Chương 66: Ngoan ngoãn và Hinh Hinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ sau khi Khâu Diệc Bạch biết được Weibo đã bị lộ, Thẩm Ninh Hinh phát hiện cô ấy rốt cuộc không đăng thêm bất kì một thứ gì trên tài khoản nữa, bài đăng đầu tiên trên Weibo vẫn là trạng thái đã đăng lúc trước.

Điều này không khỏi làm cô có chút tò mò, muốn biết rốt cuộc hiện tại tiểu khóc bao đang tiếp tục chiến đấu ở chiến trường nào.

Theo lý thuyết thì cô ấy đã duy trì thói quen này nhiều năm như vậy, không có khả năng sẽ từ bỏ nhanh như thế.

Mở tài khoản mới sao?

Thẩm Ninh Hinh suy đoán như vậy, cũng liền theo bản năng tìm kiếm, chẳng qua cuối cùng cũng không thu hoạch được gì, bất đắc dĩ chỉ có thể từ bỏ.

Thật ra cũng không có gì, rốt cuộc thì hiện tại Khâu Diệc Bạch đã không còn là một tiểu đáng thương mà bất kể buồn vui gì cũng đều phải nghẹn dưới đáy lòng.

Đã học được cách chia sẻ cùng vợ rồi.

Đi công tác gặp được thứ gì vui sẽ chụp gửi về, có khi tức giận vì gặp phải khách hàng xảo quyệt, mua được A Cát mới rất đáng yêu, đi dạo siêu thị về không cẩn thận rớt mất trái cây...

Bất kể là gặp được chuyện gì cũng đều nguyện ý nói với cô, cuối cùng cũng làm cô yên tâm không ít.

Một khi đã như vậy, rốt cuộc thì có tài khoản mới hay không, có tìm được hay không cũng không còn ý nghĩa gì.

Chỉ cần tiểu khóc bao của chúng ta vui vẻ là được.

Nghĩ như vậy, ngay sau đó Thẩm Ninh Hinh liền cong khóe miệng.

Không khỏi thả lỏng, thở hắt ra.

Có lẽ là bởi vì quá thích, cho nên quên mất suy xét một khả năng khác.

Ví dụ như lỡ đâu... Cô cãi nhau với Khâu Diệc Bạch thì sao.

Sự thật chứng minh, sợ cái gì thì cái đó đến ngay, tối thứ sáu hai người thật sự đã cãi nhau.

Thật ra cũng không tính là cãi nhau, chính là Khâu Diệc Bạch như đứa trẻ con đơn phương giận dỗi cô.

Nguyên nhân gây ra là bởi vì Thẩm Ninh Hinh đi công tác ở nước ngoài.

Đây là lần đầu tiên Thẩm Ninh Hinh xuất ngoại công tác, điều này làm cho Khâu Diệc Bạch lo lắng đến hỏng rồi, từ sớm đã bắt đầu sắp xếp đồ đạc cho vợ, dựa theo kinh nghiệm của bản thân đem tất cả những thứ cần thiết đều mang theo hết.

Bởi vì cô ấy thật sự quá bận rộn không thể đi theo, cho nên trước vài ngày đã bắt đầu dặn dò, nói: "Em nhất định phải tự chăm sóc bản thân thật tốt, đúng giờ ăn cơm, đúng giờ nghỉ ngơi."

Dặn dò thật lâu thật lâu, rốt cuộc mới chịu thả người.

Kết quả không quá hai ngày liền nghe được Thẩm Ninh Hinh bị đau dạ dày.

Làm Khâu Diệc Bạch đau lòng đến hỏng rồi, tìm người đồng nghiệp đi chung với cô để dò hỏi, nguyên nhân là bởi cô vì muốn ký được hợp đồng, cho nên theo khách hàng chạy cả một ngày, từ sáng đến tối cũng chỉ ăn một bữa.

Mấu chốt là người nọ còn báo cáo trên WeChat với Khâu Diệc Bạch, nói: "Hinh tỷ đặc biệt lợi hại, không chỉ xây dựng được mối quan hệ tốt với khách khó tính mà còn ký được một hợp đồng lớn."

Giọng điệu đặc biệt kiêu ngạo, cảm giác như chính người đồng nghiệp này cũng ăn theo vĩ đại lên không ít.

Không nghĩ tới hốc mắt của Khâu Diệc Bạch ở phía đối diện đã đỏ bừng.

Cũng may đêm nay Thẩm Ninh Hinh có thể trở về.

Cô ấy phá lệ không ở lại tăng ca, vừa mới tan tầm đã vội vàng lái xe về nhà, mua thuốc rồi lại mua ngao nấu canh chuẩn bị cho vợ, hốc mắt vẫn luôn đỏ hồng cho đến khi Thẩm Ninh Hinh về đến nhà.

