[12]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[12] - Trao đổi. Đêm thất tịch vĩnhviễn (lần ngoại cuối cùng)

Trải qua chuyện giường chiếu, ràng buộc giữa hai người càng thêm sâu sắc. Chức Nữ vốn thích làm nũng cũng có lúc lại chủ động cầu hoan. Song, đại bộ phận đều là Ngưu Lang nhịn không được sức hấp dẫn của Chức Nữ mà hết lượt này tới lượt khác mây mưa thất thường. Thế nhưng, ngay tại hôm nay, nhằm vào ngày sinh nhật của Ngọc Hoàng mà xảy ra dị biến.

Sáng sớm, đáng lẽ như mọi khi là Ngưu Lang dậy trước Chức Nữ thì lần này không hiểu sao Chức Nữ lại tỉnh giấc trước. Dụi đôi mắt còn nhập nhèm buồn ngủ rồi rướn duỗi cái lưng mỏi nhừ. Vừa tính ngắm gương mặt say ngủ của người thương trong lòng thì quá đỗi kinh ngạc khi quay đầu qua, miệng há hốc không khép lại được, còn mắt trợn tròn mở thật to.

"Á───! !" Tiếng hô kinh hoàng vang vọng cả toàn nhà.

Ngưu Lang toàn thân đau nhức bị đánh thức, ngồi dậy hỏi "Có chuyện gì vậy?"

"Ngưu Lang! Ngưu Lang! Tỉnh nhanh lên!" Cơ thể bị lắc qua lắc lại khiến mắt nàng mở to hơn "Chàng nhìn chúng ta này!"

Chống lên mí mắt nặng nề, phản chiếu vào con ngươi là hình ảnh bản thân mình với vẻ mặt hoang mang. Mơ màng chưa tỉnh hỏi lại "Chức Nữ nàng lấy gương soi vào ta để chi vậy?"

"Không phải! Chàng sờ thử xem." Chức Nữ cầm tay Ngưu Lang quơ quào lên mặt mình, Ngưu Lang lúc này mới bừng tỉnh xác định sự nghiêm trọng của vấn đề, cũng la thất thanh theo.

Không tin được trỏ vào người trước mặt "Ta, ta sao lại ở bên đó?" Lập tức để tay lên trán "Không phải đang nằm mơ đấy chứ."

"Xem ra không phải. . . Có thể là trao đổi linh hồn." Có tương đối nhiều kinh nghiệm với những chuyện kỳ lạ mà Chức Nữ cũng chỉ đơn giản nói "Thậm chí nguyên nhân Chức Nữ cũng không rõ lắm. . . A─!"

Giải thích được nửa đường, Chức Nữ sợ hãi hét một tiếng. Ngưu Lang hơi nhức đầu nhíu mày hỏi "Lần này lại xảy ra chuyện gì?"

"Chàng, chàng sao lại lưu nhiều kí hiệu trên người ta như vậy." Chức Nữ hầm hầm chỉ trỏ quá trời vết hồng hồng. Ngay sau đó nhớ lại tình cảm mãnh liệt tối hôm qua mà mặt đỏ rần rần.

Ngưu Lang đoán ra nguyên nhân nàng đỏ mặt, cười nham nhở "Cũng tại Chức Nữ nhìn ngon miệng dụ người vậy đấy." Những lời này khiến mặt Chức Nữ càng đỏ lợi hại hơn, sau đó lại tự suy xét "Chẳng trách ta lại cảm thấy đau nhức toàn thân như thế. Thực xin lỗi, không biết nàng sẽ phải khó chịu như vậy, lần sau ta sẽ điều độ hơn." Mang theo vẻ áy náy xin lỗi.

"Thôi tóm lại là nghĩ biện pháp khôi phục nguyên trạng trước đi." Đối với sựu đồng cảm của Ngưu Lang, Chức Nữ không biết nên đáp lại như thế nào. Vì mình thật sự tận hưởng vui sướng nhưng lại ngại mở miệng nói câu không cần phải vậy với nàng, đành đỏ mặt lãng sang chuyện khác.

Ngưu Lang không hề trêu cợt nàng nhưng lại cứ thấy trên mặt mình lúc nào cũng tô sắc hồng nên cảm thấy quái lạ không thôi "Được~ Ế mà hình như hôm nay là sinh nhật phụ hoàng á."

"Đúng ha. Làm sao bây giờ?" Chức Nữ tự dung nhớ tới, hai mắt đẫm lệ rưng rưng ngó Ngưu Lang.

Ngưu Lang phì cười, khó được cơ hội hiếm có trông thấy tâm tình của mình thay đổi xoành xoạch thế này. Thế nhưng tiếp tục nhìn mình như vậy thấy cũng quai quái "Dù sao thì hôm nay tụi mình cứ cố gắng sắm vai đối phương đi chúc thọ phụ hoàng trước đã. Biết đâu qua hôm sau lại về như cũ."

