Chương 41: Xui xẻo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bạch Mao lúc đến chỗ tổ chức tiệc cảm giác được xung quanh có chút sức ép gì đó, cô cau mày hỏi Kỷ Tử Bạc ở bên cạnh: "sao vậy?"

Kỷ Tử Bạc nâng cằm ra hiệu bàn bên kia, nói một câu: "ra ngoài không xem ngày"

Bạch Mao nhìn qua đó, bàn kia có nam có nữ, bầu không khí dường như cũng không tốt gì mấy, không bao lâu có người chạy lon ton đến bên cạnh Cận Thủy Lan, không biết đã nói cái gì, Cận Thủy Lan lắc đầu, sắc mặt đối phương ủ rủ, vẫn là miễn cưỡng cười cười rồi rời đi.

Cô cau mày: "là ý gì á?"

Kỷ Tử Bạc nói: "bàn đó là bạn học của Cận Thủy Lan"

Bạch Mao cảm thấy bất ngờ: "vậy tại sao không qua đó chào hỏi?"

Kỷ Tử Bạc kể tóm tắt câu chuyện lại một lần, Bạch Mao giật giật khóe miệng, rõ ràng là muốn chửi người nhưng là kìm lại, Kỷ Tử Bạc hỏi Cận Thủy Lan: "có muốn đổi chỗ khác?"

Cận Thủy Lan nhìn về hướng mọi người, vài giây sau nói: "bỏ đi, bọn họ sắp đi rồi"

Lời vừa nói xong, người bàn kia đã đứng dậy, Chu Nguyên nhìn về vị trí của Lục Chấm Thu, muốn nói lại thôi, anh ta đã từng nhắc Lục Chấm Thu trong nhóm, cũng từng nói thích cô, lúc người khác hỏi đến, anh ta cảm thấy quá mất mặt, cho nên mới nói Lục Chấm Thu không thích con trai.

Ai cũng không ngờ sẽ đụng phải mặt, còn phát sinh chuyện như này, anh ta muốn đi đến xin lỗi, nhưng lớp trưởng không đồng ý cho anh ta qua đó, bàn kia xem ra cũng không giống kiểu hoan nghênh bọn họ.

Chu Nguyên cuối cùng nhìn Lục Chấm Thu một cái, cúi đầu rời đi cùng lớp trưởng, Lục Chấm Thu ngồi trước bàn, thần sắc điềm tĩnh.

Đợi người của bàn kia rời đi Kỷ Tử Bạc mới mở miệng: "thời này rồi còn có người kì thị xu hướng tính dục? không biết còn tưởng tôi sống trong thời kì cổ đại nữa cơ"

"cái quan trọng nhất không phải là thích nam hay nữ, lại không phải nhìn vào giới tính mà thích"

"người gì á?"

Mọi người bàn luận sôi nổi, Cận Thủy Lan ngồi bên cạnh nghiêng đầu nhìn Lục Chấm Thu, nhàn nhạt nói: "xin lỗi"

Lục Chấm Thu định thần, vội nói: "cô Cận, chuyện này cũng không phải là lỗi của cô"

Cận Thủy Lan hạ thấp giọng nói: "là tôi nói với Chu Nguyên cô không thích con trai"

Mặc dù cô nói là không hợp nhau, giới tính không đúng, nhưng Chu Nguyên sẽ hiểu là như vậy, trách nhiệm nằm ở cô, Lục Chấm Thu nghĩ mất giây cô nói: "chuyện đó lại không sai"

Ánh mắt của Cận Thủy Lan vẫn luôn nằm trên góc nghiêng khuôn mặt Lục Chấm Thu, ấm ấp dịu dàng xinh đẹp, Lục Chấm Thu đột nhiên quay đầu, đối mắt với cô, giọng nói dịu dàng lại kiên định: "tôi vốn dĩ không thích con trai"

"Cô Cận cũng không nói gì sai, còn giúp tôi chặn vận đào hoa, tôi nên cảm ơn cô"

Còn có chuyện lúc nãy cô đứng trước mặt bạn học nói block, sau đó bất luận lớp trưởng khuyên như thế nào cô cũng không chấp nhận lời xin lỗi, cô không cảm thấy chuyện Cận Thủy Lan nói ra xu hướng tính dục của cô là chuyện đường đột, ngược lại cảm thấy cảm kích Cận Thủy Lan.