Nhìn trạng thái của Thẩm Ninh Hinh, nhận thấy được cô hoàn toàn tốt cuối cùng mới nhẹ nhàng thở ra.

Biểu cảm trên mặt khó có khi nghiêm túc, sắp xếp cho Thẩm Ninh Hinh ngồi vào bàn ăn uống canh, lại vào phòng cầm túi chườm nóng mặt heo ra, đeo lên eo cho vợ, hy vọng cô có thể thoải mái hơn một chút.

Giống như con thoai trong phòng đi đi lại lại chuyển động không ngừng.

Thẩm Ninh Hinh nhìn thế tức khắc liền cười cong đôi mắt, nói: "Chỉ là do đồng nghiệp nói quá lên thôi chứ thật ra không có nghiêm trọng đến thế đâu."

Vừa nói vừa trộm quan sát biểu cảm trên mặt của tiểu khóc bao, khi phát hiện khuôn mặt của cô ấy vẫn lạnh băng liền vội vàng mở miệng bảo đảm, "Từ nay về sau em nhất định sẽ chú ý hơn."

"Không bao giờ làm Ngoan ngoãn của em lo lắng nữa, được không?" Thẩm Ninh Hinh nói xong liền duỗi tay ôm chặt Khâu Diệc Bạch, nhẹ nhàng vỗ vỗ lên lưng cô ấy an ủi, "Thật mà..."

Tiếng nói vừa dứt, rốt cuộc bất an trong đáy mắt cô ấy mới giảm đi không ít.

Chẳng qua vẫn như cũ không muốn nói chuyện với cô, Thẩm Ninh Hinh hỏi hỏi liền bị cô ấy khoa tay múa chân hai cái, nếu không thì liền dứt khoát hôn lên môi cô để ép cô ngậm miệng lại.

Toàn bộ quá trình đều bày ra bộ dáng vừa ủy khuất vừa bực bội.

Thẩm Ninh Hinh nhìn thấy hết quả thực buồn muốn thúi ruột, không khỏi thở dài, ôm lấy cô ấy hôn thật nhiều để lấy lòng.

Lúc sau cũng theo bản năng mở ghi chú ra, đem dòng ghi chú "Nhất định phải nhớ ăn cơm đúng giờ, nếu không vợ sẽ tức giận" ghi vào.

Gõ chữ rất nghiêm túc, không chú ý tới Khâu Diệc Bạch đang nghiêng mắt nhìn về phía mình.

Mới vừa tắt điện thoại, đột nhiên liền nhận được một cái ôm ấm áp.

Rốt cuộc cũng nghe được cô ấy nhẹ giọng mở miệng, bám vào bên tai cô mang theo khóc nức nở lẩm bẩm một câu: "Chị lo lắng gần chết..."

Chịu nói chuyện lại với mình rồi.

Thẩm Ninh Hinh nghe vậy không khỏi nhẹ nhàng thở ra, vội vàng duỗi tay ôm chặt Khâu Diệc Bạch, vừa an ủi vừa một lần nữa nhắc lại lời bảo đảm rằng bản thân sau này nhất định sẽ chú ý.

Lúc này cuối cùng mới đem người này dỗ dành thành công.

Sau đó lại bị Khâu Diệc Bạch kéo vào phòng tắm, làm cô giống như đứa nhỏ được cô ấy giúp tắm rửa.

Làm xong tất cả rốt cuộc mới trở về phòng ngủ nghỉ ngơi.

Thẩm Ninh Hinh đi công tác trở về rất mệt mỏi, đầu mới vừa dính vào gối cơ thể liền bắt đầu rã rời, một lát sau liền mơ màng ngủ mất.

Thậm chí trong lúc nửa tỉnh nửa mơ còn có một giấc mơ.

Cũng có thể không phải mơ, rốt cuộc thì nó rất chân thật, cô thấy Khâu Diệc Bạch ở bên cạnh hình như đứng dậy đi ra phòng khách.

Lúc sau rẽ vào chỗ ngoặc, mở cửa thư phòng đi vào.

Thẩm Ninh Hinh hình như đã muốn xoa xoa mắt ngồi dậy kiểm tra, nhưng bởi vì quá mệt nên cuối cùng không theo ra ngoài.

Chẳng qua chỉ thoáng sinh ra chút nghi vấn.

Cảm thấy... gần đây số lần Khâu Diệc Bạch vào thư phòng hình như càng ngày càng nhiều.

----------------------

Một đêm ngủ rất ngon.

Sáng sớm hôm sau Khâu Diệc Bạch có việc phải đi ra ngoài, trước khi đi cũng không quên chuẩn bị bữa sáng bỏ vào hộp giữ nhiệt cho Thẩm Ninh Hinh, để sau khi cô thức dậy sẽ có đồ nóng để ăn.

