Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Gặp qua vài lần." Trình Đông trả lời.

"Đẹp không?" Lâm Thiều chỉ có thể hỏi câu nông cạn nhất, cũng là vấn đề đa số người đều để ý.

"Đương nhiên đẹp, dù sao cũng đẹp hơn chị." Thẳng nam Trình Đông trả lời lại đập một chuỳ lên ngực Lâm Thiều.

"Cậu không đả kích tôi, tôi sẽ chết à!" Lâm Thiều tức giận nói.

"Em nói chính là sự thật, tỷ của em là một bạch phú mỹ, tìm đối tượng có thể khó coi sao?" Trình Đông thật không phải cố tình đả kích Lâm Thiều, nhưng sự thật là mối tình đầu của tỷ tỷ khá xinh đẹp.

Lâm Thiều ngẫm lại cũng đúng, có chút héo, ngẫm lại cũng đúng, Trình Nặc đẹp như vậy, mối tình đầu của nàng làm sao có thể kém đây? Cùng một cấp bậc mỹ nữ với Trình Nặc, thì nhất định là thật sự rất đẹp, làm Trình Nặc quyến luyến không quên, cũng là thực hợp lý, chỉ cần dùng mỗi giá trị nhan sắc thượng hạng tấn công cũng đã làm Lâm Thiều không hề còn sức chiến đấu.

"Chị cũng đừng quá buồn, tuy rằng nữ nhân kia khá xinh đẹp, nhưng em không quá thích cô ta." Trình Đông nói, dù sao so ra hắn vẫn là tương đối thích Lâm Thiều, ở chung sẽ không mệt, còn thú vị.

"Nha, ai quản cậu có thích hay không, tỷ cậu thích không phải là được à, cậu lo chuyện của chính mình đi!" Lâm Thiều cười lạnh nói.

"Tỷ của em thích cô ta có ích lợi gì, không phải là phân phân hợp hợp mấy lần, cuối cùng vẫn là chia tay sao?" Trình Đông không cho là đúng nói.

"Nhưng trong lòng tỷ cậu hẳn là vẫn không buông được." Thời điểm Lâm Thiều nói những lời này, cảm giác lòng có điểm đau.

"Chị cùng tỷ em rốt cuộc là cái tình huống gì?" Trình Đông thấy Lâm Thiều không tinh thần giống như gà bệnh, luôn hỏi bạn gái cũ, khẳng định là có chuyện.

Lâm Thiều liền đem lời của Trình Nặc nói với mình, nói cho Trình Đông nghe.

"Ý của chị ấy còn không phải là chị gật đầu, thì hai người thành rồi sao? Chị còn rối rắm cái gì?" Trình Đông không rõ hỏi.

"Cậu là heo sao?" Lâm Thiều cho Trình Đông một câu khinh thường, tâm sự với một thẳng nam, quả thực ngu chết, mà thẳng nam đã không thẳng, vậy càng làm cho người khó có thể tha thứ.

"Quá khứ dù huy hoàng, cũng vẫn là quá khứ, chị quản quá khứ làm cái gì? Đầu óc chị mới là có vấn đề!" Trình Đông phản kích nói.

"Vậy vạn nhất chị ấy chưa buông thì sao? Vạn nhất là chưa dứt hẳn vẫn còn tiếp tục thì sao?" Lâm Thiều hỏi ra điều lo lắng nhất.

"Lấy hiểu biết về tỷ của em, nếu chị ấy còn chưa buông, thì sẽ không tuỳ ý bắt đầu, bằng không cũng sẽ không độc thân ba năm. Thêm nữa, chị cùng tỷ em, vốn dĩ chính là chuyện heo ăn cải trắng tốt à, chị xác định không ăn sao? Qua khỏi thôn này, liền không còn cửa hàng này, nữ nhân như tỷ của em, đời này của chị đều không gặp được mấy cái, nói chi chị ấy còn có hứng thú với chị." Trình Đông nói, hắn cảm thấy Lâm Thiều nghĩ quá nhiều, lo sợ không đâu, trực tiếp nhào lên đi, có được trước rồi nói. Còn những chuyện sau này, về sau lại nói, biết bao nhiêu người đến cả cơ hội này cũng không có đâu?

