Chương 1:Xuyên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chẳng cần một ai nữa, bất kể ai cũng dư thừa
Một người lặng khóc dưới mưa nén cơn đau vào từng hơi thở
Một người..... "

Ngồi dậy tắt chuông báo thức, trong lòng Diệp Khuynh Tâm bỗng suy nghĩ "Khoa học nói đúng thật, khi một bài hát bạn thích được đem đi làm nhạc chuông báo thức thì nó sẽ thành bài hát bạn ghét cay ghét đắng".

Hôm nay không cần đi làm nên Diệp Khuynh Tâm định sẽ đi lòng vòng chơi

Đi một đoạn thì thấy có một ngồi chùa đàng bày bán gì đó, tính tò mò nên cô cũng quyết định lại xem

"Chùa đang mở bán đồ tặng tiền cho người nghèo nếu thí chủ thấy ưng cái gì thì hãy mua để giúp đỡ chúng sinh đang khổ cực" ngoài cửa có một thầy sư cao gầy nhìn thấy cô nên nói

'Vậy thì vô coi thử có gì để mua không dù sao mình cũng đang rãnh' suy nghĩ rồi cô liền đi vào coi

Ngồi chùa được xây theo thiên hướng cổ xưa mộc mạc bình dị, mũi trầm hương thoang thoảng tạo cảm giác dễ chịu, bên ngoài bày bán các loại hàng còn bên trong chùa thì có các thầy sư và chú tiểu đang tụng kinh niệm phật, tạo cảm giác không có ồn ào như chợ mà lại rất thoải mái

Đi lòng vòng được nửa canh giờ rồi những vẫn chưa thấy có gì ưng ý để mua, trong lúc Diệp Khuynh Tâm chuẩn bị thấy chán thì cô đi tới một chỗ bày bán đồ cổ.Những món đồ bày bán mang phong cách cổ xưa như đồ gốm sứ, chén dĩa, hộp gỗ nhưng khi nhìn tới chiếc nhẫn màu đồng và cây chủy thủ thì cô có cảm giác thôi thúc mình
"Xin hỏi thầy sư 2 vật này bao nhiêu? " Diệp Khuynh Tâm suy nghĩ hồi lâu rồi quyết định mua nó

"A di đà phật, trụ trì nói đây là vật hữu duyên, thí chủ xem như đã có duyên với nó nên bần đạo xin tặng lại cho người" thầy sư nói xong rồi gói lại chủy thủ cho kĩ rồi cùng với chiếc nhẫn đưa cho cô

'Chiếc nhẫn màu đồng này hoa văn thật tinh xảo chắc ko phải vật tầm thường' Diệp Khuynh Tâm suy nghĩ trong lòng xong thì đeo vào ngón tay cái tay phải

Bỗng mây đen sấm chớp kéo đến, trời sáng mà tối như mực

"Chuyện gì thế này? A!! "Diệp Khuynh Tâm chưa kịp chạy thì một đạo sấm sét đánh trúng rồi biến mất sau đó trời trở lại như bình thường như chưa có chuyện j xảy ra nếu như mọi người không thấy ngày chỗ đạo sấm sét đánh trúng có vệt cháy mùi khét thì đó có thể chỉ là một ảo giác
-----------------------------------------------------------
Giữa một khu rừng rậm có 1 "cậu bé" đang nằm dựa vào gốc cây

"Đau" Diệp Khuynh Tâm dần dần mở mắt thì thấy quang cảnh xung quanh mình toàn là cây cối

"Đây là đâu? Sao mình ở đây thế này? Khoang đã sao giọng mình.... " cô cảm thấy giọng mình đổi khác thì xem xét thân thể mới biết mình đã bị trẻ lại tầm 7-8 tuổi, bộ quần áo cũng đổi khác là một bộ Bố Y may bằng chất liệu vải thô,và điều lạ là chiếc nhấn vẫn nằm trên ngón tay cô.

Ngồi tự nghiệm lại tất cả những chuyện xảy ra và đưa ra kết luận "Sau khi bị sét đánh trúng thì mình đã xuyên qua nơi khỉ ho rừng rú gì đây,bảng xếp hạng pubg của mình! Ôi chưa kịp lãnh lương.... "

Giữa nơi rừng rậm có một "cậu bé" đang than thân trách phận đời nghiệt ngã.

================================
Chuyện bên lề
Qua có đọc một bài đang trên face nói rằng là Ytaly thành ổ dịch thứ 2 rồi
Kết nhất là câu:
"Lệnh phong tỏa khó mà thực thi, vì người dân ở đây vẫn ăn chơi nhảy múa để làm vơi đi nỗi sợ, chính phủ Ytaly bất lực vì người dân ở đây rất bướng, nói kiểu gì cũng đ' chịu nghe..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net