Chương 74: Sao có thể nói em không được?!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: phuong_bchii

_______________

Đường Diệp còn có rất nhiều chuyện khác, trước mắt chính là thời điểm tuyên truyền của《Xuân Sơn Tỉnh》, sau khi cô ấy đưa Tô Mạn và Nguyễn Đào về nhà liền tạm biệt rời đi.

Trước khi đi còn không quên nói với Nguyễn Đào nửa ngày về chương trình giải trí và thử vai.

Lúc ở trên xe Nguyễn Đào nói trạng thái của mình có thể đi làm những chuyện này thì Đường Diệp đã nhanh chóng xác định quy trình quay chương trình giải trí và thời gian thử vai.

Có thể nói là giành giật từng giây từng phút đều làm việc.

Tô Mạn về đến nhà vẫn còn lo lắng cho tình trạng của Nguyễn Đào.

Dù sao cũng là lần đầu gặp phải chuyện như vậy, đám người kia không có lý trí, đã là người vô cùng hung ác, vốn dĩ cô có thể mắt nhắm mắt mở, nhưng là dọa đến Nguyễn Đào chính là chạm vào vùng cấm của cô.

Tô Mạn vừa về đến nhà liền bắt đầu xử lý chuyện liên quan đến đám fan cuồng kia, người đại diện của cô đều có chút bất ngờ, xem ra lần này Tô Mạn là muốn hạ quyết tâm kiện đến cùng.

Cũng là chuyện tốt, người đại diện vội vàng liên hệ đoàn luật sư.

Cô đang liên lạc với luật sư, Nguyễn Đào đang liên lạc với Triển Duyệt.

Nguyễn Đào bây giờ mới biết nhỏ Triển Duyệt này thế mà lại lén về nước, còn dõng dạc nói mình hiện tại đang ở cùng một chỗ với Bạch Giản.

Hu hu, khoe ân ái nhanh chết đi.

Một quả đào: Cậu nói mẹ kế của mình...... Không phải, cậu nói cô Tô, tặng đồng hồ Omega cho mình là có ý gì?

Triển Duyệt Duyệt Duyệt (Phiên bản tình yêu cuồng nhiệt): Cậu cảm thấy có ý gì?

Triển Duyệt Duyệt Duyệt (Phiên bản tình yêu cuồng nhiệt): Nhóc con cậu bây giờ không phải mẹ kế, từ văn học mẹ nhỏ (1) chuyển sang văn học thầy trò đúng không?

Một quả đào:...... Mình muốn nói có phải chị ấy đã xem văn học ABO gì đó không?!

Triển Duyệt đắp mặt nạ bên kia điện thoại, vừa nhìn thấy tin nhắn liền vui vẻ.

Triển Duyệt Duyệt Duyệt (Phiên bản tình yêu cuồng nhiệt): Nếu như là mình, tặng đồng hồ Omega nói không chừng là có ý này, nhưng cô Tô của cậu khẳng định là không có. Đề nghị xem Kinh Thánh, đó mới là sách mà một người phong quang vô hạn như cô Tô sẽ đọc, được chứ?

《Kinh Thánh》 ? Hình như đáng tin cây hơn rất nhiều so với mấy thứ văn học ABO tào lao của nàng.

Không đợi Nguyễn Đào mở ra xem, Triển Duyệt đã nhanh chóng gửi ảnh chụp màn hình cho nàng.

"《 Kinh Thánh 》 sách Khải Huyền có một câu như vậy, I am The Alpha And The Omega. Có nghĩa là bắt đầu và kết thúc từ nay về sau, thường được dùng để bắt đầu và kết thúc trong tình cảm, nói cách khác có nghĩa là cậu là tất cả".

Triển Duyệt Duyệt Duyệt (Phiên bản tình yêu cuồng nhiệt): Còn có lời cậu vừa nói, cái gì gọi là mẹ kế cậu bị cậu và chú Nguyễn liên lụy? Đầu óc cậu có vấn đề phải không? Chị ấy là Tô Mạn, dù sao chị ấy cũng là người trưởng thành, chị ấy có thể chịu trách nhiệm cho tất cả mọi quyết định của mình, đừng dát vàng lên mặt mình được không cô Nguyễn?

