CHƯƠNG 59

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-X......xin a....anh đ...đó...- Uyển Đình cũng uốn éo thân thể cầu xin theo luôn

-Được!- thấy hai người cầu xin như vậy cô cũng đồng ý luôn, hô lên một tiếng rồi kéo eo của Uyển Đình lại gần mình rồi đâm thẳng dương vật giả vào bên trong Uyển Đình. Không để Y Na chịu thiệt thòi cô cũng chỉnh thẳng ba ngón tay của mình đâm thẳng vào nơi đó của Y Na luôn

-U....ư.......mm.....m.hha.....ha........a...a- Uyển Đình rển rỉ ngày một lớn hơn do tình dục làm mờ lý trí, chân đặt ở phía eo cô thật chặt để cô có thể đi vào trong một các dễ dàng và nhanh hơn nữa

-U.....ha.........a........s.....sướn..g....a....a..a.- Y Na bị mấy ngón tay của cô làm cho điên đảo đem hai chân mở rộng ra, nước tình tuông ra như biển. Y Na nắm chặt lấy grap giường theo phản xạ

Cô nhết mép cười trước sự dâm đảng của hai nàng người yêu mình, nghe tiếng rên rỉ càng làm tăng dục vọng của cô ngày càng tăng cao. Đem thân thể của Uyển Đình nhấp thật nhanh, miệng thì ngậm lấy ngực của Uyển Đình thật mạnh. Tay cô cũng đã thêm một ngón nữa ra vào bên trong của Y Na, bây giờ cô cảm thấy như phát điên lên trong sự nóng bỏng này mà lao vào như một con sư tử muốn nuốt cả thân thể của hai người vào bụng do cơn thèm khát lâu ngày chưa được giải quyết

-N.....nh....nhanh ....q....quá r.....rồi..a.a....ư....m....ư.....s..sướng- Uyển Đình như muốn chết đi sống lại, sự sung sướng dần như dâng trào chèn ép các cơ quan thần kinh, có thể cảm nhận được nếu Uyển Đình mà không trụ lại bằng chân vào người cô thì bị đâm đến bay đi mất

-...â...a.a.a.a.a...a...n....nhiều....Ư....h...hưm- Y Na cũng bị cuốn theo, trong lòng Y Na không khỏi hài lòng do ngón tay của cô thật thon và dài đủ để Y Na thỏa mãn mà không cần dùng đến dương vật gì cả

Mồ hôi trên cơ thể của ba người ngày càng chảy nhiều hơn làm căn phòng trở nên nóng hơn bao giờ hết, trên trán cô đang chảy mồ hôi như tắm mà rơi xuống vùng bụng của Uyển Đình. Đến một lúc sau thì cô có thể cảm nhận được sự co thắt bên trong của cả hai nàng, biết hai người chuẩn bị lên đỉnh điểm nên cô cũng tăng cường nhanh như chóp

-Â..â..a..a.a...E...eem.....RA....AAAAAAA- Hai nàng co giật run rẩy, nước tình trong hai người tuông ra đồn dập không ngừng, cao trào vừa qua cô rút tay cùng dương vật giả ra khỏi hai cơ thể của hai người rồi cả ba người nằm xuống giường thở phì phò. Không thể chịu nổi do cơn buồn ngủ ập đến nên Uyển Đình cũng nối gót của Tịnh Thi ngủ luôn, cuộc chơi chỉ còn có hai người

Hai nàng cũng đã mệt rồi chuẩn bị nhắm mắt lại định sẽ chìm sâu vào giấc ngủ như Tịnh Thi. Đột nhiên cô ngồi bật dậy ôm lấy cơ thể Y Na cười gian một cái rồi đâm thẳng vào phía dưới của Y Na, do phía dưới còn rất nhạy cảm nên cô vừa đưa vào trong nàng liền bất ngờ

