Chương 4:Chiến đấu với Ma Thú

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi được Ủy Khuất bổ túc thì Diệp Khuynh Tâm biết rằng con sói này chỉ là dã thú bình thường nên là ý chí chiến đấu sôi sục

Con sói đã cảm nhận được có kẻ địch ở gần nên quay lại nhìn cô đề cao cảnh giác

"Ngươi vẫn nên chọn đi một là ngoan ngoãn chịu chết ,hai là tan xương nát thịt" gương mặt của Diệp Khuynh Tâm khi nói như thể một vị thần đang ban ân huệ cho kẻ bần hèn

Con sói bắt đầu grầm grừ phóng tới chỗ cô

"Haiz nếu người đã muốn chết như thế thì ta sẽ thành toàn cho ngươi, đúng là làm người tốt khổ thật mà" nói rồi Diệp Khuynh Tâm bắt đầu rút chủy thủ ra, cây chủy thủ chính là thứ cùng với nhẫn không gian mà cô đã được tặng, Diệp Khuynh Tâm cảm thấy  mình dùng chủy thủ thuận tay hơn dùng kiếm nên sử dụng luôn

Né sang bên phải ,thuận thế đâm tới phần bụng của con sói rồi lùi về sau

Con sói rên đau, đôi mắt đỏ ngầu càng trở nên dữ tợn,bỗng bốn chân nó khụy xuống và gục trên đất

"Ta đã cho ngươi lựa chọn nhưng ngươi không chịu vậy thì đành thôi"Diệp Khuynh Tâm đi đến chỗ con sói đang nằm, một nhát đâm vào tim giết chết nó,cô đã tẩm độc tê liệt lên thanh chủy thủ chỉ cần thấm vào người thì sẽ không cử động được trong vòng 2 nén nhan

Còn vì sao mà Diệp Khuynh Tâm lại biết luyện độc thì là do sau khi hiếu kì về bình dược làm lành vết thương nên cô đã hỏi Ủy Khuất, thế là Ủy Khuất rất nhiệt tình giảng dạy còn đưa cho cô một cuốn sách ghi chép về những loại dược

"Tuy nó chỉ là dã thú nhưng bộ lông này chắc cũng miễn cưỡng bán được vài đồng, còn thịt thì nướng lên ăn, xương thì giã thành bột làm phân bón cũng được" ánh mắt hờ hùng nhìn từ trên xuống dưới con sói mà nói

Xử lý cái xác xong, Diệp Khuynh Tâm tiếp tục công cuộc "tìm và diệt" của mình

Trải qua 7 ngày sáng giết dã thú, tối vào nhẫn không gian tu luyện, Diệp Khuynh Tâm càng ngày cảm thấy cơ thể mình nhẹ hơn, tay chân linh hoạt hơn, phạm vi cảm nhận được đã rộng hơn, nói chung cái gì cũng hơn trừ một thứ, đó chính là thanh chủy thủ, tuy thể trạng cô đã mạnh hơn nhưng khi cầm thanh chủy thủ, Diệp Khuynh Tâm vẫn cảm thấy không nặng cũng không nhẹ rất vừa tay, giống như thanh chủy thủ có thể tự điều chỉnh để thích hợp với người sử dụng vậy

"Rắc rắc xột xoạt..... " Diệp Khuynh Tâm liền cảnh giác nhìn về phía phát sinh tiếng động

Xuất hiện sau bụi rậm là một con khỉ đít đỏ, tuy đít nó màu đen nhưng nó lại có bộ lông màu đỏ còn đít thì lại trụi lông, nhìn sao cũng giống khỉ đít đỏ, thân hình cao 4 thước, đôi tay dài,cặp mắt vàng đang nhìn chằm chằm cô

"Ta nên gọi người là khỉ đít đen đi,ma thú sao? Lần đầu tiên ta thấy ma thú không biết nó khác dã thú ra sao nhỉ?
Khuất Khuất đã nói ma thú khác dã thú ở chỗ nó có thể sử dụng linh lực để tăng cường bản thân hoặc công kích kẻ thù, con Khỉ Đít Đen này chỉ là ma thú cấp thất nên chắc là chỉ sử dụng linh lực để tăng cường bản thân được thôi" Diệp Khuynh Tâm quan sát xong rồi bắt động phóng xuất linh lực hướng kẻ định xuất thủ

Khỉ Đít Đỏ tay chân linh hoạt né trành được tử chiêu,đôi tay nắm lạy hung hăng đánh vào Diệp Khuynh Tâm

"Con khỉ này cũng nhanh thật phải tìm ra điểm yếu của nó rồi đánh nhanh thắng nhanh mới được" Diệp Khuynh Tâm rất ghét tốn thời gian vào việc vô bổ, trừ khi cô đang nổi giận

"Tuy Khỉ Đít Đỏ có sự linh hoạt nhưng sức lực của nó lại yếu nếu như ta làm tiêu hao thể lực của nó thì coi như đã nắm được nửa phần thắng" thế rồi Diệp Khuynh Tâm tự tạo ra sơ hở để kẻ địch dùng sức đánh tới thì né đi

