Chương 1: Bất đắc dĩ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-"Tân Chỉ Lôi, hôm nay chị sẽ có buổi chụp ảnh vào lúc 3 giờ chiều"_Tư Duệ vừa cầm sổ tay vừa dặn dò Tân Chỉ Lôi

Tiếng giày cao gót đi trên sàn nhà tạo ra tiếng lạch cạch, vừa nghe tiếng mọi nhân viên đều trở về công việc không còn ai dám hó hé điều gì. Tân Chỉ Lôi mở cửa, cô bước vào phòng làm việc ngồi trên ghế mà thở dài

-"Quản lý mà tôi muốn, em đã tìm được chưa?"_Tân Chỉ Lôi hỏi

-"Được rồi ạ, chiều cô ấy sẽ có mặt"_Tư Duệ cúi đầu rời đi

                         ●●●

Nghe tiếng gõ cửa, Tân Chỉ Lôi giật mình tỉnh giấc. Hình như bản thân đã ngủ quên

-"Vào đi"_Tân Chỉ Lôi đáp

-"Đây là quản lý mới của chị"_Tư Duệ đưa cô một cô gái vào

Dáng người mảnh khảnh, học lực lại cao. Đúng như cô tìm!

Tân Chỉ Lôi ngước mặt lên nhìn, liền bất ngờ, đứng đơ tại chỗ. Là Tần Lam! Sao lại là nàng

Tần Lam cũng khá bất ngờ, bản thân lại là quản lý của Tân Chỉ Lôi. Người yêu năm xưa của nàng

-"T-tôi là....Tần...Lam...."_Nàng lắp bắp giới thiệu

Cô thở dài. Chuyện đã đành cứ xem sao đã, chuyện cũ đã lâu nên không cần nhắc lại làm gì. Hiện tại, Tân Chỉ Lôi rất cần một quản lý nhanh nhẹn, tài năng. Xem thử coi sao đã

-"Ừm...cô đã nắm lịch trình của tôi chưa?"_Tân Chỉ Lôi nhướn mày hỏi

Tần Lam gật đầu

-"Được, cô cũng khá đấy"

Tân Chỉ Lôi cùng nàng đến chỗ chụp ảnh. Nhiệm vụ của nàng là hỗ trợ Tân Chỉ Lôi hết mình

Trong lúc lấy đồ, Tần Lam bất cẩn không may té ngã vào lòng Tân Chỉ Lôi, chiếc váy trên người cô tuột xuống, lộ rõ chiếc xương quai xanh trắng ngần của Chỉ Lôi. Tần Lam thì úp mặt vào ngực của cô, nàng đỏ mặt liền ngồi dậy

-"Chị....xin lỗi. Chị không cố ý làm hư chiếc váy của em"_Tần Lam vội đỡ Tân Chỉ Lôi đứng dậy, liên tục cúi đầu xin tha lỗi

-"Lấy cái khác đi"_Tân Chỉ Lôi ra lệnh cho nhân viên kế bên đi lấy chiếc váy khác cho mình.

-"Chị xin lỗi....chị không cố ý. Mong em đừng đuổi việc chị"_Tần Lam sợ cô sẽ đuổi nàng đi mất, nước mắt đã đọng lên khóe mi

-"Không vấn đề gì, sau này cẩn thận một chút"_Tân Chỉ Lôi đỡ nàng ngồi lên ghế, dùng tay xoa chân cho nàng

-"Có đau không?"_Tân Chỉ Lôi đôi líc ngước mặt lên nhìn lấy con người mít ướt kia

-"Tôi chưa làm gì mà cô muốn khóc rồi. Bộ tôi hung dữ lắm sao?"_Cô nhìn chằm chằm Tần Lam, muốn biết câu trả lời từ phía nàng

Nhân viên đã mang đồ cho cô. Tân Chỉ Lôi thay đồ bắt đầu buổi chụp ảnh. Tần Lam không rời mắt khỏi Tân Chỉ Lôi , bây giờ cô thay đổi nhiều quá đến mức nàng không nhận ra.

-"Đẹp quá..~"_Tần Lam nhìn mãi không chán

Buổi chụp kéo dài gần 3 tiếng, làm cho nàng cứ ngáp lên ngáp xuống vì buồn chán. Cuối cùng cũng kết thúc, Tần Lam giúp cô dọn đồ rồi cùng nhau về

*Ọt~*

Tân Chỉ Lôi cau mày vì nghe thấy âm thanh lạ phát ra từ trên xe. Tần Lam ngại ngùng ôm lấy bụng mình.

Cô cố nhịn cười nhưng không được rồi

-"Em cười cái chi?"_Tần Lam mặt đỏ ửng, dùng tay luồn tới eo cô, nhéo một cái

-"Này! Cô nên nhớ! Chúng ta đã kết thúc lâu rồi nên là những thói quen ấy. Nên bỏ đi"_Cái nhéo ấy không đau nhưng mà nó gợi cho Tân Chỉ Lôi nhớ lại những kỉ niệm ấy

Mỗi khi trêu chọc nàng, Tần Lam giận hờn, không làm được gì được chỉ còn cách nhéo cô trả thù mà thôi.

-"Chị xin lỗi..."_Tần Lam trầm mặt

Về đến nhà, Tân Chỉ Lôi đã nằm thẳng lêm giường, không thèm thay đồ. Tần Lam có chút phàn nàn nhưng không dám nói ra

-"Tần Lam, tôi đây đói bụng"_Tân Chỉ Lôi ngồi dậy, đưa mắt vào bếp

-"Đợi tôi một lát"_Tần Lam dọn dẹp đồ đạt hết thẩy rồi nàng săn tay áo bắt đầu nấu ăn

Tân Chỉ Lôi bước vào phòng tắm, một lúc lâu rồi cũng ra. Tần Lam mang cho cô một đĩa mỳ, trong vô cùng đẹp mắt. Tân Chỉ Lôi nhìn chằm chằm vào chúng, liệu có ăn được hay không?

-"Mau ăn đi"

Tần Lam đi về, trời cũng đã tối nên tranh thủ về sớm.

Nàng vừa bước xuống đã có một chiếc xe đợi Tần Lam từ lâu. Nàng vui vẻ lên xe rồi mau chóng đi cùng với anh ta

-"Đợi em có lâu không?"_Tần Lam mỉm cười

-"Không lâu"

****
Au: Fic này có H khá nhiều[ Rất dằm khăm]
Lưu Ý: Nếu không thích thì có thể lướt qua giúp au nhá


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#bhtt #loilam