Là cháo dưỡng dạ dày, còn có thêm hai cái  bánh vừa mềm vừa thơm, còn dùng sốt cà chua vẽ hình trái tim lên trên bánh.

Thẩm Ninh Hinh nhìn thấy tức khắc liền cong khóe miệng, đặc biệt vui vẻ ăn xong bữa sáng.

Ngay sau đó lại cầm lấy túi xách đi vào phòng ngủ, lấy ra những món đồ mua được từ chuyến công tác mà ngày hôm qua chưa kịp đưa cho Khâu Diệc Bạch xem.

Thú bông và đồ lưu niệm thì bỏ vào phòng đồ chơi, sách vở và mấy món đồ trang trí tinh xảo thì đặt vào thư phòng.

Ai ngờ mới vừa đẩy cửa ra đi vào liền phát hiện trên chiếc bàn trong thư phòng có một quyển vở.

Vừa nhìn liền biết của Khâu Diệc Bạch, phỏng chừng là quên cất đi, cứ thế tùy tiện đặt trên bàn.

Vốn dĩ bìa cuốn vở trống không lại được người nọ lấy màu nước vẽ ra một bức tranh, là hai cô gái, một cao một lùn, một mặc tây trang, một mặc váy.

Phỏng chừng cảm thấy chính mình vẽ không giống, vì thế liền đánh dấu tên lên trên đầu hai nhân vật.

Cao: Ngoan ngoãn.

Lùn: Hinh Hinh.

Cơ hồ là theo bản năng, đáy mắt của Thẩm Ninh Hinh tức khắc liền đầy ý cười.

Còn tưởng là tập tranh vẽ, liền tiện tay mở ra, vừa lật vừa nghĩ 'không phải Khâu Diệc Bạch đêm qua không ngủ được liền chạy vào thư phòng vẽ tranh đó chứ?'

Ai ngờ lật được hai trang mới biết không giống như suy đoán của cô.

Tuy rằng trên mỗi tờ giấy đều có bức vẽ trình độ của trẻ con, nhưng quyển vở này giống như là nhật ký của Khâu Diệc Bạch.

Nói chính xác hơn là nhật ký Weibo.

Cô ấy thế mà lại viết nhật ký dựa theo cách thức viết trên Weibo!

Thẩm Ninh Hinh nhìn đều liền sợ ngây người.

Trên mỗi trang nhật ký đều có ID: A Cát là chỉ tiểu lam cẩu.

Xuống chút nữa còn có ngày và thời gian, ngay cả hình cũng có ghi, bên cạnh còn có số lượng người đọc: 2.

Tại sao lại là 2?, Thẩm Ninh Hinh đột nhiên cảm thấy nghi hoặc, vội vàng đưa tầm mắt nhìn xuống dưới, ngay sau đó liền chú ý đến ngày đầu tiên người này viết nhật ký là: Viết cho Hinh Hinh và Ngoan ngoãn xem, nhật ký sinh hoạt hạnh phúc của chúng ta.

Rõ ràng không phải từ ngữ hoa lệ gì, nhưng làm cho mũi của Thẩm Ninh Hinh đột nhiên lại lên men, ngay sau đó tiếp tục nhìn xuống dưới --

【 Cùng Hinh Hinh đi xem phim điện ảnh mới ra, vô cùng lãng mạn nha, chúng ta cũng sẽ giống như họ, sẽ luôn hạnh phúc. 】

【 Hôm nay công việc có chút mệt mỏi, nhưng về nhà phát hiện Hinh Hinh đang hầm xương sườn cho chị, tức khắc không mệt nữa! Chị yêu Hinh Hinh QAQ 】

【 Mua sai loại rau mà Hinh Hinh muốn, tự trách, bởi vì chị mà Hinh Hinh không ăn được món muốn ăn. 】

【 Bồn tắm mới tới rồi! Hinh Hinh và chị cùng nhau tắm chung, thoải mái! 】

Phía sau còn có nhã dán A Cát tán thưởng, tuy rằng là không giống, nhưng vẫn có thể nhìn ra được Khâu Diệc Bạch vẽ đặc biệt nghiêm túc.

Làm Thẩm Ninh Hinh không khỏi cười cười, trộm cười nhạo người này thật ấu trĩ.

Nhưng động tác vẫn không ngừng, cứ như vậy tiếp tục lật xem.

Đọc đọc, liền lật tới trang mà Khâu Diệc Bạch mới viết tối hôm qua, vừa nhìn liền biết bộ dáng thật là thương tâm, ngay cả ký hiệu khóc chít chít cũng nhiều hơn so với bình thường --

【 Là chị suy xét không chu đáo, quên dặn Hinh Hinh đem theo thuốc dạ dày, hại em bị đau dạ dày QAQ Sau này chị nhất định phải dặn dò em chú ý nhiều hơn nữa. 】

【 Cho nên lần này chị muốn trừng phạt chính mình...】

Hẳn là vừa khóc vừa viết, có mấy chữ bị nhòe đi trên trang giấy.

