Chương 64

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Liễu Vũ nghĩ đến Trương Tịch Nhan đã làm những thứ đó cho cô, có dùng tiền cũng không thể mua được. Cô nói: “Cũng là, dù sao em trả cũng không nổi.” Cô lấy ra Vu thần huyền linh kinh lượt đến nội dung ở mặt sau, nghĩ xem có nên nhảy đến tu hành ở mặt sau không, quay đầu lại sẽ bổ sung ngưng luyện tinh huyết hoặc là trước đem bộ phận nào tu luyện được thì tu luyện.

Cô lặp lại cân nhắc một lần nữa, xác định không thể thực hiện được.

Đơn giản mà nói, tu hành chính là làm cơ thể của mình trở nên cường tráng, hồn phách cường đại hơn, chung quy mà nói tu hành đều là quay xung quanh hai dạng tiến hành, ngưng luyện huyết khí là hết thảy căn cơ, “Huyết” phát triển là để cơ thể cường tráng, “Khí” phát triển là để hồn phách cường đại, phương pháp tu luyện thần hồn đều chỉ để đạt thành hai hạng mục tiền đề này, chỉ là quá trình mà thôi.

Phần mục ngưng luyện huyết khí xỏ xuyên qua toàn bộ quá trình tu luyện, độ cao của nó quyết định độ cao của tu hành. Huyết khí đủ hay không đủ sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến khỏe mạnh của thân thể và hồn phách. Thương thế của Trương đại lão lúc này đã khép lại, nhưng “Khí” tiêu hao rất lớn, mới làm cho người uể oải không phấn chấn yêu cầu phải ngâm dược liệu để khôi phục lại khí huyết.

Liễu Vũ vừa rồi hấp thụ một lượng lớn quỷ linh tinh làm cho khí huyết chính là tăng trưởng, đại khái để tiêu dùng còn tốt hơn cho cô tu luyện, tức khắc tâm lạnh ngắt. Cho dù cô có cả ngọn núi linh tinh cũng không đủ cho cô dùng để tu luyện. Cô muốn hỏi Trương đại lão tu luyện như thế nào, lại nghĩ không cần hỏi, Trương đại lão tu luyện thế nào đều ghi lại trên hai quyển sách này đây.

Phương thức duy nhất để tăng tu luyện nhanh một chút, chỉ có thể như Trương đại lão nói, tránh bị thương, tiểu cánh hoa nếu không cần chết thì tận lực không để chết, ăn nhiều thứ bổ dưỡng có thể bổ dưỡng huyết khí. Liễu Vũ đau lòng cho số tiểu cánh hoa đã chết đi của mình! Đem số đó tính lên, tất cả đều là tiền!

Cô hiện tại từ trong không khí hấp thu một ít Âm Sát khí, kia đều là tiền.

Địa Linh giới, Thiên Địa Linh khí nhiều, còn Âm Sát khí… có thể nói dường như không có, Liễu Vũ ngượng ngùng lại đi gặm quỷ linh tinh của Trương Tịch Nhan, lại không tốt để lãng phí thanh xuân…. A phi, không tốt để lãng phí thời gian, dưới tình huống để trong cơ thể chính mình Âm Sát khí vẫn tiếp tục hành khí vận chuyển mà không có cách hấp thu Âm Sát khí từ bên ngoài, coi như là nhà xưởng thiếu nguyên vật liệu nhưng vì nguyên nhân đặc thù của máy móc nên không có cách nào dừng lại, chỉ có thể tiếp tục khởi động máy móc chạy không ổn.

Đến nổi về sau có thể bị ảnh hưởng cùng mài mòn, tới đó nhìn xem nếu là tình thế không được nữa thì liền dừng lại.

Cô lưu ý chặt chẽ tình huống Âm Sát khí vận chuyển trong cơ thể, ngoài ý muốn biết được vì sao các đại lão đều có hiệu quả tự mang theo quạt gió. Khi Âm Sát khí ở trong cơ thể tự thành tuần hoàn, sẽ có một bộ phận bao trùm ở bên ngoài làn da hình thành một tầng dòng khí bảo hộ, do đó hình thành thông gió. Ngạc nhiên nhất chính là Âm Sát khí còn có độ nùng khác nhau, ở trong quá trình vận khí ngưng luyện, nó sẽ không ngừng áp súc, khiến cho độ dày càng ngày càng cao, thậm chí còn sinh ra tinh thể hóa.

