Chương 3: Hợp đồng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nếu hỏi Giản Yên trong lòng có áy náy với người nào, thì đó chính là Tô Tử Kỳ. Tô Tử Kỳ đã cho nàng vô số tài nguyên, một tay liều mạng nâng nàng, nhưng trái lại còn bị nàng đưa giấy yêu cầu hủy bỏ người quản lý.

Thế giới này luôn không công bằng, có người chỉ cần đứng ở dưới đèn, không cần làm gì cũng có thể thu hút mọi ánh mắt, có người cố gắng một đời cũng không thể nổi tiếng.

Giản Yên chính là dạng người chỉ cần đứng dưới đèn cũng có thể sáng lên.

Nàng ra mắt rất thuận lợi, khác với những người mới ra mắt khác phải tranh giành cướp tài nguyên, nàng khi còn đi học đã được chọn trúng. Năm ấy, lúc nàng còn học đại học năm thứ ba, có đạo diễn tới trường học tìm người, chạm mặt người còn chưa tốt nghiệp như nàng, lập tức chọn nàng. Lúc đó còn không phải tìm nàng chụp ảnh, đóng phim truyền hình, mà là đóng phim điện ảnh, mới ra mắt lại có thể đóng phim điện ảnh, đây là ước mơ của bao nhiêu người trong giới? Giản Yên rất may mắn, bộ điện ảnh đầu tiên tuy rằng không đóng vai chính, nhưng cũng giúp nàng có chút danh tiếng. Khoảng thời gian đó, đóng phim xong Giản Yên thường xuyên bị đề cập tới, công ty quản lý, người đại diện, đều chủ động tìm tới, thông báo không ngừng, tài nguyên như sóng đổ vào nàng. Giản Yên còn nhớ rõ người quản lý sau khi ký hợp động với mình, vui vẻ nói với đồng nghiệp: "Nhìn xem tôi dẫn được một bảo bối tốt đến thế nào !"

Người quản lý đó, chính là Tô Tử Kỳ.

Bình tĩnh suy xét, Tô Tử Kỳ thật sự chăm chỉ nâng nàng, nỗ lực tìm tài nguyên, luôn luôn đi cùng khi nàng lên chương trình. Nàng lúc ấy còn quản lý một nghệ sĩ khác, gọi là Vu Duyệt, nhưng bị nàng chuyển qua cho đồng nghiệp, chỉ tập trung dẫn nàng. Hiện tại Vu Duyệt đã nổi danh, tuần trước vừa nhận giải Ngọc Lan, trong giới đều lấy chuyện này ra chê cười Tô Tử Kỳ, dẫn nàng không đem lại kết quả, người bị chuyển giao trái lại trở thành Thị Hậu. Fans Vu Duyệt đều đi giễu cợt hỏi:

"Tô Tử Kỳ hối hận sao? '' Tô Tử Kỳ xin lỗi sao? '' Tô Tử Kỳ làm hòa với Duyệt Duyệt sao? '

Ngay cả khoảng thời gian nàng lui về ở ẩn cũng không được buông tha, fans Vu Duyệt đuổi theo nàng mắng: 'Làm không ra tác phẩm!" " Sớm vậy đã ở ẩn ?" " Cướp tài nguyên của Duyệt Duyệt , xứng đáng bị phong sát!" " Nói không chừng là bị ai đó bao dưỡng, lớn lên thành yêu tinh!" "Ta tức giật, cô cướp tài nguyên của Duyệt Duyệt bọn ta, hiện tại rất thoải mái sao?"

Khoảng thời gian đó nàng rất thoải mái, gả cho người nàng yêu nhất, cho rằng bản thân sắp có được thời gian vui sướng nhất trong đời, không ngờ biến thành một chậu nước lạnh, tạt nàng ướt từ đầu tới chân.

Đối với Tô Tử Kỳ, trong lòng Giản Yên là cực kỳ áy náy, cho nên lần này quay lại, thật sự nàng cũng không có ý định liên hệ Tô Tử Kỳ. Không ngờ tới, nàng lại gọi cho mình trước.

Giản Yên cẩn thận nói: "Tô tỷ, gần đây có khỏe không?"

Tô Tử Kỳ giọng hơi trầm, trước đây nàng rất thích hút thuốc, Giản Yên còn khuyên nàng bỏ vài lần, hiện tại nghe giọng hơi khàn do hút thuốc:"Vẫn như trước, nghe lão Lâm nói em quay lại?"

