Chương 287 - 290

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 287:

Máy bay hạ cánh trễ, khi Thẩm Giáng Niên đến sân bay, Lãng Tư Duệ vẫn chưa xuống máy bay. Đám người Thẩm Giáng Niên cũng không nhàn rỗi, tiếp tục xem thông tin tư liệu hội nghị, đồng thời để ý xem hôm nay có cơ quan truyền thông chính thức nào đưa tin về hội nghị hay không.

Mười phút sau, điện thoại di động của Thẩm Giáng Niên vang lên.

"Lãng tổng."

"Giáng Niên, cứ làm theo ý của cô, đăng bài viết đi, đồng thời gửi một bản qua cho Chu tổng, bảo cô ấy làm việc với bộ phận PR, thông qua các kênh chính thức của Lãng Phù Ni đăng bài lên."

"Vâng." Thẩm Giáng Niên sốt ruột, trực tiếp gọi cho Chu Phương Văn, nhưng người này không nghe điện thoại. Lúc Thẩm Giáng Niên định gọi lại lần nữa, thì Lãng Tư Duệ đã đi ra, trên người mặc bộ đồ vest công sở, toát lên khí chất của người tài giỏi, vừa gặp mặt đã hỏi: "Sao rồi?"

"Chu tổng không nghe điện thoại." Thẩm Giáng Niên cũng cạn lời, não người này bị mất rồi à?

Lãng Tư Duệ cau mày, trực tiếp gọi điện, "Phương Văn, bài viết hôm nay Nhã Nại đến thăm bệnh mau cho đăng lên đi, bài viết Giáng Niên đã soạn xong rồi, cô liên hệ với bên PR, đồng thời đăng bài lên."

Lên xe, Thẩm Giáng Niên ngồi cạnh Lãng Tư Duệ, im lặng nghe Lãng Tư Duệ nói chuyện điện thoại: "Nếu bên cô đã chuẩn bị bài viết xong thì gửi cho tôi, nếu chưa xong thì dùng của Giáng Niên, việc này không thể chờ, chờ đến ngày mai Nhã Nãi cho đăng tải bài viết, thì chúng ta mới đăng, độ tuyên truyền cũng giảm đi một nửa."

....

"Đã gửi bài viết qua cho Chu tổng chưa?"

"Đã gửi qua WeChat rồi."

"Ừ." Lãng Tư Duệ cúi đầu nghịch điện thoại, nói: "Có video hiện trường của hôm nay không?"

"Có ạ." Thẩm Giáng Niên cảm thấy may mắn, vì Viên Liễu đã gửi cho cô.

"Đưa tôi xem." Lãng Tư Duệ xem từ đầu đến cuối, "Lần đầu tiên làm cũng khá tốt, nhưng mà vẫn còn non lắm, nhìn Thẩm tổng đi, đây là tấm gương mà cô cần học, đối mặt với ống kính, không được hoảng." Lãng Tư Duệ lại xem video lần nữa, cơ bản là nói những điểm Thẩm Giáng Niên cần cải thiện, Thẩm Giáng Niên ghi âm lại, đó là thói quen nghề nghiệp cố hữu của cô.

"Biết quay video xem lại để cải thiện bản thân, khá lắm." Câu cuối của Lãng Tư Duệ khiến mặt Thẩm Giáng đỏ ửng, tương đương với ngượng ngùng.

Đến khách sạn Sheraton, "Trả phòng bên kia chưa?"

"Vẫn chưa kịp trả, chiều rồi trả cũng được."

"Đi trả phòng trước đi, chiều đến phòng tôi, cùng nhau xem timeline của hội nghị." Lãng Tư Duệ đi đến thang máy, hỏi: "Tài liệu của hội nghị xem được bao nhiêu rồi?"

"Chỉ còn phần giới thiệu của 10 công ty nữa." Thẩm Giáng Niên kéo hành lý của Lãng Tư Duệ.

"Những thứ khác đều xem xong rồi à?" Lãng Tư Duệ có chút ngạc nhiên, thông tin trong đó rất nhiều.

"Vâng, tranh thủ mấy lúc rảnh thì tôi đọc, nên cũng nhanh."

"Ừ." Lãng Tư Duệ không nói nhiều, nhưng biểu cảm lại rất vui vẻ.

