Chương 24: Chị ấy là điểm mấu chốt của em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm hôm sau, Quý Hựu Ngôn nhận được cuộc gọi từ Ngụy Di Chân khi cô vẫn còn đang trong giấc mộng. Cô mơ mơ màng màng tìm điện thoại ấn nút nghe, rồi oán giận Ngụy Di Chân: "Chị Ngụy, sao lại sớm như vậy chứ?"

Hôm qua hai người đã thảo luận xong, sáng nay cô cũng không cần đăng Weibo thanh minh lên quá sớm, để cho bản thảo của bên Đoàn Vân Khê có chút thời gian lên men.

"Em mau lên Weibo xem đi, cái người gọi là 'nữ diễn viên ở chung' trong bài viết có tựa đề 'Nghi vấn Cảnh Tú chơi đại bài' kia có phải là em hay không? Tại sao em không nói lại chuyện này với tôi?" Ngụy Di Chân nghiêm giọng chất vấn.

Quý Hựu Ngôn nghe được tên của Cảnh Tú thì ngay lập tức tỉnh ngủ hơn phân nửa. Cô chống tay xuống giường, vội vàng ngồi bật dậy, không thể tin được mà run giọng nói: "Chị Ngụy, chị nói lại lần nữa đi, ai chơi đại bài vậy?"

"Cảnh Tú." Ngụy Di Chân lời ít ý nhiều mà đáp lại: "Tối hôm qua cũng thật náo nhiệt, người nửa đêm đánh úp không chỉ có Đoàn Vân Khê, mà còn có một đám bản thảo đánh bóng tên tuổi của các nữ minh tinh nữa. Nhưng không ai ngờ được, người cuối cùng xuất hiện trên đầu đề lại là Cảnh Tú, người đột nhiên bị bôi đen."

Sắc mặt Quý Hựu Ngôn trầm xuống. Cô nói dứt khoát như chém đinh chặt sắt: "Cảnh Tú không phải là loại người như vậy. Chị Ngụy, để em đi xem trước đã."

Sau đó, cô cúp máy và ngay lập tức mở Weibo lên. Quả nhiên, Cảnh Tú liên tục chiếm hai hot search, cái đầu tiên thình lình chính là "Nghi vấn Cảnh Tú chơi đại bài", cái thứ hai là "Cảnh lão sư thật sự rất nghiêm khắc", còn thứ ba mới đến "Đoàn Vân Khê Quý Hựu Ngôn nắm tay nhau".

Quý Hựu Ngôn đã không còn tâm trạng nào để vào xem kết quả của việc Đoàn Vân Khê đánh úp lúc nửa đêm ra sao nữa. Cô nóng lòng nhấp vào cái hot search đầu tiên, nhìn thấy sự tình đã khiến cho công chúng bàn tán sôi nổi.

Bình luận được nhiều lượt đăng lại và nhiều lượt like nhất là ảnh lấy từ một bài 'Tip off'* của một tài khoản tiếp thị (marketing), nội dung là ảnh chụp màn hình ở nhóm Douban Goose*. Người tung tin cho rằng Cảnh Tú sau khi trở lại đã tự hạ giá mình đi tham gia một chương trình tổng nghệ trên mạng, nhưng lại rất chướng mắt nên vẫn một mực vênh mặt chơi đại bài. Ngay ngày đầu tiên vào tổ liền giáng một đòn ra oai phủ đầu cho một nữ diễn viên nào đó ở chung với mình; rồi sau đó, trong lúc ghi hình chương trình cũng luôn vênh váo hung hăng, năm lần bảy lượt để cho đồng nghiệp phải xem sắc mặt; không những mắng đến mức tuyển thủ phát khóc trên sân khấu, mà còn nổi giận với học viên ở trong hậu trường. Làm cho những người cộng tác tức giận bất mãn nhưng không dám nói ra.

*Tip off: cung cấp thông tin bí mật cho ai đó, hoặc tung tin tiết lộ/tố giác cho công chúng biết một việc nào đó (thường là việc xấu) nhưng không có bằng chứng cụ thể, hoặc có thể chỉ là một phần của sự thật. Tin này không có giá trị pháp lý.

*Nhóm Douban Goose (còn gọi Ngỗng Douban) là một nhóm sở thích của ứng dụng Douban, có chứa một số lượng lớn các bài đăng về tin đồn riêng tư của người nổi tiếng và các thông tin khác.

