Chương 6 - 7:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


CHƯƠNG 6:

Hồng Nhiên dường như là người phản ứng đầu tiên đứng bật lên, còn người trên giường thấy vậy cũng ngồi lên lui phía góc giường lấy chăn che thân cũng quên mất là mình còn đang bị thương.

"C...cô nương...h...hiểu...hiểu nhằm thôi, hiểu nhằm thôi...t...tại...cái b..." Hồng Nhiên nhìn biểu tình của nàng như vậy liền giải thích nhưng chưa giải thích xong thì liền bị cắt đứt.

"Ngươi đừng nói nữa, ta cần nghỉ ngơi ngươi có thể tránh mặt chút không"

Nàng đang hơi mím môi, từng chữ nói ra không nhẹ không nặng làm Hồng Nhiên cảm thấy tâm rất bất an nhưng nào dám nói a.
Hồng Nhiên thấy vậy liền đi ra ngoài, chưa được vài bước cô quay lại, liền bắt gặp vẻ mặt phiếm hồng cũng không rõ vì ngượng ngùng hay tức giận.

Tử Tầm thấy Hồng Nhiên quay lại liền tặng cho cô một ánh mắt hơi ám trầm làm cô lạnh sống lưng, lo lắng nói:

"Ta...ta lấy mảnh vải"
Hồng Nhiên nói đi lại lấy xong cũng quay đi có thể thấy rõ mặt cô bây giờ ngốc hết chỗ nói.
Đi được thêm vài bước quay lại nói

"Ta thật sự không phải như vâ..."
"Ra ngoài." thật là lãnh đạm nha.

Hồng Nhiên định giải thích thêm nhưng không thành. Lúc cánh cửa vừa khép lại thì người con gái trên giường lại bỏ xuống dáng vẻ ngượng ngùng tức giận đi, chỉ còn một nụ cười giảo hoạt, ánh mắt không giấu được hiện lên tia tà mị.

Hồng Nhiên xám mặt ra ngoài qua phòng Tinh Ân. Vừa bước vào cô có cảm giác có gì đó không đúng, nhìn lại thì thấy hai tên tiểu ác ma kia đang lấy tay che miệng hai vai run run nhìn mình.

"Muốn cười liền cười, nghẹn lên xấu chết đi được." Hồng Nhiên vừa nói vừa nhớ lại nụ hôn lúc nãy tai đỏ lên.

"Mẫu thân a. Người vừa 'cưỡng hôn' vị tỷ tỷ kia nha, thật lưu manh. "

Tiểu Ân không khỏi trêu chọc. Lúc nghe tỷ tỷ mình kể lại thì cười ra cả nước mắt mất hết hình tượng mà đập bàn. Đúng là hòa hợp rất nhanh đâu chỉ mới gặp nhau đêm qua sáng nay liền ăn ý đến vậy.

"Được các ngươi chờ xem! Ta sẽ huấn luyện các ngươi như thế nào!! "

Hồng Nhiên mặt đen lại, chẳng lẽ cô không cần mặt mũi sau!?

Hồng Nhiên ngồi ghế rồi từ trong không gian trữ vật lấy ra ba cái đấu lạp* tiện cho việc che đi đôi mắt đặc biệt này.

*đấu lạp: hay còn gọi mũ trúc được coi một vật dụng quen thuộc trong các bộ phim cổ trang và kiếm hiệp của Hoa ngữ. Đặc biệt với các nhân vật nữ mũ trúc kết hợp với khăn lụa đã làm tăng thêm vẻ đẹp và sự bí hiểm cho họ mỗi khi xuất hiện. ( thông tin từ Google )

Hai người đeo xong thì cùng qua phòng tìm Tử Tầm để ăn sáng, nhưng vào phòng thì không thấy ai đâu chỉ có một lá thư trên bàn, một ít kim tệ và một cái lệnh bài khắc một chữ Tử còn lá thư ghi:

'Đa tạ ân cứu mạng của Hồng cô nương nhưng ta có việc gấp cần phải đi ngay. Không biết làm sao cảm tạ nếu cô nương có điều gì khó khăn cứ đến Thiên Tông Sơn tìm ta, ta sẽ cố gắng giúp hết sức mình! '

Đọc xong thư cô gắp lại rồi bỏ vào trữ vật. Cũng không phát hiện cơn ngươi chợt lóe một tia mất mát.