-Ư..mmmm...C....chậm- cô mới nghĩ ngơi xong nên sức lực tràn trề ra vào không ngừng nghỉ làm cho Y Na không tiếp nhận kịp mà cầu xin chậm lại

-Vợ! Em cảm thấy như thế nào?- cô thì thào vào tai Y Na thật nhẹ nhàng

-S....sướng.....la...lắm- Y Na như bị thôi miên trả lời lại theo ý của cô

-Chúng ta đổi kiểu thôi nào!- cô muốn nàng chủ động nên đã nằm xuống giường cho Y Na ngồi lên dương vật mà nhún nhảy theo từng cái, với tư thế này làm cho dương vật tiến rất sâu vào trong đến tử cung của Y Na

-A....â...a.a...a...s....ướng.....quá.......s.âu- Y Na miệng cứ rên rỉ mãi mê đắm trong sự dục vọng lâu ngày chưa được thỏa mãn, điên cuồng mà cuốn theo mặc kệ cho thời gian trôi qua và bây giờ đã là rạng sáng

-N..Nhanh "chát"! Nhanh hơn nữa "chát"- cô đánh mạnh vào mông của Y Na làm nổi lên cả vết đỏ rồi sau đó kéo người Y Na xuống ngậm lấy ngực của Y Na

-Â...a.a..a....đ.....đau......a.......s...ướng .....hết....nổi.....r.....rồi.........AAAAAAA- Y Na cũng chịu không nổi mà một lần nữa bị cao triều, tay chân gần như không thể cử động được nữa nên đã nằm đè lên người của cô mà ngủ luôn không quan tâm phía dưới còn bị dương vật giả vẫn còn ở trong đó. Cô thấy hành động của Y Na như vậy thì cũng bật cười rút dương vật giả ra rồi vô trong phòng tắm lấy khăn ra lau cơ thể cho ba nàng rồi mới nằm xuống giường cạnh các nàng,nhưng lúc cô đi ngủ thì đồng hồ cũng đã chỉ 4h sáng.

________________________________________

Ở bên phía Tịnh Kỳ Và Hy Vân bây giờ chỉ còn lại sự cô đơn và sự hối hận tràn ngậm khắp cuộc sống của họ. Họ đi đâu bắt gặp một cái gì đó quen thuộc với cuộc sống trước kia, hình ảnh cùng cô vui vẻ ập vào trí nhớ của họ và cũng chí nó đã nhắc cho hai người về việc đã đuổi cô khi cô đang nằm chật vật trên giường. Bằng lòng thay đổi vì một kẻ khốn nạn chủ mới quen vài ba tháng chứ không thể chấp nhận chăm sóc một người đã đầu ấp tay gối với mình một khoảng thời gian dài.

Lần mà cô chấp nhận Hy Vân bước vào nhà Tịnh Kỳ  và Y Na đã phản đối kịch liệt để rồi nhận lại gì, nhận lại những tin tức rằng cô  đã mất nhưng tại sao lúc đó họ vẫn kiên trì chờ đợi. Vậy mà hôm nay Tịnh Kỳ và Hy Vân đã quên mất đi mà chạy theo một cuộc sống tràn đầy sự giả dối. Nhưng bây giờ hối hận thì được gì, với quyền lực của Uyển Đình, Y Na và Tinh Thi đã thành công đem cô đi biệt vô âm tính không một chút tin tức. Tịnh Kỳ thì lao đầu vào công việc thậm chí là quên ăn quên ngủ để không tạo ra một thời gian rảnh nào nhớ đến cô nhưng điều đó hoàn toàn ngược lại, nó lại khiến Tịnh Kỳ càng nhớ cô thêm. Hy Vân cứ mãi cho người tìm tin tức của cô, chỉ cần có một chút ít tin tức của cô thì Hy Vân bằng lòng cho một cái giá thật cao, nhưng kết quả vẫn như vậy, họ có đến nhà của ba Uyển Đình hỏi nhưng vừa thấy mặt đã bị đuổi đi ngay. Sự nhớ nhung cô ngày càng nhiều hơn làm cho họ trở nên ốm đi rất rất nhiều, mặt thì luôn thiếu sức sống, mắt thì vô hồn làm cho gia đình của hai nàng vô cùng lo lắng định đi hỏi ba của Uyển Đình nhưng lấy tư cách gì đây. Không thể cứ nhìn con mình ngày càng suy sụp như vậy được hai ông bố liền mặt dày đi đến nhà của ba Uyển Đình.

