Văn Án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bóng tối bao trùm,không gian yên tĩnh chỉ nghe được tiếng sóng đang đập vào bờ.

Lục Kiều đứng nhìn theo dòng nước biển, muốn đung đưa theo làn gió nhẹ thả linh hồn về với dòng nước, nhẹ nhàng bước ra khỏi nền cát. Từng bước chân tiến đến đại dương.

Mỉm cười rồi thả lỏng để ngọn sóng có thể mang em đi mất rời khỏi nơi này.

Hồi ức quá khứ hiện lên trong sự cô đơn, chỉ lẳng lặng trôi qua trong từng ngày.

Hồi ức dần khép lại khi em đã lựa chọn buông bỏ mọi thứ, trần gian này vốn đã bất công và khắc nghiệt.

Cuộc đời này nợ em một Trương Hiểu người sở hữu trái tim ấm áp với em.

Đã đến lúc tiếc nuối của em đi đến kết thúc.


Làm sao Trương Hiểu có thể giúp Tô Kiều liệu sự sống lại này có giúp Tô Kiều có được hạnh phúc và tương lai cho mình.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net