Chương 155

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
không?"

Nhiễm Thanh Ảnh nghe xong, đột nhiên đứng lên, lòng nàng mãnh liệt sôi trào, cuối cùng từ từ bình tĩnh lại. Một lúc lâu sau, trong phòng chỉ nghe thấy tiếng cười vừa bi thương mà thê lương, vừa điên cuồng mà đáng thương.

Đứng ở bên ngoài Văn Mặc Huyền thở dài, nhìn qua Tháp Lâm: "Đưa nàng đoạn đường cuối đi. Ngươi chuẩn bị một chút, hôm sau chúng ta sẽ đi ngay."

"Dạ, thưa Các chủ."

Văn Mặc Huyền nhìn lên vầng thái dương giữa bầu trời ban trưa mà thở dài, sau đó xoay người trở về phòng. Nàng mệt mỏi rồi, thầm mong có thể trở lại bên cạnh người kia thôi.

-------

Editor có lời muốn nói: Chúc mọi người cuối tuần vui vẻ~ Thứ 7 và chủ nhật cuối cùng của thập kỷ rồi~ ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net