Chương 32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Bảo bối, hai tháng nữa ngươi sang Singapore thi GRE có được không?" Vào một buổi tối tháng bảy khi chúng ta cùng nhau ăn thì nàng đột nhiên nói như vậy.

"Vì sao?" Ta không giải thích được nhìn nàng.

"Bởi vì trình độ của ngươi, thi trên máy thành tích sẽ tốt hơn, thi viết có thể không được tốt như vậy." Chỉ cần nói đến học tập, thi cử, nàng luôn luôn là nghiêm túc.

"Thật sao?" Ta kỳ thực không hiểu nhiều sự khác biệt giữa hai hình thức thi này.

"Ân, cho nên, ngươi nghĩ lại xem." Nàng nói xong, cầm lấy hóa đơn đi trả tiền.

Ta đi theo phía sau nàng, vừa đi vừa nghĩ về chuyện nàng nói.

"Đi Singapore thi, có thể để bản thân ta trả tiền sao?" Lúc lên xe ta hỏi nàng.

"Ngươi thực sự rất lưu ý chuyện tiền bạc." Nàng cười nói.

"Đúng, bởi vì từ nhỏ mẹ đã dạy chúng ta phải như vậy." Ta lần này rất trực tiếp nói.

"Mẹ ngươi giáo dục ngươi rất tốt." Nàng thừa lúc đèn đỏ, đưa tay theo thói quen xoa rối loạn tóc của ta.

"Ha, không cần mỗi lần đều đùa xoa tóc của ta." Ta kháng nghị.

"Được rồi, đi Singapore bản thân ngươi trả tiền, như vậy được chưa?" Nàng lần này không có lại làm loạn tóc của ta, biến thành ngắt lấy gương mặt của ta.

"Vậy... Ngươi sẽ đi cùng với ta chứ?" Ta nhìn nàng hỏi.

"Ngươi muốn ta đi cùng với ngươi sao?" Nàng hỏi lại ta.

"Đương nhiên muốn a! Ngươi đi theo ta, ta sẽ tương đối an tâm." Ta nhìn sườn mặt của nàng lái xe.

"Hảo, ta đây đi theo ngươi." Nàng cười nói.

Đột nhiên, điện thoại của ta reo lên, là Tiểu Kiệt.

"Tỷ, ta ngày hôm nay không về nhà ngủ. Chuyện ở trường làm chưa xong, sáng sớm ngày mai lại có chuyện, ta ngày hôm nay ngủ ờ nhà bạn." Tiểu Kiệt nói.

Gần đây hắn vẫn bận rất nhiều việc, cũng rất ít về nhà.

Hắn một lần về nhà, hắn nói với ta có thể sau khi khai giảng hắn phải chuyển đến nơi gần trường học ở.

"A hảo, vậy ngươi cẩn thận một chút, phải cố gắng lên!" Ta nói.

"Ân, chính ngươi cũng vậy, ta thấy ngươi nên đến nhà lão sư đi, ngươi ở một mình ta lo lắng." Hắn đột nhiên nói một câu như thế.

"Cái gì a? Sao lại đột nhiên nói như vậy, ta cũng không phải lần đầu tiên ở nhà một mình." Ta tức giận nói.

Ta nhìn thấy lão sư ở một bên cười trộm.

"Ta lúc trước đã muốn nói với ngươi, chỉ là vẫn quên." Hắn nói.

"Cảm ơn hảo tâm của ngươi, ngươi trước tiên quan tâm bản thân thì tốt rồi." Hắn nói khiến ta có chút giật mình.

"Được rồi được rồi, ta đi đây, cúp máy, bye bye!" Ta nghe được tiếng bạn học của hắn gọi hắn.

"Hảo, ngươi cẩn thận, bye bye!" Chúng ta cúp điện thoại.

"Tiểu Kiệt ngày hôm nay không trở về nhà?" Lão sư nhìn ta hỏi.

"A, đúng vậy. Hắn hình như bắt đầu bận rộn nhiều việc. Hắn còn nói học kỳ sau muốn ở trọ trong trường, hoặc là thuê phòng trọ ở gần trường." Ta nghĩ đến chuyện hắn nói với ta muốn ở trọ..

"Làm sao vậy? Sợ ở nhà một mình sao?" Khẩu khí của lão sư tràn ngập chế nhạo.

"Đều không phải! Ha! Chỉ là... Ai nha, ta cũng sẽ không nói." Ta thoải mái dựa trên ghế.

"Ta biết, bởi vì hai người các ngươi hiện tại sống nương tựa lẫn nhau." Chính nàng hạ kết luận.

"Đúng là như vậy." Ta gật đầu.

Đích xác, Tiểu Kiệt là thân nhân duy nhất ta có thể ỷ lại.

"Tới rồi." Tại ta thất thần thời gian, xe đã dừng ở trước cửa rồi.

"Cảm ơn lão sư." Ta nói.