Lão Lâm công ty quản lý trước đây, Giản Yên lần này quay lại có vài công ti quản lý tự tiến cử, trong đó cũng có lão Lâm, cho nên Tô Tử Kỳ mới biết tin.

Giản Yên môi khẽ mở, ánh trăng từ ngoài cửa sổ chiếu vào, chiếu lên mặt nàng, mặt có cảm giác nóng bừng, nàng gác tay lên trán: " Đúng vậy."

Tô Tử Kỳ lại hỏi: "Lần này suy nghĩ rõ ràng?"

Mặt nàng càng nóng rực, đuôi lông mày cũng có cảm giác nóng: "Suy nghĩ rõ ràng."

"Muốn chị dẫn em không?"

Giản Yên hơi giật mình: "Chị, chị còn muốn dẫn em sao?"

"Có gì mà muốn hay không, hiện tại chị dù sao cũng rảnh rỗi, nếu em không chê, ngày mai chị sẽ có mặt."Sau khi Giản Yên ở ẩn, Tô Tử Kỳ cũng không quá tốt, lúc trước nàng nhường Vu Duyệt cho người khác, chuyên nâng Giản Yên đã đắc tội Vu Duyệt. Sau này khi Giản Yên ở ẩn, Vu Duyệt cũng tuyên bố đổi công ty, điều này làm cho các cấp cao công ty càng bất mãn với nàng. Một hai chuyện tích góp vào, Tô Tử Kỳ bị gác lại, tài nguyên cũng không cho nàng, có nghệ sĩ có năng lực cũng không cho nàng dẫn. Ban đầu nàng ở công ty còn có danh hiệu cao, liên tiếp mất đi hai ưu thế, hoàn toàn bị xa lánh. Sau khi Giản Yên ở ẩn chưa tới một năm, nàng cũng đổi công ty. Hiện tại ở công ty mới phụ trách huấn luyện người mới, đêm nay lão Lâm gọi điện thoại nói đến Giản Yên, nàng mới bừng lại ý muốn làm người quản lý.

Lần đầu tiên nàng nhìn Giản Yên liền biết, nàng sẽ trở về, bởi vì nàng thuộc về sân khấu, Tô Tử Kỳ vui mừng vì bản thân đã không nhìn nhầm.

Lúc trước nàng thật sự muốn nâng Giản Yên lên đầu giới giải trí, hiện tại cũng vậy.

Giản Yên nghe Tô Tử Kỳ nói, mắt hơi cay: "Cảm ơn Tô tỷ, vậy chúng ta ngày mai gặp?"

Tô Tử Kỳ không ý kiến: "Ngày mai gặp."

Sau khi cúp điện thoại, Giản Yên cũng không ngủ được, trong đầu cảm giác như có mười ngàn con ngựa lao nhanh, cảm xúc hỗn độn. Nàng dứt khoát đứng dậy đi vào nhà tắm, vừa ra tới liền gặp Cố Thải và bạn gái trở lại, hai người đều uống rất nhiều. Giản Yên đành phục vụ hai người đó xong mới trở về phòng, thể xác và tinh thần đều mệt, cũng không còn sức lực nghĩ nhiều, nằm lên giường là ngủ mất.

Nàng mơ thấy một giấc mơ không tốt.

Giấc mơ này không tốt ở chỗ, giấc mơ này có Kỷ Vân Hân, nàng mơ thấy khoảng thời gian nàng và Kỷ Vân Hân mới kết hôn, nàng làm một người vợ nhỏ đợi ở nhà, lên mạng học tập các phương pháp nấu ăn, mỗi ngày đều nấu ăn rồi ngồi đợi ở sô pha chờ người kia trở về, nhưng mỗi lần chờ đều chỉ nhận được tin nhắn lạnh như băng của cô.

- Tôi muốn họp, không trở lại.

- Ra khỏi nhà.

Một tháng sau, Kỷ Vân Hân mua một căn hộ ở cạnh công ty. Nàng cũng tới một lần, nhưng không có chìa khóa, chờ ở cửa đến nửa đêm, cuối cùng Kỷ Vân Hân cũng trở về, cô thấy mình cũng chỉ cau mày, không nói gì, chỉ đưa mình về nhà.

Vì nàng không mời mà tới nên bị nói một trận. Lần đó nàng đi, thậm chí đến tư cách vào cửa cũng không có.

Cố Thải biết được liền tức giận mắng nàng, chưa thấy ai không trân trọng bản thân như vậy, cậu có thể có một chút lòng tự trọng được không! Giản Yên mở mắt ra, bên tai còn phảng phất tiếng Cố Thải gào thét. Nàng gác tay lên trán, cười khổ, lòng tự trọng của nàng đã sớm bị Kỷ Vân Hân giẫm đạp sạch sẽ.

