Phần 2: Chương 8 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lưu ý: chương này có cảnh nhạy cảm.

"Sáp Kỳ này".

Tôi nhìn Lý Tú Mãn đi vòng quanh căn phòng, dán mắt vào những cuốn sách của ông ta.

Cảm giác rất không dễ chịu.

Thứ hai đã đến, tôi đang ngồi trong văn phòng ông ta, trước mặt là một xấp giấy tờ quan trọng và các đồ vật cần thiết cho một thực tập sinh như tôi. Quá trình cũng khá đơn giản và thời khóa biểu cũng không quá mức bận rộn. Ngoài việc luyện tập, tôi chỉ cần chở Châu Hiền theo lịch phân công mà thôi.

"Tại sao Châu Hiền lại đặc biệt quan tâm tới cô như vậy?"

"Chúng tôi đã biết nhau từ trước. Cổ đã dạy kèm cho tôi hồi cấp 3".

Ông gật đầu, nở nụ cười trước khi bỏ một cuốn sách vào cặp.

"Thật là tình cờ".

Tôi mỉm cười và đảo mắt sang nơi khác để tránh chạm mắt với ổng.

"Tôi đã đào tạo vô số các ngôi sao. Những con người dưới trướng tôi đều đã thành danh toàn thế giới. Nhưng cô là một trường hợp rất hiếm lạ, cô có tố chất đặc biệt. Tôi có một kế hoạch có thể khiến cho cô lập tức nổi tiếng và kiếm được rất nhiều tiền".

Tôi cố gắng suy ngẫm từng lời mà ông ta đã nói. Tôi..đặc biệt ư? Cả cuộc đời, tôi luôn là kẻ dưới trung bình ở mọi khía cạnh. Tôi không thông minh cũng không giàu có. Tôi bình thường đến không thể nào bình thường hơn. Và bây giờ, người đàn ông đã tạo nên vô số những người nổi tiếng lại nói rằng tôi khác biệt theo một hướng tích cực. Tôi chỉ có thể im lặng lắng nghe khi ông ta đưa tôi một tờ giấy. Những điều được ghi trong tờ giấy khiến tim tôi đập nhanh hơn.

"Cái này là..."

Ổng nhìn tôi bằng một cặp mặt tràn đầy phấn khởi.

"Cô và Châu Hiền sẽ cùng nhau thành lập một nhóm nhỏ. Châu Hiền là một nghệ sĩ đa tài, có thể hát, có thể nhảy, vừa là diễn viên, vừa là người mẫu. Sự thay đổi này sẽ khiến cho mọi người thích thú. Tôi tin rằng hai người có thể bù trừ cho nhau một cách hoàn hảo và trở thành một dự án thành công. Tôi vẫn chưa nói điều này với Châu Hiền, cô có nghĩ là cô ta sẽ đồng ý không?"

Tôi gật đầu và đưa mắt đọc lại những điều trong tờ giấy. Chuyện này đang thật sự xảy ra sao? Tôi thật sự có thể trở thành một idol cùng với cô ấy? Tôi chắc rằng cổ sẽ hoàn toàn đồng ý với dự án. Mọi chuyện đang diễn ra đúng như kế hoạch của chúng tôi đặt ra. Thật đ*o thể tin nổi. Trong đầu tôi bắt đầu hiện lên những tiêu đề bài báo đại loại như:"Tân binh Khương Sáp Kỳ kết hợp với Irene liên tục lập nên kỷ lục với nhóm nhỏ của họ!". Tất cả chuyện này thật quá điên rồ.

Thánh thần thiên địa ơi, tôi đúng là một đứa may mắn nhất cả thế giới.

"Cuộc hẹn hôm nay của chúng ta đến đây thôi, hẹn gặp lại cô sau nhé Sáp Kỳ".

Tôi đứng dậy, cúi chào ông ta trước khi đi về hướng của phòng tập nhảy. Châu Hiền hiện đang có một buổi chụp hình cho một hãng trang sức nổi tiếng, vì vậy tôi còn khoảng 4 tiếng đồng hồ để luyện tập. Tôi lẩm bẩm hát theo lời nhạc đang được phát ra từ cái loa, thời gian trôi qua nhanh chóng khi tôi được làm những thứ tôi thích. Chẳng mấy chốc, tôi đã ngồi đằng sau xe với Châu Hiền ở trên người mình. Tay cô nàng ôm lấy đôi má tôi trong khi tay của tôi lại sờ vào lưng cô ấy. Mọi chuyện cứ như là mơ, đây là điều mà Khương Sáp Kỳ của những năm về trước đã luôn ao ước.

"Cuộc hẹn diễn ra như thế nào?"

Tôi mỉm cười, dời tay mình xuống mông cô nàng.

"Rất tốt, ổng đã nói với tớ về kế hoạch của ổng".