Triển Duyệt Duyệt Duyệt(Phiên bản tình yêu cuồng nhiệt): Đừng nghĩ nhiều như vậy, cậu coi như thành một đoạn crush ngắn ngủi không được sao? Tình cảm ngắn ngủi tựa như pháo hoa rực rỡ, có thể có một lúc vui thích chính là ban ngày vụng trộm vui vẻ, nghĩ nhiều như vậy đều là buồn lo vô cớ, cậu hậm hực nghĩ đông nghĩ tây như vậy, không bằng to gan hỏi một câu.

Triển Duyệt vừa gõ chữ vừa trợn trắng mắt, Tô ảnh hậu nếu biết lời thổ lộ thành kính của mình bị Nguyễn Đào coi thành một ít hợp chất diễn sinh văn học khiêu dâm rác rưởi, không biết sẽ có biểu cảm gì.

Nguyễn Đào ôm di động nhìn tin nhắn của Triển Duyệt, liền cảm thấy trái tim mình lập tức ổn định lại.

Mặc kệ Tô Mạn muốn biểu đạt ý gì, tóm lại còn có thể tặng đồ cho nàng, chính là không trách cứ nàng và Nguyễn Danh Thành.

Hơn nữa Triển Duyệt nói rất đúng, Tô Mạn là một người trưởng thành có thể chịu trách nhiệm cho hành vi của mình, hành vi của cô không liên quan đến mình, nàng không phải là người có thể chi phối và khống chế hành vi của cô.

Cứ như vậy, tâm trạng Nguyễn Đào lại sáng ngời lên.

Không hề rối rắm những thứ linh ta linh tinh kia nữa, hiện tại lại là Nguyễn Đào tràn đầy ý chí chiến đấu!

Đợi đến khi Tô Mạn xử lý xong những chuyện này, Nguyễn Đào đã khá hơn nhiều, lại là một dáng vẻ vui vẻ không tim không phổi.

Tô Mạn có lẽ vẫn còn lo lắng cho cảm xúc của nàng, đề nghị: "Xem phim không?"

Nguyễn Đào sửng sốt: "Là đãi ngộ đặc biệt trong tiết cảm xúc sao?"

Ban ngày Tô Mạn dạy cho lớp bọn họ một khóa phân tích cảm xúc, không thể không nói Tô Mạn hiểu rõ nhân vật cũng đã đạt đến đỉnh cao rồi, cho dù là hiện trường diễn một đoạn thần thái và hành động của nữ chính, cũng có thể khiến người ta cảm thấy người lạc vào bên trong đó.

Là cô rơi một giọt nước mắt, có thể khiến cho mọi người ở đây rơi một lu nước mắt.

Diễn viên giỏi chính là như vậy có thể dễ dàng tác động đến cảm xúc của người khác, làm cho người ta cùng khóc cùng cười với cô, đắm chìm trong thế giới cô muốn mang đến cho mọi người.

Tô Mạn vốn cũng là vì để cho Nguyễn Đào phóng túng cảm xúc một chút, nghe vậy cũng cười theo.

Coi như là đãi ngộ đặc biệt của tiết cảm xúc đi.

Nguyễn Đào đang chọn phim, hiện tại tâm trạng nàng đã khôi phục, liền muốn kiếm chuyện.

Nàng nhanh chóng lấy điện thoại ra hỏi ý kiến quân sư quạt mo.

Một quả đào: Cô Tô mời mình cùng đi xem phim, cậu nói xem cái gì thì tốt hơn?

Triển Duyệt Duyệt Duyệt (Phiên bản tình yêu cuồng nhiệt): Phim kinh dị chứ gì nữa, cậu ngẫm lại xem cô Tô nhìn thấy một nửa là thét chói tai chui vào trong lòng cậu, có phải cảnh tượng này khiến cho huyết mạch người ta bành trướng hay không?

Một quả đào: !!!!

Triển Duyệt bận rộn cùng Bạch Giản chị chị em em, căn bản không có thời gian suy nghĩ Nguyễn Đào đang nói cái gì, sau khi phản ứng lại liền cảm thấy hình như có chỗ nào sai sai.

Quên đi, dù sao kết quả giống nhau là được.

Nguyễn Đào cầm điện thoại, thấy quân sư quạt mo gửi tới tin nhắn liền cảm thấy tim đập nhanh hơn rất nhiều.

