Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào học...
Như Tuyết liền lăn đùng ra ngủ và không quan tâm chuyện gì đang xảy ra.Thấy vậy Quân Dao mỉm cười,nhìn bé con đang ngủ say sưa,trông thật đáng yêu làm sao ! UwU
Đang ngắm Như Tuyết say sưa thì Quân Dao cảm thấy có một luồng sát khí lạnh đằng sau lưng mình và.....ĐÙNG!
Như Tuyết lãnh trọn một đòn đánh trời giáng của cô chủ nghiệm vì tội ngủ gật trong lớp.Lãnh một đòn đánh của cô chủ nghiệm,Như Tuyết bật dậy nhìn xung quanh nói:
- AI PHÁ GIẤC NGỦ CỦA BÀ!!!
Cả lớp sau khi thấy thế thì bắt đầu lo lắng cho Như Tuyết.Chọc cô chủ nghiệm như vậy là TOANG!
-GAN EM LỚN LẮM LÂM NHƯ TUYẾT!!!!DÁM NGỦ TRONG GIỜ CỦA TÔI HẢ!!! ĐI RA NGOÀI ĐỨNG!!!
- Ặc...Cô...Cô cho em giải thích,hô—
-KHÔNG CÓ GIẢI THÍCH GÌ HẾT! ĐI-RA-NGOÀI.
Thấy Như Tuyết bị đánh như vậy Quân Dao thấy như có lưỡi dao đâm vào tim mình,cô ơi đừng đánh vợ tương lai của con như thế chứ rồi lỡ vợ em có mệnh hệ gì thì sao * xót xa đủ thứ *
Giờ học dài dẳng trôi qua,Như Tuyết vẫn ở ngoài lớp đứng với khuôn mặt đầy hờn dỗi và tức giận,thấy thế.Quân Dao liền cất giọng trêu chọc Như Tuyết :
-Đứng đây chắc nóng lắm nhỉ ? Cho cô đáng đời
Như Tuyết mặt hậm hực,nhăn nhó cất
giọng :
-Kệ tôi đi,không cần cậu quan tâm,hứ
Quân Dao thấy được vẻ mặt phụng phịu của Như Tuyết thì càng đà lấn tới,giở giọng trêu chọc tiếp :
- Ay ya,còn sắp phải mời phụ huynh nữa chứ,bạn Như Tuyết sắp gặp đại họa rồi =))
Như Tuyết hốt hoảng chợt nhớ ra vụ mời phụ huynh,trời ơi phải làm sao đây ?? Cô liền suy nghĩ những ngày tận thế ập tới,nào là bị ăn chửi,cấm túc đủ thứ :( Bộ đời cô chưa đủ khổ hay sao vậy ?!
*Cuối giờ học*
Cô chủ nhiệm gọi Như Tuyết vào và bắt đầu tụng kinh cho Như Tuyết nghe,phải đến 20p sau cô mới được thả về.
"20p mà cứ như là 2 tiếng vậy"
Cô thở dài mệt mỏi nghĩ.Về đến nhà,thấy cửa nhà khoá chặt,mà cô lại không có chìa khoá.Không lẽ nào bố mẹ biết chuyện đuổi mình ra khỏi nhà rồi ư ???
Liếc mắt xung quanh thì cô thấy một tờ giấy nhỏ được đặt chễm chệ ở dưới đất,cô liền nhặt lên phủi phủi vài cái
" Bố mẹ đi vắng,con ở nhà tự lo liệu nhé "
Chời máaaaaa!!!! Không có chìa khoá thì vào nhà kiểu gì hả chời?!
Đang bối rối không biết làm thế nào thì có tiếng động cơ xe ôtô ở đằng sau,ngoảnh mặt nhìn thì hoá ra chính là Quân Dao đại đáng ghét :)) Thấy Như Tuyết với vẻ mặt ủ rũ đứng trước nhà,lại cất giọng trêu chọc
- Sao lại đứng ở đây ? Bị đuổi ra khỏi nhà rồi à ? Thật tội nghiệp làm sao =))
Như Tuyết liền phản kháng :
- Không phải vậy!! Chỉ là........