Người tung tin rõ ràng là có chuẩn bị mới đến, hình đính kèm là hình ảnh không thấy rõ mặt của Lâm Duyệt và Quý Hựu Ngôn trong lúc bị nhốt ngoài cửa vào ngày thứ nhất. Ngoài ra còn có thêm mấy tấm ảnh chụp màn hình cuộc trò chuyện của các nhân viên trong group chat WeChat về việc Cảnh Tú nổi giận trong lúc hướng dẫn. Lại phối hợp với ảnh chụp màn hình từ chương trình mới vừa phát sóng hôm qua về biểu tình vi diệu của Lương Trấn, Tô Lập Hàng và Quý Hựu Ngôn khi Cảnh Tú có ý kiến không nhất trí với mọi người. Cho nên bỗng chốc thật giống như là đã có những chuyện như vậy xảy ra.

Fan của Cảnh Tú rất nhiều, nhân duyên với người qua đường cũng rất tốt, nhưng Cảnh Tú không phải là nghệ sĩ đi theo loại hình lưu lượng, cho nên hiển nhiên là fan đã an nhàn quá lâu, tổ chức tán loạn, sức chiến đấu cũng hoàn toàn bằng 0. Những bình luận nghi ngờ đây là tin bịa đặt, tin tưởng cách làm người của Cảnh Tú, chỉ được có mấy cái lác đác có thể lọt vào được top đầu. Còn lại, dưới mỗi bài đăng Weibo hot, những bình luận được đẩy lên top đầu đều là những bình luận trào phúng, giậu đổ bìm leo. Hiển nhiên tất cả đều bị kiểm soát một cách có tổ chức bởi thủy quân* của người bôi đen.

*thủy quân (trường hợp dùng trong cbiz):là một nhóm người muốn kiếm thêm thu nhập hoặc phần mềm ảo được một tổ chức hay cá nhân nào đó trả tiền để định hướng dư luận theo ý họ (có thể là nâng/dìm, phát tán thông tin, giả số liệu,...).

Thấy như vậy, Quý Hựu Ngôn nổi trận lôi đình, cô lập tức đăng nhập vào acc phụ thường dùng, like tất cả các bình luận đã bênh vực Cảnh Tú, sau đó cô phẫn nộ bình luận: "Nếu biết rõ là tự hạ giá mình mà vẫn muốn tham gia chương trình đó, thì làm sao chị ấy có thể coi thường nó được? Người bịa đặt không đánh răng bao nhiêu năm thế, miệng hôi thối như vậy!!"

Quý Hựu Ngôn luôn ôn hòa nhã nhặn, rất ít khi cãi nhau với người khác, lúc này cô thật sự nổi giận, rất muốn dùng những lời lẽ nặng nề nhất để mắng chửi bọn họ, thế nhưng có chút 'vốn từ nghèo nàn', nên sốt ruột đến mức vành mắt của mình đỏ lên trước.

Cô siết chặt nắm đấm, để cho bản thân trấn tĩnh lại một chút, thở hổn hển gọi điện lại cho Ngụy Di Chân: "Chị Ngụy, nữ diễn viên được đề cập trong tin đồn kia là em, nhưng căn bản không phải chuyện như thế, Cảnh Tú hành động như vậy, hoàn toàn là vấn đề cá nhân giữa em và chị ấy."

Ngụy Di Chân hiểu rõ mà nói: "Tôi cũng đoán được Cảnh Tú không phải là loại người như thế, nhưng người tung tin này nói có bài có bản hẳn hoi, nên người ngoài nhìn vào sẽ cho là thật sự có chuyện như vậy."

"Cái tin này hẳn là từ người trong tổ chương trình hiện tại của bọn em tung ra, nhưng chắc là không phải từ tay của Trần Đức Sinh, ông ta không dám."

Quý Hựu Ngôn lập tức nghĩ đến khuôn mặt tươi cười, làm bộ làm tịch của Chương Vi Dã.

"Dạo gần đây cô ấy có đắc tội với ai không?" Ngụy Di Chân phân tích: "Bao lâu nay không ai dám bịa đặt những loại tin tức kiểu này về Cảnh Tú. Hiện tại tôi vẫn chưa hỏi rõ xem là ai ra tay, nhưng đối phương nhất định phải có lực lượng...".

Cô còn chưa kịp nói xong thì Quý Hựu Ngôn bỗng nhiên ngắt lời cô và lạnh lùng phun ra một cái tên: "Tôn Đình."

"Tôn Đình à..." Ngụy Di Chân liền minh bạch, cô cười lạnh một tiếng, rồi nói: "Hắn ngược lại cũng thật là có chút lực để hô to gọi nhỏ, có điều, hắn lại trở mặt với Cảnh Tú chỉ vì một nữ nhân mà hắn tùy thời đều có thể đá văng, thật không biết là nên nói hắn có tâm huyết hay là ngu xuẩn đây."

Dừng một chút, Ngụy Di Chân dặn dò Quý Hựu Ngôn một cách lý trí: "Bây giờ chúng ta bên này sẽ im lặng, không lên tiếng trước. Nếu có ai đó liên lạc với em để hỏi chuyện này, thì trước tiên em cũng không được trả lời. Trên Weibo cũng vậy, đừng có nói lung tung."

"Em không làm được." Quý Hựu Ngôn lập tức bác bỏ. Làm sao mà cô có thể khoanh tay đứng nhìn được.

Quý Hựu Ngôn hiếm khi không cho thương lượng như vậy, nên Ngụy Di Chân bất ngờ nghẹn lại một chút. Ngụy Di Chân lại tận tình khuyên nhủ: "Nếu Tôn Đình đã quyết định không nể mặt Cảnh Tú, vậy nói không chừng là hắn còn có chiêu khác. Súng bắn chim đầu đàn*, bây giờ em nhảy ra ngoài sẽ không có lợi, chúng ta hãy xem tình hình trước đã."

*súng bắn chim đầu đàn: ẩn dụ cho việc những người tiên phong sẽ thường là mục tiêu tấn công trước tiên.

"Huống hồ, chuyện của chúng ta bây giờ còn lo chưa xong. Phía bên mình vẫn còn chưa giải quyết rõ ràng đây, bỗng chốc nhảy lên nhảy xuống như vậy, sẽ làm cho công chúng có ấn tượng không tốt."

"Chị Ngụy, Cảnh Tú chị ấy không giống vậy." Tất cả những chuyện khác cô đều có thể dùng lý trí để cân nhắc thiệt hơn, thế nhưng, Cảnh Tú thì khác.

Giọng Quý Hựu Ngôn nghèn nghẹn, trầm thấp mà nói: "Cảnh Tú... chị ấy là điểm mấu chốt của em."

Lòng Ngụy Di Chân chợt hồi hộp một chút, lúc này cô mới muộn màng nhớ lại những chuyện mà trước đây cô đã nghe ngóng được. Ngụy Di Chân xoa xoa ấn đường, không thể làm gì khác hơn ngoài việc trấn an Quý Hựu Ngôn: "Được, tôi hiểu ý của em. Nhưng mà, Hựu Ngôn, bây giờ em cũng không thích hợp để lên tiếng. Nếu như em là người đầu tiên nhảy ra vào thời điểm này, đối phương sẽ quay nòng || súng sang, lại đào chuyện lúc trước của em và Cảnh Tú ra...".

"Chuyện này không quan trọng, muốn đào thì cứ đào ra đi, em không quan tâm."

"Em không quan tâm, vậy Cảnh Tú cũng sẽ không quan tâm sao?" Ngụy Di Chân chất vấn cô." Nhỡ đâu bởi vì em lên tiếng, trái lại còn liên lụy đến cô ấy, càng khuấy càng đục nước* thì sao?"

*càng khuấy càng đục nước: ẩn dụ cho việc làm mọi chuyện càng thêm hỗn loạn, tồi tệ hơn trước.

Quý Hựu Ngôn sững sờ.

Cảnh Tú... Sẽ quan tâm sao? Cô biết, trước đây khi còn ở bên nhau, kỳ thực Cảnh Tú là không thèm để ý, thế nhưng bây giờ, thái độ của Cảnh Tú là gì đây?

Ngụy Di Chân nhận ra được thái độ của Quý Hựu Ngôn đã buông lỏng, nên vội vàng nói tiếp: "Bây giờ chúng ta cứ án binh bất động trước đi. Nếu như Cảnh Tú cần em phối hợp để lên tiếng thanh minh, vậy thì bên phía cô ấy nhất định sẽ chủ động liên hệ với chúng ta, đến lúc đó chúng ta toàn lực hiệp trợ họ là được. Không chỉ riêng chúng ta, phía bọn họ hẳn là còn có thể liên hệ với tổ chương trình, Lương Trấn, Tô Lập Hàng,... . Khi đó chúng ta cũng sẽ không đến mức quá nổi bật như vậy."

Quý Hựu Ngôn trầm mặc.

Ngụy Di Chân tiên tiến hậu thoái*, rồi lại thỏa hiệp: "Nếu em thật sự không yên tâm thì cũng có thể liên hệ trực tiếp với Cảnh Tú, hỏi ý của cô ấy trước, để xem nên hỗ trợ như thế nào."

*tiên tiến hậu thoái (chiến lược): trước tiến sau lùi, trước tiên phải cố gắng mạnh mẽ, sau đó mới nhượng bộ rút lui, càng tự nhiên càng tốt.

Đến lúc này Quý Hựu Ngôn mới nhẹ giọng đáp ứng cô: "Được."

Ngụy Di Chân thở phào nhẹ nhõm và dặn dò cô: "Mọi việc cần phải được giải quyết theo từng bước một, còn về chuyện của Cảnh Tú, nếu em có ý tưởng gì mới thì nhất định phải thương lượng trước với tôi rồi hãy làm. Qua hai giờ, em hãy lên Weibo đăng những gì mà em nên đăng, chúng ta giải quyết họ Đoàn kia trước rồi tính sau."

Cũng không biết Quý Hựu Ngôn có nghe lọt hay không, mà chỉ đáp lại một tiếng thật khẽ: "Ừm."

Ngụy Di Chân đau đầu.

Đầu của Tưởng Thuần cũng rất đau.

Sáng sớm, Tưởng Thuần đã bị đánh thức bởi những cuộc gọi liên hoàn như đòi mạng của bên tuyên truyền. Sau khi thức dậy cô vốn còn có hơi cáu kỉnh, nhưng khi nghe được tin tức và lên mạng xem một hồi, ngay lập tức cáu kỉnh gì cũng bị dọa bay mất, cô liền vội vàng liên lạc với bạn bè phóng viên và Cảnh Tú.

Lúc nhận được điện thoại của Tưởng Thuần thì Cảnh Tú đã dậy rồi, nàng đang sững sờ lướt Weibo.

"Tú Tú, chị có đánh thức em không?" Tưởng Thuần ngượng ngùng hỏi.

"Không có, em dậy rồi." Cảnh Tú nhẹ nhàng nói.

"Vậy em đã xem điện thoại di động sao?"

"Ừm."

"Em đã biết?" Tưởng Thuần tức giận nói, "Là do chị bên đây quá lơi lỏng, mới để cho người ta đánh đến trở tay không kịp như vậy. Tối hôm qua chị có chú ý đến cái chủ đề nói 'em nghiêm khắc' leo lên hot search rất nhanh kia, nhưng đó là chủ đề của Trần Đức Sinh mua. Chị nhìn lướt qua vài lần, tuy bình luận tranh cãi có chút nhiều, nhưng cũng không tính là quá đáng. Chị liền nghĩ là chủ ý của Trần Đức Sinh, nên không để ý nhiều. Bây giờ nghĩ lại, những bình luận mượn gió bẻ măng trong chủ đề kia, có thể là do đối phương đang cố ý thăm dò. Thấy một làn sóng kia không thành công cho nên liền tăng số lượng lên."

Tưởng Thuần có hơi tự trách, công tác tuyên truyền cho Cảnh Tú vẫn luôn rất thoải mái. Vì vậy mấy năm nay đoàn đội* được 'nuôi dưỡng' quá thư thái, cho nên khó tránh khỏi việc lơ là thiếu cảnh giác.

*Đoàn đội: Đội ngũ nhân viên, trợ lý của nghệ sĩ, phụ trách việc tìm kiếm tài nguyên, đàm phán thương vụ, marketing,... .

Tưởng Thuần nói một cách thận trọng: "Hiện tại, chị chỉ có thể xác định là Chương Vi Dã đã dùng danh nghĩa của Tôn Đình để mua bản thảo, vẫn còn không xác định liệu có phải là Tôn Đình đứng sau bày mưu tính kế hay không. Tú Tú, em..."

"Chị Tưởng..." Cảnh Tú bỗng nhiên không đầu không đuôi mà ngắt lời cô.

Nàng dừng một chút, rồi đọc ra cái tên mà nàng đã nỉ non qua vô số lần kia: "Ngôn Ngôn... Hot search của Ngôn Ngôn là chuyện như thế nào?"

Tưởng Thuần giống như bỗng nhiên bị đánh một đòn bất ngờ, vừa tức giận vừa buồn cười. Thật sự là 'hoàng đế không vội, thái giám đã gấp', bây giờ là lúc so bì hot search của người khác sao?

Cô thở dài một hơi, bình tĩnh đáp lại Cảnh Tú, "Hẳn là xào scandal, từ lúc quảng bá bộ phim truyền hình [Bắc Thành] kia cho đến bây giờ, không phải cũng đã xào vài lần rồi hay sao."

Đôi mi dài của Cảnh Tú rủ xuống, nàng cắn cắn môi, nhưng vẫn không muốn tin vào điều đó, nên nàng lại nhờ Tưởng Thuần: "Chị Tưởng, chị giúp em hỏi thăm một chút đi?"

Tưởng Thuần thật sự hết cách với nàng.

Đã làm việc cùng nhau nhiều năm như vậy, Tưởng Thuần quá hiểu Cảnh Tú. Rõ ràng lúc bình thường là một người thật thanh lãnh, sáng suốt; nhưng một khi gặp phải chuyện liên quan đến Quý Hựu Ngôn thì liền bắt đầu ngốc nghếch. Lần này cũng thế, tuy rằng Cảnh Tú không nói rõ ràng, nhưng trong thâm tâm cô cũng hiểu rõ: Chính là vì Quý Hựu Ngôn nên Cảnh Tú mới đến tham gia chương trình tổng nghệ này.

Cho nên, truy tận gốc rễ, nếu không phải là vì Quý Hựu Ngôn, thì bây giờ cũng sẽ không xảy ra những việc này. Tưởng Thuần vừa chửi bới Quý Hựu Ngôn 'hồng nhan họa thủy', vừa cắn răng chịu đựng mà gọi điện dò hỏi tin tức.

Thời gian rất cấp bách, nên sau khi Tưởng Thuần nghe ngóng được qua loa đại khái thì liền quay về nói lại cho Cảnh Tú: "Chắc là hợp tác để xào scandal rồi, bên công ty tiếp thị Nam Thiên đã tiết lộ là Đoàn Vân Khê mua bản thảo xào lên, bên Quý Hựu Ngôn cũng mua và đang chuẩn bị phát ra sau một hai giờ nữa. Tính thời gian, cũng vừa lúc hai người họ đều có phim mới đã được lên lịch phát sóng."

Khi nghe thấy những lời nói xác thực từ bên tai truyền tới, trái tim Cảnh Tú cũng dần trở nên lạnh lẽo.

Quý Hựu Ngôn từ trước đến giờ đều là như thế. Em ấy thà rằng ở bên ngoài lăn xả đến 'thương tích đầy mình', cũng không bằng lòng tiếp nhận sự bảo hộ thiện chí của mình; thà rằng dây dưa mập mờ với người khác, cũng không muốn dính dáng chút gì đến mình; thà rằng khom lưng trước người khác, chứ không chịu cúi đầu với mình.

Dường như em ấy chỉ giữ sự kiêu ngạo bất khả xâm phạm đó đối với mình thôi.

Nàng đã hiểu rõ điều này từ lâu rồi. Làm sao có thể chỉ vì những biểu hiện bất đồng trong khoảng thời gian này của Quý Hựu Ngôn, mà nàng liền ngốc đến mức trông đợi rằng em ấy thật sự đã không còn như trước.

Tưởng Thuần vẫn còn đang thương lượng đối sách với nàng, cô ấy nói biện pháp tốt nhất chính là sử dụng cả ba phương án này cùng một lúc: một là, lập tức liên hệ đàm phán với Tôn Đình; hai là, liên hệ với tổ chương trình một chút, với cả Lương Trấn, Tô Lập Hàng, Quý Hựu Ngôn, để nhờ bọn họ hỗ trợ thanh minh; ba là, sau khi làm xong hai chuyện trên thì cố gắng tìm kiếm những tin hot khác để thu hút sự chú ý, để ép cho tin đồn này hạ nhiệt nhanh chóng.

Đôi mắt Cảnh Tú tràn đầy vẻ ảm đạm, nàng nói một cách mệt mỏi: "Đè hot search xuống, nhượng bộ một chút để tránh rắc rối là được rồi."

Đây tuyệt đối là hạ hạ sách, Tưởng Thuần đương nhiên là không hài lòng với ý này. Các cô trước giờ đúng là dĩ hòa vi quý, không thị phi, thế nhưng đứng trước những tin đồn giả dối, bóp méo sự thật như vậy, sao các cô có thể để im mà không thanh minh cho rõ được chứ.

Nhưng Cảnh Tú lại ngăn cản cô: "Chị Tưởng, em không muốn gây phiền toái cho em ấy."

Nàng nói tiếp: "Suy cho cùng, em ấy cũng rất vất vả mới thoát được quan hệ với em."

Tưởng Thuần sắp tức chết.

Cảnh Tú cúp điện thoại, nàng có chút thất thần khi nhìn hai yêu cầu cuộc gọi từ WeChat mà Quý Hựu Ngôn vừa mới gửi đến.

Diêu Tiêu gõ gõ cửa, nhẹ giọng gọi nàng: "Chị Cảnh."

Nàng đứng dậy mở cửa, Diêu Tiêu giơ điện thoại lên, nhìn nàng một cách khó xử và nói: "Chị Cảnh, Quý lão sư tìm chị, nói là có chuyện hết sức khẩn cấp."

Giữa hai hàng lông mày của Cảnh Tú là sự mệt mỏi pha lẫn chút yếu ớt gần như không thể nhận thấy. Nàng mím môi, nhận lấy điện thoại, lạnh nhạt đáp trả Quý Hựu Ngôn: "Chúng ta thân lắm sao? Quản tốt chuyện của chính bản thân cô đi, không phải chuyện của cô thì đừng tự cho mình là thông minh*."

*từ gốc "tự tác thông minh" (là thành ngữ TQ): đồng nghĩa với "tài lanh".

Trong nháy mắt, Quý Hựu Ngôn như rơi vào hầm băng.

Mẫn Nhiên có lời muốn nói:

Quý Hựu Ngôn trêu chọc Cảnh lão sư: Nói lại lần nữa 'không phải chuyện của em'.

Cảnh lão sư cắn môi không đáp.

Quý Hựu Ngôn cười xấu xa: Thật sự không phải chuyện của em sao?

Cảnh lão sư nắm lấy ga giường, nàng hé môi thở gấp: Ngôn... Ngôn Ngôn...

Thấy vậy, trái tim Quý Hựu Ngôn sắp tan ra, cô định tiếp tục.

Cảnh lão sư liền đẩy cô ra, nàng ranh mãnh nói: Không phải chuyện của em.

Cảm xúc Quý Hựu Ngôn bị kẹt nửa vời, cuối cùng hóa đá.

"Bây giờ tôi nhận sai thì có kịp không!"

.

Chua chua ngọt ngọt cũng là ngọt mà, tôi vẫn là tiểu Điềm Điềm (điềm=ngọt) của mọi người nha〃v〃

Ps: Mẫn Nhiên giải đáp nghi vấn của các tiểu khả ái một chút: Không phải là Quý Hựu Ngôn không giải thích, cô ấy chỉ là còn chưa kịp giải thích. Một là sau khi xã giao xong đều mệt mỏi tê liệt, đầu óc còn chưa nhảy số kịp. Một nguyên nhân khác là cô ấy cho rằng Cảnh Tú sẽ không cố tình chú ý, hơn nữa lúc tin tức này lên men, cũng là nửa đêm sau khi bên Đoàn Vân Khê gửi bản thảo, sáng sớm hôm sau mới chính thức lên men. Quý Hựu Ngôn nghĩ rằng ngay sau khi tin tức chính thức lên men thì cô cũng sẽ lên thanh minh, hơn nữa còn sẽ xóa sạch tin đồn một cách triệt để. Đến lúc đó cô trở về khách sạn cũng vừa kịp lúc để giáp mặt nói rõ với Cảnh Tú. Tuyệt đối không nghĩ tới chuyện Cảnh Tú lại cố tình chú ý đến tin này, càng không nghĩ tới, trong lúc này còn đột nhiên phát sinh tình huống khác.

Đôi lời của Vân:

Nhắc lại từ xào/sao tác (thường là xào cp) trong Cbiz cho bạn nào quên: là tạo hiệu ứng cp giả bằng cách tung hint những cử chỉ, hành vi thân thiết của cả hai, khiến cho khán giả nghĩ rằng họ có tình cảm thật. Ngày nay việc này rất phổ biến, nhất là dùng trong mảng tuyên truyền quảng bá phim ảnh.

Đọc mấy chương này lại hiểu thêm một chút về các chiêu trò của Cbiz ^^ 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net