Chap 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jennie bị vệ sĩ Ha kéo ra ngoài,cô không ngừng khóc lóc hét gọi tên Jisoo nhưng Jisoo vẫn chôn chân đứng im tại đó.Đầu cô đau nhức dữ dội,miệng rỉ một chút máu.Khi âm thanh la hét và khóc cử Jennie dần dần biến mất thì Jisoo gục xuống,máu chảy từ khóe miệng cô ra,Hye Min thấy vậy liền vội vàng đến gần Jisoo rồi lay người cô

Jisoo?Jisoo?Cậu sao thế?Jisoo?...

Hye Min hét lớn gọi bác sĩ,Jisoo được đưa đến khoa kiểm tra,Hye Min ngồi ngoài như ngồi trên đống lửa.Bác sĩ bước ra,khuôn mặt bác trầm lặng

Xin lỗi khi phải báo rằng cô ấy đã mắc bệnh nan y.Đến giờ khối u đã lan rộng,e rằng chỉ sống được 3-4 tháng là cùng.

Hye Min sửng sốt,cô toàn thân run rẩy:Gì vậy chứ?Cậu ấy...cậu ấy mới có 19 tuổi thôi...

Bác sĩ:Xin lỗi,chúng tôi đã cố gắng hết sức.

*Một lúc sau:

Hye Min chậm rãi bước vào bên cạnh Jisoo.Jisoo đã tỉnh,cô trông yếu ớt và thiếu sắc vô cùng,cô cất giọng hỏi

T...tôi bị làm sao?

Hye Min nghẹn ngào nắm lấy tay Jisoo:Jisoo...Cậu...mắc bệnh nan y rồi...

Jisoo lặng lẽ rơi nước mắt,thật ra sau khi cô tỉnh từ chiếc tai nạn bất chợt kia.Đầu cô luôn nhói đau khe khẽ,có khi là đau mạnh nhưng cô không muốn Jennie lo lắng,cũng chỉ nghĩ đơn giản là đau đầu bình thường.Giờ thì...

Jisoo nhìn Hye Min:Tớ sắp đi rồi,cậu nói xem thật ra có phải Jennie đẩy cậu không?

Hye Min trầm lặng rồi cất tiếng:Xin lỗi cậu...Chỉ vì tớ thích cậu...

Jisoo khẽ gật đầu thay cho lời nói.Hye Min nắm chặt lấy tay Jisoo mà khóc lớn

Jisoo à,xin đừng trách tớ,tớ xin lỗi,tớ biết sai rồi...

Jisoo:Tớ không trách cậu chỉ cần cậu giúp tớ một việc.

Hye Min:Việc gì...?

Jisoo trầm lặng 1 lúc rồi nói gì đó thì thầm vào tai Hye Min.Hye Min kinh ngạc thốt lên:Jisoo à không thể...

Jisoo nhìn Hye Min đầy sự quyết đoán.Hye Min gật đầu đồng ý rồi bật khóc...

Jisoo trở về căn nhà của mình.Nơi đây đâu đâu cũng toàn là hình bóng Jennie,cô cố kìm nén nước mắt,bước lên phòng,đâu đâu cũng thân thuộc.Đầu cô đau nhói lên dữ dội,cô khóc lớn đập liên tục vào đầu của mình.Tại sao cô lại trở nên như vậy,cô ghét nó...rất ghét...

Cô ngồi lặng tròng góc phòng,tay cầm cuốn sổ tay màu trắng đẹp đẽ kia...

Trời hửng sáng,Jisoo tỉnh dậy sau cơn mơ.Cô đứng dậy sắp xếp quần áo của mình cho vào vali,cô quyết định để lại cuốn sổ màu trắng kia.Đầu cô lại đau nhói lên,cô liên tục ho ra máu.Vì đây là giai đoạn gần cuối nên biểu hiện sẽ trở nặng.Jisoo rơi nước mắt,cô biết mình sẽ không còn được sống lâu nữa.Răng long đầu bạc với người mình yêu đã trở thành điều không thể.Hye Min đã chờ sẵn dưới sảnh biệt thự.Jisoo nhìn Hye Min mỉm cười,bỗng Jennie chạy đến hét tên Jisoo.Cô khóc lớn hỏi

C..Chị đi đâu vậy?

Jisoo lạnh nhạt:Tôi sẽ lấy chồng và về Mỹ,chia tay đi

Jennie gục ngã đau đớn:C..Chị sao chị lại...