Đúng lúc Tô Mạn đang hỏi nàng muốn xem loại phim gì, Nguyễn Đào thốt ra một câu: "Xem《Vòng tròn oan nghiệt》hoặc 《Lời nguyền》đi!"

Tô Mạn: "......"

Cô tìm được một bộ phim kinh dị kinh điển, trước khi chiếu còn hỏi một lần: "Em chắc chưa?"

Nguyễn Đào hiện tại trong đầu đều là một số cảnh cuồng tình dục, đã bị cảnh " cô Tô sợ hãi nhào vào trong lòng mình" mê muội đại não, làm sao còn nghĩ tới cái gì khác.

Thậm chí để thể hiện bản thân "rất chắc chắn", còn tắt đèn phòng khách.

Phòng khách lập tức tối sầm lại, chỉ có ngoài cửa sổ một số đèn đuốc và ánh trăng cùng nhau chiếu vào, có lẽ là bầu không khí cũng quả thực vừa vặn, Tô Mạn cũng sẽ không phân vân là xem phim gì nữa.

Được rồi, xem cái gì không phải xem, phim kinh dị thì phim kinh dị đi.

Mở đầu phim kinh dị kiểu Nhật chính là cảnh tượng có chút u ám, Tô Mạn đã sớm xem qua không biết bao nhiêu phim kinh dị, phim như vậy ở trong mắt cô cũng chỉ là phim bình thường, thậm chí cô còn có thể mặt không chút thay đổi thảo luận một ít thủ pháp xây dựng cảnh tượng cao năng phía trước.

Nguyễn Đào thì không bình tĩnh như vậy, về cơ bản ngay từ đầu, Nguyễn Đào đã nhục mạTriển Duyệt rất sâu.

Xem cái gì không tốt, xem phim ma?!

Nàng sợ ma mà!!

Tô Mạn nghiêng đầu, thân thiết nói: "Em chắc chắn muốn tiếp tục xem sao? Hay là đổi phim khác?

Sườn mặt của cô cho dù là ở trong ánh sáng đặc thù của phim kinh dị cũng có vẻ nhu hòa lại xinh đẹp, hiện tại hơi hơi cau mày, rõ ràng là đang quan tâm Nguyễn Đào, rơi vào trong mắt Nguyễn Đào lại là: "Em có được không vậy?"

"Em được! Em có thể! Sao có thể nói em không được!"

"? "

Xem phim kinh dị mà ý chí chiến đấu sục sôi như vậy, cũng chỉ có mình Nguyễn Đào.

Tô Mạn cảm thấy có chút buồn cười, dù sao đối với nàng mà nói phim gì cũng là một loại hình thức và thủ pháp thể hiện nghệ thuật, xem cái gì cũng giống nhau.

Lại là một chuyển cảnh, một người đàn ông đi tới đi lui trong gác xép nhỏ, tinh túy của sự khủng bố kiểu Nhật chính là quỷ quái đột nhiên xuất hiện và bộ lọc áp lực đến mức tận cùng, cảnh tượng như vậy chỉ nhìn thôi đã khiến tim Nguyễn Đào đập nhanh hơn.

Nàng nhịn không được vươn tay nắm chặt cánh tay Tô Mạn.

Sau khi trở về Tô Mạn đã đổi một bộ quần áo khác, hiện tại trên người là một cái váy dài có dây đeo, trong phòng nhiệt độ có hơi cao, áo khoác đã bị cô ném qua một bên.

Trong nháy mắt tay Nguyễn Đào nắm lấy cánh tay cô hỏi, Tô Mạn liền nuốt xuống một câu "Đổi phim khác xem đi".

Cô ở trong bóng tối cong cong khóe môi, gần như là có chút ác liệt đang chờ mong chỗ cao trào nhất của bộ phim nhanh chóng đến.

Cô tựa như một con thú đang chờ thời cơ, đang chờ đợi bé thỏ trắng rơi vào bẫy mà mình đã tạo ra.

_________________________

Chú thích

(1) Văn học mẹ nhỏ: ngôn ngữ thịnh hành trên mạng, là một loại hình thức tiểu thuyết mạng, chỉ chính là ba của nhân vật chính tái hôn cưới mẹ nhỏ (mẹ kế) trẻ tuổi xinh đẹp, sau đó nhân vật chính lại nảy sinh tình cảm với mẹ kế.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net