Liễu Vũ hỏi: “Đại lão, có thể dẫn đến kết sỏi hay không?” Cô lên tiếng hỏi, nhưng lại không nghe đáp lời, quay đầu lại xem, lại thấy được Trương Tịch Nhan vừa mở mắt ra, vừa rồi thế nhưng là ngủ sao. Cô nhanh nói: “Xin lỗi, vừa rồi em tu luyện quá nhập thần, không chú ý đến chị ngủ rồi.”

Trương Tịch Nhan nói: “Không có việc gì, chị chỉ là dưỡng thần.” Nàng hàng năm bôn tẩu bên ngoài, bên trong thời khắc đều ở trong nguy hiểm, đến ngủ đều vẫn luôn duy trì cảnh giác, bởi vậy, cho dù ngủ rồi cũng nghe Liễu Vũ nói, khó hiểu hỏi: “Cái gì kết sỏi?”

Liễu Vũ nói: “Chị tự nhìn xem.” Cô mở cái miệng to bằng hạt gạo phun ra một viên quỷ linh tinh nhỏ hơn hạt mè, nói: “Em dùng nội tuần hoàn áp súc Âm Sát khí, thế nhưng nó lại kết tinh.” Sau khi cô phun ra thì phát hiện không thích hợp, như thế nào lại giống như đêm khí quan trong thân thể phun ra ngoài, cô lại nhìn kỹ xem, thình lình phát hiện trong quỷ linh tinh cô nhổ ra có tơ máu.

Trương Tịch Nhan mắt nhìn Liễu Vũ nhổ ra viên quỷ linh tinh kia, người đang nửa nằm trong bồn tắm cả kinh đến trực tiếp ngồi bật dậy. Nàng nhìn Liễu Vũ từ đầu tới chân, cuối cùng cảm khái câu, “Em cũng thật trâu bò.”

Liễu Vũ đem viên quỷ linh tinh kia nuốt ngược trở về, hỏi: “Em đây là biến thành máy in tiền sao?” Cô đem tơ máu bên trong khấu lên trên. Đó là tinh huyết, so linh tinh còn đáng giá hơn nhiều.

Cô đi moi máu huyết kia đau đến giống như đi quát xương cốt. Cô cẩn thận xem lại, phát hiện có rất nhiều tơ máu li ti mắt đều không nhìn hết được thẩm thấu vào quỷ linh tinh kia, cái này…. Biến dị?

Liễu Vũ lại đem quỷ linh tinh nhổ ra đưa cho Trương Tịch Nhan xem, nhờ đại lão giải thích nghi hoặc.

Trương Tịch Nhan nói với Liễu Vũ: “Chúc mừng em đã tiến vào tôi cốt cảnh.”

Liễu Vũ cả kinh phát ra một tiếng “Hả?”, đầy mặt ngốc so mà nhìn Trương Tịch Nhan, hỏi: “Tiến vào tôi cốt cảnh? Đây là tôi cốt? Cái thứ quỷ này là huyết khí của em bọc ra tới xương cốt? Nhưng rõ ràng nó chính là quỷ linh tinh mà.”

Trương Tịch Nhan khinh phiêu phiêu mà ném ra một câu, “Không phải xương cốt con người cũng chính là một loại Canxi cùng với một vài loại khoáng chất hơn nữa còn có tế bào sống tạo thành sao.”

Liễu Vũ kinh ngạc mà “Ai” một tiếng, lại nhìn chằm chằm cái viên nhỏ nhỏ đến không được tính là xương cốt của em bé, hỏi: “Như này cũng tính?”