Hoặc là chính nàng tự giẫm đạp.

Có lẽ do giấc mơ quá áp lực, Giản Yên không lập tức rời giường, nàng ở trên giường lười biếng một lúc, lên mạng đọc vài truyện cười rồi mới ngồi dậy, phòng bên cạnh có vài tiếng động, không bao lâu sau có người gõ cửa gọi: "Giản Yên."

Là Cố Thải gọi, nàng hỏi: "Đã dậy chưa, muốn ăn sáng cái gì, mình chuẩn bị đi mua."

Giản Yên mở cửa, thấy Cố Thải đã ăn mặc chỉnh tề, đang đứng ở cửa ngáp, nàng xua tay: "Không cần, lát nữa mình đi ra ngoài."

"Sớm vậy?" Cố Thải nhìn đồng hồ: "Đi đâu vậy?"

Giản Yên không lừa nàng: "Đi gặp Tô tỷ."

Cố Thải không thèm để ý thái độ của nàng, thuận miệng hỏi: "Tô tỷ nào?"

Giản Yên trả lời: "Tô Tử Kỳ."

Cố Thải ừm một tiếng, đột nhiên quay đầu: "Cái gì?"

"Tô Tử Kỳ? Cậu gặp chị ấy làm gì?"

Giản Yên suy nghĩ một hồi, đơn giản kể lại chuyện tối qua, Cố Thải biết quan hệ trước kia của hai người, nghe Giản Yên nói xong, nàng tặc lưỡi: "Mình cảm thấy khi cậu đi đừng quên mua một bộ giáp."

"Nếu mình là chị ta, mình chắc chắn sẽ đem cậu băm thành tám mảnh!"

Tô Tử Kỳ khi đó cũng là một người có trình độ cao, vì nàng mà vứt bỏ Vu Duyệt, không ngờ đầu tư nhầm bảo bối, Cố Thải thấy nếu nàng là Tô Tử Kỳ, có thể sẽ tức chết!

Giản Yên lắc đầu, tức giận quăng cho nàng ánh mắt khinh thường: "Tô tỷ không phải loại người như vậy."

Tuy rằng nàng với Tô Tử Kỳ ở chung không lâu, nhưng cũng biết một chút tính cách của nàng, từ một chút việc nhỏ cũng có thể biết, Tô Tử Kỳ không phải là người thù dai. Nếu thật sự hận nàng, lần này nàng quay lại, Tô Tử Kỳ có nhiều cơ hội làm khó dễ nàng, căn bản không cần liên lạc nàng.

Nàng liên lạc với mình, ít nhiều là do nhớ một chút tình cảm ngày xưa.

Cố Thải xua xua tay: " Tùy ngươi vậy, mình lười khuyên cậu, mình đi đây, không mang đồ ăn về đâu."

Giản Yên đồng ý, xoay người vào phòng rửa mặt, gửi tin nhắn cho Tô Tử Kỳ, hỏi nàng muốn gặp mặt ở đâu, chờ nàng rửa mặt xong, Tô Tử Kỳ trả lời: 9 giờ rưỡi, ở trung tâm thành phố, tiệm cà phê Cửu Ngũ đi, biết nơi đó không?"

Tiệm cà phê Cửu Ngũ là một chuỗi cửa hàng rất nổi tiếng ở trung tâm thành phố. Giản Yên biết nơi đó, nàng trực tiếp gọi xe đi đến cửa tiệm, mới vừa xuống xe đã thấy Tô Tử Kỳ ngồi ở gần cửa sổ. Ba năm không gặp, Tô Tử Kỳ càng gầy hơn so với ngày trước, cằm nhọn, Giản Yên đội mũ lưỡi trai đi vào, thấy Tô Tử Kỳ,nàng tháo mũ, hô: "Tô tỷ."

Tô Tử Kỳ ngẩng đầu, nghiêm túc đánh giá nàng.

Ánh sáng mặt trời chiếu lên người Giản Yên, cảm giác như có vầng sáng tỏa quanh nàng, nàng dẫm lên giày cao gót màu vỏ quýt cao 7 8 phân, cùng tông màu với bộ váy dài quá gối, dưới làn váy là hai chân thon dài, thẳng tắp, da thịt trắng mịn tinh tế, váy thắt eo, vòng nhỏ đeo bên hông làm vòng eo càng thêm tinh tế. Ngoài váy khoác thêm cái áo gió màu nhạt, cổ áo dựng thẳng lên, che mất một nửa khuôn mặt tinh tế, lộ ra đôi mắt long lanh, trong veo rực rỡ, đáy mắt còn có thêm sự trầm ổn mà trước kia còn thiếu, nốt ruồi nhỏ ở khóe mắt cũng thêm chút ý vị.

