, đang ăn đến phồng má. Châu Kha Vũ bật cười, vậy mà nói muốn giảm cân cơ đấy.

Lưu Vũ ăn đến say sưa, lúc được ăn ngon sẽ bày ra vẻ mặt cực kỳ thỏa mãn, nhắm mắt tận hưởng, Châu Kha Vũ đi đến đứng lù lù sau lưng cũng không hề phát giác.

Châu Kha Vũ gắng nhịn xuống, nhưng cuối cùng vẫn để bản năng lấn át lý trí, ngựa quen đường cũ thò tay chọt một phát vào bên má trắng trẻo đang phồng lên như cái mochi của Lưu Vũ.

Lưu Vũ tưởng Nine giở chứng trêu chọc mình, quay phắt lại định cho cậu một bài, ai ngờ đập vào mắt là phần ngực to rộng của ai đó, ngửa mặt nhìn lên thì thấy Châu Kha Vũ đang cười rất chi là vui vẻ. Lưu Vũ suýt thì phun hết ngũ cốc trong miệng. 

Biểu cảm của Nine cũng hết sức khó đỡ.

Cái quỷ gì vậy?!!!

Châu Kha Vũ không hề che dấu đem ánh mắt dịu dàng dán lên người Lưu Vũ.

"Sang phòng tụi em chơi không? "

Quả không ngoài dự đoán, Lưu Vũ lắc đầu ngay tắp lự.

"Sang đi. Vui lắm. Đám Trương Gia Nguyên mang về rất nhiều đồ ăn vặt."

Châu Kha Vũ 28 tuổi quả nhiên cao tay hơn Châu Kha Vũ 19 tuổi, rất biết cách dụ dỗ. Lưu Vũ hơi lưỡng lự, Nine thì nghe đến đoạn "đồ ăn", lại còn được nhấn mạnh là "rất nhiều", hai mắt lập tức sáng như đèn pha ô tô, nhanh chóng tống hết chỗ ngũ cốc còn lại vào miệng, vui vẻ kéo tay Lưu Vũ. 

"Đi! Tụi này đi! "

"Em còn chưa ăn hết ngũ cốc nữa... "

Lưu Vũ yếu ớt kháng cự.

"Để anh! "

Nine không ngần ngại cầm luôn bát ngũ cốc của Lưu Vũ, dùng tốc độ ánh sáng xử lý gọn ghẽ, sau đó vui vẻ khoác tay cậu, cùng với Châu Kha Vũ đang che miệng cười thẳng tiến 1201.


Khách mời của Châu Kha Vũ khiến cả hội há hốc mồm.

Trương Gia Nguyên khều khều Châu Kha Vũ.

"Anh, không phải anh với Lưu Vũ phải hạn chế tương tác à... "

"Đằng nào đoạn này cũng đâu được lên sóng. "

Châu Kha Vũ không chút để tâm, đi nhanh đến ngồi cạnh Lưu Vũ. Trương Gia Nguyên có hơi cạn lời, khó hiểu lẩm bẩm.

"Cơ mà hai người thân nhau từ bao giờ vậy? "

Nine chỉ cần có đồ ăn là vui vẻ, nhanh chóng hòa nhập. Lưu Vũ thì có hơi ngại ngùng một chút. Lâm Mặc tinh ý nhận ra nên đề nghị cả đám chơi trò chơi. Ai thua phạt uống bia.

Một đám con trai đang tuổi ăn tuổi lớn tụ họp lại với nhau, rất nhanh đã bỏ qua sự ngại ngùng ban đầu, lại thêm ảnh hưởng của chất cồn, chỉ một lát đã nháo đến không còn hình dạng.

Bọn họ còn đặc biệt phát hiện ra tửu lượng của Lưu Vũ khá kém. Mới uống nửa lon bia ráng đỏ đã lan tràn trên gương mặt xinh đẹp, vì vậy càng ra sức chuốc say Lưu Vũ.