Trương Tịch Nhan giải thích nói: “Quỷ linh tinh là từ mật độ thật cao của Âm Sát khí tinh hóa mà thành nên độ tinh khiết cũng rất cao, dưới điều kiện riêng sẽ hình thành mạch khoáng trầm tích trong núi, nó được xem như một loại khoáng vật ẩn chứa năng lượng rất cao. Em từ trong không khí thông qua tu luyện hoặc trực tiếp hấp thu khoáng chất của quỷ linh tinh, cùng nguyên lý cơ thể con người thông qua việc việc uống nước và hấp thụ canxi cũng các khoáng chất không có gì khác nhau. Chỉ khác nhau ở chỗ cơ thể con người hấp thu là nhờ hệ tiêu hóa, còn em hấp thu những thứ này dựa vào vận chuyển năng lượng cũng huyết khí li ti trong cơ thể, tóm lại người cùng Hoa Thần Cổ giống loài cũng khác biệt, quỷ linh tinh cùng canxi, magie và những khoáng chất cùng tồn tại khác biệt.”

Liễu Vũ lộ rõ nét vui mừng ở trên mặt, kêu lên: “Kinh hỉ ngoài ý muốn, kinh hỉ ngoài ý muốn.”

Trương Tịch Nhan không lên tiếng. Tu hành vốn dĩ là quá trình tuần tự tiệm tiến, tiến tới từng giai đoạn, Liễu Vũ ăn nhiều quỷ linh tinh như vậy, một đóng đó có thể chồng chất đến cảnh giới tiếp theo. Nàng đột nhiên nhớ đến Liễu Vũ vẫn là trùng thân, vì thế nhắc nhở nói: “Chị tu luyện tôi cốt cảnh, chính là tự tôi cốt cốt cách của chính bản thân chị, dù gì chị cũng có thân thể của chính mình, không cần tu luyện bản mạng linh cổ.”

Liễu Vũ “Nga” một tiếng hỏi: “Sau đó thì sao?” Cô biết Trương Tịch Nhan khẳng định có thâm ý, tuyệt đối không phải khoe khoang nàng có thân thể của mình nên không cần tu luyện bản mạng linh cổ.

Trương Tịch Nhan nói: “Em hiện tại đã chính thức tiến vào giai đoạn tôi cốt cảnh, yêu cầu suy xét một vấn đề đó là tiếp tục tu luyện trùng thân hay là trọng tố lại nhân thân. Nếu là tu luyện trùng thân, trước kia tới giờ chưa xuất hiện Hoa Thần Cổ xương cốt quá dài, chị cũng không biết em sẽ tu luyện thành cái dạng gì. Nếu là tu luyện nhân thân, em phải dựa theo kết cấu nhân thể để đắp nặn, đương nhiên em nếu muốn tu luyện thành bộ dáng của động thực vật khác đều được.”

Liễu Vũ kích động mà nhảy lên, nhảy tới trước mặt của Trương Tịch Nhan, kêu lên: “Đại lão, em có thể một lần biến trở lại là người sao?” Cô ba ba mà ngẩng đầu lên nhìn Trương Tịch Nhan, không chờ đến đại lão trả lời, nhưng thật ra nhìn đến Trương Tịch Nhan cả người cứng đờ, lại chậm rãi cúi đầu hướng nàng xem ra ánh mắt rất kỳ quái.

Cô theo tầm mắt của Trương đại lão nhìn xuống, đập vào mặt là hai luồng…. Không thể miêu tả, theo sát đã bị Trương đại lão dùng tay ngăn trở đôi mắt che khuất tầm mắt. Cô hoài nghi đại lão còn đem cảm giác của cặp mắt cô che lại, trước mắt dày đặc một đoàn sương mù cái gì nhìn cũng không thấy.

Liễu Vũ dùng Hoa Thần Cổ vỗ vỗ nơi cô đang nằm bò, mềm!

Theo sát, cô bị Trương đại lão giữ chặt trong lòng bàn tay “Vèo” một tiếng, cô bị ném văng ra, ở không trung quay cuồng, trời đất trước mắt cô cũng quay cuồng, đụng vào dán trên trần nhà. Cô bị đâm vào không nặng, Trương đại lão ra tay rất ôn nhu, phỏng chừng không nở dùng quá nhiều sức.

