Tập 14: Lang độc dược kề tiến hóa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Mi định chế như thế nào?" Snape tiếp tục nói.

Siri ngẩng đầu lên, suy tư một lúc "Con tính toán chế ra, ma dược tề giảm ma sói, đang lưu hành a. Thử chế xong nó xem, nếu là có vật thật cũng có thể dựa vào...a..." Siri đang nói, nhìn thấy một lọ ma dược xuất hiện bên cạnh mình.

"Đây là thứ mi muốn," Snape nghiêng đầu đi.

"Cảm ơn giáo sư!" Siri dùng một ống nghiệm, hút lấy một chút thuốc, cho vào kính thiển vi.

"Đây là cái gì?" Snape nhìn.

"Kính thiển vi..." Siri tạm dừng một lúc sau lại nói tiếp, "Thứ này rất tốt, có thể bảo dưỡng lại lý trí. Bên trong có ..."

"Cũng giỏi đấy! Trò tính toán thế nào?"

"Cái này, con cũng chưa nghĩ ra đầy đủ, nhưng giáo sư ngài xem những nghiên liệu này thế nào. Vì con còn chưa từng nhìn thấy chất liệu tốt như thế này, nên cũng khó nói trước cái gì cả. À, giáo sư ngài giúp con chế ra một lo thuốc thu nhỏ được không? Con có việc cần dùng."

"Được!"

Hai người chia nhau ra mà làm việc, Siri nhìn sắc màu của thuốc cũng đã tạm ổn định, giờ có thể để đến ngày mai quay lại cho thêm vật liệu kia vào nữa là tốt nhất.

"Còn thiếu cái gì?"

"Sương ánh trắng,"

"Tại sao lại cần thứ này?"

"Lý do là vì, theo con nghiên cứu được người sói là chỉ có đêm trăng tròn mới biến thân, như vậy nói ra cái gì?"

"Họ dựa vào sức mạnh của ánh trăng, nhưng..."

"Đúng vậy, nên con cho rằng có lẽ vì sức mạnh ánh trăng quá lớn, khiến cho họ không thể tỉnh táo được, cũng vì vậy mà đánh mất tâm trí. Hoặc là bị sức mạnh ánh trăng cho che lấp đi."

"Không đúng, như vậy những animagus theo ta biết cũng là có phần dựa vào ánh trăng."

Siri bị nói á khẩu, "Giáo sư, ngài có thể cho con mượn sách biến hình animagus không? Con muốn hiểu biết hơn, nhưng mà nó nằm ở khu cấm."

"Có thể, chỉ là trò không được dùng, trừ phi ta tại bên cạnh."


"Vâng, cảm ơn giáo sư! Ngài thật là tốt a!" Siri ôm chầm lấy giáo sư Snape, bị Draco há mồm mắt mở đại đại như không thể tin. Đã thế giáo sư Snape còn không thèm tránh né ra, chỉ là hơi cương lên một chút tại chỗ mà thôi.

Siri lại không biết, thả tay ra mắt hơi nheo lại vì buồn ngủ, "Con sẽ ở lại ngủ, con không muốn nó hỏng đâu."

"Không được, ta sẽ xem chừng. Ngài mai, sớm quay lại đây mà xem, giờ hai đứa mi có thể đi về rồi. Siri cầm lấy cái này," Giáo sư Snape ném cho Siri một cái huy hiệu, bên trên huy hiệu là hình một con rắn, biểu tượng cho nhà Slytherin.

Mà Draco ánh mắt nhìn sang, là thập phần thèm thuồng, nhưng lại bị Siri nhín hắn mỉm cười. Hắn tức giận, xoay người nhanh chóng rời đi.

Trên đường trở về, Draco nhìn thấy đám người Harry vừa lúc đi ngang qua, liền hô to không khỏi làm Siri lắc đầu, mặc kệ Draco đi tìm tra, bất quá đi ngắm một chút cũng không phải có gì không tốt.

"Bắt được rồi!" Tiếng Filch tiên sinh vang lên, bắt lấy Siri chỉ thấy Siri lắc lư một cái huy hiệu, liền buồn bã cúi đầu xuống.

"Bên kia, đừng nói ta nói nha! Canh ở đó là có thể bắt!" Siri nhắc nhở, Fich tiên sinh gật đầu đã hiểu.

Thế là sáng hôm sau, bốn con sư tử con và một con rắn, mỗi người bị trừ hai mươi điểm. Mà Draco lại bị giáo sư Snape, giam thêm một tháng vì tội không chịu nghe lời. Mà Siri sau này, muốn đến thì đến. Nguyên liệu cần xử lý ngoại trừ do giáo sư Snape đưa ra, còn có cả Siri nữa, chỉ tội cho Draco phải khóc ròng.

Cũng vì vậy Draco càng ghét cay ghét đắng Siri hơn, nhưng nhớ lại bức thư cha hắn gửi, nói hắn không được vô lễ với Siri lại không nói rõ lý do, hắn chỉ có thể nhịn lại nhịn. Nhưng hắn cũng không phải là loại người, có thể nhẫn nhịn tốt, giờ trừ Harry Potter ra, hắn còn ghét cay ghét đắng Siri Potter nữa.

Mặc cho hắn căm tức bản thân, Siri cũng không phải chỉ có một người, nhờ sự vô tư thích luyện chế ma dược, lại đem chúng đi bán cho đủ loại người. Có người không có tiền, chỉ cần mang đến dược liệu tốt chưa bị hỏng, liền đều bị Siri coi như trao đổi. Có lẽ họ không biết, Siri chỉ là không muốn tốn thời gian đi tìm kiếm nguyên liệu mà thôi, nhưng chỉ là như vậy những người từ Muggles đến phù thủy lai không thể tìm thấy một công việc ổn định cho bản thân, bị thương khi cũng không có tiền chi trả. Nhờ Siri mà họ có thể còn sống, chỉ là một chút ít như vậy thôi.

Trong mắt họ, Siri cũng không hẳn là người gặp người ghét, có khi là ngược lại. Bất quá, những điều này, Siri cho đến nay cũng không để nó ở trong lòng, người ta có ghét mình hay là không ghét mình, thì có gì đáng quan trọng để nói đâu.

Sáng chủ nhật, nhìn Draco trong bữa ăn sáng lại đi tìm tra, Siri buột miệng nói "Nhìn Draco, ta có cảm tưởng hắn muốn dán lên trên người Harry, muốn trở thành một cặp với hắn đâu." lời này bị Pansy ngồi bên cạnh, bắt giữ ở. Nhận thấy bên vai phải mình, áo đã bị người túm đền xoay đầu lại nhìn thấy là Pansy đang run rẩy thân mình. Nếu không phải nghe thấy tiếng cười, Siri còn cho rằng Pansy đây là đang ở cười đâu.

Nhìn bên kia, Draco lại một lần nữa ăn đắng, chỉ có thể dùng đôi mắt hung ác nhìn qua dãy bàn nhà Gryffindor, nếu là không chú ý kỹ sẽ cho rằng, hắn đây là nhớ thương thượng Harry Potter. Siri bị cái này ý tưởng làm cho phụt cười, một đôi ánh mắt hung ác nhìn về phía Siri, đương theo ánh mắt nhìn qua đi lại không còn thấy được đôi mắt đó. Chỉ cho rằng, mình nhìn nhầm.

"Pansy, ngoại trừ Draco ra, cậu cho rằng có ai không thích tớ nữa hay không?" Siri nghiêm túc hỏi.

"Cậu hỏi cái này làm cái gì nha?" Pansy khó hiểu, vẫn là trả lời, "Nếu như tớ nhớ không nhầm, cái kia Duru Raton, cha mẹ hắn nghe nói là bị cha mẹ cậu bắt giam vào trong Azkaban. Cho nên, cậu nhớ cẩn thận hắn có thể sẽ lấy cậu ra khai đao."

"Sao hắn không bắt chước Draco, lấy Harry ra đi!" Siri thử hỏi dò.

"Tớ không biết, chắc vì cậu bị phân đến nhà Slytherin đi.

Siri chỉ có thể cúi đầu, tự khóc trong lòng vì sự mất mát của chính mình, ăn sáng xong sau Siri đi đến ma dược phòng học.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net