Tuy rằng Trình Đông nói, làm Lâm Thiều rất muốn đập hắn, tuy rằng mình xác thật có điểm không xứng với Trình Nặc, nhưng mà không cần người khác nhắc nhở, chỉ có thể để trong lòng tự rõ ràng là được. Lâm Thiều hoàn toàn quên mất, lời này vẫn là nàng tự nói trước. Bất quá nàng nghĩ lại một chút lời của Trình Đông, xác thật là có đạo lý, nữ nhân như Trình Nặc, bây giờ nàng có cơ hội đạt được, chẳng lẽ không muốn thử xem sao? Cóc muốn ăn thịt thiên nga, bây giờ có cơ hội ăn, ăn trước một miếng rồi tính, quản thiên nga của nàng về sau có bay đi hay không làm gì. Nhưng cũng không phải không có tác dụng phụ a, vạn nhất hưởng qua thịt thiên nga rồi, sau này chướng mắt các thịt khác thì làm sao bây giờ? Cóc chưa ăn qua thịt thiên nga, cũng chỉ là một con cóc bình thường, cóc đã ăn qua thịt thiên nga kia chính là một con cóc đã biết được tư vị của thiên nga, vậy tuyệt đối không phải là một con cóc bình thường. Tưởng tượng như vậy, Lâm Thiều cảm giác trong lòng giống như không còn rối rắm như vậy, tựa hồ đã mở rộng thông suốt, Trình Nặc tỷ tỷ tốt như vậy, nàng thật sự luyến tiếc bỏ qua.

"Cậu nói rất đúng, cải trắng tốt không ăn, không phải là một con heo tốt." Lâm Thiều sau khi nghĩ thông, muốn gửi Wechat cho Trình Nặc, lập tức trả lời nàng. Chữ đều đã gõ xong, chỉ còn gửi đi, thời điểm chỉ còn cách một bước, Lâm Thiều lại xoá tin nhắn đi, nàng cảm thấy mình nhanh như vậy đã trả lời thì có vẻ mình quá gấp không chờ nổi, ít nhất cũng kéo khoảng hai ba ngày, để biểu hiện mình có nghiêm túc suy xét qua, hơn nữa thể hiện sự rụt rè của nữ hài tử.

"Đi, uống rượu với lão tử." Trình Đông thấy Lâm Thiều khôi phục tinh thần như thường ngày, liền muốn nàng cùng mình uống rượu.

"Ba ba không thích uống rượu, cậu gọi ba ba một tiếng tỷ phu, ba ba mang người đi đánh game." Sau khi Lâm Thiều có đáp án trong lòng, cũng không tiếp tục rối rắm, sợ mình nhịn không được sẽ lập tức gửi tin nhắn trả lời Trình Nặc, liền muốn tìm chút chuyện cho mình làm.

"Nói không chừng là tẩu tử thì sao? Tẩu tử!" Trình Đông dùng ngữ khí ghê tởm gọi Lâm Thiều một tiếng tẩu tử.

"Cậu vẫn là gọi ba ba đi!" Lâm Thiều đáp trả, sau đó mở máy tính, chuẩn bị chơi trò chơi.

Trình Đông cũng bắt đầu trò chơi, cũng lập tức quên sự thật bi thương là mình bị nam nhân ngủ. Không có chuyện gì mà một ván game không giải quyết được, nếu không được, vậy lại thêm một ván.

Bất quá mới chơi vài ván, Lâm Thiều đã đem Trình Đông mắng đến máu chó phun đầu.

"Cậu là nhược trí hả? Học sinh tiểu học đều lợi hại hơn cậu! Tức chết ba ba....."