Thực ra lúc đi gặp mặt đối tượng xem mắt của Hoa Lạc cô vẫn luôn gặp phải một vài người như này, nghe thấy bọn họ nói thích con gái thì đều dùng ánh mắt khác thường nhìn bọn họ, chỉ chỉ chỏ chỏ cũng không ít, trước kia Lục Chấm Thu không để tâm, bây giờ càng sẽ không đặt trong lòng.

Có điều những người đó suy cho cùng là bạn học của Cận Thủy Lan.

Lục Chấm Thu chớp mắt, nhìn về hướng Cận Thủy Lan nói: "cô Cận, nếu như bởi vì tôi mà cô và bạn học của cô..."

Cận Thủy Lan ngắt lời cô: "chưa thể nói là vì ai, tam quan không hợp mà thôi"

*tam quan: cái nhìn về thế giới, nhân sinh, giá trị

Trước kia không phải vì mối quan hệ với lớp trưởng khá tốt, mỗi lần gọi điện thoại đến đều là ba hối bốn mời (hối thúc và này nỉ), cô sẽ không tham gia tiệc họp mặt, bởi vì không có chủ đề nói chuyện.

Bây giờ cũng rất tốt, mượn cớ này, sau này không cần đi nữa.

Cận Thủy Lan lấy ly đặt trước mặt Lục Chấm Thu: "đừng nghĩ nữa, cạn ly"

Lục Chấm Thu không lo lắng nữa, cô mang ly ra cụng nhẹ nhẹ vào ly của Cận Thủy Lan, mép ly phát ra âm thanh trong trẻo, hai người thư giản, đối mắt nở nụ cười.

Bầu không khí trên bàn ăn có phần ôn hòa, đợi đến lúc đồ nướng dọn lên mọi người đã dịu được bảy tám phần rồi, có điều vẫn đang thảo luận chủ đề lúc nãy, bọn họ bàn đến lối sống hiện nay của người đồng tính, bàn luận khí thế, Cận Thủy Lan ngồi bên cạnh ăn thị xông khói, nghe người khác hỏi: "cô Cận, nghe nói các dự án bách hợp bây giờ sẽ được hỗ trợ một chút, là thật hay giả vậy?"

Cận Thủy Lan nói: "có thông tin này"

Bây giờ đồng tính cũng không bị cấm kỵ như trước, giấu giếm trốn tránh, trước kia tình trạng bộ phận trong giới chèn ép rất nghiêm trọng, mười mấy năm trước nghệ sĩ công khai đồng tính cơ bản đều bị phong sát, bây giờ cấp trên cũng mắt nhắm mắt mở, đa số có ý ngầm thừa nhận, bên đầu tư chính là nhìn trúng điểm này, bây giờ hỗ trợ hạng mục bách hợp.

Cận Thủy Lan nhờ cơ hội này, điện ảnh truyền hình thu được hiệu quả khá lớn, xem là đôi bên cùng có lợi.

Người khác trong tổ làm phim nói: "vậy đoán chừng đó là thật rồi, gần đây tôi nghe nói buổi kí tặng của Đường Nghênh Hạ sẽ định ở Quang Đại"

"thật hay giả vậy? Quang Đại?"

Quang Đại được xem là trường đại học có lịch sử lâu đời, cũng là nơi ra đời nhiều nhân vật truyền kì, nhưng phong cách trường học bảo thủ, hiệu trưởng không chỉ một lần bị người ta nói là cổ hủ, rất lâu về trước buổi kí tặng của Cận Thủy Lan chuẩn bị quết định tổ chức ở chỗ đó, nhưng hiệu trưởng không đồng ý, sau đó học sinh làm loạn một trận, Cận Thủy Lan đổi chỗ, cách hơn hai năm sau đó mới tổ chức buổi kí tặng lần nữa ở Quang Đại.

"thật đấy, đã đổi hiệu trưởng rồi, hiệu trưởng bây giờ đề cao tự do xu hướng tính dục, cho nên rất hoan nghênh tác giả đến đây tổ chức kí tặng."

