Xin Lỗi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bỏ cái bóp vào tay em và nở nụ cười thật hiền rồi cô ấy rời đi. Emv ngơ ngẩn nhìn theo bước chân xiêu vẹo của cô ấy. Ánh đèn soi rọi bóng cô ấy in hằng trên khoảng trống của một gốc đường. Bàn tay em chợt lạnh ngắt. Chiếc bóp trong tay em đã lạnh bổng lạnh hơn. Em muốn gọi, nói gọi cô ấy để nói điều gì đó nhưng cổ họng nghẹn đắng.


Chị hớt hãi chạy lại nắm tay em


-Xin lỗi em, chị tìm mãi không được


Rồi chị mừng rỡ khi thấy cái bóp trong tay em rồi chợt ngỡ ngàng khi nhìn thấy em khóc. Lấy tay lau vội đi những giọt nước mắt, chị ôm em vỗ về

Đừng khóc nữa em ... Đừng khóc nữa


Có lẽ chị không biết em khóc vì điều gì. Giá như em lấy lại được ánh mắt khinh bỉ của mình khi nhìn cô ấy lúc nãy thì hay biết mấy. Những hành động và lời nói đã thoát ra rồi không thể lấy lại được phải không chị? Một bài học cho sự đánh giá người khác chỉ qua ánh mắt nhìn của mình. Mà đôi mắt mình thì chỉ có thể nhìn thấy được bề ngoài và lắm lúc lại che đi sự phát xét của trái tim.


Bất chợt em thì thầm


"Xin lổi"

The End

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net