Chương 1: Ái muội

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lục Chấm Thu vừa tỉnh dậy, điện thoại rung lên từng hồi, cô ấy lướt nhìn màn hình, là tin nhắn của một người bạn, một bức ảnh chụp màn hình, nội dung của bức ảnh có liên quan đến bạn gái của cô ta-Đường Nghênh Hạ.

Ba phút trước, Đường Nghênh Hạ đã tag tất cả mọi người trong nhóm bạn thân, nói với bọn họ sách mới của Dư Ôn đã ra mắt, nếu thích có thể tuyên truyền giúp cô ấy.

Lục Chấm Thu vào nhóm, lướt lên tin phía trên một chút, không nhìn thấy tin tức này, chỉ thấy Đường Nghênh Hạ thu hồi cuộc trò chuyện.

Chỉ có lác đác vài đôi câu nói trò chuyện trong hộp tin.

"????"

"Hạ Hạ, chị nhầm nhóm rồi đúng chứ?"

Sau đó Đường Nghênh Hạ thu hồi tin nhắn đó, trả lời một mặt cười trong nhóm, Lục Chấm Thu nhìn thấy sticker mặt cười thì cong môi, hô hấp đều đã cảm thấy đau nhói, bộ não vừa mới được đánh thức trong cơn đột ngột, nuốt một hơi trong cổ họng, vô cùng khó chịu.

Quanh đôi mắt đã dần ửng đỏ, hốc mắt nóng dần, tầm nhìn mơ hồ, cô ấy từ từ nhắm mắt lại, buông bỏ điện thoại, vài giây sau cắn môi, dùng nick ảo đã tạo từ hôm qua thêm vào nhóm đọc giả của Đường Nghênh Hạ.

Đường Nghênh Hạ là bạn cùng phòng của cô ấy, hai người yêu đương thầm kín hơn hai năm, nhưng rất ít gặp mặt, bọn họ yêu xa, mỗi lần sắp đến kì nghỉ mỗi người đều có việc ngoài ý muốn không thể gặp được nhau, còn về lý do tại sao chia tay, là vì Đường Nghênh Hạ nói không thích độc giả quan tâm quá nhiều đến đời sống riêng tư của mình, không muốn có một chút chuyện nhỏ thì bị người khác xói mói, Lục Chấm Thu tôn trọng cô ấy, cho nên cứ mãi không công khai.

Bây giờ xem ra, thật sự là như vậy sao?

Tu Tu (điện thoại)-

Đã vào nhóm.

Lục Chấm Thu sửng sốt, trước kia là người quản lý nhóm của Đường Nghênh Hạ, sau này khi xác định mối quan hệ với Đường Nghênh Hạ, vì để đề phòng hiềm nghi, đã rời nhóm, lúc cô ấy rời nhóm trong nhóm chỉ có 500 người, hiện tại là 2000 người, vô cùng náo nhiệt.

"tung bông tung bông!, chào các chị em, tự mình lên tiếng, tự đưa hình giới thiệu bản thân đi!"

Tiếng chào mừng không ngớt, náo nhiệt hơn rất nhiều so với cô ấy trước kia.

Lục Chấm Thu trả lời bằng một sticker, lướt lên tin trước đó, tin nhắn mặc dù rất nhiều, nhưng tin trong ba phút trước, cô ấy vẫn dễ dàng lướt đến.

Thịnh Hạ: @tất cả mọi người, Dư Ôn đã được xuất bản rồi, nhớ tuyên truyền giúp ó [hôn gió]

[SZD Hạ Ôn! SZD Hạ Ôn! Các chị em! Cơm tới rồi!]

[ăn trúng đường rồi! lập tức quảng bá! Yêu Hạ Hạ yêu Ôn Ôn!]

[Thích cả hai tác phẩm này quá đi mất! hôm nay lại là một ngày được ăn đường!]