"vậy thì rất tốt, có điều gần đây hào quang của Đường Nghênh Hạ có hơi lớn"

"đâu chỉ có vậy á, nghe nói cô ta vừa bán được hai bộ điện ảnh, đã bắt đầu chọn diễn viên rồi"

"các người nói xem cô ta và Dư Ôn là thật hay giả? Trong giới đều truyền ra ngoài hết rồi, hai ngày trước còn có người nhìn thấy bọn họ ở trong phòng thu..."

Cận Thủy Lan đặt ly xuống, không nặng không nhẹ, vừa hay ngắt đi cuộc nói chuyện của người bên cạnh, cô nói với Lục Chấm Thu: "ăn có hơi no, có muốn đi ra ngoài dạo một chút?"

Lục Chấm Thu nói: "được á"

Cận Thủy Lan chào hỏi với mọi người một tiếng, cùng với Lục Chấm Thu rời khỏi quán nướng, bên ngoài trời tối âm u, giống như là có dấu hiệu cơn mưa lớn sắp đến, Cận Thủy Lan nói: "tôi muốn đi siêu thị mua một ít đồ"

Lục Chấm Thu gật đầu, đèn đường kéo bóng dáng hai người thật dài, đi được một nửa Lục Chấm Thu nói: "cô Cận, cảm ơn cô"

Cô đã nhìn ra Cận Thủy Lan muốn thay cô giải vây, cố ý nói muốn đi mua đồ.

Thần sắc Cận Thủy Lan có chút không tự nhiên, cô ngượng nghịu muốn nói gì đó, vừa mở miệng dính phải một cơn gió lạnh, hắc hơi một cái.

Lục Chấm Thu nói: "cô Cận chúng ta quay về thôi, bên ngoài có hơi lạnh"

Nguyên nhân có thể là sắp mưa, gió lạnh hơn bình thường, thổi đến nổi đầu óc đau nhức, vốn dĩ Cận Thủy Lan có thể ung dung thoải mái ở trong đó nói chuyện với người của tổ làm phim, lại vì cô mà ra ngoài.

Sự áy náy có thể nhận thấy dễ dàng trên gương mặt Lục Chấm Thu, Cận Thủy Lan nói: "không sao, đi thôi, siêu thị ở trước mặt rồi"

Cô nói xong còn hướng về phía trước mà đi, gãi gãi đầu mũi ngứa ngáy, kìm nén cơn hắc hơi.

Từng trận gió lạnh trút vào trong người , vừa nãy ra ngoài cũng không mặc áo khoác, bởi vì lạnh nên cô đi nhanh đến cửa siêu thị, đón lấy sự ấm áp từ máy điều hòa khiến cô hít một hơi thật nhẹ, Lục Chấm Thu nhìn thấy bóng lưng gầy gò của cô mà mím môi, cũng theo cô tiếng vào trong.

Cận Thủy Lan mua một gói kẹo cao su, lúc tính tiền Lục Chấm Thu giành thanh toán, Cận Thủy Lan cũng không phản đối, gật đầu: "cô trả đi"

Sau khi Lục Chấm Thu thanh toán xong hai người đứng ở khu vực nghỉ ngơi ở cửa siêu thị, thông qua tấm kính trong suốt có thể nhìn thấy bên ngoài người đi đường đang vội vã, gió cuốn lá cây bay trong không trung, còn có một vài tấm áp phích của người bán bị cuộn lên, tạo nên những tiếng loảng xoảng, Cận Thủy Lan đưa kẹo cao su cho cô, Lục Chấm Thu đổ lấy hai viên, ánh mắt Cận Thủy Lan quét qua đôi môi mỏng đỏ của cô, nhanh chóng nhìn đi chỗ khác.

Hai người vừa ăn kẹo cao su vừa nói chuyện.

Cận Thủy Lan nói: "Thu Thu, thực ra không phải chuyện gì cô cũng kìm nén ở trong lòng"

Lục Chấm Thu quay đầu: "uhm?"

Cận Thủy Lan nói: "chuyện của cô và Đường Nghênh Hạ, tôi đã nghe một chút, nếu như cô muốn mắng cô ta thì cứ mắng đi"

Lục Chấm Thu cười nhẹ, cô thả lỏng cơ thể, ngồi trên ghế đẩu, hai tay đặt lên trên mặt của bàn nghỉ ngơi, nhìn cơn cuồng phòng ở bên ngoài nói: "thực ra lúc chia tay tôi rất tức giận"

"chị ta và Dư Ôn..." Lục Chấm Thu nhai kẹo cao su, nói: "cô Cận chắc đã nghe nói rồi"

Cận Thủy Lan gật đầu.