Jisoo bỏ hành lý vào trong xe,Hye Min nhìn Jisoo đầy thương hại rồi bước lên xe,Jisoo mở cửa xe ra thì bị Jennie nắm tay lại "Jisoo,Jisoo xin đừng bỏ em,Jisoo,...".Jisoo cố đè nén cảm xúc lạnh lùng hất tay Jennie ra,đủ rồi,coi như suốt 1 năm qua là tôi bố thí cho cô!.Rồi lên xe đóng cửa lai bật khóc.Jennie ở ngoài gào thét trong vô vọng,chiếc xe lăn bánh dần,Jennie mất kiểm soát mà lao theo phía sau liên tục gọi tên Jisoo,Jisoo ngồi trong xe rơi nước mắt,cô liên tục ho ra rất nhiều máu,cô nghĩ về những khoảng khắc đẹp của cô với Jennie "Jennie à chị xin lỗi,chị đã nghĩ,chúng ta sẽ có thể sánh bước bên nhau đến hết cuộc đời này,nhưng...Chúc em hạnh phúc...".Chiếc xe dừng lại tại sảnh sân bay,Jisoo bước xuống xe,nhìn ngắm lại Hàn Quốc lần cuối rồi bước vào bên trong.Jennie chạy đến,nhào vào ôm lấy Jisoo

Jisoo,xin chị,không có chị em sống không nổi...

Jisoo đẩy Jennie ra:tôi chỉ chơi đùa cô thôi,như thế là quá đủ rồi.Tôi sẽ quay về với vị hôn thê vốn có quá tôi,cô chẳng là gì cả,biến đi!

Jennie sửng sốt ngồi gục xuống mặt đất khóc lớn:Kim Jisoo,tôi hận chị tôi hận chị...

Jisoo tiếp tục tiến lên phía trước nước mắt cô không tự chủ được mà rơi lã chã trên khuôn mặt gầy gò xanh xao,đầu cô đau nhức nhói liên tục.Cô ráng nén cơn đau lại,trốn vào một góc rồi gục xuống ôm lấy đầu của mình.Cô rất yêu rất yêu Jennie nhưng cô không muốn Jennie chịu khổ vì mình.Tiếng chuyến bay thông báo sắp cất cánh,cô đứng dậy,loạng choạng cố gắng tiến đến đưa vé máy bay và được lên máy bay.Ngồi trên máy bay,cô vội vàng lấy thuốc giảm đau ra uống,như thế mới có thể xoa dịu cô được một chút.Máy bay hạ cánh ở Mỹ,cô về nhà,không chịu nổi nữa mà ngất lịm đi,suốt 3 tháng đó,cô không dùng điện thoại,cứ nằm trên giường bệnh,ngày cuối cùng,cả gia đình đều bên cạnh cô.Mẹ đẩy xe lăn đưa cô đi hóng gió làn cuối.Cô ngồi dưới tán cây lá vàng,dựa đầu vào mẹ rồi ra đi mãi mãi ở tuổi 19.Jennie,chị yêu em...

Về phía Jennie,sau khi Jisoo đi,cả ngày cô không ăn uống gì.Ngày ngày rửa mặt bằng nước mắt.Jisoo,em nhớ chị quá,em nhớ chị quá...Đầu cô luôn văng vẳng nó bên tai.Sau một tuần mà cô sụt hẳn 5 kg.Người duy nhất bên cạnh cô lúc ấy chỉ có Sung Hoon.Anh quan tâm,chu đáo nhưng lòng cô nguội lạnh rồi.Jisoo đến trao cho cô niềm tin và hi vọng vào một cuộc sống mới tốt đẹp hơn,rồi lại lạnh lùng tàn nhẫn bỏ cô lại.Sau 5 năm,cùng với sự yêu thương và chở che của Sung Hoon.Anh đã cầu hôn cô ở dưới màn pháo hoa rực rỡ.Cô đã đồng ý lấy anh dù trong tim cô chỉ có duy nhất 1 người mang tên Kim Jisoo.Cô đồng ý vì cảm động trước lòng thành của anh.Hôn nhân của hai người rất hạnh phúc và đáng ngưỡng mộ.Vào một ngày tuyết đầu mùa rơi,Jennie và Sung Hoon cùng nhau bước đi trên đường phố,khi đi ngang qua bờ sông Hàn quen thuộc.Hình bóng Jisoo lần đầu hôn cô cũng ở nơi này.Họ hẹn hò ở đây,đây là sự bắt đầu của họ nhưng giờ thì...Jennie đề nghị qua đó ngồi một chút,Sung Hoon vui vẻ đồng ý.Họ ngồi ở nơi ghế đá kia,anh cũng nhớ về lần anh nhìn thấy hai người họ hôn nhau ở đây.Nhưng giờ Jennie đã thuộc về anh,cô là vợ anh.Sung Hoon thấy một cụ già ăn xin ngồi phía cách họ không xa,anh đi đến phía cụ.Jennie nhìn anh mỉm cười,Hye Min bỗng từ đâu xuất hiện,rồi cất tiếng

Jennie,xin lỗi cô về chuyện của 5 năm trước.Nhìn thấy cô hạnh phúc như vậy quả thật đáng tiếc cho Kim Jisoo.