Điều này ngay lập tức thu hút cô ấy.

"Kế hoạch đó có ảnh hưởng gì tới bọn mình không?"

Tôi lắc đầu, khiến cổ nhẹ nhõm.

"Ông ấy muốn chúng ta thành lập một nhóm nhỏ".

Châu Hiền dừng lại động tác của mình rồi mở mắt to nhìn tôi. Tôi nhìn những biểu cảm khác nhau hiện trên mặt cô ấy, có ngạc nhiên, có bối rối và nhiều nhất là hạnh phúc.

"Cậu nói thật chứ? Chỉ hai chúng ta?"

Cô nàng ôm chặt tôi vào lòng. Việc cô ấy mừng rỡ khiến tôi cũng vui vẻ theo. Mặc dù mọi chuyện đang diễn ra hết sức tốt đẹp và đúng theo kế hoạch nhưng tôi vẫn cảm thấy có chút bồn chồn. Tôi cứ lo sợ rằng sẽ có gì đó xảy ra phá hỏng hết mọi chuyện.

"Sáp Kỳ à, mọi thứ đều đang rất trôi chảy".

Tôi mỉm cười và đặt lên môi cô ấy một nụ hôn. Châu Hiền khẽ bật cười, đáp lại nụ hôn đó. Cô nàng nhanh chóng đưa tay cởi ra chiếc áo để lộ ra bộ ngực trần của mình. Ánh mắt tôi hoàn toàn tập trung vào làn da mịn màng cùng nơi đầu ngực hồng hào của cổ.

"Cậu không mặc áo lót à?"

"Trước khi bước vào thì tớ đã cởi ra rồi. Sáng nay thức dậy, tự nhiên tớ lại muốn làm tình với cậu ở chỗ này".

"Sao cậu có thể hoàn hảo như vậy Châu Hiền?"

Tôi liền mút lấy đầu ngực của cô nàng, đưa lưỡi ra để liếm chúng trong lúc Châu Hiền khẽ kêu ra tiếng. Tôi cảm nhận móng tay cô ấy bấu vào da đầu mình sau khi tôi quay qua bên ngực còn lại, tôi cứ tiếp tục liếm mút cho đến khi cả hai bên đều ướt đẫm với nước bọt của mình. Quá trình tiếp theo diễn ra một cách tự nhiên, quần áo của chúng tôi cứ thế bị cởi xuống từng chút một. Châu Hiền dễ dàng trượt "cái đó" của tôi vào trong, sự ấm áp bao bọc khiến đầu tôi quay cuồng. Cô nàng di chuyển hông lên xuống một cách điệu nghệ trong lúc tôi ôm lấy cổ. Những bức tường của cô ấy dịu dàng kẹp lấy tôi khiến cả hai đều tràn đầy hưng phấn. Khoảnh khắc bây giờ chính là thiên đường của hai chúng tôi.

"Tớ yêu cậu vãi l*n.."

Chiếc xe khẽ nhúc nhích theo nhịp điệu của chúng tôi, bốn bề xung quanh đều tĩnh lặng, thứ âm thanh duy nhất chính là âm thanh ướt át khi mà đùi của cô ấy chạm vào đùi tôi.

"Tớ..cũng yêu cậu...rất nhiều..Sáp Kỳ..tớ sắp tới...rồi.."

Tôi ôm lấy vòng eo của cô nàng, giúp cổ tựa vào lồng ngực mình và bản thân bắt đầu cử động vùng hông. Khuôn mặt cô ấy vặn vẹo với những tiếng thút thít và thở dốc, tôi cảm nhận được cô nàng hút chặt mình trước khi cơ thể của cổ khẽ run rẩy.

"Xuất vào...trong đi...Lấp đầy tớ đi...Sáp Kỳ...."

Những lời tục tĩu của Châu Hiền khiến tôi không thể nào chịu nổi được nữa, chúng tôi đều rên ra tiếng. Vài giây sau, chúng tôi hôn nhau trong lúc cô ấy vẫn đang nằm chồng lên tôi và dương vật của tôi vẫn còn ở trong cô nàng.

"Tớ thật sự rất yêu cậu đó, Sáp Kỳ".

Châu Hiền nằm trên người tôi, dùng tay xoa lên vai tôi trong lúc tôi ôm chặt cô ấy.

"Tớ cũng yêu cậu, yêu tới mức trở thành một thực tập sinh vì cậu".

Cổ khẽ cười và nhón người hôn lên mũi của tôi.

"Cậu sẽ khiến cho rất nhiều người yêu mến cậu nhưng đừng có quên cái này thuộc về ai đó!"

Âm hộ của cô nàng đột nhiên hút chặt lấy tôi, khiến tôi thở hổn hển. Mắt cô nàng phát sáng khi thực hiện được trò đùa độc ác của mình.

"Làm sao mà tớ quên được chứ!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net