Vào trong thang máy, Thẩm Giáng Niên trực tiếp ấn nút tầng 3. Ở tầng 3, Thẩm Giáng Niên đi ở phía trước dẫn đường, dừng lại trước cửa số 3021, lấy thẻ ra mở cửa. Sau khi vào cửa, Thẩm Giáng Niên nhét thẻ vào công tắc, sau đó đặt một tấm thẻ khác lên bàn: "Lãng tổng, khoá phòng tôi để trên bàn."

Lãng Tư Duệ theo dõi toàn bộ quá trình, lúc cởi áo khoác ra, Thẩm Giáng Niên tự nhiên nhận lấy, Lãng Tư Duệ cong khóe miệng, "Sao biết tôi ở phòng này?" Thẩm Giáng Niên xoay người đi treo áo lên, vuốt phẳng nếp nhăn trên vai, cổ áo và cổ tay áo, "Trong thông tin hội nghị có viết ở tầng 3, tôi cũng có xác nhận với lễ tân." Đúng là người thông minh, Lãng Tư Duệ ngồi xuống, từ 1 tiếng, "Báo cáo lại với tôi việc sắp xếp trong hội trường hôm qua."

Lãng Tư Duệ đã nói trước, Thẩm Giáng Niên cũng đã có chuẩn bị, ngoại trừ nói rõ vấn đề ra, cô cũng đã suy nghĩ rất lâu về Chu Phương Văn, cô mới vào công ty làm, vẫn đang trong giai đoạn thử việc, vẫn không nên gây thù chuốc oán sớm, "Chu tổng làm việc có phân công rõ ràng, tôi chịu trách nhiệm giải quyết, còn cô ấy lo phần sắp xếp bảng quảng cáo, toàn bộ quá trình diễn ra rất thuận lợi." Lãng Tư Duệ đặt cánh tay lên bàn, ưu nhã chống cằm, trong tay còn đang cầm điện thoại lướt lướt, trông giống như là đang không nghe, "Kết quả là, mỗi bên 1 ngày rưỡi, Lãng Phù Ni trước, Nhã Nại sau."

"Ừ." Lãng Tư Duệ ngước mắt lên, đột nhiên hỏi: "Sau khi gặp Chu tổng, ấn tượng đối với cô ấy thế nào?"

...Lãng Tư Duệ rất thích đặt câu hỏi, Thẩm Giáng Niên lựa lời: "Mới vừa vào công ty, tôi còn chưa hiểu biết nhiều, nên khó mà đưa ra bất cứ nhận xét nào, tôi sẽ cố gắng hợp tác, cố gắng phù hợp." Sau đó, Thẩm Giáng Niên nói thêm, "Nếu Chu tổng đủ tiêu chuẩn làm giám đốc Marketing của Lãng Phù Ni, đương nhiên không thể sai được." Lãng Tư Duệ cười, không lên tiếng, hít sâu một cái rồi nói: "Được rồi, tôi nghỉ ngơi, cô đi trả phòng bên kia đi."

Thẩm Giáng Niên đứng lên, Lãng Tư Duệ lại nói thêm: "Cô ở phòng kế tôi đi, có việc gì gọi cũng tiện." Thẩm Giáng Niên đi ra ngoài, thở ra một hơi, không biết vừa rồi nói thế, có gì không ổn không, nhưng mà cô cũng đã ráng nói trong phạm vi có thể, nói thật cô rất bất mãn về người tên Chu Phương Văn này.

Bài viết đã được trên trang báo chính thức, Thẩm Giáng Niên gửi link mà người bạn gửi cho cô qua WeChat cho Lãng Tư Duệ. Thẩm Giáng Niên: [Lãng tổng, Chinatimes đã đăng bài.]

Lãng Tư Duệ: [Ok.]

Lãng Tư Duệ trả lời Thẩm Giáng Niên xong, lập tức gọi cho Chu Phương Văn, "Cô đang ở đâu?"

Chu Phương Văn vội nói: "Ở tầng 1 Sheraton."

"Lên tầng 3, đến phòng tôi."

Chu Phương Văn lập tức đi lên, Lãng Tư Duệ chỉ vào chiếc ghế đối diện, bảo Chu Phương Văn ngồi xuống: "Đã đăng bài viết chưa?"

"Vừa mới xác nhận đang đăng."

"Ừ." Lãng Tư Duệ hỏi, "Thấy Thẩm Giáng Niên thế nào?"