Hồng Nhiên trả phòng rồi dựa theo bản đồ mà lão Thống đưa cô cũng dùng cách tương tự tiểu Tuyết để làm cho tiểu Ân nhớ rõ mọi đường đi.
Vừa ra khởi khách điếm liền có một nhóm người vào và đi ngang qua ba người bọn cô. Bên ngoài cô có thể nghe được họ nói chuyện vì tiếng quá lớn.

"Tiểu nhị!! Ra đây!! Ngươi có thấy nữ tử nào mang vải bịt mắt ở đây không!?" tên to con đi đầu thô lổ nắm cổ áo tiểu nhị nói

"D...dạ...dạ có ạ họ vừa mới trả phòng và đi không lâu ạ" tiểu nhị đổ mồ hôi hột miệng lắp bắp nói. Bọn người kia nghe vậy như nhớ ra điều gì hỏi tiếp

"Có phải là bọn người mang đấu lạp phải không!!!"

"Vâ...vâng ạ" tiểu nhị run rẩy trả lời.

"Mau đuổi theo!!! Nhanh lên!! Bọn chúng chưa đi xa đâu!!" tên to con cầm đầu quát lớn ra lệnh rồi dẫn bọn hầu chạy nhanh ra khỏi khách điếm.

...............

Cô nghe xong bọn kia nói liền nắm tay hai đứa trẻ phi nhanh trên con phố nhưng vì quá nhiều người chỉ có thể chuyển lên trên nóc nhà hướng ra cổng thành. Đúng lúc bọn kia thấy được cũng đuổi theo nhưng đáng tiếc bọn họ quá chậm để đuổi kịp cô.

Ra cổng thành tiểu Tuyết biến lớn làm cho tiểu Ân hơi bất ngờ mà cũng nhanh hồi lại vẽ ôn nhu của mình. Thấy Hồng Nhiên bước lên ngồi trên lưng của tiểu Tuyết thì cũng lên ngồi theo.

Sau hai ngày bay. Họ bay đến 1 cánh rừng không phải là rất u ám như trong tưởng tượng, mà là xanh tươi linh khí và yêu khí thịnh vượng.

---------------------

Tiểu tuyết đáp xuống mọi vật xung quanh khoảng 2m điều bị đóng băng. Cô thở dài ngao ngán vì tầm ảnh hưởng này, phải chỉ cách cho tiểu Tuyết khắc chế mới được. Bỏ qua chuyện đó cô và tiểu Tuyết cùng Tinh Ân bước thẳng vào trong rừng. Đột nhiên tiếng Lão Thống vang lên.

[ Túc chủ Hệ Thống mới cập nhật phần mềm nhiệm vụ. Túc chủ có muốn làm nhiệm vụ không? ]

Cô nghe vậy nghĩ lại bản thân cứ đi chơi rong rủi cũng không ổn nên cô thầm nói.

' Được! Mà nè nhiệm vụ dễ sao? có thưởng không vậy '

[ Đương nhiên có thưởng và tùy theo loại. Nhiệm vụ chia làm ba loại:

Nhiệm vụ hạ cấp: Hoàn thành một nhiệm hạ cấp sẽ nhận 50 tích phân.

Nhiệm vụ trung cấp: Hoàn thành nhận 100 tích phân.

Nhiệm vụ cao cấp: tùy theo mức độ nguy hiểm và quan trọng mà tính tích phân.

Nếu không hoàn thành sẽ phạt trừ tích phân gấp đôi phần thưởng đã được định.

Tích phân hiện tại của túc chủ là 500. ]

' Tích phẩn!? Để làm gì '

[ Tích phân dùng để mua vật phẩm trong shop của hệ thống nếu túc chủ thiếu tiền có thể dùng tích phân để quy đổi. Nếu tích gốp đủ 1 vạn* tích phân có thể đến thế giới khác và làm lại từ đầu, 3 vạn tích phân đến thế giới khác mà vẫn giữa được năng lực ở thế giới này, 7 vạn tích phân có thể mang theo người ở đây năng lực giữ nguyên số lượng tối đa 2 người, nhưng phí qua trạm: mỗi người 1 vạn tích phân, phí vận chuyển và lập hồ sơ: mỗi người 1 vạn 5 tích phân.

