Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


...

Đại sảnh—

Còn tưởng một ngày tồi tệ coi như đã hết rồi, ai dè....

- Yên ca, đây là Vệ tiểu thư, mấy ngày tới sẽ làm khách trong phủ của chúng ta.

- Vệ t..Ca, đây là tỷ phu Lam Vũ Yên là phu quân của tỷ tỷ ta. – Tôn Dạ Huyền có khó khăn gọi tên của nữ tử kia.

*Ực* Cả đại sảnh bỗng chốc nóng lên, ai ai cũng cảm thấy một bầu không khí o ép ngột ngạt

*Xoẹt xoẹt* Oan gia ngõ hẹp, chẳng hề nghĩ ta sớm như vậy liền đã gặp lại nữ nhân chanh chua hồi sáng, lại chẳng nghĩ nàng ta quen biết Tôn Dạ Huyền.

- Ha không nghĩ sớm vậy gặp lại Lam công tử.

- Đúng vậy a, chúng ta thực có duyên Vệ tiểu thư.

- Không nghĩ các ngươi sớm vậy đã kết giao rồi. – Tôn Dạ Huyền ngây thơ, hắn tưởng chúng ta đơn giản có gặp mặt.

- Ai Thèm Kết Giao Với Hắn/Nàng! – Đồng thanh lần thứ nhất.

- Ngươi Nghĩ Ngươi Là Ai! Ta Á! *Xoẹt xoẹt* – Đồng thanh lần hai, kèm theo ánh mắt tóe điện.

Mọi người trong sảnh lúc này mặt ai cũng cứng đơ, kiểu như "Đây là đâu? Tôi là ai? Chuyện gì đang diễn ra vậy?"

- Có chuyện gì thì từ từ giải quyết! – Tôn Dạ Huyền lúc này mới tỉnh táo xử lý.

- Là Lỗi Tại Hắn/Nàng! – Đồng thanh lần thứ ba.

- Tiểu Huyền là hắn khi dễ ta. – Ta thực muốn ói, không nghĩ mặt nàng ta lại dày tới mức vậy.

- Đại tiểu thư, là nàng đụng phải ta. – Ta cũng đâu vừa, ngươi kiếm đệ đệ thì ta tìm tỷ tỷ, muốn đọ cao thấp sao? Không có cửa.

- Được rồi, các ngươi nói rõ chuyện này là thế nào. – Tôn Tiêu Vân sắc mặt trầm trọng nhìn ta tra hỏi, thực đáng sợ!

- Tiểu thư! Là sáng này, cô gia đi ra phố dạo bộ, đúng lúc liền bị Vệ tiểu thư đụng trúng, cả hai đều ngã xuống, cô gia lúc đó cố đứng dậy rồi đi qua chỗ Vệ tiểu thư xin lỗi trước, nhưng Vệ tiểu thư nói chuyện phách lối quá, cô gia mới cãi lại, sau đó Vệ tiểu thư còn cho người chặn đường cô gia uy hiếp, cũng may sau đó gặp được La công tử đi qua nên mới đại nạn không chết! – Tiểu Đào hảo ngoan ngoãn, biết chủ tử khó xử liền đứng lên hi sinh, vài ngày nữa ta sẽ giúp ngươi giảm cân.

- Lời của Tiểu Đào có đúng không? – Tôn Dạ Huyền mặt liền lạnh băng nhìn Vệ Ca, mà nàng ta bị nói đến mắc họng cũng chỉ cúi đầu ú ớ vài câu.

- L...là... ta... tại... hắn..

Ha ha ha ha ta cười thầm trong lòng, bây giờ ngươi muốn mách tội cũng không có cửa.

- Tuy vậy, nhưng Vệ tiểu thư cũng là phận nữ nhi! Dù sao cô gia vẫn nên xin lỗi Vệ tiểu thư đi! – Tôn Tiêu Vân, ngươi thực làm ta tức chết mà, không phân biệt phải trái trước sau bắt ta đi nhận lỗi nàng ta. Ta cũng phận nữ tử nè, sao không qua xin lỗi đi! A...a....a...

- Vệ tiểu thư, xin lỗi, là lỗi tại ta, ta không biết, mong Vệ tiểu thư bỏ qua những chuyện trước đây! – Tuy không phục nhưng đại tiểu thư đã ra mặt thì ta cũng phải nể mặt nàng thôi, ai bảo ta chỉ ở rể Tôn gia làm gì, phải nhìn sắc mặt nha.

- Vệ tiểu thư, ta cũng thay mặt phu quân mong Vệ tiểu thư bỏ qua lỗi lầm. – Tôn Tiêu Vân, ngươi là đang làm gì vậy? Có cần đến mức phải để ngươi giúp ta cầu xin không?

- Không cần đâu, dù sao cũng chỉ là hiểu lầm, các ngươi đều là người một nhà của Tiểu Huyền, ta sẽ không để ý nhiều, hơn nữa ban đầu ta cũng có lỗi. – Còn tưởng Vệ Ca nàng ta sẽ làm đủ trò trêu tức ta nữa chứ, không nghĩ nhanh như vậy đã thả.

- Đa tạ Vệ tiểu thư không truy cứu.

- Nếu vướng mắt đã giải quyết ổn thỏa, Vệ tiểu thư đường xá xa xôi đến đây chắc cũng đã mệt, ta có cho người làm vài món ăn không biết có hợp khẩu vị. – Cố Thủy lần này mới lên tiếng.

- Không sao, Cố phu nhân cho ta ở lại đã là hảo, cũng thực làm phiền quý phủ. – Lật mặt còn nhanh hơn lật sách, nàng ta và Tôn Tiêu Vân cũng có vài phần giống nhau.

- Không phiền! Không phiền! Người đâu, dâng bữa!

"Chậc, là yến tiệc sao, thực nhiều món, trang trí cũng thực kì công, tuy có mời khách nhưng thế này có phải khoa trương quá không." Ta thầm thán trong lòng.

- Ủa sao mọi người đứng cả vậy? – Ngồi vào bàn ăn kết quả chẳng ai ngồi, cứ luôn cảm giác hôm nay ai ai cũng thực kì lạ, mà nhìn phía đối diện thì chỉ có Vệ Ca kia là đang ngồi.

- A, mọi người cứ ngồi ăn bình thường là được, cứ coi ta người trong nhà mà đối đãi. – Vệ Ca liền lên tiếng

Mà thật ngộ, nói xong tất cả cũng mới ngồi xuống. Ta bắt đầu có vài suy nghĩ hiếu kì về nàng ta, rốt cuộc Vệ Ca đó lai lịch thế nào?...

---------------------------------------------------------

- Thả sao ủng hộ mình nhé!

- Chúc các bạn một ngày tốt lành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net