So với ba năm trước, nàng nhìn thành thục không ít.

Tô Tử Kỳ giơ tay: "Ngồi đi, em uống gì?"

Trước khi tới Giản Yên chưa ăn sáng, nàng sợ bụng rỗng uống cà phê dạ dày sẽ đau, gọi ly sữa bò, Tô Tử Kỳ gật đầu: "Dạ dày nghệ sĩ rất quan trọng, nên bảo vệ thật tốt."

Giản Yên nghe vậy rũ mắt, người phục vụ bưng sữa bò tới, nàng trượt tay dọc theo ly, nhẹ giọng nói: "Tô tỷ, em không ngờ tới, chị còn bằng lòng gặp em."

Tô Tử Kỳ nghe nàng lời nói cười khẽ: "Có gì không muốn đâu, chị cũng không phải nhân vật to lớn gì"

Giản Yên nghĩ đến lời Cố Thải, nhấp ngụm sữa bò hỏi: "Chị không hận em sao?"

Tô Tử Kỳ đưa mắt nhìn nàng, vẻ mặt nghiêm túc: "Hận em? Hận em còn không bằng hận bản thân, đều là lựa chọn của bản thân, không trách được người khác."

Giản yên nghe nàng nói như vậy, hốc mắt ửng đỏ, nếu lúc trước nàng không ký hợp đồng với Tô Tử Kỳ, nếu Tô Tử Kỳ không chọn nàng, chọn Vu Duyệt thì bây giờ nàng cũng là một vương bài quản lý. Nhưng tất cả mọi thứ, lại bị nàng phá hủy rồi, tuy rằng Tô Tử Kỳ nói là lựa chọn của bản thân, nhưng chỉ cần một nước cờ sai lầm, sẽ có khoảng cách cực kỳ lớn. Nàng không bình thản được như Tô Tử Kỳ, đáy lòng Giản Yên tràn ngập áy náy nói: "Thực xin lỗi, Tô tỷ."

"Được rồi." Tô Tử Kỳ uống xong cà phê nói: "Sau này hai ta còn muốn hợp tác, xa lạ như vậy làm gì? Hiện tại em có người đại diện không?"

Giản Yên đè xuống cảm xúc hỗn loạn, lắc đầu, sắc mặt nghiêm túc nói: "Không có."

Tô Tử Kỳ thoáng gật đầu: "Ngày hôm qua chị đã nói với cấp trên muốn dẫn em, bọn họ không có ý kiến, nếu em cũng không ý kiến, chúng ta bắt đầu bàn hợp đồng."

Giản Yên nhận lấy hợp đồng, nghe Tô Tử Kỳ nói: "Đúng rồi, chị đã đổi công ty, hiện tại làm ở công ty truyền thông Kinh Nghi."

Giản Yên tay run lên, hợp đồng rớt trên bàn, nàng nhanh chóng ngẩng đầu, không thể tin nổi hỏi: "Ở, ở đâu?"

"Công ty truyền thông Kinh Nghi." Tô Tử Kỳ thấy nàng kinh ngạc,nhíu mày: "Không biết sao?"

Không thể không biết, hiện tại nửa bầu trời của giới giải trí chính là công ty truyền thông Kinh Nghi, Giản Yên nếu muốn quay lại, làm sao không biết điều này được?

Giản Yên nàng không chỉ biết, mà còn rất quen thuộc, công ty truyền thông Kinh Nghi, chính là công ty con của Kỷ Vân Hân!

Vậy cuối cùng nàng đi một vòng lại trở về chỗ cũ?

Nàng bây giờ lại muốn vào công ty của Kỷ Vân Hân ???

Tác giả có lời muốn nói:

Kỷ Vân Hân: Thật đúng lúc, vợ, tại sao ngươi lại trở về?

Giản Yên: Bởi vì ta đã biến thân.

Kỷ Vân Hân: Biến thân?

Giản Yên: Ta bây giờ là Giản – Nữu Cỗ Lộc - Yên!

Kỷ Vân Hân: . . .

Vô cùng cảm ơn mọi người vì đã ủng hộ ta , ta sẽ tiếp tục cố gắng!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net