"Khá tốt." Chu Phương Văn vừa cười vừa chơi chữ nói: "Trợ lý đặc biệt xử lý việc khá giỏi." Lãng Tư Duệ lật xem tài liệu hội nghị, Chu Phương Văn nịnh nọt: "Người mà Lãng tổng chọn, đương nhiên không sai vào đâu được." Lãng Tư Duệ cười cười, cũng không ngẩng đầu lên mà nói: "Ai nói là tôi tự chọn?"

"A?" Chu Phương Văn ngoài ý muốn, "Tôi tưởng..."

Lãng Tư Duệ ngắt lời: "Tôi chọn hay không không quan trọng, hiện tại cô ấy vẫn chưa được tuyển chính thức, cuối cùng chưa chắc là trợ lý đặc biệt của tôi, cho nên không cần nể mặt tôi, cần làm thế nào thì làm thế đấy." Giọng của Lãng Tư Duệ rất bình đạm, Chu Phương Văn a một tiếng, nói: "Tôi biết rồi." Trong đầu thắc mắc, ý Lãng tổng là sao đây?

"Tôi không thường xuyên ở công ty, cô ấy cũng có thể không phải lúc nào cũng ở bên cạnh tôi. Với tư cách là giám đốc cấp cao của Lãng Phù Ni, nếu biểu hiện của cô ấy trong công ty không phù hợp, cô có thể xử lý thích hợp và báo cáo cho tôi khi cần thiết." Lãng Tư Duệ sau khi giải thích, Chu Phương Văn liền đồng ý.

"Thông tin tài liệu xem đến đâu rồi?" Lãng Tư Duệ hỏi.

"Tôi ở bên này bận quá, vẫn xem chưa được bao nhiêu, tôi sẽ tranh thủ."

Lãng Tư Duệ sắc mặt ngưng trọng, "Tranh thủ xem đi." Chu Phương Văn nói vâng rồi đi ra ngoài trước.

Chu Phương Văn vừa đi vừa suy nghĩ, hóa ra Lãng tổng vẫn chưa tin tưởng Thẩm Giáng Niên, nếu vẫn còn chưa làm chính thức, đang trong thời gian thử việc, biết đâu không vượt qua được thời gian thử việc, cuốn gói chạy lấy người thì sao?

Nếu bảo cô ta nói thì phải nói là chướng mắt cái người tên Thẩm Giáng Niên này, ra vẻ thật, đặc biệt là hôm nay lúc gặp bên Nhã Nại, để Thẩm Giáng Niên tham gia cùng làm hỏng chuyện. Nghĩ lại, dù là ở hiện trường hay việc đăng bài viết, đều làm Chu Phương Văn khó chịu, cái người Thẩm Giáng Niên này làm khách mà át cả chủ, còn không phải ỷ bản thân là trợ lý đặc biệt à? Giờ xem ý Lãng tổng, thì cũng chẳng có gì ghê gớm, sau này để xem sao.

Thẩm Giáng Niên trả phòng, vào Sheraton ở. Trước khi đến phòng Lãng Tư Duệ, thì nhắn tin WeChat hỏi thăm, Thẩm Giáng Niên: [Lãng tổng đã ăn trưa chưa? Có cần tôi mang đồ ăn qua cho Lãng tổng không?]

Lãng Tư Duệ vừa mới tỉnh dậy, trả lời: [Cũng được, nửa tiếng sau cô có thể đến.]

Thời gian ngủ nướng của Lãng Tư Duệ có thời hạn, 5 phút sau, đứng dậy chuẩn bị đi tắm thì có người gõ cửa. Thẩm Giáng Niên đến sớm vậy? Lãng Tư Duệ khoác áo ngủ rồi đi ra mở cửa, sửng sốt một lúc khi nhìn thấy ai đến.

"Tiền tổng?"

"Lãng tổng đúng thật là ở phòng này." Tiền Thư Văn cười nói.

"..." Lãng Tư Duệ trợn mắt, "Có việc thì nói đi."

"Không có gì, đến đây nhìn cô một cái thôi."

"Nhìn rồi thì đi đi."

"Này này~" Tiền tổng chặn cửa, u sầu nói: "Lâu rồi không gặp, nỡ đối xử với tôi vậy à."