Ta vẫn quen gọi nàng là lão sư, nàng tựa hồ cũng không có gì ý kiến.

"Ngươi ngày hôm nay tới nhà của ta ngủ." Nàng đột nhiên mở miệng.

"Hả?" Lời của nàng so với Tiểu Kiệt càng làm cho ta giật mình.

"Ta nói, ngươi, đi tắm đi, sau đó ngày hôm nay ngủ ở nhà của ta, túi sách để lại ở trên xe không cần đem theo." Nàng nói rất rõ ràng.

"A..." Nhưng ta còn chưa kịp phản ứng.

"Không muốn? Không muốn vậy ngươi nhanh xuống xe, ta phải về nhà." Nàng chờ đến cơ hội thì đùa ta.

"Muốn muốn, ngươi phải cho ta thời gian phản ứng." Ta oán giận.

"Được rồi, vậy đi nhanh đi." Nàng giục ta.

"Ngươi đừng hối ta, nếu không ta sẽ rất khẩn trương." Ta nhìn nàng nói.

"A được rồi." Nàng tắt máy xe.

"Ân! Ngươi đối với ta tốt nhất." Ta tiến lại gần hôn lên môi nàng một chút.

Chúng ta hai người cùng lên lầu, về tới nhà của ta.

"Ta muốn ôm một cái." Cửa vừa mở ta đã nói.

Nàng hướng ta vươn hai tay, ta không có do dự trực tiếp ôm lấy nàng.

"Tiểu quỷ, ngươi rất hay làm nũng." Nàng hôn lên trán của ta một chút.

"Ở bên ngoài cũng không có cơ hội a, ta đương nhiên hảo hảo nắm chặt cơ hội." Ta hài lòng nói.

"Ngoan, đi trước tắm, ta cũng phải về nhà tắm." Nàng dỗ ta.

"Được rồi..." Ta có chút không cam lòng vào phòng, cầm y phục đi đến phòng tắm.

Khi ta tắm xong đi ra, nàng ngồi ở sô pha ngủ thiếp đi.

Ta nhẹ nhàng đi qua, cẩn cẩn dực dực ngồi xuống bên người nàng, rất sợ đem nàng đánh thức.

Ta tỉ mỉ nhìn gương mặt khi ngủ của nàng, nghĩ bản thân rất hạnh phúc.

Ta tiến lên, nhẹ nhàng ngậm lấy môi của nàng.

"Ân..." Nàng tỉnh lại.

Bắt đầu hôn trả ta, kết quả cuối cùng, nàng đoạt được quyền chủ đạo.

"Tắm xong rồi?" Nàng hôn cho đến khi ta không thở nổi mới buông ra.

"Tắm xong rồi." Ta vừa thở dốc vừa kháng nghị.

"Đang kháng nghị sao?" Nàng hỏi ta.

Ta không có trả lời đứng lên đi đến trong phòng, chuẩn bị thu thập y phục muốn đem đến nhà nàng.

Nàng đi theo phía sau ta vào phòng.

"Được rồi, không nên tức giận...Lần sau cho ngươi quyết định, có được không?" Nàng từ phía sau ôm ta.

Ta biết, chỉ cần gặp phải sự ôn nhu của nàng, ta sẽ không có biện pháp tiếp tục tức giận.

"Ngươi nói, không thể gạt người." Ta xoay người ôm cổ của nàng.

"Lão sư là sẽ không gạt người." Nàng cười nói, nhẹ nhàng hôn môi của ta một cái.

Chờ ta xếp dọn xong, chúng ta cùng nhau xuống lầu, lái xe tới nhà nàng.

Đây là ta lần đầu tiên đi vào nhà nàng.

"Tới rồi." Nàng mở cửa, thuận lợi mở đèn.

"Oa, chỗ này thật tốt." Ta nhìn phòng khách của nàng nói.

"Được rồi, đừng đứng ở đây." Nàng đẩy ta vào.

Ta cởi giầy, bắt đầu tham quan nhà của nàng.

Phòng khách hòa phòng bếp đều bố trí rất đơn giản, nhưng không làm cho người ta nghĩ đơn điệu; gia cụ bày biện rất tùy tính, nhưng tuyệt đối không mất trật tự; tuy rằng phối màu là màu sắc trang nhã, nhưng không có khiến có căn nhà mất đi cảm giác ấm áp. Ta thích nơi này.

"Thích không?" Nàng từ trong phòng đi tới, đã thay đổi một bộ y phục ở nhà.

"Rất thích." Ta liều mạng gật đầu.

"Bản thân tùy tiện xem đi, tủ lạnh có nước trái cây, có thể lấy ra uống. Ta đi tắm trước." Nàng nói xong, đi vào phòng tắm.

Ta mở tủ lạnh, cầm nước trái cây ra, sau đó taphát hiện... Ở đây chỉ có một phòng ngủ. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net