Hết khóc rồi cười, hai người giày vò nhau một phen đâu đó xong xuôi mới chậm chạp hướng về phía cổng lớn thiên đình mà đi. Cũng do lúc trước Ngọc Hoàng đại đế hạ lệnh hai người không được gặp mặt cho nên Ngưu Lang lại vịn theo kế hoạch ban đầu của Vương Mẫu nương nương đóng vai nha hoàn bên người Chức Nữ.

Bởi vì đông đảo chúng thần tiên tới chúc thọ, do đó trước khi kết thúc hoạt động tiệc tùng cũng không bị phụ mẫu và mấy tỷ tỷ phát hiện ra. Thế nhưng ở yến hội lần này, những thần tiên quen biết Chức Nữ đều cảm nàng thay đổi đi nhiều, cùng nhất trí là tiểu cô nương tinh nghịch lúc trước đã trưởng thành rồi.

Sau khi chấm dứt, chúng thần tiên rối rít rời đi. Ngọc Hoàng đại đế và Vương Mẫu nương nương lâu lắm mới gặp vợ chồng Ngưu Lang một lần cho nên giữ các nàng ở lại.

"Chức Nữ à, mau lại đây cho phụ hoàng nhìn một chút." Lâu không gặp ái nữ, Ngọc Hoàng đại đế trìu mến gọi gọi. Vốn tưởng rằng Chức Nữ sẽ như trước đây phi thân qua bổ nhào vào lòng mình, không nghĩ tới nàng dáng dấp đoan trang tiến lại.

Chức Nữ cúi người cười tươi chúc mừng "Cung chúc phụ hoàng phúc thọ."

"Hơ. . ." Đối diện một Chức Nữ như vậy, Ngọc Hoàng đại đế cũng hơi kinh ngạc. Để giấu đi nét mặt của mình liền hỏi "Con qua bên đó sống có tốt không? Ngưu Lang có khi dễ con hay không?"

Lần này lại khiến Ngọc Hoàng đại đế giật mình hơn nữa. Vốn cho là nàng sẽ cười lên, vui mừng hớn hở kể ra nhưng ai biết Chức Nữ chỉ cười mỉm "Nữ nhi hết thảy mạnh khỏe, Ngưu Lang cũng đối tốt với con. Phụ hoàng không cần phải lo lắng."

Trộm nhìn sang bên Ngưu Lang đang có chút nóng nảy, cảm thấy sự việc này không đơn giản như vậy, Ngọc Hoàng đại đế cũng gọi đến nàng. Chức Nữ một đường luôn bên cạnh Ngưu Lang dùng ánh mắt trách cứ 〝Ngưu Lang ngốc. Chức Nữ mới không cư xử như thế với phụ hoàng và mẫu hậu. ″

Chức Nữ cũng đáp lại nàng ánh mắt bất đắc dĩ〝Không thể trách ta nha. Ta làm sao biết mọi người đối với nhau như thế nào chớ. ″

"Ngưu Lang! Ngươi đối xử Chức Nữ như thế nào vậy hả. Sao nàng lại trở nên lạ lùng như vậy?" Ngọc Hoàng đại đế chất vấn.

Ngưu Lang hồi hộp lắc lắc hai tay trả lời "Không, không có, con không có làm gì hết ạ. Cũng rất yêu thương nàng như thường."

"Thật không có gì giấu diếm?" Ngọc Hoàng đại đế ánh mắt nghi ngờ chất vấn lại lần nữa.

Ngưu Lang gật mạnh một cái "Dạ thật. Xin phụ hoàng tin tưởng con."

Một bên không nói một câu, Vương Mẫu nương nương tỉ mỉ xem xét hồi lâu rồi cười, ung dung mở miệng "Chức Nữ, lần trước con trở về có phải đã nói Ngưu Lang. . ."

"A a~ Mẫu hậu người đã đồng ý với con là không nói mà!" Ngưu Lang hoảng hồn ngắt lời Vương Mẫu nương nương.

Ngưu Lang giật mình, cảm thấy hố nặng. Ngoẹo cổ dòm dòm vẻ mặt bất ngờ của Ngọc Hoàng đại đế rồi quay sang Chức Nữ chịu thua vỗ trán lắc đầu 〝Thảm rồi, hư công rồi. ″ Ngưu Lang bẽn lẽn cười với Vương Mẫu nương nương.

Lại nói sau đó, nhị lão biết được việc linh hồn các nàng đánh tráo cho nhau thì giữ lại Ngưu Lang cũng chính là Chức Nữ để trao đổi biện pháp giải quyết. Ngưu Lang bị xua ra ngoài nhàn hạ vụt qua nơi nơi. Trên đường lại gặp phải nhóm tỷ tỷ của Chức Nữ được các nàng kéo theo dạo chơi. Để ngăn ngừa lòi nhưn, Ngưu Lang thường chỉ cười không đáp, không thì cũng ậm ừ cho có.

Tuy rằng các tỷ tỷ cũng cảm thấy Chức Nữ không giống như bình thường nhưng cũng chỉ cho là nàng có tâm sự. Bởi vì cô nàng đôi khi cũng chia sẻ nỗi lòng với các tỷ tỷ cho nên ở lần đi chơi chung này Ngưu Lang càng hiểu thêm về cách nhìn của Chức Nữ đối với mình.