"Rốt cuộc là có chuyện gì?" Lãng Tư Duệ tuy sắc mặt lạnh lùng nhưng vẫn buông cửa đi vào phòng. Tiền Thư Văn theo sau đi vào, nhìn chằm chằm đôi chân xinh đẹp dưới váy ngủ của cô, trong đầu lơ đãng: "Có chứ."

"Tốt nhất là có việc."

"Lần trước không phải nhờ tôi điều tra người à, bây giờ có thời gian, nên hỏi chi tiết." Tiền Thư Văn ngồi ở đối diện Lãng Tư Duệ, tầm mắt rũ xuống mấy tấc, Lãng Tư Duệ kéo vạt váy xuống, lạnh lùng nói; "Nhìn chỗ nào?" Tiền Thư Văn cười, thu hồi ánh mắt thèm muốn lại, "Ngày càng đẹp."

Lãng Tư Duệ không trả lời, nhìn đồng hồ, "Người muốn điều tra, chẳng phải đã gửi qua điện thoại rồi à? Còn có gì để hỏi. Sau này không có việc thì đứng chạy đến chỗ tôi, đặc biệt là khi có hội nghị, có rất nhiều tai mắt."

"Này nói vậy, giống như chúng ta làm chuyện gì mà không dám để người khác nhìn." Tiền Thư Văn đùa giỡn, Lãng Tư Duệ liếc xéo một cái, Tiền Thư Văn mới nghiêm túc, "Được rồi được rồi, lần nào nói được vài câu cũng trở mặt, cô bảo tôi điều tra người nào là tôi điều tra người đó, nhưng lần này cô lại bảo tôi điều tra Thẩm Thanh Hoà."

"Điều tra cô ấy thì sao?"

"Đã báo lên trên chưa?"

"Tại sao phải báo?"

"....." Tiền Thư Văn nghẹn họng, "Lỡ bị phía trên phát hiện, coi chứ ăn không hết gói đem đi đấy."

"Trừ khi làm chuyện xấu mới phải thế, nếu điều tra ra được thông tin cần, người ăn không hết gói đem đi không phải là tôi với cô đâu."

"Điều tra Thẩm Thanh Hoà chẳng phải là chuyện giữa phụ nữ và phụ nữ à? Này có ý nghĩa gì?" Tiền Thư Văn không quan tâm, "Tôi còn lên giường với đủ loại phụ nữ đây, đều là người lớn hết rồi, cũng phải cho thân thể thoải mái chút chứ, cô tình tôi nguyện có gì sai."

Lãng Tư Duệ hừ một tiếng, mỉa mai: "Cô còn ngồi đó tự hào ha."

"..."

"Cô tưởng Thẩm Thanh Hoà giống cô à?" Lãng Tư Duệ khẳng định, "Lúc trước, Thẩm Thanh Hào cũng có tiếng tăm gì đâu, leo lên được tới vị trí hôm nay, cô cho rằng cô ấy đi lên bằng thực lực à?" Lãng Tư Duệ dùng đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm avatar WeChat Thẩm Thanh Hoà, sau đó bật cười nói, "Sắp đến tổng tuyển cử nhiệm kỳ mới của Lãng Phù Ni, có bao nhiêu người đang nghía chỗ tôi đấy, tôi không ra chút thành tích sao có thể giữ được vị trí hiện tại?"

"Ừ, trận đấu sắp tới, cô thắng là được." Tiền Thư Văn miệng lưỡi nói, "Tôi tin cô có thể."

"Tin tôi có thể? Có thể gì?" Lãng Tư Duệ ấn đầu ngón tay lên bức chân dung tinh xảo.

"Có thể đánh bại Thẩm Thanh Hoà." Tiền Thư Văn cười nói.

=====----====

Chương 288:

Thẩm Giáng Niên vừa vào cửa liền ngửi thấy mùi khói thuốc, nghi hoặc hỏi: "Lãng tổng, cô hút thuốc à?"

"..." Đều là Tiền Thư Văn, Lãng Tư Duệ giải thích, "Tôi không hút thuốc, vừa rồi mở cửa cho thoáng, chắc ai đó hút thuốc đi ngang qua bay vào."

Thẩm Giáng Niên thở phào nhẹ nhõm, "Lãng tổng dùng bữa trước đi." Thẩm Giáng Niên sợ Lãng Tư Duệ mới ngủ dậy không có muốn ăn gì nặng bụng, nên chỉ gọi mấy món nhẹ với canh. Lãng Tư Duệ mặc áo ngủ, tóc dài xõa ngang vai, lúc này trông càng thêm thanh tú và nữ tính.