"Chị còn mắng em như vậy, em sẽ ghi âm sau đó gửi cho tỷ em!" Trước kia Lâm Thiều là bạn gái của mình, cho nàng mắng như vậy còn được, hiện tại hắn đã biết trị nàng như thế nào.

"Ngươi dám! Lâm Thiều táo bạo quát Trình Đông.

"Mở ghi âm! Trong khi chơi, ghi âm vẫn luôn mở!" Trình Đông nhắc nhở nói.

"##%$&^*%#%%......" Một đống lời muốn mắng lại không mắng ra được, Lâm Thiều chỉ có thể không tiếng động xử lý, vạn nhất cẩu Đông thật sự gửi ghi âm cho tỷ hắn, hình tượng của mình ở trước mắt Trình Nặc liền huỷ.

Sau khi chơi thêm mấy ván, Lâm Thiều nghẹn khuất muốn chết còn không thể mắng ra miệng, một quăng bàn phím, nghỉ chơi.

"Ba ba nghỉ chơi!"

"Lão tử mời chị ăn một bữa tiệc lớn, buổi tối đừng về, đêm nay lại chơi cùng lão tử đi." Trình Đông dùng bữa tiệc lớn hối lộ Lâm Thiều.

"Cút, ba ba đã tức đến no, chỗ nào còn nuốt trôi!"

"Buffet hải sản lúc trước ăn cùng tỷ của em?" Trình Đông dùng hải sản Lâm Thiều yêu thích nhất hối lộ nàng.

"Vậy đêm nay cậu không được ghi âm!" Lâm Thiều làm nhượng bộ, tuy rằng buffet hải sản kia quá có sức dụ hoặc.

"Được rồi! Thêm nữa, chị ở trước mặt tỷ em giả vờ không mệt sao?" Trình Đông cảm thấy Lâm Thiều đè ép thiên tính của mình, thật nhiều khó chịu!

"Giả vờ cái rắm, ở trước mặt tỷ cậu, tôi chính là không thô lỗ lên được, đó là bộ dáng vốn dĩ của tôi, cậu là người làm lão tử biến chất!" Trừ bỏ ở chỗ Trình Đông này, nàng có chút thả bay bản thân, thì ở trước mặt nữ nhân, nàng sẽ không thô lỗ như vậy, nàng đối với bạn cùng phòng của mình đều rất chiếu cố, từ trước đến nay nàng luôn cảm thấy tiểu nữ sinh làm sao có thể bị đối đãi thô lỗ được?

"Thôi đi, đây mới là chị chân chính, chị không cần có ý đồ che giấu!" Trình Đông không tin.

Buổi tối, Trình Đông liền mang Lâm Thiều đi ăn buffet hải sản, sau đó trở về tiếp tục chơi game, hơn nữa còn ngủ lại. Phòng trọ Trình Đông thuê rất lớn, ba phòng một sảnh, một phòng trong đó đều chất đầy đồ của Trình Đông, máy chơi game, giày thể thao, ván trượt linh tinh. Còn có một phòng cho khách, lúc trước Lâm Thiều cũng có ngẫu nhiên ở lại chỗ này ngủ.

Từ sau khi thêm Wechat, Lâm Thiều cùng Trình Nặc mỗi ngày đều nhắn tin, nhưng cả ngày hôm qua, Lâm Thiều cũng chưa trả lời. Lâm Thiều càng suy xét lâu, Trình Nặc liền càng không xác định đáp án của Lâm Thiều, trong lòng vẫn có chút thấp thỏm. Thời gian chờ đợi, lập tức liền trở nên dài lâu hơn.

Lúc sau Trình Nặc nhận được điện thoại của Hướng Dịch Thần, hắn nói hắn gọi điện cho Trình Đông, Trình Đông vẫn luôn là trạng thái tắt máy, hắn có chút không yên tâm, bởi vì mình ở nước ngoài, liền muốn nhờ tỷ tỷ đi qua xem Trình Đông một chút.

Lâm Thiều đây là sắp ở trước mặt Trình Nặc lộ diện nguyên hình!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net