Không thể không nói, khuôn ngực của Trương đại lão thật sự rất đẹp, tròn tròn đĩnh đĩnh lớn nhỏ vừa vặn hai tay có thể nắm lấy.

Liễu Vũ nghĩ thầm: “Mình thế nhưng lại đối với ngực của đồng giới có hứng thú! Thế nhưng trước kia mình là cong? Hay là hiện tại mới bị bẻ cong?” Cô nhớ lại hình ảnh cô cùng Trương đại lão lăn giường, mạc danh có một chút kích động, tám phần trước kia chính mình đặc biệt yêu thích Trương đại lão, hiện tại cũng giống như có chút bị sắc đẹp của Trương đại lão câu dẫn tới rồi. Đâu chỉ sắc đẹp câu dẫn, tiền tài thế công, mẫu người bá tổng, ngẫm lại đều là dụ hoặc. Nếu không đem Trương đại lão thu vào tới trong chén, ăn?”

Dù sao trước kia đều ăn qua, ăn siêu ngon!

Một viên quỷ linh tinh bay qua tới, chuẩn xác mà nện ở trên đầu Liễu Vũ.

Liễu Vũ chậm rì rì mà quay đầu nhìn về hướng của Trương Tịch Nhan, chỉ thấy sắc mặt Trương đại lão lạnh lùng, nhắm mắt dựa vào bồn tắm dưỡng thần, còn dùng một đoàn sương mù từ cổ xuống dưới bọc lên. Cô nghĩ thầm, nếu tính tới một chút chuyện yêu đương?

Ý niệm này vừa mới hiện lên, Liễu Vũ sợ tới mức phủ quyết đi. Tính tới chuyện yêu đương cái con khỉ, cô hiện tại nghèo đến nổi tiền để rủ Trương đại lão xem phim cũng không có. Tu luyện, tu luyện, tiếp tục tu luyện, mục tiêu mới của cuộc đời, tu luyện một lần nữa trở lại làm con người.

Trương Tịch Nhan đạm thanh nói: “Trọng tố nhân thân, cũng không tương đương một lần tu luyện thành người, chỉ là làm em bộ dáng ngoài hình giống như một con người, nguyên tố tạo thành nhân thể của em cùng với con người cũng không giống nhau, này liền dẫn đến phương thức sinh tồn, năng lực, thậm chí một ít mô mềm và khí quan, bao gồm những thứ như đan điền, kinh mạch cùng cơ thể của con người cùng có khác biệt rất lớn.”

“Tôi cốt ở trong quá trình trọng tố nhân thân, mục đích chủ yếu là vì để em có thể tận dụng khả năng tăng thêm hiểu biết, nắm giữ thói quen của thân thể mới của chính mình. Nếu em trưởng thành là một bộ dáng khác, dưỡng thành thói quen sau đó lấy một hình thái khác sinh hoạt, rất khó hòa nhập thói quen với nhau trên người.

“Lúc em đang trong quá trình tu luyện trọng tố dưỡng thành thói quen sẽ làm em theo bản năng mà duy trì hình thái này của chính mình. Việc này giống như hiện tại em dần dần thích ứng với thói quen của sâu về sau sẽ dẫn đến việc em thường xuyên bảo trì bộ dáng trùng thân, bởi vì việc này đối với em mà nói là thói quen thuận tiện.”

Liễu Vũ nghe xong, theo như lời Trương Tịch Nhan nói, hiểu rõ được tầm quan trọng của tôi cốt, đồng thời phát hiện ngữ khí của Trương Tịch Nhan bình tĩnh đến một tia gợn sóng cũng không có nhưng lại tự hồ có một chút khó chịu. Cô lại dịch đến bên cạnh Trương Tịch Nhan nằm bò trên bồn tắm, nhìn về hướng Trương Tịch Nhan, hỏi: “Đại lão, chị khó chịu em thói quen giống như con sâu à?”

Trương Tịch Nhan nhàn nhạt nói: “Không có.”