Tích phân còn được dùng để năng cấp Hệ Thống. Hệ Thống được nâng cấp đến lever 3 sẽ có thể sở hữu cơ thể thật ở các thế giới với hình dạng động vật. Muốn nâng cấp Hệ Thống lever 1 cần tốn 2 vạn tích phân mỗi lần nâng cấp Hệ Thống sẽ lâm vào trạng thái ngủ đông. Lên lever 2 cần gấp đôi lever 1 là 4 vạn tích phân, cứ thế mà tính. Lever càng cao Hệ Thống sẽ càng có nhiều tiện ích.

Bây giờ Hệ Thống đang ở Lever 0. Mong túc chủ cố gắng vì tương lai của cả hai. ]

*1 vạn = 10 000

'Sao ngươi không đi ăn cướp luôn đi cẩu Hệ thống!' Hồng Nhiên nghe cái giá liền rống to trong lòng rồi hỏi:

'Mà nè Lão Thống sao ta nghe tên Tử Tầm quen quen nha còn cả Thiên Tông Sơn nữa '

[ Rồi một ngày nào đó... Túc chủ sẽ biết ] lão thống nói còn dùng một chút bộ dáng lão nhân nói.

' bỏ cái giọng điệu đó ngay! Nổi hết da gà rồi này '

[ ... ]' túc chủ sao có thể tổn thương ta như vậy chứ!? Ta khổ quá mà ' tiếng lòng của hệ thống

" Mẫu thân phía trước có bãi đất trống kìa"

Tinh Ân thấy phía trước có một bãi đất tróng chắc do một cuộc chiến nào đó tạo ra liền gọi Hồng Nhiên đang yên lặng đi phía trước.

Tiếng nói của Tinh Ân đã đánh thức người đang nói chuyện với Lão Thống. Hồng Nhiên nhìn theo phía cậu chỉ, bãi đất trống rất rộng, cô dừng lại suy nghĩ một chút rồi nói:

"Được rồi! Nhân lúc trời mới sáng chúng ta sẽ tìm nguyên liệu xây tạm một căn nhà ở đây"

Hồng Nhiên dừng một chút rồi phân công.

"Tiểu Tuyết ngươi đi tìm gỗ và động vật về để nhóm lữa nấu ăn. Ta và tiểu Ân sẽ đi lấy gỗ về xây nhà. Trước khi trời tối phải có mặt tại đây. Cho các ngươi cái này"

Hồng Nhiên nói rồi lấy từ không gian ra hai chiếc nhẫn trữ vật điều là màu bạc cho Tinh Tuyết và Tinh Ân. Rồi mỗi người một ngã làm mhiệm vụ.

Mõi chiếc nhẫn lền tốn 150 tích phân, Hồng Nhiên nhìn túi của Hệ Thống, chỉ còn 200 tích phân. Hảo thảm nha.

..........

Tối đến Hồng Nhiên chỉ dựng liều nhỏ vì ngày đầu tiên chỉ đi kiếm nhiên liệu thôi.

hôm sau~

Bắt đầu một ngày bận rộn của 3 mẹ con. Cô lại phân phác nhiệm vụ:

"Được rồi! Chúng ta bắt đầu thôi.
Tiểu Tuyết ngươi ở lại không cần kiếm thức ăn nữa, thức ăn hôm qua vẫn còn, bây giờ liền làm mấy cây này cho bằng phẳng."

"Tiểu Ân ngươi kiếm thêm một ít cây dùng làm cột. Các ngươi cứ theo đó mà làm. Còn ta sẽ dựng sơ lượt cấu trúc ngôi nhà. Nhớ phải về trước giờ tỵ* "

( giờ ngọ: 11h - 13h )

" vâng " cả hai đồng thanh rồi chia nhau làm.

.................

3 Ngày Sau

Bây giờ Hồng Nhiên và cả Tinh Ân, Tinh Tuyết đang đứng trước tác phẩm của mình ngắm nhìn.

Sự kết hợp giữa nét cổ kính nhưng lại mang hơi thở của hiện đại.

"Cuối cùng cũng xong!" Hồng Nhiên rất tự hào về tác phẩm này đâu.

"Đúng vậy! Trước đây con chưa thấy ngôi nhà nào như vậy cả!" Tinh Ân không khỏi cảm thán nó lạ quá.

"Ân!" Hồng Tuyết chỉ đơn giản ứng thanh mà thôi, cũng không thể nối ta mang thiết kế từ thế khác mà đến được.

Cả ba vào nhà nghĩ ngơi sau tất cả cố gắng!

.............

CHƯƠNG 7:

Hôm sau

"Tất cả tập chung!" đây không phải giọng của Hồng Nhiên mà là Tinh Ân. Trong khi cậu nhóc hô hào thì Tinh Tuyết đã ngồi nhăm nhi tách trà cam thảo tự pha và đương nhiên trà này là dùng tích phân để đổi từ hệ thống.

Còn cô thì vẫn còn ngủ trên chiếc giường ấm áp. Tinh Ân thấy vậy lắc đầu ngao ngán, ngồi xuống cùng Tinh Tuyết thưởng trà.

'hmm trà hảo ngon a' Tinh Tuyết/Tinh Ân'
1 Canh giờ sau

"Hửm... Hai đứa thức sớm thế! Mới giờ tỵ thôi mà (9h - 11h)" Hồng Nhiên nói với giọng ngái ngủ.

Tinh Ân và Tinh Tuyết nhìn cô với ánh mắt khinh bỉ. Cô nhìn ánh mắt đó ủy ủy khuất khuất nói:

"Này, ánh mắt đó là sao hả!? từ khi tu luyện đến nay, đây là lần nghĩ ngơi thật sự thứ tư đó!! Nên thông cảm hiểu không!?"
Lời cô nói hoàn toàn thật, đều do hệ thống chết tiệt đó.

[ Nhiệm vụ hạ cấp:

Thu thập 50 viên tinh thạch ma thú cấp 2.

Thời hạn: 2 ngày

Thưởng: 50 tích phân

Không hoàn thành phạt: -100 tích phân]

Không biết hệ thống đây là do cho nhiệm vụ thật hay nghe Hồng Nhiên nói xấu nó nữa.
'Haizz đúng là nhỏ mọn'

[ Nhiệm vụ hạ cấp:

Thu thập 100 viên tinh thạch ma thú cấp 1

Thời hạn: 3 ngày

Thưởng: 50 tích phân

Không hoàn thành phạt: -100 tích phân]

'Ta thua'

Cô thật bất lực với lão Thống a~

Quay lại hiện tại.
Hồng Nhiên đang đi sâu vào cánh rừng để tìm ma thú. Hồng Nhiên nhắc nhở.

"Nên nhớ tìm ma thú chiến đấu là để nâng cao giá trị thực chiến. Nếu đấu không lại thì tìm cách thoát thân!"

Hồng Nhiên nói xong đưa tay lên khóe miệng ho khan một cái chột dạ nhắc nhở:

"Khụ... Nếu gập ma thú cấp một, cấp hai thì thu hoạch tinh thạch! Trong ba ngày phải có đủ 100 viên tinh thạch ma thú cấp hai và cấp một. Nếu có dư thì tốt."

"Vâng!" cả hai đồng thanh

..............

Tại THIÊN TÔNG SƠN.

Một bạch y thiếu nữ cơ thể được băng bó đang ngồi dưới mái đình trong nơi mà ít ai có thể vào, được điền bảng tên trước đại môn 'Đại Trúc Phong'
Một giọng nói vang lên mang theo sự lo lắng từ đại môn vọng vào.

"Ay da... Tầm nhi trên đường lịch luyện đã xảy ra chuyện gì a. Sao vi sư nghe đệ tử nói lúc con về mang theo thương tích đầy mình thế kia!"

Đúng vậy bạch y thiếu nữ kia chính là nàng, Tử Tầm. Còn người tự xưng vi sư kia chính là Tông Chủ của Thiên Tông Sơn, Nhất Liên Tịnh

Nàng đứng lên làm một cái thi lễ mời ngồi rồi nói

"Thưa sư phụ lúc con đi vào Thành Liên Hoa thì bị một nhóm người ám sát đều từ Trúc cơ trở lên hơn nữa còn biết thân phận thật của con. Cũng mai con thoát được và gặp được một cô nương cứu mới toàn mạng mà về đấy ạ"

"Sao lại vậy!? Việc con lịch luyện chỉ có ta và các vị trưởng lão biết làm gì có kẻ khác biết chứ!?" lão (Nhất Liên Tịnh) nói, giọng nói mang nhiều nghi ngờ và lo lắng.

"Con cũng không rõ. " nàng

"Được rồi ta sẽ điều tra! lấy lại công bằng cho ngươi!" lão gằng giọng nói và lấy tay xoa đầu nàng.

Nàng thở dài đẩy cái tay làm rối tung đầu mình lên nói:

"Haizzz... Sư phụ a ta lớn rồi không còn trẻ con đâu"

"Ta biết chứ... Ngươi a lúc nhỏ rất hoạt bát cứ bám theo ta. Ngươi nhìn xem ngươi bây giờ chỉ có nói chuyện với ta là mới bộc lộ mặt thật. Các đệ tử trong tông môn còn gọi ngươi là Băng sơn mỹ nhân đó. Không biết khi nào ngươi mới có đạo lữ nữa đâu. "

Lão nói tuy vui nhộn nhưng nàng vẫn nghe được sự lo lắng và sủng nịch trong giọng nói trầm ổn già nua. Nàng không nói gì chỉ nhẹ cười, lão thấy vậy cũng rời đi và nói:

"Ta có việc bận rồi, ta đi trước. Ngươi nhớ tịnh dưỡng đàng hoàng, ít luyện kiếm lại. "

"Vâng, sư phụ. " nhìn Nhất Liên Tịnh dần xa bóng dáng Tử Tầm liền nhớ tới cái hôn của Hồng Nhiên, bất giác lấy tay sờ lên bờ môi đỏ rồi nở một nụ cười đầy ẩn ý trực tiếp bước vào phòng đóng cửa lại nghĩ:

' hảo thú vị... Ta sẽ không để mình thiệt thòi đâu. Hồng Nhiên sao, Chờ ta a '

Sao một lúc suy nghĩ thì nàng lại bắt đầu tu luyện.

Trong lúc cuộc sống của Hồng Nhiên dang diễn ra rất bình thường thì có một số thứ đang dần thay đổi mà Hồng Nhiên vẫn chưa nhận thức được.
..........................

10 năm sau/ chỗ Hồng Nhiên

[Ting!

Sỏ hữu tích phân: 1 vạn 5200 điểm]

Cô đang ngồi thảnh thơi nói chuyện với hệ thống và đã phân công cho tiểu Tuyết và cậu đi rèn luyện rồi. Suốt 10 năm qua hầu như ngày nào cũng làm nhiệm vụ nên số tích phân đó vẫn còn rất ít đối với cô.

'Này lão thống cho ta nhiệm vụ cao cấp đi ta làm nhiệm vụ hạ cấp và trung cấp nhiều lắm rồi a'

[Được rồi người đừng than nữa ngày nào ta cũng nghe đến nhức cả đầu rồi đây này]

'Ngươi cũng có đầu để nhức sao!?' Cô phản bác nói.

[...] 'Là ta tự tưởng tượng hảo sao?!'

[Ting!

Nhiệm vụ cao cấp: giúp đỡ Phong Thủy Kiều trốn thoát.

Thưởng: 200 tích phân

Thời hạn: 1 năm

Không hoàng thành: -200 tích phân]

!?

'Phong Thủy Kiều!?'

'trốn thoát!?'

'lão Thống!! Ra đây cho ta! Nói! Đây rốt cuộc là nơi nào a!'

[Ting! Chúc mừng túc chủ hoàn thành nhiệm vụ ẩn.

Thưởng: 2 lần quay trúng thưởng:

Nhận được:

1. Giảm 20% tích phân nâng cấp Hệ Thống Lever 1.

2. Nhận 1 gậy sát quỷ.]


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net