Chương 5. Jaegers

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Khi Doris tỉnh dậy, chỉ cảm thấy tứ chi gò bó. Sợi dây thừng cố định Doris trên ghế không thể động đậy, miệng bị dính chặt bởi băng keo.

"Vậy...cô ấy là thành viên mới của chúng ta." Ngón tay Wave chỉ hướng Doris, nghi hoặc hỏi.

Esdeath rất tự nhiên mà trả lời: "Đúng vậy."

Vẻ mặt Doris ngơ ngác. Thành viên? Cái gì cơ? Thành viên cái gì?

"Thế sao lại còng cổ cô ấy như vậy?" Nhìn chiếc vòng xích trên cổ Doris, Run khó hiểu.

"Tất nhiên là sợ con chuột nhắt này chạy mất rồi."

Esdeath vừa dứt lời, Doris liền bắt đầu vũng vẫy muốn thoát khỏi sự trói buộc. Điều này thành công trọc tức vị tướng quân nọ, Esdeath vỗ mạnh vào đầu Doris hai cái. Sống lưng Doris tê dại, xúc cảm lạnh buốt chạy khắp cơ thể. Thấy Doris cuối cùng cũng an phận ngồi yên, Esdeath gật đầu:

"Như vậy mới tốt."

Doris toàn thân cứng như đá, che lại nội tâm run rẩy.

Cứu mạng! Người phụ nữ này quá đáng sợ. (;'༎ຶД༎ຶ')

Lúc này, từ cửa xông vào một người đàn ông mặc quần áo quân đội chỉnh tề, hét lớn:

"Thưa tướng quân Esdeath! Thuộc hạ đã hoàn thành báo cáo quanh khu vực xung quanh hồ Gyogan."

Esdeath trừu khóe miệng, quay sang phía Jaegers:

"Mọi người, công việc đã về."

***

Ẩn sâu trong rừng tối, gần hồ Gyogan, thành lũy bằng đá đồ sộ là nơi trú ngụ của bọn sơn tặc.

Nếu không có gì thay đổi thì biển lửa sẽ ngập máu, lâu đài kiên cố đó không sớm thì muộn cũng cháy rụi trong tay Jaegers.

Cách đo không xa, Esdeath ngồi bình thản trên một tảng đá, từ trên cao quan sát tất cả, nói với Doris: "Chỉ cần theo ta, rồi có ngày ngươi sẽ mạnh được như họ."

Đợi hồi lâu không thấy người nọ đáp lại, Esdeath liếc nhìn kẻ đang đứng ngơ ngác một chỗ. Cô rời khỏi tảng đá, tiến đến chỗ Doris:

"Tại sao không trả lời?"

Doris thấy Esdeath muốn lại đây, sợ hãi co rụt cổ, đầu cúi gằm xuống. Ngài đặt câu trần thuật còn muốn tôi trả lời cái gì?

Esdeath dùng hai ngón tay nắm lấy cằm Doris nâng lên, hai người đối mặt nhìn nhau. Mắt thấy Esdeath càng ngày càng gần, Doris rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng lan, toàn thân cứng như tượng ngay cả thở cũng không dám. May mà đến một khoảng cách nhất định Esdeath cũng dừng lại, môi cô ấy mấp máy, phả từng làn hơi ấm vào má Doris:

"Sợ ta?"

Doris run cầm cập: "Không có." mới là lạ.

"Thật sao?"

Doris nhỏ giọng: "Th...thật." bằng mắt.

Esdeath buông ra Doris, thở dài:

"Nhát gan như vậy dù có mạnh đến đâu cũng vô dụng."

Tầm mắt hướng ra phía xa, tiếp tục ngắm nhìn ngọn lửa:

"Vẫn là nên chuẩn bị cho ngươi một hóa huấn luyện đặc biệt."

Thoát ra khỏi sự khống chế của Esdeath, Doris còn đang vuốt ngực thở phào, vừa nghe xong câu này chỉ hận không thể lập tức xuất hồn thăng thiên.

***

Vốn lúc đầu tính bỏ trốn, Doris suy nghĩ lại. Ở đây vừa được bao ăn bao ở, mỗi tháng đều cấp tiền sinh hoạt. Ngoại trừ việc hàng ngày đều phải đối mặt với vị đội trưởng ác quỷ nào đó, thì đãi ngộ ở đây vô cùng tốt. Dù biết cái chỗ này cũng không tốt đẹp gì, nhưng trong thời buổi kinh tế khó khăn như hiện nay miếng ăn là miếng nhục, mà không ăn thì làm sao sống được.

Liêm sỉ là gì chứ? Giữ được cái mạng đã rồi tính tiếp.

Hôm nay cũng như bao ngày, khác ở chỗ trong căn phòng rộng lớn giờ chỉ có ba người.

Kurome chầm chậm ăn bánh quy, không quản sự đời. Doris đang bận bảo dưỡng đàn, động tác cẩn thận từng chút một. Mà Wave thân là người lớn tuổi nhất chỉ biết nhìn hai người họ, khó sử không biết nên nói gì để phá vỡ bầu không khí tĩnh mịch này.

Sự yên nặng chỉ chấm dứt khi Esdeath từ cửa tiến vào, hấp dẫn sự chú ý của bọn họ:

"Mọi người, đến Fakemount thôi. Chúng ta sẽ đi săn vài ngày."

Doris hơi dừng lại động tác, ngước lên mờ mịt hỏi:

"Fakemount? Là gì vậy?"

"Fakemount là Fakemount chứ là gì." Vẻ mặt Esdeath như dĩ nhiên đáp lại.

"Ra vậy." Doris đã hiểu gật đầu, mày nhíu chặt lẩm bẩm:

"Đến cả núi cũng Fake được sao, thế giới này đáng sợ thật. Mẹ nói quả không sai, mình phải cẩn thận hơn mới được."

Không để ý kẻ nào đó đang miên man một mình, Esdeath giao nhiệm vụ:"Chúng ta sẽ săn bắn phản tặc trong khi tìm kiếm các quái thú nguy hiểm."

"Từ giờ đến chiều tối thì ta và Kurome sẽ tìm ở hướng Đông. Doris và Wave sẽ tìm ở hướng Tây." Esdeath tiếp tục phân phó.

"Đã rõ!" Wave và Kurome đồng thanh đáp. Bên khác, Doris hì hục cất cây vĩ cầm vào hộp, thầm cảm thấy may mắn vì không phải cùng đội với ai đó.

"Còn một chuyện nữa. Hôm qua ta không thấy Kurome nhiều lắm. Là đội trưởng ta phải nắm được năng lực của ngươi." Esdeath chỉnh lại trang phục chiến đấu, nói.

Wave chỉ tay vào mình, hoang mang: "Vậy là ngài đã rõ về tôi?"

"Ngươi có vẻ là giáo viên tốt. Sức mạnh hoàn hảo. Đáng tự hào." Esdeath tán thưởng.

Mặt Wave đực ra, không tin vào tai mình.

Khủng khiếp vãi, ngài ấy đang khen mình sao?

"Tối đến đổi lại, Doris sẽ đi cùng ta. Ta muốn tự mình huấn luyện ngươi."

Chưa vui vẻ được bao lâu lại nghe đến hai chữ 'huấn luyện', toàn thân Doris cứng đờ, cảm giác như sống không còn gì luyến tiếc.

30/7/2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net