"Cô đã ăn gì chưa?" Lãng Tư Duệ ngồi xuống, Thẩm Giáng Niên mở từng cái đĩa ra, "Tôi đã ăn rồi."

"Ngồi xuống ăn chút gì với tôi." Lãng Tư Duệ đưa đũa cho cô, Thẩm Giáng Niên cảm ơn, nói: "Nhã Nại cũng cho đăng báo rồi, là báo của City Express đã ra mắt." Lãng Tư Duệ vừa mới ăn miếng canh, "Vậy à? Gửi tôi xem."

Thẩm Giáng Niên gửi cho Lãng Tư Duệ, Lãng Tư Duệ đặt đũa xuống, đọc báo. Bài báo của Nhã Nại, hoàn toàn trái ngược, viết sơ bộ về hội nghị, nhắc đến chuyện đi thăm bệnh, trọng tâm viết là về Thẩm Thanh Hòa và Thẩm Giáng Niên. Trong bài viết, đem quan hệ của hai người tựa như Nhã Nại và Lãng Phù Ni, mặc dù có cạnh tranh, nhưng đều tán thưởng lẫn nhau. Đặc biệt là lúc Thẩm Thanh Hoà chủ động trả lời thay Thẩm Giáng Niên khi phóng viên đặt câu hỏi, mà Thẩm Giáng Niên đã bổ sung hoàn hảo cho phần kết, cả hai tương tự nhưng bổ sung cho nhau.

City Express đính kèm một bức ảnh, hai người đứng đối diện nhau, ánh mắt nhìn nhau, tuy cả hai chỉ có góc nghiêng mặt nhưng có thể thấy biểu cảm của Thẩm Thanh Hoà rất dịu dàng, khóe miệng nở một nụ cười. Ngược lại, vẻ mặt của Thẩm Giáng Niên có chút căng thẳng, nhưng vừa nhìn vào ảnh thì thấy, dáng vẻ co rúm của cô ấy càng được nhấn mạnh.

"Còn phải học nhiều từ Thẩm tổng." Lãng Tư Duệ nói, Thẩm Giáng Niên cũng tự nghĩ lại bản thân, cũng không nói gì khác chỉ, "Vâng."

"Ăn mặc cũng đẹp đấy." Lãng Tư Duệ đặt điện thoại xuống cười nói, Thẩm Giáng Niên cũng cười, "Sợ phối hợp không tốt sẽ làm mất đi đẳng cấp của Lãng Phù Ni." Lãng Tư Duệ Tiếp tục ăn canh, gắp một cái sủi cảo tôm, chậm rãi nhai nuốt, gật đầu, "Tôm rất tươi."

"Ừm, đều sử dụng tôm tươi nấu." Thẩm Giáng Niên cầm hộp giấm lên, "Lãng tổng có chấm nước chấm không?" Lãng Tư Duệ lắc đầu, "Chấm sẽ mất đi vị ngon nguyên chất của tôm." Thẩm Giáng Niên ngược lại rất thích chấm, cho nên rót vào chén của mình, rót giấm xong lại rót nước tương, Lãng Tư Duệ nhìn vậy đùa: "Có muốn cho tỏi băm vào luôn không?"

"Thôi, vị nồng lắm." Hai má Thẩm Giáng Niên hơi đỏ lên.

"Khẩu vị của cô khá giống người miền Bắc."

"Ừm." Thẩm Giáng Niên ăn sủi cảo, thật ra thì cô thích chấm với tương tỏi hơn.

"Cũng là người miền Bắc, nhưng Thẩm tổng lại không thích ăn tương tỏi." Lãng Tư Duệ thản nhiên nói.

"Thẩm tổng?" Động tác gắp sủi cảo của Thẩm Giáng Niên hơi khựng, "Thẩm tổng nào thế?" Cô biết rõ nhưng cố ý hỏi.

"Chính là Thẩm tổng cô vừa gặp đấy." Lãng Tư Duệ làm như không phát hiện, nghiêm túc nói, "Khẩu vị của Thẩm tổng khá thanh đạm, lần trước ăn cơm với cô ấy, mới biết cô ấy không thích khẩu vị nặng."