Từ biệt chúng tỷ tỷ rồi một mình tới bên dòng suối nhỏ. Tự nhiên nhớ tới cây sáo chăn đã lâu chưa đụng tới thì mang ra từ từ kê lên miệng thổi.

Kết thúc cuộc chuyện trò với cha mẹ, Chức Nữ ở bên con suối nhác thấy bóng dáng Ngưu Lang "Ngưu. . ." Ý định chạy tới gọi to nhưng khi vang đến tiếng sáo thì bất chợt cứng miệng, lặng lẽ ngồi xuống cạnh nàng chăm chú lắng nghe.

"Đã bàn luận xong sự việc rồi?" Tấu nhạc xong xuôi cười hỏi. Ngưu Lang gật đầu trả lời. Chức Nữ lại hỏi tiếp "Vậy kết quả ra sao?"

Ngưu Lang không trả lời ngược lại còn lấy cây sáo trong tay Chức Nữ đem ra săm soi "Thiếp không biết là Ngưu Lang cũng biết thổi đó." Sau đó trả lại vô lòng bàn tay Chức Nữ, cười nói "Rày về sau phải thổi cho thiếp nghe đó nhe."

Cũng cười đáp lại nụ cười của nàng. Ít nhiều hiểu được nguyên nhân nàng không cho đáp án. Sau tựa lên vai Ngưu Lang bùi ngùi hỏi "Nếu không có cách trở lại như cũ thì giải quyết làm sao?"

Ngưu Lang hiếm được một lần phô bày nét mặt yếu đuối phiền muộn. "Vậy cũng không sao. Quan trọng là chúng ta vẫn được sống bên nhau." Ngưu Lang cười vui vẻ. Nhìn thấy nụ cười của nàng là mọi bất an lo lắng trong lòng đều bị quét dọn sạch sẽ, bất chợt Ngưu Lang nghịch ngợm le lưỡi "Nhưng mà ta vẫn rất thích dựa vào lòng chàng."

Hiểu ý nàng, Chức Nữ cười dịu dàng, nhằm ngay môi nàng dán lên. Ngưu Lang mắc cỡ giật lùi về sau, tay bụm miệng, nhìn trách móc nếu bị người khác trông thấy thì biết phải làm sao.

Tuy mặt là của mình nhưng bắt gặp phản ứng của nàng vẫn phải cười sặc sụa. Sau khi trở về sao Chức Nữ, hai người không có tình yêu cuồng nhiệt, chỉ hạnh phúc bình thường qua một ngày.

Rạng sang hôm sau, đồng hồ sinh lý của cơ thể báo thức, giục Ngưu Lang sớm thức giấc. Vừa tỉnh dậy, Ngưu Lang lập tức quay sang người nằm kề "Trở, trở về rồi?" Nghĩ mình vẫn còn nằm mộng, do đó tát tát vào mặt vài cái. Thấy đau rát hiện lên mặt chứng tỏ đây không phải là mơ, hân hoan lôi Chức Nữ dậy.

"Ư~ Ngưu Lang ồn ào gì đó?" Dụi mắt nũng nịu như trẻ nhỏ, áo trong nhàu nhĩ rộng mở một phần. Dòm được cái yếm màu đỏ ở trỏng, Ngưu Lang tập trung thị lực. Trước mắt đây là Ngưu Lang. Vậy là. . ."Trở lại. . . Ưm~ "

Đang tính mừng rỡ reo lên, phần câu tiếp sau đó của Chức Nữ đều bị Ngưu Lang dồn lại trong họng. Nụ hôn càng lúc càng sâu, nhịp thở càng lúc càng gấp, cho đến hai người thở hết hơi mới thèm thuồng buông ra, "Chức Nữ. . ." Giọng mũi nhẹ tênh hòa cùng cái nhìn ních chật sắc dục để Chức Nữ phát hiện điều không ổn.

"Ngưu, Ngưu Lang chàng không phải là muốn. . ." Từ từ lùi về sau, nơm nớp lo sợ hỏi dò. Ngưu Lang chầm chậm trườn lại gần. Bàn tay yếu ớt chống lên đôi vai Ngưu Lang, ý định thuyết phục Ngưu Lang buông tha cho "Bây giờ, bây giờ đang là ban ngày mà."

"Thả màn xuống là được rồi." Khẽ chộp cổ tay nàng gỡ ra. Rồi sau đó ép nàng nằm dưới mình "Sau này tiếp tục tiết chế nha." Nói xong, không để Chức Nữ có cơ hội từ chối khóa chặt đôi môi đỏ mọng. Bên ngoài, ánh nắng rạng ngời chiếu từ cao xuống. Trong phòng, cũng chan chứa nhiệt tình với tiếng rên khe khẽ vang xa, ai nấy nghe đến thì phải đỏ mặt xao động.

Về sau, hai người vẫn sống với nhau ngọt ngào như trước. Chuyện xưa tích cũ cũng như hai cái tên các nàng mãi mãi lưu truyền cho đời sau.

===============

Hết


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC