Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau ngày 20/11 chúng tôi quay lại với nhịp điệu mọi ngày, học, ăn rồi ngủ. Có lẽ tôi ít ác cảm với cô hơn, tôi có một cái nhìn khác về cô, cô không phải người nghiêm khắc và ít nói như tôi nghĩ, cô khác hòa đồng và nói chuyện duyên. Từ hôm đó cô ít gọi tôi hơn, lớp tôi nói chuyện với cô nhiều hơn. Hoạt động của trường nội trú không chỉ dừng lại ở việc tập văn nghệ, chúng tôi tham gia giải đá bóng, cầu lông và bóng chuyền. Giải đá bóng gồm hai nội dung là đá bóng nam và đá bóng nữ và tổ chức theo lớp, mỗi lớp đều phải tham gia và có một đội bóng gồm 7 người. Con gái lớp tôi không ai biết đá bóng ngoài Thơ, Thơ là người thông minh, học giỏi các môn đặc biệt là môn Lý, Thơ có niềm đam mê mãnh liệt với bóng đá, theo bọn con trai lớp tôi nhận xét thì Thơ đá hay hơn một số đứa con trai trong lớp. Thơ cũng là chân sút chủ lực của đội tuyển bóng đá nữ của trường. Còn lại chúng tôi mù tịt về bóng đá, từ khi phát động giải, chúng tôi rủ nhau tập đá bóng, con gái lớp tôi chọn random xem 6 người đi đá bóng sẽ là ai, và tôi là người nhặt đi, những người nhặt đi cùng tôi có Vy, Giang cùng phòng tôi, Trang, Quỳnh Hương và Quỳnh Anh ở phòng kế bên. Lúc đi tập và đi đá giải, chúng tôi phát hiện ra tài năng của mấy bạn, Giang vì hay chơi bóng chuyền nên có thể ném biên khá xa tạo cho chúng tôi rất nhiều lợi thế ghi bàn, Quỳnh Hương tuy nhỏ nhưng lực sút rất mạnh, chuyền bóng rất tốt để Thơ ghi bàn, Trang có khả năng đá bổng, Vy với tôi lại là cặp đôi hậu vệ ăn ý. Chứ như vậy chúng tôi đã chiến thắng trận đầu tiên. Tuy hoàn hảo như vậy nhưng khi đối diện với đội mạnh, đội của chúng tôi không có ai chạy nhanh để vừa đá trên vừa chạy về phòng thủ được nên chúng tôi để thua ở trận kế tiếp. Để bảo toàn nhì bảng tiến vào vòng trong chúng tôi thay đổi lực lượng, chúng tôi thêm Chi, người chạy nhanh nhất lớp tôi thay cho vị trí của tôi. Chúng tôi giữ đội hình đó đá thắng từ vòng bảng đến tứ kết rồi bán kết cuối cùng là đến chung kết. Ở chung kết chúng tôi gặp đội 12D, đội chúng tôi để thua ở vòng bảng, so với chúng tôi các chị cao và lớn hơn chúng tôi hẳn một cái đầu. Trận đấu nghẹt thở bắt đầu, tôi được vào sân hiệp 1, các chị vừa có được bóng các chị đá lên khiến tôi phá bóng kèm người không kịp, các chị xô đẩy tôi, tôi ngã sân chục lần là ít, và tôi không kịp né ăn ngay một củi trỏ của một chị bên lớp 12D và cho chị cơ hội để chị ghi bàn. Hết hiệp 1, tôi ra sân với thương tích đầy mình, mũi thì bị chảy máu do củi trỏ, tay chân xước xát khắp chỗ. Sau khi rửa sạch vết máu trên tay và chân thì hiệp 2 cũng bắt đầu, có người ngồi cạnh tôi hỏi thăm:

- Em đau lắm không? – bàn tay đưa ra cho tôi mấy cái băng gạt, hóa ra là cô

- Dạ em không ạ, xước có tý thôi cô ạ. – tôi nhận băng gạt từ cô rồi dán lên vết xước trên tay. Giờ tôi mới để ý, trận bóng đá nào của lớp tôi cô cũng đến xem, từ vòng bảng đến vòng chung kết này, cô đều đồng hành cùng lớp chúng tôi.

Vào... đội lớp tôi ghi bàn thắng gỡ hòa rồi, tôi như muốn khóc lên lúc đấy vậy, từ đầu mùa giải đến giờ, lớp 12D chưa để bị ghi bàn lần nào và chúng tôi là lớp đầu tiên. Trận bóng kéo đến lượt đá luân lưu. Hồi hộp, căng thẳng với những người ở ngoài sân, từ người lên chỗ sút bóng mà tôi không dám nhìn, rồi Trang bước lên chỗ sút bóng, không khí căng thẳng đến nghẹn thở và rồi Trang sút bóng vào khung thành " Vào..." cả sân như vỡ ào sau cú sút đấy. Chỉ sau đó các chị lớp 12D đã gỡ lại được 1 quả tỉ số bây giờ là 1 – 1. Rồi lượt sau, cầu thủ cả hai đều sút trượt. Đến lượt cuối cùng, át chủ bài của chúng tôi, Thơ tiến lên chỗ sút bóng, không khí cả người xem và người đứng trước trái bóng đều căng thẳng, không hổ danh là át chủ bài Thơ hoàn thành cú sút rất đẹp mắt, chúng tôi như vỡ ào nhưng tiếng còi trọng tài vang lên 1 lần nữa. Chúng tôi cần cản phá cú đá cuối cùng của các chị, Hương là hy vọng cuối cùng của chúng tôi, tất cả chúng tôi đều nhìn vào quả bóng, chị từng bước chạy và sút. Bụm... quả bóng nằm gọn trong vòng tay Hương. Cả lớp tôi vui sướng chạy ùa vào ôm những cầu thủ đang ở trên sân, chiến thắng nghẹn thở đến giây cuối cùng và chúng tôi đã làm được, chúng tôi đã thắng đội được đánh giá mạnh nhất trường. Chúng tôi ôm lấy nhau khóc, khóc trong niềm vui chiến thắng. Mặc dù chỉ là giải trong trường nhưng bao nhiêu vết thương trên người chúng tôi nói lên sự vất vả khi phải đối đầu với các chị lớp 12D. Quả là trận bóng đáng nhớ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC