Chap3. Nhập học, kết bạn, bịa chuyện, thả thính, ớn lạnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào 1 ngày nóng như đổ lửa, không khí nóng bức khô hanh, cây cỏ ven đường đều xụi lơ đến nổi héo queo héo quắt. Nó đang chạy tới trường như 1 con điên vì hồi sáng dậy trễ mà bắt đầu să0s vào học rồi, nên nó đành chạy thục mạng tới trường. Cổng trường đã ở trước mặt nó như thấy báo vật tăng tốc chạy tới, chỉ còn cách vài bước nữa là được giải phóng thì đột nhiên...

- Ẳng...ẳng...ẳng!!!!!

Nó vô ý dẫm phải đuôi của 1 con chó đã xấu mà còn hô, đã không lông mà còn hôi nách. Nó giờ chỉ biết co chân mà chạy vòng vòng vì bị anh cẩu rượt.

Nó hết vượt bụi cây, băng hàng rào, leo qua vách...vậy mà không biết con chó kia đã luyện võ công tới tầng thứ mấy mà dí nó sát đít.

Rồi nó cuối cùng cũng thoát được, vô trường tiểu học teitan  nó đi gặp hiệu trưởng luôn. Rồi được cô kobayashi dẫn về lớp 1B nơi conan và ai học.

- Chào các em hôm nay lớp ta có thành viên mới chuyển về từ trường hoàng gia ở Cairo.( kobayashi)

Nghe cô kobayashi nói thì cả lớp xôn xao bàn tán.

- Lại có thêm hs mới rồi!

- Là trường hoàng gia lận đó.

- Cairo là ở đâu vậy?

- Là trường hoàng gia Cairo hả? Hồi lúc trên tv có nói là trường đó dành cho các cậu ấm cô chiêu học thoi, mà còn có cả thái tử của Ai Cập nữa đấy!( mit)

Cả lớp rất tò mà mà nghe mit nói càng tò mò hơn.

- Không biết mặt mũi ra sao nữa!

- Là thái tử thì hay biết mấy!

- *Mấy cái đứa này nhiều chuyện nhỉ!*( conan)

Nó bước vào, cái lớp như cái chợ thì bay giờ mây mưa kéo đến, lôi vũ ầm ầm, nước sông Hoàng Hà dậy sống cuốn hết hồn của hs lớp 1B.

- WOW..

- Trời đất quỷ thần ơi...

La ó ôm sồm khen ngợi nó không ngớt cái mỏ, quá ồn nên cô kobayashi đập cây thước xuống bàn 1 cái rầm..

- Im lặng im lặng..( kobayashi)

- Xin chào tất cả mọi người mình là Thái tử của Ai Cập có thể gọi mình là Tut mình là con gái. Vì mới chuyển về nên không biết ai rất mong mọi người giúp đỡ!( Tut)

- *Ái chà chà con ních bây giờ..*( Tut)

- Thôi được rồi em muốn ngồi ở đâu Tut?( kobayashi)

Cả lớp nghe đến vụ chỗ ngồi thì hú hú vẫy tay nó. Nó lướt mắt tới chỗ của Ai đang ngồi đọc sách.

-* Thấy rồi, mà cô ấy đang ngồi kế tên kudo ngốc đó, ể kế ayumi còn chống kìa! Ừ ngồi dưới tên kudo cũng được!*( Tut)

Nghỉ là làm nó đi tới chỗ kế ayumi làm bao nhiêu người tiếc nuối.

- Em ngồi đây cô ơi!( Tut)

- Chào bạn rất vui được làm quen!( Tut)

Nó nói và tặng thêm nụ cười tỏa nắng làm người kia đỏ mặt.

- A chào bạn minh..mình là a..yu..mi!( ayumi)

Rồi ayumi nghe cô giảng bài còn thì chống cằm nhắm Ai suốt buổi học. Ngắm mãi mê đến nổi chuông reo nó vẫn không hay.

- Tut này, để mình giới thiệu cậu vs mọi người há!( ayumi)

- Cũng được!( Tut)

Nó hoàn hồn rồi theo ayumi đi.

