Chương 13 :

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
bên cạnh luôn có một người líu ríu phá hư nhã hứng này, lại không thể làm trái với ý tốt của nàng.

" Trân Ni , ngươi khát không?" Đây là Phác Thái Anh  lần thứ năm hỏi Kim Trân Ni .

Kim Trân Ni cười  lắc đầu.

Phác Thái Anh ngậm miệng, qua một giây một lát Phác Thái Anh lại hỏi :

" Trân Ni ngươi đói bụng không, ta mang theo điểm tâm rất ngon bằng không ngươi nếm thử một chút?"

" Ta không đói bụng , Anh ngươi hảo hảo ngồi xuống " Kim Trân Ni có chút không chịu nổi Phác Thái Anh quá ồn ào.

" Nga " nghe Kim Trân Ni nói như vậy Phác Thái Anh thành thật ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh Kim Trân Ni , bên cạnh Tiểu Lí Tử cùng Chiêu Nguyệt cũng cúi đầu che miệng cười trộm, không ngờ Hoàng Thượng cũng có ngày hôm nay a.

Đúng là khiến cho người ta mở rộng ra tầm mắt, nhiều năm bị hoàng đế ức hiếp như vậy rốt cuộc có người thay bọn họ trả rồi, Tiểu Lí Tử cùng Chiêu Nguyệt đối với Kim Trân Ni là đủ loại sùng bái.

" Khởi bẩm công tử, phía trước còn ba dặm nữa đi đến Thanh Bình trấn. Triệu Hiên cùng Dương Kiên đã đi trước Thanh Bình trấn chuẩn bị, chúng ta hiện nay sẽ đi tới hội hợp với bọn họ " Là thị vệ Phác Thái Anh mang ra khỏi cung, lần này xuất hành ở bên người bảo vệ Phác Thái Anh cùng Kim Trân Ni an toàn.

" Được, hôm nay sẽ ở Thanh Bình trấn nghỉ ngơi "

" Vâng "

Thanh Bình trấn là một thị trấn, trước đây đám người Phác Thái Anh ở Lạc Thành trụ mấy ngày, đi vào Thanh Bình trấn này làm cho người ta ấn tượng đầu tiên đó chính là tiêu điều.

Triệu Hiên cùng Dương Kiên ở một Phúc Lai khách điếm thuê phòng, Phúc Lai khách sạn là Thanh Bình trấn duy nhất một khách điếm, vì khách lui tới không nhiều lắm nên khách điếm chỉ có mười gian phòng, đám người Phác Thái Anh đến liền chiếm một phần lớn phòng khách điếm.

Vốn Triệu Hiên muốn đem cả khách điếm thuê hết nhưng Phác Thái Anh nói lần này là cải trang đi tuần không cần làm chú ý như vậy.

Xe ngựa đến trước cửa Phúc Lai khách điếm, Triệu Hiên cùng Dương Kiên đã ở khách điếm chờ. Phác Thái Anh xuống xe, quay người lại đem Kim Trân Ni  trên xe ngựa đỡ xuống

" Yên Nhiên cẩn thận. " Các loại ân cần ôn nhu.

Có điều đối với những thứ đó bọn thị vệ đã thấy nhưng cũng không thể trách, Hoàng Thượng với hoàng hậu quan hệ cùng thị vệ rõ ràng là không giống nhau.

Kim Trân Ni mỉm cười, cười làm Phác Thái Anh tâm thần nhộn nhạo.

"  Công tử mọi thứ cũng chuẩn bị thỏa đáng " Triệu Hiên nói. Khách điếm này cao thấp trong ngoài đều bị bọn họ kiểm tra xem xét.

" Rất tốt, vất vả các ngươi, hôm nay không cần tuần tra ban đêm cũng hảo hảo nghỉ ngơi đi ". Phác Thái Anh cũng là lo cho cấp dưới.

" Vâng "

" Được rồi, chúng ta vào thôi "

Khách điếm chưởng quầy vừa thấy Phác Thái Anh vào cửa liền biết nàng chắc chắn là một người chủ không bình thường, mở khách điếm này cũng có hơn mười năm cái dạng người gì hắn chưa từng thấy qua. Không nói đến nàng quần áo đẹp đẽ quý giá, lại nhìn bên người nàng này hộ vệ bảo tiêu, không phải quyền to thì là người rất có tiền.

Còn nữ tử bên người nàng, cũng là xinh đẹp thiên tiên quá nặng một loại khí chất không thể nói thành lời. Chưởng quầy nhất thời cũng nhìn ngây người.

Phác Thái Anh đối với ánh mắt chưởng quầy nhìn Kim Trân Ni rất bất mãn

" Khụ khụ " cố ý ho khan vài tiếng.

" Nga, mấy vị khách quan đi vào tiểu điếm thật là tiểu điếm vinh hạnh." Bị Phác Thái Anh trừng đến có chút sợ hãi. Quả thực không phải là một chủ tử dễ chọc a.

Phác Thái Anh  lại hung tợn trừng mắt nhìn chưởng quầy, trên đời này ngoại trừ mình mới có thể có ánh mắt si mê nhìn sắc đẹp của Kim Trân Ni , hắn dám thất lễ phải trả giá bi thảm.

Phác Thái Anh đối với Tiểu Lí Tử liếc một ánh mắt, Tiểu Lí Tử hiểu rõ gật đầu.

" Xe ngựa ngồi một ngày cũng mệt mỏi rồi, Trân Ni cùng ta đi vào phòng nghỉ ngơi đi, còn món ăn đến lúc đó mang lên thì được rồi."

Kim Trân Ni cảm thấy Phác Thái Anh trong mắt lộ ra hàn khí, thật vì khách điếm chưởng quầy này mà cảm thấy bi ai. Kim Trân Ni hiện giờ mới biết Phác Thái Anh  du͙ƈ vọиɠ chiếm hữu thật kinh, chỉ cần ai dám phóng ánh mắt trên người mình vượt qua ba giây thì kết cục tất nhiên là thê lương.

Trước có mấy tên không biết tốt xấu du côn lưu manh, hiện tại cũng giống như ông chủ khách điếm này vậy.

------------------------------

Vote đi mấy bợn 😗✨
.

.

.

|11:10 |

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net