Lướt đến mấy tin, mới xuất hiện một người quen mắt

Dư Ôn:[mọi người không nên nói lung tung á, không có chuyện đó đâu]

Cô ta đã vào nhóm từ khi nào?

Đường Nghênh Hạ lại chưa từng nói đến.

Lục Chấm Thu cắn môi, tâm can đang sống sờ sờ như bị ai rứt xé một lỗ hỗng, máu tươi cứ mãi tuôn chảy, đau đến co quắp khắp thân thể, màn hình dần dần mơ hồ không rõ.

Việc cô ấy vào nhóm là chuyện bé cỏn con không đá động đến ai, tất cả đọc giả lại bắt đầu bàn luận vui vẻ couple Hạ Ôn, chỉ có Lục Chấm Thu xem đi xem lại những từ ngữ của bọn họ.

Đột nhiên cảm thấy ghê tởm!

Cô ấy mở chăn, chân trần chạy về phía nhà vệ sinh, mở nắp bồn cầu nôn dữ dội, trước mắt vẫn còn hiện ra tin nhắn trên màn hình mà Đường Nghênh Hạ đã gửi trong nhóm.

Thịnh Hạ: [đúng, đừng nói bừa, lỡ như bị hiểu lầm, cái người này không tìm được vợ bắt đền thì tôi phải làm sao?]

Lục Chấm Thu sắp nôn ra cả mật rồi

Cô ấy ngồi một bên bồn cầu, lưng tựa vào lát gạch men, cảm giác lạnh buốt từ lưng chạy đến tim cô ấy,, ơn ớn lạnh, Lục Chấm Thu đứng dậy rửa mặt, nghe thấy tiếng chuông điện thoại trên giường reo vang, cô ấy đi đến đó, màn hình nhấp nháy tên của Đường Nghênh Hạ.

Lục Chấm Thu không nghe máy, cầm điện thoại để sang một bên, đứng dậy mở máy tính, trong lúc đợi máy tính khởi động cô ấy đã thay đồ xong, mặt đã trang điểm nhẹ nhàn, mái tóc đẹp đẽ buông xõa sau lưng, ngũ quan thanh tú xinh đẹp, lông mài tự nhiên vừa dài vừa dày, uống cong lên trên, làn da trắng sáng, son môi là một màu hồng nhạt.

Vừa vào phòng phát sóng trực tiếp đã thấy tin nhắn hiện lên: [hôm nay không nghỉ ngơi sao?]

Lục Chấm Thu trả lời Hoa Lạc: [ngày cuối cùng rồi, kiên trì thôi]

Hoa Lạc: [tin nhắn gửi cậu, cậu đã xem chưa?]

Lục Chấm Thu: [uhm]

Lần sớm nhất phát hiện Đường Chấm Thu và Dư Ôn có gì đó không đúng chính là Hoa Lạc, bọn họ đều là tác giả của một trang web, Đường Nghênh Hạ đã viết tiểu thuyết được bảy tám năm rồi, vẫn luôn chừng mực, hai năm trước bách hợp có thể sử đổi thành kịch, một bên đầu tư đã nhìn trúng tiểu thuyết của Đường Nghênh Hạ, thậm chí đã mua hai bộ, sau khi công bố thành tích không tệ, từ đó tiếng tâm của Đường Nghênh hạ đã hot trở lại.

Hiện tại chính là tác giả có công lớn được người trong nghành công nhận

Còn về Dư Ôn, hai năm nay là cây bút mới, rất có năng lực, Lục Chấm Thu không viết sách cũng đã được đề cử vài lần, nhưng lúc đó cỡ nào cũng không nghĩ đến sẽ có dính liếu quan hệ với Đường Nghênh Hạ

Hai người đã follow nhau trên Weibo vào ba tháng trước, không bao lâu Hoa Lạc đã gửi tin nhắn riêng cho cô ấy, bảo cô ấy chú ý Đường Nghênh Hạ và Dư Ôn một chút, nói mối quan hệ giữa hai người quá thân mật rồi, lúc đó cô ấy vì bận chuyển đổi sang kênh khác không thể phân thân ra mà làm, đợi đến lúc cô ấy xong việc thì đã nhìn thấy rất nhiều đọc giả ship CP rồi.