"À." Thẩm Giáng Niên ngoan ngoãn chỉ à một tiếng, sau đó tiếp tục gắp sủi cảo tôm, cắn một cái, quả nhiên rất ngon. Nhưng mà không ngon bằng dinh thự Thẩm.... Nhưng mà tại sao người nào cũng nhắc Thẩm Thanh Hoà với cô hết vậy?

"Tôi nhớ lần trước cô có hợp tác với Nhã Nại?" Lãng Tư Duệ dường như đột nhiên nhớ ra.

"Đúng vậy, lần đó tôi làm phiên dịch hiện trường cho họp báo của Nhã Nại ở Bắc Kinh."

"A, phải rồi." Lãng Tư Duệ trả lời, "Hôm đó, cô thể hiện rất xuất sắc."

Thẩm Giáng Niên phối hợp cười một cái, sau đó nói sang chủ đề khác, "Lãng tổng, thử nhân gạch cua này đi, cũng ngon không kém." Lãng Tư Duệ ừ một cái, tiếp tục nói, "Chắc cô là người duy nhất đều làm việc ở cả hai công ty."

"Thật sao?" Thẩm Giáng Niên không muốn nhắc đến Nhã Nại, chủ yếu là vì nó có liên quan đến Thẩm Thanh Hoà.

"Ừ." Lãng Tư Duệ tựa hồ rất có hứng thú, "Cũng may, cô không phải là nhân viên chính thức của Nhã Nại, chứ nếu không sẽ không vào Lãng Phù Ni làm việc được."

"Tại sao chứ?" Thẩm Giáng Niên không còn muốn ăn sủi cảo tôm nữa, bắt đầu chán ăn.

"Đợi đến lúc cô ký hợp đồng chính thức với Lãng Phù Ni sẽ biết." Lời mở đầu của Lãng Tư Duệ, Thẩm Giáng Niên nghĩ rằng cô ấy định úp úp mở mở. Không ngờ, Lãng Tư Duệ lại nói thẳng: "Trong thỏa thuận cạnh tranh của Lãng Phù Ni, có quy định các nhân viên từ Lãng Phù Ni không thể làm việc cùng ngành như Nhã Nại trong một khoảng thời gian nhất định, đặc biệt là các công ty có tiếng ".

"..." Này cũng quá bá quyền quá rồi? Thẩm Giáng Niên thầm nghĩ.

"Tất nhiên, Nhã Nại cũng có quy định này." Lãng Tư Duệ cười bất đắc dĩ, "Cho nên, giữa hai công ty cơ bản là không tồn tại chuyện săn đầu người, bởi vì biết quy tắc của nhau, nếu lỡ thực sự săn đầu người, coi như là dính vào kiện tụng, người bình thường chẳng ai dám làm."

"Vậy à." Thẩm Giáng Niên thở dài, "Vậy kiểu là thời vụ như tôi chắc cũng không tính đâu ha."

"Tôi không biết chi tiết quy định của Nhã Nại, nhưng đối với Lãng Phù Ni mà nói thì, thời vụ cũng thế." Lãng Tư Duệ múc một muỗng canh, nói: "Nhưng mà thấy cô xử lý thủ tục công việc ở Nhã Nại cũng thuận lợi, chắc bên đó không nghiêm khắc như công ty chúng ta."

"Vậy có nghĩa là sau này tôi không thể làm việc ở công ty có cùng ngành với Lãng Phù Ni à?"

"Nói đúng hơn là, cùng ngành cùng vị trí làm việc." Lãng Tư Duệ ngước mắt, cố tình làm vẻ mặt nghiêm túc, "Gì đây? Còn chưa thành nhân viên chính thức, đã muốn đi ăn máng khác rồi à?"

"Không phải." Thẩm Giáng Niên cười phủ nhận: "Tôi vốn là người tự do, không biết quy tắc này, chỉ là muốn học thôi." Thẩm Giáng Niên đang nghĩ tới nội dung bản thân đã nghe lén ở tầng 1 Lãng Phù Ni, nếu người kia là gián điệp, chắc là do Lãng Tư Duệ gài vào? Đây không phải là làm việc ở hai công ty à? Không vi phạm thỏa thuận cạnh tranh sao?

"Đừng lo, lúc cô chính thức nhận việc sẽ có người nói với cô." Lãng Tư Duệ đặt đũa xuống, "Mặc dù, cô là trợ lý đặc biệt của tôi, nhưng không cần phải luôn đi với tôi, lúc không có việc thì đến công ty, để làm quen môi trường cách thức hoạt động của công ty, sau đó giúp tôi làm một số việc thường ngày, kỹ năng viết và phân tích của cô chắc cũng khá ổn nhỉ?"

"Không cần chuyên nghiệp thì coi như cũng có thể." Thẩm Giáng Niên đưa khăn giấy ra, "Nếu có yêu cầu gì thì cứ nói, tôi sẽ cố gắng hoàn thành."

"Ừ." Lãng Tư Duệ lau khóe môi, "Tôi nghĩ bây giờ cô đã lên báo, chắc không cần phải giấu nữa đâu ha."

"..." Đúng vậy, Thẩm Giáng Niên chỉ thở dài trước tốc độ lộ diện này.

"Vậy đừng đến chi nhánh nữa, đến tổng công ty đi."

"Vâng." Thẩm Giáng Niên vẫn đang suy nghĩ nên giải thích thế nào với Tân Vĩ Đồng, lúc này, chẳng phải ngày nào cũng chạm mặt sao.

"Sao, thấy cô không vui mấy?" Nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Thẩm Giáng Niên, Lãng Tư Duệ hiểu lầm.

"Không có."

"Cô không cô đơn đâu, cô có người bạn, cũng làm việc ở Lãng Phù Ni."

"..." Thẩm Giáng Niên không cần đoán cũng biết đó là Tân Vĩ Đồng, nhưng cô vẫn giả vờ hợp tác: "Là ai vậy?"

"Tân Vĩ Đồng."

"A ~ tôi có nghe cô ấy nói." Thẩm Giáng Niên thấy sầu.

"Nhưng mà, tạm thời hai người chưa gặp nhau đâu, tạm thời được cử ra ngoài đi học."

Hai mắt Thẩm Giáng Niên sáng lên, có chuyện tốt thế à? Lãng Tư Duệ buồn cười nói: "Cô thú vị thật đó, biết cô ấy đi học gì không? Tò mò thế à." Lại lần nữa bị hiểu lầm, Thẩm Giáng Niên cũng không muốn giải thích, "Thế cử cô ấy đi đâu vậy?" Tốt nhất là ở nước ngoài.

"Mỹ."

Quả thực rất hay ho, bỏ lỡ hay ho, "A, phải không? Thế đi bao lâu? Đã đi chưa?"

"Ngắn thì hai tháng, lâu thì nửa năm, mà vẫn chưa đi, nhưng sắp rồi." Lãng Tư Duệ chỉ vào tài liệu trên bàn đối diện, "Giáng Niên, lấy ít tài liệu hội nghị mang đến đây cho tôi."

"Việc cô ấy ra nước ngoài là thông tin bảo mật, cô nghe biết là đủ nhé." Lãng Tư Duệ lật tài liệu xem, Thẩm Giáng Niên nghe xong sửng sốt, bảo mật mà còn nói cho cô nghe là sao?

====----====

Chương 289:

Lãng Tư Duệ thậm chí không ngẩng đầu lên, nhưng dường như biết Thẩm Giáng Niên đang nghĩ gì, "Tôi sợ cô cô đơn, nên mới nói cô ấy cũng vào làm việc, nhưng lỡ không thấy người, thì cô lại tò mò cho nên nói cho cô biết, để cô yên tâm làm việc ở đây, không bao lâu thì hai người có thể làm việc cùng với nhau."

Thẩm Giáng Niên cũng không giải thích nhiều, cùng Lãng Tư Duệ xem lại tài liệu hội nghị, "Tôi đã sửa ở đây, cô cũng nên sửa lại." Lãng Tư Duệ dùng đầu bút khoanh tròn timeline, sau đó hỏi lại: "Tất cả khách mời tham gia đều nhớ kỹ rồi, phải không?" Thẩm Giáng Niên nghiêm túc nói: "Đúng vậy."

"Suốt hội nghị, cô đi theo tôi là được."

"Vâng."

"Ngoại trừ bài phát biểu của tôi, diễn đàn và lễ ký kết của Lãng Phù Ni, điểm mấu chốt là..." Lãng Tư Duệ dừng lại, Thẩm Giáng Niên

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net