Hai người không hẹn mà gặp ngay trước của nhà của vị Tổng thống, hai người nhìn nhau cũng biết mục đích của cả hai người là gì nên im lặng mà bấm chuông cửa.

-Cho hỏi hai ngài tìm ai?- một cô giúp việc chạy ra mở cửa dò hỏi

-Cho tôi gặp Lão Đỗ- Lão Diệp lịch sự trả lời lại cô giúp việc

-Vậy cho hỏi hai ngài là ai?- cô giúp việc cũng rất thận trọng hỏi rỏ ràng, nếu cảm thấy có chuyện gì đáng nghi cô giúp việc sẽ báo cho vệ sĩ biết ngay

-Cô cứ nói là lão Diệp và lão Tống đến tìm!- Lão Diệp cũng  thông cảm cho người giúp việc vì dù gì lão Đỗ cũng là một vị tổng thống có rất nhiều người ghét nên phải đề phòng

-Hai ngài đợi một chút!- người giúp việc đóng cửa rồi chạy nhanh vòa trong thông báo cho lão Đỗ biết, đang theo dỗi một số thông tin chính trị trên tivi đột nhiên nghe cô giúp việc báo là có hai người tự xưng là lão Diệp và lão Tống đến tìm. Nghe vậy lão Đỗ vô cùng tức giận về việc hai đứa con cưng của hai người nhưng nể tình vẫn là bạn bè nên lão mới cho vào.

-Mời ngồi!- được sự cho phép hai lão mới được đi vào trong, vừa vào đến phòng khách thì đã nghe tiếng nói của lão Đỗ đang ngồi nhìn hai người tay còn cằm tách trà

-Hai người đến đây làm gì?- vừa ngồi chưa được nóng ghế, không đợi hai lão mở lời thì lão Đỗ cũng đã đi vào vấn đề chính luôn

-Chẳng giấu gì ông! Hôm nay tôi cùng lão Tống đến đây để hỏi về c...chuyện của Hạo Thiên!- Lão Diệp thở mạnh một cái nói thẳng ra luôn, ngước nhìn lão Đỗ với ánh mắt mong chờ

-KHÔNG BIẾT!- nghe đến việc hai người muốn biết tin tức của cô làm lông mài của lão Đỗ nhíu lại lạnh lùng phán ra hai tiếng

-Tôi biết là ông rất tức giận nhưng xin ông hãy nể tình bạn bè bao lâu nay mà cho chúng tôi biết- lão Tống cũng nói theo, làm sao mà lão có thể tin việc Lão Đỗ không biết gì về cô, chỉ là lão Đỗ muốn giấu nó đi thôi

-ĐÃ NÓI LÀ KHÔNG BIẾT RỒI MÀ! TIỄN KHÁCH- Lão Đỗ kiềm chế không được nữa mà quát lớn muốn hai người rời khỏi mắt của lão nếu không lão không biết mình sẽ làm gì hai người

-Đi thôi!- lập tức bốn người vệ sĩ liền tiến đến kéo hai người ra ngoài, biết hai người cũng đã cứng tuổi nên họ nhẹ nhàng hơn một chút

-Tôi cầu xin ông!-lão Diệp đã tự hứa với lòng nhất định hôm nay lão phải đạt được mục tiêu của mình đã đề ra, cắn răng quỳ xuống cầu xin luôn

-Xin ông!-lão Tống thấy vậy cũng quỳ theo luôn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net