Châu Kha Vũ lắc lắc lon bia đưa lên miệng hớp một ngụm, chống cằm cong khóe môi nhìn Hồ Diệp Thao khiêu chiến Lưu Vũ, vẫn là cái ánh mắt dịu dàng cưng chiều đó. Lưu Vũ đã say đến lắc lư, hai mắt híp lại muốn nhìn cho rõ mình rốt cuộc vừa ra cái gì. Hồ Diệp Thao ăn gian rõ ràng, oẳn tù tì thua nhưng một mực khẳng định Lưu Vũ ra kéo cậu ta ra búa, Lưu Vũ thua rồi. Mọi người cười ngất ngây hùa theo ép Lưu Vũ uống thêm nửa lon bia nữa.

Lưu Vũ mơ mơ hồ hồ ngây ngây ngốc ngốc bị chuốc cho một đống bia. Châu Kha Vũ rõ ràng biết Lưu Vũ tửu lượng không tốt cũng không ngăn lại, còn cố tình vào hùa ép anh uống nhiều thêm nữa.

Bởi vì hắn yêu chết cái dáng vẻ xinh đẹp mỗi khi say mềm của Lưu Vũ. 

Đời sống sinh hoạt của Lưu Vũ rất lành mạnh, đôi khi khiến Châu Kha Vũ liên tưởng tới mấy ông bác trong viện dưỡng lão, nếu không phải vì công việc hoặc đôi khi chịu thua sự cố chấp của Châu Kha Vũ thì tuyệt nhiên không động đến chất cồn.

Khả năng là Lưu Vũ đoán được mình khi say có bao nhiêu chủ động cùng mất mặt _ đặc biệt qua lời kể lại hết sức lưu manh vô lại của Châu Kha Vũ, cùng với thân thể đau nhức rã rời mỗi sáng thức dậy.

"Thi nhịn cười đi! "

Ngô Vũ Hằng đột nhiên nghĩ ra trò mới.

"Chơi thế nào? "

"Hai người ngậm nước đối mặt nhìn nhau chọc cho người kia cười, ai cười trước là thua, phạt 1 lon bia!"

"Ừm hay đấy. "

Châu Kha Vũ gật gù, đặt lon bia xuống bàn, nắm vai Lưu Vũ kéo anh quay lại đối diện với mình.

"Bọn tôi chơi vòng đầu. "

Châu Kha Vũ hiểu Lưu Vũ quá rõ. Hắn còn chưa kịp uống nước, Lưu Vũ đã không nhịn được cười, phụt một tiếng phun sạch nước trong miệng lên gương mặt điển trai đối diện.

Châu Kha Vũ biết thừa nhưng không né.

"Khụ khụ... Xin lỗi... "

"Ha ha Lưu Vũ!  Cái gì vậy? Còn chưa hô bắt đầu luôn đó!!! "

Lâm Mặc đập bàn cười rầm rầm. Lưu Vũ ho sù sụ vì sặc nước, vừa cười vừa khua tay đầy bất lực.

"Tôi... Không được... Khụ... "

Trương Gia Nguyên vô tình nhìn Châu Kha Vũ, thấy hắn đưa lưỡi cuốn mấy giọt nước đọng trên đôi môi mỏng vào miệng, đôi mắt đen tuyền sâu không thấy đáy xoáy vào Lưu Vũ, yết hầu lên xuống, đột nhiên thấy có gì không đúng lắm. Cái biểu cảm thèm khát như thể muốn một ngụm nuốt luôn Lưu Vũ vào bụng khiến Trương Gia Nguyên lạnh hết cả sống lưng.

Bớt quản chuyện thiên hạ, sống mạnh khỏe đến già!

Trương Gia Nguyên tự tâm niệm, với lon bia uống ừng ực mấy ngụm. Không nhìn không nghe không biết.

Ừ, mình chả biết gì hết!

Ps thêm cái ảnh bé nó ăn ngũ cốc (◍•ᴗ•◍)❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net