Hoa Lạc: [Thu Thu, cậu có biết bên phía đầu tư đã mua hai bộ tiểu thuyết của Đường Nghênh Hạ là ai không?]

Lục Chấm Thu cau mày: [là ai?]

Hoa Lạc: [không phải chứ? Đường Nghênh Hạ không nói với cậu sao?]

Lục Chấm Thu trong lòng ngực cuộn trào một dự cảm không lành, vừa mới nôn xong dạ dày như chết đi sống lại, đã mấy ngày rồi không ăn đúng ba bữa rồi, gần đây cân thử, cân nặng liên tục giảm sút.

Hoa Lạc thấy cô ấy không trả lời, trực tiếp gửi: [là công ty nhà Dư Ôn, tôi còn tưởng là Đường Nghênh Hạ đã nói với cô rồi]

Chuyện này, Đường Nghênh hạ lại hoàn toàn không nói với cô ấy

Lục Chấm Thu nắm chặt điện thoại, nhắm nhẹ mắt điều chỉnh hô hấp.

Sau khi đã đỡ hơn một chút cô ấy mới trả lời: [không có]

Hoa Lạc đã soạn rất nhiều chữ lại xóa đi, cuối cùng hỏi: [vậy mấy chuyện đó của Đường Nghênh Hạ và Dư Ôn, cậu đã hỏi Đường Nghênh Hạ chưa?]

Đầu ngón tay gõ chữ của Lục Chấm Thu trắng bệt: [vẫn chưa]

Hoa Lạc: [có phải cậu vẫn tin mấy lời nói dối đó của Đường Nghênh Hạ chứ?]

Cái gì mà không muốn cho đọc giả biết bản thân đang hẹn hò, không muốn quá nhiều người quan tâm đến đời sống riêng tư, không muốn bị chỉ chỉ trỏ trỏ, là một tác giả viết truyện làm như thể nghệ sĩ, yêu đường giấu giấu giếm giếm, Hoa Lạc không thể hiểu nổi.

Có điều đó là trước kia, bây giờ có chuyện gì với Dư Ôn rồi?

Chuyện này không cần phải che giấu sao?

Lục Chấm Thu không trả lời, nhìn chằm chằm vào thời gian trên máy tính có chút dai dẳng, một lát thì điện thoại tu tu hai tiếng, cô ấy nghiêng đầu, nhìn thấy tin nhắn của Đường Nghênh Hạ gửi: [vợ, thức chưa vậy?]

Cô ấy bóp điện thoại, nhất thời ngẩn ngơ

Ngoài cửa có tiếng động, Lục Chấm thu nhìn về phía cánh cửa, có mọt chú chó lông vàng ngồi ở đó, thấy Lục Chấm Thu nhìn nó, lông vàng vẫy đuôi đi về phía cô ấy, tựa vào người của Lục Chấm Thu, dường như biết được tâm tình Lục Chấm Thu không tốt.

Lục Chấm Thu vỗ vào đầu cún, âm thanh khàn nhẹ: "Mao Mao, đi chơi đi"

Mao Mao ú ú hai tiếng, vẫn tựa vào bên cạnh cô ấy.

Các fan đến phòng phát sóng trực tiếp không ngớt, đây là một kênh nhỏ, bên mảng giải trí này là do một người bạn của Đường Nghênh Hạ phụ trách, lúc đó kênh vừa mới khởi bước, chủ yếu dốc sức vào bên mảng trò chơi, đã chi rất nhiều tiền mua các chủ kênh nổi tiếng, bên phía giải trí này không có ai, Lục Chấm Thu chính là bị đào ra, sau này kênh xảy ra chuyện, một vài chủ kênh trò chơi đã mang fan đi qua các kênh khác, vốn dĩ kênh vừa mới khởi bước đã sụp đổ như vậy rồi, có điều Lục Chấm Thu vẫn không rời đi là bởi vì người đó là bạn của Đường Nghênh Hạ, hợp tác đến năm nay là tròn hai năm, kênh không còn cách nào có thể tiếp tục kí hợp đồng, Lục Chấm Thu mới tìm trước kênh khác.

Mặc dù kênh rất nhỏ, nhưng Lục Chấm Thu vẫn có một vài fan, những fan này thấy Lục Chấm Thu phát trực tiếp thì hưng phấn la hét!

[Thu Thu! Không phải là em bị cảm rồi chứ? Sao còn phát trực tiếp á?]

Lục Chấm Thu hai ngày này quả thực là bị cảm, vừa mới nghỉ phép trưa lại không ngủ được, dứt khoát ngồi dậy phát trực tiếp một chút.

Dù sao cũng là ngày cuối cùng rồi.

Cô ấy cười nhạt giải thích trong cuộc phát sóng, các fan lo lắng cho sức khỏe của cô ấy, còn có hai ba người đang hỏi: [Thu Thu, cô đến kênh nào á?]

Lục Chấm Thu cười: "vẫn chưa hoàn toàn quyết định xong"

Fan rất biết điều, đổi câu hỏi khác, Lục Chấm Thu bình thường chính là hát hò, hai ngày này cổ họng không tốt, tốt hơn hết là nói chuyện với fan, nói một hồi thì nói đến kịch bách hợp gần đây, là bộ tiểu thuyết cải biên của Đường Nghênh Hạ.

[chọn diễn viên đều rất thích á! Tiểu thuyết cũng thích! Thu Thu nghe qua Thịnh Hạ chưa?]

Động tác uống nước của Lục Chấm Thu bị khựng lại một lát

Fan bão comment liên tục.

[khẳng định là biết nhau á, Thu Thu và Hạ Ha đã từng hợp tác rồi đấy]

[đúng vậy, tiểu thuyết của Thu Thu và Hạ Hạ đã từng phối thành kịch truyền thanh!]

Mắt Lục Chấm Thu rủ xuống, nhấp một ngụm nước ấm, bão bình luận bàn tán bắt đầu nổ ra, cô ấy không nói gì, chỉ là nhìn vào phần bình luận, nhìn bọn họ bàn từ kịch mới đến Đường Nghênh Hạ, lại đến Đường Nghênh Hạ và Dư Ôn.

[Hạ Hạ đối với Ôn Ôn thật sự khác biệt, lần này là bài viết mới còn giúp tuyên truyền]

[tôi cũng cảm thấy ship Hạ Hạ và Ôn Ôn quá real, ngọt chết tôi rồi]

Tâm can Lục Chấm Thu như bị một giọt dầu nóng rời vào, làm bỏng trái tim cô ấy lại còn tạo nên một vết nứt, sắc mặt cô ấy phát trắng, tay nắm chặt ly, sau khi nó với fan câu cảm thấy cơ thể không thoải mái thì đã tắt livestream.

Tiếp theo sau là tin nhắn từ Hoa Lạc: [Thu Thu, không sao chứ?]

Đầu Lục Chấm Thu đau dữ dội, cô ấy muốn trả lời Hoa Lạc là không sao, tay lại nhanh tìm đến hộp trò chuyện của Đường Nghênh Hạ

Cô ấy ngẫm nghĩ vài giây rồi gửi cho Đường Nghênh hạ tin: [Đường Nghênh Hạ, Mao Mao không thấy nữa rồi]

Đường Nghênh Hạ đang cùng với Dư Ôn nói về chuyện bài viết mới, nhìn thấy ảnh đại diện của Lục Chấm Thu hiện ra thì cau mày vài giây: [sao lại không thấy chứ?]