- Là sao?
- Chỉ là.....hic....hic.....bố mẹ tôi đi có việc,quên không để chìa khoá cho tôi.....hic...nên tôi không vô được nhà.
Như Tuyết thút thít nói cho Quân Dao nghe về hoàn cảnh khổ sở của mình.Thấy vậy,Quân Dao mủi lòng,ngỏ ý :
- Hay là cô về nhà tôi ở tạm ? Con gái con đứa không có chỗ ở như vậy nguy hiểm lắm
Như Tuyết chần chừ,suy nghĩ vài thứ gì đó lung tung :))
Thấy cô cứ đứng dậm chân tại chỗ như vậy,Quân Dao thở dài đi đến bế sốc Như Tuyết lên rồi ném vào xe * biết thương vợ tí đê anh ơi...không mai sau nó cho ra sofa giờ *
Như Tuyết hốt hoảng :
-Cậu làm cái trò gì đấy ???
-Rước vợ về rinh...à nhầm về nhà tôi chứ sao nữa ?
Như Tuyết hét toáng lên phản đối kịch liệt
-Á BỚ LÀNG NƯỚC BẮT CÓC TRẺ EMMM ! CỨU ZỚIIIIII
-Cô mà hét nữa tôi vứt cô ra chuồng gà đấy =))
- Giỏi thì vứt đi!!!
-Được! Dám thách tôi cơ đấy,tôi cho cô ra bầu bạn với mấy con gà nhà bên luôn.Bác quản gia dừng xe ở chỗ chuồng gà nhà bà Hân hộ cháu nhá.
-Vâng thưa cô chủ!
Nghe thấy Quân Dao nói thế,Như Tuyết sợ hãi nói :
-Thôi...tôi về nhà cậu cũng được.Vậy được chưa ?
-Nghe lời như vậy có phải là tốt hơn bao nhiêu không,cứ cứng đầu như thế là ra chuồng gà chơi thật đấy nhá.
30p sau,đã đến được nhà của Quân Dao.Như Tuyết sững sờ với căn biệt thự to tổ bố của Quân Dao,ôi mẹ ơi cô có mơ đi chăng nữa cũng không dám vào
Quân Dao thấy sự ngỡ ngàng của Như Tuyết,cười thầm trong miệng :
-Bộ cô bất ngờ lắm hả ? Có gì to tát đâu,vào nhà đi.
Như Tuyết mồm chữ O mắt chữ A,vào nhà mà không ngừng cảm thán.Căn biệt thự này rất đẹp,đến cả cái nhà vệ sinh còn to hơn gấp đôi cái phòng của cô nữa chứ =))
Quân Dao bước theo sau,hàng loạt người giúp việc đứng thẳng hàng ngăn nắp cúi đầu chào cô chủ mới về.Quân Dao gật đầu đồng ý,thấy Như Tuyết vẫn còn đang bất ngờ về gia tài khủng của tên đại đáng ghét này,Quân Dao mỉm cười xoa đầu Như Tuyết,cất giọng ôn nhu :
-Đứng đó làm gì,có muốn tôi dẫn cô thăm quan nhà không ?
Như Tuyết gật đầu nhiệt tình đồng ý :
-Có,có chứ :> Mau dẫn tôi điii
-Đợi tôi gọi xe đã.
-Ok— KHOAN! Sao lại phải gọi xe????
-Thế cô có muốn trải nghiệm cảm giác chân lìa khỏi người không? Tôi cho cô thử ?
-.....
-Thôi,dẹp ! Giờ cậu dẫn tôi về phòng đi
-Được thôi,theo tôi nào

Viết xong vứt đấy quên không đăng:)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#bh #gl