Chẳng qua Thẩm Ninh Hinh vẫn có thể đọc ra được, cô ấy đang nói '... muốn phạt chính mình một tháng không ăn xương sườn.'

Làm gì vậy trời!

Thẩm Ninh Hinh đọc được vừa buồn cười lại vừa đau lòng, dứt khoát cầm lấy chiếc bút ở bên cạnh, vẽ ra một khung bình luận phía dưới dòng trạng thái.

Nghiêm túc viết phản hồi --

【 Là Hinh Hinh sai, về sau sẽ chú ý đến cơ thể của mình thật tốt, cho nên Ngoan ngoãn không cần khổ sở. 】

【 Thuận tiện, hôm nay Hinh Hinh muốn ăn xương sườn, Ngoan ngoãn sẽ ăn cùng em đúng không? 】

Viết xong thậm chí còn vẽ thêm một nút like, lúc sau mới từ trên ghế đứng dậy, đóng cửa thư phòng đi ra ngoài.

Tiểu khóc bao giữa trưa vừa trở về liền thấy được.

Đầu tiên không khỏi ai da một tiếng, cảm thán bản thân bất cẩn viết xong lại quên cất đi, vốn muốn đợi đến khi viết xong một quyển mới đưa cho vợ xem.

Rồi sau khi đọc xong lời bình luận mà Hinh Hinh để lại cô ấy liền theo bản năng hít hít mũi, nghiêm túc phản hồi bên dưới 'được', làm xong hết mới mở cửa đi ra ngoài, ôm lấy Thẩm Ninh Hinh hôn thật nhiều thật nhiều.

"Đi mua xương sườn sao?" Thẩm Ninh Hinh nhìn cô ấy không khỏi cười cong đôi mắt, cố tình cường điệu là Hinh Hinh muốn ăn đó.

Tiếng nói vừa dứt liền thấy người này gật gật đầu.

Sau đó rất nhanh đi vào phòng ngủ thay quần áo xinh đẹp, lôi kéo vợ vui vẻ lái xe đến siêu thị.

Thậm chí lúc đi trên đường đột nhiên còn nảy ra một ý tưởng, cảm giác như vậy thật ra cũng khá tốt, không cần đợi đến khi viết xong mới đưa cho Hinh Hinh xem.

"Vậy sau này Hinh Hinh cứ để lại bình luận trong nhật ký của chị." Khâu Diệc Bạch vừa lái xe vừa nói, "Chị sẽ cho em một like."

Thẩm Ninh Hinh dùng bộ dáng nghiêm túc lắng nghe nhưng vẫn còn chút muốn cười.

Vì thế liền cố ý trêu chọc cô ấy, mở miệng dò hỏi: "Vậy lỡ đâu chị chị viết mấy lời tình cảm mùi mẫn rồi sau đó lại ngượng ngùng thì làm sao bây giờ."

"Đương nhiên chị sẽ không!" Khâu Diệc Bạch nghe vậy tức khắc mở miệng phản bác.

Giọng nói sau đó cũng nhỏ dần, mở miệng nói với Thẩm Ninh Hinh: "Chị cũng quen rồi dù sao cũng không phải là lần đầu tiên bị em đọc được..."

Thẩm Ninh Hinh: "Thật sao?"

Khâu Diệc Bạch: "Thật, không tin thì chị có thể báo trước nội dung trong nhật ký cho em luôn."

"Chắc chị sẽ viết là: Hôm nay cùng Hinh Hinh ăn xương sườn, xương sườn ăn thật ngon, chị rất yêu Hinh Hinh."

Thẩm Ninh Hinh: "QAQ đâu?"

Khâu Diệc Bạch gật gật đầu: "Ân, thêm một cái QAQ, như vậy liền hoàn mỹ!"

Là rất hoàn mỹ, làm ý cười trong đáy mắt của Thẩm Ninh Hinh càng sâu thêm vài phần.

Vì thế liền thừa dịp Khâu Diệc Bạch đang chờ đèn đỏ giơ ngón tay cái lên chọc chọc hai lần lên trên má cô ấy.

Vô cùng vui vẻ tặng cho Ngoan ngoãn một like.

[Toàn văn hoàn]

----------------

Editor: Tạm biệt Ngoan ngoãn Hinh Hinh; Tạm biệt một bộ truyện siêu đáng yêu!!! QAQ QAQ QAQ

========================

Mọi người vote để mình lấy động lực nhé!!!

10/10/2023


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net