Lục Chấm Thu tiếp tục nói: "có điều sau này tôi cảm thấy không có nghĩa lý gì"

Một lần lại một lần nữa thất vọng, cảm xúc tích tụ đến cực điểm, sau khi suy sụp ngược lại cô đã nhìn thông rồi, bây giờ nhìn thấy Đường Nghênh Hạ cô đã có thể xem chị ta là một người xa lạ hoàn toàn.

Sẽ không vì chị ta mà khóc, không vì chị ta mà cảm xúc không ổn định, sẽ không vì chị ta và Dư Ôn đứng cạnh nhau mà khó chịu, vừa nãy lúc ở trên bàn ăn, cô nghe thấy bọn họ nói đến Hạ Thần, nghe thấy những tin đồn giữa chị ta và Dư Ôn, cô thậm chí còn phụ họa đôi câu.

Rõ ràng mới chia tay được 1 tháng, cô lại cảm thấy đã qua rất lâu rất lâu, lâu đến nổi cô sắp mang cái người Đường Nghênh Hạ này vứt khỏi thế giới của chính cô.

Cô thể làm được.

Thần sắc Lục Chấm Thu kiên định.

Cận Thủy Lan nhai viên kẹo, cảm thấy càng ngọt thanh hơn, cô nói: "đáng tiếc rồi"

Lục Chấm Thu không hiểu: "đáng tiếc điều gì?"

Cận Thủy Lan nói: "đáng tiếc, vốn dĩ còn muốn an ủi an ủi cô, không ngờ cô cũng không cần đến"

Lục Chấm Thu bị cô chọc cười, nói: "tôi không cần an ủi"

Từ nhỏ đến lớn, cô rất biết điều tiết cảm xúc của chính mình, rất ít khi để tâm vào chuyện vụn vặt, cũng không có thời gian để ý đến, Cận Thủy Lan nghe thấy có chút đau lòng, nói: "vậy như này đi, cô đến an ủi an ủi tôi"

Lục Chấm Thu hiếu kỳ: "cô Cận cũng cần an ủi sao?"

Cận Thủy Lan làm bộ dạng chân chính: "đương nhiên cần"

Lục Chấm Thu ngồi thẳng người, thần sắc đoan chính: "vậy cô Cận muốn an ủi thế nào á?"

Cô đột nhiên nghiêm túc khiến Cận Thủy Lan nghẹn ngào trong vài giây, nói: "thực ra không phải tôi, là bạn của tôi"

Lục Chấm Thu tay chống cằm, nhìn về hướng Cận Thủy Lan, gật đầu.

Cận Thủy Lan nói: "đối tượng yêu đương của bạn tôi, bản thân cô vốn dĩ rất ưu tú, nhưng người yêu của cô lại rất tự ti, tự ti đến nổi không sẵn lòng để bạn của tôi ra ngoài làm việc, cản trở cô ở mọi nơi, còn này nỉ nhóm người bên cạnh không cho bạn tôi cơ hội"

Lục Chấm Thu nghe thấy thì cau mày, vô thức nói: "như này cũng quá đáng lắm rồi"

"đúng á" Cận Thủy Lan gật đầu: "tôi cũng cảm thấy rất quá đáng, quá đáng nhất là cổ còn nhốt bạn của tôi ở trong nhà, không cho cô ấy phát triển, bản thân cô ta lại ngoại tình"

Lục Chấm Thu có chút bùng phát giận dữ: "sao lại có loại người này á, như này cũng quá là rác rưởi!"

Cận Thủy Lan phụ họa: "còn không phải sao"

Lục Chấm Thu nói: "bản thân ngoại tình còn không để bạn của cô ra ngoài phát triển sự nghiệp, bạn của cô thật sự quá thảm"

Cận Thủy Lan gật đầu: "là xui xẻo mới quen biết cô ta"

Lục Chấm Thu nói: "thật sự là xui xẻo"

Muốn mắng chửi nhưng chưa đã miệng, lại nói: "còn là cực kỳ kì xui!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net