Liễu Vũ tiến ba chữ: “Mới là lạ!” Cô bò đến một bên, tiếp tục tu luyện, nói: “Em còn thích làm người đây, hình dạng sâu tu luyện phương tiện…” Lời nói đến đây chợt nhớ đến Trương đại lão nói thói quen và phương tiện của cô, tức khắc không nói. Cô đem một viên xương cốt nho nhỏ tu luyện ra được thu hồi lại, chuẩn bị tu luyện nhân thân, sau đó nhìn chằm chằm cái viên so với hạt mè còn nhỏ hơn một chút, tâm nói: “Một ít xương cốt như bột phấn này là để dùng làm cái gì? Là trước tiên đưa vào làm xương đầu hay là làm xương ngón chân?”

Trương Tịch Nhan nói: “Là đầu! Cái đầu là bộ phận kiên cố nhất của thân thể, nó có thể tạo được tác dụng bảo hộ mà nhưng cốt cách khác không thể so bằng, em đem hồn thức của chính mình nạp vào trong sự bảo hộ của phần đầu, chẳng khác nào thêm vào nhiều tầng khôi giáp bảo hộ. Tôi cốt là một quá trình dài dòng, trước rèn luyện xương cốt thật chắc, liền có thể làm cho thần hồn chính mình có thêm nhiều tầng bảo hộ.”

Liễu Vũ nói: “Cám ơn đại lão.” Cô nói xong, biến thành hình người đem viên tiểu cốt bột phấn mới tu luyện ra tới ấn trên trán chỗ huyệt Thiên Nhãn, tính toán bắt chước Thiên Nhãn đại lão.

Trương Tịch Nhan nói: “Nếu không có Thiên Nhãn. Ở giữa trán lưu một dấu như vậy phi thường nguy hiểm, việc kia như mở ra một chỗ hỏng ở đầu đề người khác nhắm vào công kích. Thiên Nhãn được gắn chỗ đó là vì để tiện lợi cho việc phóng xuất ra năng lượng, công kích Thiên Nhãn tương đương trực tiếp cùng người có Thiên Nhãn phóng ra năng lượng mạnh nhất để quyết đấu sinh tử, người có Thiên Nhãn thà rằng chặt bỏ đỉnh đầu vạch ra để giấu vào, cũng không thể làm chuyện đó.”

Liễu Vũ thụ giáo, nhanh chóng đem viên xương cốt kia dịch lên trên đỉnh đầu, hỏi: “Từ nơi này bắt đầu tu luyện có được không?”

Trương Tịch Nhan nói: “Có thể.”

Liễu Vũ nhìn về phía Trương đại lão, hỏi: “Đại lão, chị như này có tính là tay cầm tay chỉ dạy tu luyện hay không nha?”

Trương Tịch Nhan mặt vô biểu tình mà quay đầu nhìn về phía Liễu Vũ, hỏi: “Em muốn nói cái gì?”

Liễu Vũ méo mó đầu sâu, bán cái manh, nói: “Cảm thấy chính mình là một cái Tiểu Điềm Điềm a.”

Trương Tịch Nhan bị Tiểu Điềm Điềm là cho buồn nôn da gà da vịt đều nổi lên. Nàng lược làm cân nhắc, lấy ra một đống quỷ linh tinh cho Liễu Vũ.

Liễu Vũ hỏi: “Chị không sợ chuỗi tài chính bị đứt gãy nữa sao?”

Trương Tịch Nhan nói: “Trước bảo đảm tu hành đi, mục đích của việc kiếm tiền là muốn thời điểm cần dùng sẽ có.” Nàng thấy bộ dáng không chịu nhận của Liễu Vũ, nói: “Không cần lo lắng, lòng chị hiểu rõ.”

Liễu Vũ nhìn Trương Tịch Nhan chằm chằm, nhận lấy quỷ linh tinh, bò đến trên vai Trương Tịch Nhan, hỏi: “Nếu không em bán thân trả nợ cho chị?”

Trương Tịch Nhan chậm rãi quay đầu nhìn cô nửa ngày sau đó nhẹ nhàng phun ra hai chữ: “Không cần.” 

B.A




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net