- Mình là mitsuhico!( mit)

- Còn mình là genta!( genta)

- Mình là conan.( conan)

- Haibara.( ai)

Ai nói mà mắt vẫn nhìn cuốn sách không thèm ngó nó.

- Ai cậu ấy không có ý gì đâu!( ayumi)

- Mình không để ý đâu!( Tut)

-* Càng khó chinh phục mình càng muốn!*( Tut)

Tan học nó bị đám ayumi kéo về nhà bác tiến sĩ.

- Bọn cháu đến rồi đây!( đám nhóc)

- Các cháu đến rồi à!( agasa)

- Ủa bạn mới sao?( agasa)

- Cậu ấy mới chuyển về tên Tut!( conan)

- Cháu chào bác!( Tut)

- Chào cháu, cháu là người nước ngoài sao tên cháu lạ quá?( agasa)

- À cháu là người Ai Cập đó mà!( Tut)

- Phải đấy cậu ấy là Thái tử đấy bác tiến sĩ!( mit)

- Hể là thật sao!( agsa)

- Hahaha.( Tut)

Cả đám xôn xao nói chuyện thì Ai chỉ lo đọc sách. Nó ngồi gần lại cô, ghé sát tai của cô thì thầm.

- Tính ra thì cậu cũng 17t nhỉ sherry và kudo nữa!( Tut)

Cô nghe nó nói xong thì mặt tái xanh, lập tức kêu đám nhóc ra về và hướng nó hỏi.

- Rốt cuộc cậu là ai?( ai)

- Ể từ từ đã tớ không phải là bọn chúng đâu! Nên đừng có dùng đồng hồ gây mê vs tôi.( Tut)

-* Sao cậu ta biết?*( conan)

- Ok ok tôi sẽ giải đáp hết thắc mắc của 2 người!( Tut)

- Cậu nói đi!( ai)

- Thật ra là tôi cũng uống cái viên thuốc đó nên thành thế này đây!( Tut)

-* phải bịa 1 câu chuyện mới được!*( Tut)

- Ở Cairo lúc tôi đang theo dõi bọn chúng thì bị đập 1 phát bất tỉnh, rồi bị ép uống thuốc xong thành ra như vầy!( Tut)

- Vậy nhóc cũng là 1 thám tử?( conan)

- Đúng vậy!( Tut)

- Vậy còn tôi thì sao?( ai)

- Quên tôi là Thái tử Ai Cập rồi sao! Lúc tôi theo dõi bọn chúng thì không có lấy thân phận thật nên không ai biết tôi đã bị teo nhỏ trừ cha mẹ và người thân cận.( Tut)

- Ukm tôi tin cậu!( ai)

- Cậu không mang lại cảm giác nguy hiểm nên tôi cũng tin cậu!( conan)

- Thank you thank you!( Tut)

Conan ra về, nó kề sát tai của Ai nói.

- Thật ra tôi theo dõi bọn chúng là vì cậu đấy!( Tut)

Nó nói xong thì nháy mắt 1 cái rồi chạy đi ngay, để lại Ai đứng ở cửa vs khuôn mặt đỏ như quả cà chua.

Nó chạy theo conan đến văn phòng thám tử của ông mori, nghe tiếng nói chuyện ran đi ra từ bếp.

- Có ai tới sao?( ran)

- Cậu ấy là bạn mới của em ạ!( conan)

- Chào chị em là Tut!( Tut)

Nó nói kèm theo nụ cười tỏa nắng làm tim ran lỗi nhịp.

- À chao..chào..chi..chị là ran..ran mori!( ran)

-* Sao mình nói chuyện lắp bắp vậy ta?*( ran)

- Yoko yoko của ta..( kogoro)

- Ba tối ngày cứ yoko này yoko nọ hoài vậy?( ran)

- Kệ ba, con tự lo cho mình đi con gái như bà chằn vậy ai mà yêu..( kogoro)

Vừa nói xong thì mấy chai bia bị phanh thây làm 2 khiến ông bác râu kẻm xanh mặt. Nó vs conan đứng 1 bên cũng ớn lạnh không kém.

-* Đáng sợ thật, sau này kết hợp vs kazuha chắc mình ăn hành quá!*( Tut)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net