Sau nửa canh giờ trôi qua, Khỉ Đít Đen cũng đã thấm mệt,tay chân không còn linh hoạt như trước

"Chính là lúc này, Băng Vũ tầng thứ nhất, xuất"Diệp Khuynh Tâm thi triển võ kĩ hướng phần bụng Khỉ Đít Đen đánh tới

Khỉ Đít Đen rên đau một tiếng, đôi mắt dữ tợn nhìn chằm chằm cô, bỗng sức lực nó tăng lên phóng thẳng tới đấm liên tục vào cô

"Cuối cùng cũng chịu sử dụng linh lực lần này người chết chắc rồi" Diệp Khuynh Tâm tránh né ,luồn R sau lưng nó, tay linh hoạt dùng chủy thủ đâm thẳng vào đầu Khỉ Đít Đen

Thân thể Khỉ Đít Đen ngã gục xuỗng,sau đó Diệp Khuynh Tâm xử lý cái xác

"Răn rắc xột xoạt.... "

"Không ổn" Diệp Khuynh Tâm cảm thấy được có một cổ lực lượng mạnh gấp ba thậm chí bốn lần con Khỉ Đít Đen đang từ từ hướng đến đây,có lẽ do trận chiến vừa rồi đã làm khuynh động đến ma thú ẩn nấp trong khu rừng

Xuất hiện ra là một con gấu cao một trượng bộ lông dày màu đen, thân thể cường tráng, răng nanh và móng vuốt sắt nhọn, sau lưng có một lớp tinh thạch màu xanh lam bám vào như áo giáp bảo vệ,con mắt đen như mực

Không giống như những người khác, lần đầu tiên gặp được con ma thú mạnh, Diệp Khuynh Tâm cảm thấy ý chiến đấu sôi sục,nhất là khi nhìn thất tinh thạch trên lưng con gấu

"Tinh thạch này thật đẹp nếu như lấy làm trang sức chắc bán cũng được tiền" ánh mắt Diệp Khuynh Tâm lóe lên kèm theo nụ cười nham hiểm khiến cho con gấu không hiểu sao lại rùng mình

Diệp Khuynh Tâm bắt đầu quan sát tìm điểm yếu nhưng con gấu không để cho cô có cơ hội đã nhào tới dùng móng vuốt cào xuống,cô nhanh chóng trốn thoát được rồi thi triển võ kĩ chém vào lưng nó

"Thật dày"cây chủy thủ chỉ có thể chém qua lông nhưng không đụng tới được phần da thịt bên trong

Bỗng con gấu dùng một cước đá về phía Diệp Khuynh Tâm (tác giả:"mọi người không hề nhìn nhầm đâu nó đá thật đó)

Đôi mắt linh động nhìn thấy, Diệp Khuynh Tâm liền dùng chủy thủ đỡ nhưng do cú đá đó quá mạnh làm cho cô chịu tác động của lực theo quán tính bay về phía sau, lưng đập thẳng vào thân cây

"Hực... "phun một ngụm máu, ánh mắt nhìn về phía con gấu càng thêm sát ý

'Khuynh Tâm này nếu như bị thương nặng hay gặp kẻ địch mạnh thì hãy vào trong nhẫn không gian đi chỉ có những kẻ được xưng là thần mới cảm giác được không gian này thôi'tuy Ủy Khuất đã có nhắc nhở nhưng Diệp Khuynh Tâm không muốn dựa dẫm vào nó, lỡ một ngày không có nó thì người chịu thiệt là cô

Gắn gượng đứng dậy, uống một bình dược chữa lành vết thương xong Diệp Khuynh Tâm bắt đầu công cuộc "trốn và ám sát" đúng vậy cây chủy thủ của cô chỉ mạnh khi đánh ở khoảng cách cận chiến đặc biệt lúc sơ hở đối phương lộ ra thì đó chính là lúc kẻ đó phải chết

Núp giữa những tán cây, cố gắng che dấu đi hơi thở của mình, cô bắt đầu tập trung tìm điểm yếu con gấu

"Đôi mắt của nó không được cái gì bảo vệ, nếu như làm mất đi tâm nhìn thì sẽ thuận lợi giết nó hơn" nói rồi Diệp Khuynh Tâm bắt đầu lập ra kế sách để thiêu hủy đôi mắt đen như mực của con gấu ấy

Và còn kế sách là gì thì mời đón xen phần sau

================================
Chuyện bên lề của tác giả

Đang trong giờ làm ngồi thơ thẩn suy nghĩ về nội dung truyện thì
"Nghe nói cua đồng còn trinh ngon lắm phải không?
Nhà hàng mình có cua đồng còn trinh không? "

Tác giả*ngoài mặt nụ cười chuyên nghiệp nhưng bên trong 'thằng đó nói cái gì vậy:)?????hoang mang tột độ'



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net