Lục Chấm Thu nhìn chằm chằm vào điện thoại, ánh mắt nặng trĩu, tay gõ chữ nặng nề: [vừa mới mở cửa lấy hàng chuyển phát nhanh, Mao Mao thấy cửa mở liền xông ra ngoài]

lời nói dối kém cỏi này Đường Nghênh Hạ sẽ phát hiện chứ? Mao Mao tính cách ngoan ngoãn như vậy, từ trước đến nay sẽ không náo loạn làm xằng làm bậy, hơn nữa đồ chuyển phát nhanh ở khu này sẽ không giao đến lầu trên, là Đường Nghênh Hạ đã nói với cô ấy.

nhưng Đường Nghênh Hạ không phát hiện.

Đường Nghênh Hạ gửi: [đã xuống lầu tìm chưa? Chắc chắn là ở lầu dưới, không chạy đi đâu chơi xa được, em xuống lầu dưới tìm thử đi.]

Một cuộc cũng không gọi đến.

Hô hấp Lục Chấm Thu tắc nghẽn, cổ họng vừa đắng vừa chat, cô ấy gõ phím: [biết rồi]

vừa gửi đi tin nhắn thì đã nhìn thấy tin tức đề xuất ghim đầu bài Weibo

Dư Ôn: phát hành sách mới á, hi vọng mọi người sẽ thích, cuối cùng đặc biệt cảm ơn Hạ thần, rất nhiều lần nữa đêm livestream giúp tôi sửa văn, đợi sách mới kiếm được tiền tôi sẽ mời em đi tắm suối nước nóng@Thịnh Hạ.

Lục Chấm Thu nhấp mở bình luận, cái tên vừa quen thuộc vừa gai mắt.

Thịnh Hạ: mang đồ bơi chuẩn bị cho tốt @ Dư Ôn.

Bình luận là một phút trước.

Mà một phút trước, cô ấy vừa mới nói với Đường Nghênh Hạ cún chạy đâu tìm không thấy rồi.

Lục Chấm Thu chỉ còn những nhớ nhung vụn vỡ, toàn thân cô ấy cuộn tròn trên sofa, tay ôm điện thoại để trên ngực, đau đến không thể phát thành tiếng, cho đến tận tối, Đường Nghênh Hạ vẫn không gửi cho Lục Chấm Thu bất kì tin nhắn nào, cũng không hỏi hang cún đã trở về chưa, Lục Chấm Thu nghiêng người tựa vào sofa, dựa vào Mao Mao, nghĩ một hồi lâu vẫn là gửi tin nhắn cho Hoa Lạc.

Lục Chấm Thu: [có đó không?]

Hoa Lạc: [có có có, sao vậy?]

Lục Chấm Thu: [lần trước cậu nói có bạn bè muốn cho thuê phòng, phòng đã cho thuê chưa vậy?]

Hoa Lạc: [tôi hỏi giúp cậu]

Tiếp sau đó Hoa Lạc nhờ mối quan hệ tìm thấy Cận Thủy Lan, đôi môi trơn bóng khẩn trương, soạn mấy câu rồi gửi đi.

Cận Thủy Lan ngồi trước cửa sổ cuối đầu nhìn kịch bản, một cặp kính gọng vàng vắt trên sóng mũi cao vút, đèn thủy tinh chiếu mặt bên của cô ấy, làm tôn lên những đường nét rõ ràng, ngũ quan sắt bén, màn hình điện thoại phát sáng, Cận Thủy Lan tháo mắt kính véo véo sóng mũi, tay kia cầm lấy điện thoại, nhìn thấy một đoạn tin nhắn: [cô Cận, trước đó cô có đăng bài nói có phòng muốn cho thuê, xin hỏi phòng đã cho thuê chưa vậy?]


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net