Jennie ngơ ngác:Gì đây?Chị ấy đã đi lấy người chị ấy thương rồi.Tôi không được sao?

Hye Min:Có lẽ cô nên biết sự thật.Mong cô sẽ nén đau thương.

Jennie kinh ngạc:Gì...gì chứ?Đau thương?Này cô có vấn đề về trí não à.

Hye Min bật khóc:Cậu ấy chỉ vì muốn cô hạnh phúc...Chị ấy mất rồi...

Jennie đứng bật dậy:Cô nói gì?Chị ấy làm sao...cô nói gì!!

Hye Min hạ thấp tone giọng:Chị ấy mất được 5 năm rồi...

Jennie sụp đổ cô run rẩy ngồi dưới màn tuyết trắng...Sung Hoon từ đằng xa thấy vậy thì chạy tới,anh quát:Cô làm gì vậy chứ?Biến đi

Hye Min run giọng:Xin lỗi cô,nguyện vọng duy nhất của chị ấy là thấy cô được hạnh phúc...

Jennie thở gấp,toàn thân cô run rẩy,hoảng loạn.Sung Hoon đến gần "Jennie,em không sao chứ để anh đỡ em..."

Jennie từ từ đứng dậy,cô bước đến lan can cầu.''Jisoo chị nói nguyện vọng của chị là thấy em hạnh phúc vậy giờ khắc này là hạnh phúc nhất" Sung Hoon hét lên "Jennie,đừng!".Jennie nhìn về phía Sung Hoon "Em xin lỗi,tình yêu của anh nên dành cho một cô gái khác tốt hơn em...".Rôi Jennie gieo mình xuống dòng sông lạnh giá ấy.Cơ thể cô dần chìm xuống hồ nước,Sung Hoon lao xuống cứu Jennie lên.Anh lập tức vội vàng gọi cấp cứu.Jennie không lâu sau được đưa vào bệnh viện,cô đã được cứ sống.Sung Hoon thở phào một hơi nhẹ nhõm,nhưng đã trôi qua 2 tuần trời mà Jennie vẫn không tỉnh lại,bác sĩ cho biết:Cô ấy sẽ tỉnh lại nhưng thật tâm cô ấy cũng không muốn tỉnh nên...Chúng tôi đã cố gắng hết sức...Sung Hoon trở về phòng bệnh của Jennie.Anh nhìn Jennie nằm trên giường bệnh mà bật khóc."Jennie,xin lỗi em.Chỉ còn cách này em mới có thể giải thoát sao?Em có thể trả lời rằng em đã từng yêu tôi chưa?".Jennie nằm trên giường,nước mắt lăn dài trên má.Sung Hoon từ từ tiến lại gần cô,"Anh yêu em" rồi cậu rút máy thở của Jennie,nhịp tim của cô lao dốc không ngừng,rồi nó "bíp" tim cô đã ngừng đập,cô cứ thế chìm vào giấc ngủ ngàn thu.Sung Hoon ngã khụy xuống khóc lớn.Tang lễ của Jennie được diễn ra không lâu sau đó.Trong tang lễ,Sung Hoon như người mất hồn.Anh đã cố hết sức nhưng trái tim Jennie chưa bao giờ thuộc về anh.Ngôi mộ của hai cô được đặt ở cạnh nhau,cậu thả một bông hoa cúc trắng xuống "Hạnh phúc nhé".Từ sau khi Jennie đi,cậu không cưới hay yêu đương thêm 1 cô gái nào khác,anh lao đầu vào công việc và trở thành tỷ phú giàu nhất Hàn Quốc...

*Ở một thế giới song song nào đó:

Jennie tỉnh lại giữa một cánh đồng có cỏ màu hồng,mọi thứ đều rực rỡ,cô mặc một chiếc váy màu trắng dài tinh khôi,thuần khiết.Phía xa xa,Jisoo đứng từ xa mỉm cười.Jennie chạy lao đến ôm lấy Jisoo.Hai người họ hạnh phúc nắm lấy tay nhau bước đi đến cuối cánh đồng xinh đẹp ấy rồi biến mất vào hư không...

---ENDING---

Chap cuối rồi đây.Mình lặn mất tăm mấy ngày vì bận huhuu.Sau fic otp này thì mình sẽ ra 1 fic ngôn tình nhưng mà sẽ không viết về otp nựa.Các bạn đọc yêu thích truyện mình viết hoặc yêu thích quý mến mình thì mong rằng các bạn sẽ theo chân mình đến fic truyện thứ 2 trong cuộc đời mình.Cảm ơn các bạn đã ủng hộ và đọc hết đến đây.Yêu các bạn,hẹn các bạn ở bộ truyện thứ 2 sẽ sớm được ra mắt💗💖



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net