7. Phò mã

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm sau Tử vương gia đến đại tướng quân phủ, trao đổi vài câu rồi diện kiến dung nhan của Phá Quân Ninh đang năm ngoan trong lòng mẫu thân, mỵ lực yêu hồ nhìn phò mã tương lai hiện ý cười không ít, quyết định ngồi riêng với Phá Quân Ninh trong đình ngoài hoa viên

- Phá tam công tử không cần giấu đâu, tại hạ không phải người mà là hồ ly, chuyện si ngốc hay cắn người chắn hẳn giấu thân phận nữ nhi của mình nhỉ

- Tử vương gia

- Ngồi xuống nói chuyện đi, Ta đuổi hết tất cả đi rồi

- Ân

- Chuyện ngươi cắn công chúa cũng nên chịu trách nhiệm đi chứ!

- Tại vì công chúa hà hiếp dân lành, phẫn nam trang cãi lộn với bá mẫu bán trang sức, sau đó ...

- Phát hiện bản thân đã làm sai đúng không?

- Ân

- Vậy có cần Ta cho ngươi cơ hội giải thích không?

- Vương gia ngươi không truy cứu thân phận

- Với Ta nếu như đã làm chắc chắn có uẩn khúc bên trong, với lại Ta chỉ mong tỷ ấy hạnh phúc bất kể là nam hay nữ, từ ngày bị ngươi cắn không có ngày nào không náo loạn, quả thật rất thú vị, trước đây tỷ ấy toàn cùng hoàng thượng tranh đấu bên cạnh ta nay lại có thể cùng ngươi ồn ào khó nghĩ như vậy, Phá tam công tử chuyện này chúng ta nên quyết thế nào?

- Vương gia ...

- Đan điền cũng vững trãi lắm, quả là thiên tài thiên hạ bất quá để xứng với công chúa cứ âm thầm thôi, tỷ ấy mà gầm lên thì cứ cắn cho bỏ ghét, nhớ rằng không phải bảo vệ nhất quyết không lộ thân phận cho người khác hiểu chứ?

- Tuân lệnh

- Sau này giao công chúa cho ngươi, nhưng hãy nhớ Ta không thích trăng hoa, Ta không muốn nghe thêm thanh lâu ẩn mình đâu

- Tuân lệnh

- Ngươi đọc y thuật thêm đi, chiến lược cũng nên đọc, bản thân cũng nên luyện thêm vơi sức hiện tại ngươi không thượng phong hoàng tỷ đâu!

- Thảo dân đã biết

- Phá Quân Ninh, mẫu thân ngươi rất lo cho ngươi, làm phò mã an phận đến phủ phò mã an nhàn đi

- Ân tuân lệnh

- Hơn nữa ngươi sẽ là người bên cạnh hoàng tỷ, tuyệt đối phải học nhẫn nhịn và biết nắm thời cơ.

Rời phủ đại tướng quân, hướng đến công chúa hỏi thăm

- Tỷ ơi, đệ truy được tên cắn tỷ rồi, đệ có cách giúp tỷ trả thù

- Hảo hảo mau nói tỷ nghe

- Thế này , thế này

- Hảo, Phá Quân Ninh Ta xem bổn cung trị ngươi như thế nào, Tử nhi hảo hảo chiến lược

"Xem ra lần này phò mã không thể không là Phá Quân Ninh rồi, ai kêu ngươi ai không cắn lại đi cắn hoàng tỷ của Ta, nhưng dù là nữ nhi thật sự Ta khâm phục tài trí của ngươi, cũng nên đem tên thị lang trẻ tuổi bị cắn mấy cái nhỉ, quả là phò mã thú vị a, muốn xem cuộc sống của 2 người này a"

Tử vương gia tổ chức buổi tiệc giao lưu tất cả nam tử của quan hoặc nam tử quan từ 17 đến 21 tuổi đều phải tham gia, Phá Quân Ninh đương nhiên buộc phải tham gia, cùng mẫu thân bước vào, tiếng xích cùng tiếng gầm gừ hướng đến lũ nam nhân háu sắc, Phá Quân Ninh ngồi yên giữa bao ánh mắt coi thường đang hướng đến phò mã tương lai trong tâm công chúa khó chịu, tại sao người của nàng lại bị người khác khinh thường

- Phá Quân Ninh

- Ân

- Ngươi lại đây

Nhẹ nhàng bước đến chỗ công chúa, giữa chừng bị thị lang trẻ tuổi dở trò ngã chổng mông, khuôn mặt thú tính hướng hắn cắn đi miếng thịt ngon

- Ngươi có phải là người không? Sao lại cắn Ta ra bộ dạng này, trả Ta miếng thịt, đừng nhai nữa

"Phẹt" Phá Quân Ninh nhai nhỗ miếng thịt trên tay tên kia, tiếng danh điên càng lúc càng khiến người khác lo sợ trốn đi, đám võ nhân nhào vô trấn áp nhưng cái nhận lại chỉ là mất đi miếng thịt

- Phá Quân Ninh lại đây ngay

- Ân

Chẳng ai dám cản đường hay dở trò sau khi nhìn thấy cảnh đó, nhìn hắn ngày càng sát công chúa rất nhiều ánh mắt lo sợ, nam tử lá gan nhỏ nhưng cũng muốn hy sinh vì mỹ nhân nắm chặt tay thành quyền nhưng có lẽ đã đoán sai khi Phá Quân Ninh thành còn mèo ngoan nằm bên cạnh công chúa

- Ý hoàng tỷ đã quyết vậy nhân dịp này đem công chúa giao lại cho Phá Quân Ninh, chuyện giáo dưỡng giao lại cho công chúa

- Hảo

Tin tức động trời thú tính Phá Quân Ninh quy phục công chúa đường đường bước bên cạnh công chúa với cương vị phò mã, 1 tháng sau thành thân.

Một tửu lâu nội kinh thành

- Ngươi chắc hẳn nghe tin về phò mã rồi đúng không?

- Đúng a, tướng quân thật là lỡ như tạo phản thì sao?

- Vậy xem ra hắn không nể mặt vương gia rồi, phò mã cung chỉ là con thú nên quân lính đều giao cho công chúa cai quản, cho nên quyền lực cũng do công chúa nắm mà

- Lần này công chúa gả đi rồi thật tiếc cho một thiên kim lại chọn tên thú tính đó, ngày hắn được chọn hình như đã cắn cho võ nhân trong triều ai cũng mất miếng thịt, trạng nguyên đương triều nặng nhất hình như mất cả một cánh tay

- Thật không? Sao nghe nói hắn bị cắn mất chân cơ chứ

Cả thiên hạ đồn ầm lên chuyện của phò mã, các sứ giả công chúa lúc này cũng bắt đầu manh động lục đục mặt dù đã rất nhiều nữ tử bỏ cuộc theo đuổi Tử vương gia, cũng vì nỗi sợ phò mã kia, nhưng hễ ai không lễ nghĩa đều bị đuổi ra, ngay cả Lý Lam Ngọc nếu sơ xuất cũng đuổi ra ngoài sinh sống.

Một tháng sau đại lễ thành thân công chúa và phò mã được tổ chức, trong hỉ phục nhìn trước gương ở phủ phò mã

- Thật sự phải làm sao?

- Phò mã đang lo lắng đối diện với Công chúa thế nào đúng không?

- Ân vương gia, tuy là một phần vương gia hỗ trợ nhưng cuộc sống những năm còn lại sao có thể giúp công chúa

- Phá Quân Ninh, Ngươi có thể nào bớt nữ nhi đi không? Đường đường là giáo chủ Đông Sát lại như con rùa rụt cổ vậy

- Thõa xưa đã vài lần cứu giá thái tử lần này được sắc phong phò mã là chuyện bình thường, Ta thà giao hoàng tỷ cho Ngươi chứ không giao cho mấy tên vô lại thấy sắc thành sói kia

- Ân Vương gia

- Sau này là người một nhà, cứ thành miêu bên cạnh công chúa đi, nên nhớ đừng để công chúa phát hiện giả ngốc là được

- Ân

- Những lúc làm nhiệm vụ quan trọng thì đem công chúa du ngoạn, Ta không tin với võ công của Ngươi không bảo hộ công chúa an toàn

- Rất nguy hiểm

- Nguy hiểm gì đâu, cứ để tỷ ấy du ngoạn, cho người dung mịch thành ngươi đi bên cạnh không nói năng gì

- Ân, xin nghe theo vương gia

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net