Dễ thương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Irene: nếu như con chưa mệt thì ta sẽ làm con mệt, là con khiến ta phải làm z.
    Erza: chờ đã, có gì từ từ nói, không cần phải gấp gáp đâu ạ. - thủ thế.
    Irene: không nói nhìu.
   Bà liền tiến tới bế Erza lên và thảy cô lên giường.
     Erza: a...
     Irene: ai kiu lì chi. Bây giờ ngủ đi, hay là mún ta làm thêm.
     Erza: nhưng...
     Irene: nhưng..??
     Erza: vâng vâng, con ngủ liền. - liền nằm ịch xuống trùm chăn lại.
     Irene: z mới ngoan chứ.
  Nói rồi và cũng nằm xuống và chui vào chăn với Erza, bà quàng tay qua eo Erza và ôm cô. Nhưng dường như cô mún nói gì đó nên đã quay lại mặt đối diện với Irene khiến bà ngơ ngác nhìn cô.
     Irene: có chuyện gì sao.?
     Erza: không có gì, chỉ là con mún ngắm mẹ một chút thôi.
     Irene: ái chà, ta hiểu mà, ai bảo ta đẹp wá làm chi.
     Erza: phì cười - thật ra là con mún nói là con rất hạnh phúc với cuộc sống bây giờ và con cũng rất hạnh phúc khi được ở bên cạnh mẹ và mọi người. Con yêu mẹ nhìu lắm.
     Irene: rồi rồi, ta cũng yêu con mà, ta rất buồn khi thấy con khóc. Ta không bao giờ chịu nổi khi thấy con như thế. Ta chỉ mún thấy con lun vui vẻ với nữ cười trên môi.
      Erza: vâng.
      Irene: đc rồi, bây giờ thì ngủ đi để còn chuẩn bị cho ngày thứ hai nữa chứ.
      Erza: thôi, nằm chơi 1 xíu đi, vẫn còn sớm mà.
   Máu sôi lên tới não, Irene liền lấy gối dập vào đầu cô một phát thật mạnh khiến mặt cô đỏ cả lên, cô cũng đâu phải dạng vừa, bung chăn ra và ngồi bật dậy lấy gối đáp trả lại Irene, và thế là cả hai bật đứng dậy. Quăng gối vào nhau một cách liên hoàn. Cuộc chiến chỉ dừng lại khi Erza đã đỏ hết cả mặt vì bị dính gối của Irene. Sao đó ngôi ịch xuống giường.
      Irene: sao, chịu thua chưa hửm. Ngủ đc chưa.
      Erza: vâng, chứ con vã lắm rồi, không chơi nổi nữa đâu.
      Irene: z mới chịu đi ngủ, phiền hết sức.
  Nói rồi hai người nằm xuống, lần này ko đắp chăn nữa sức nóng của cơ thể của hai ngừoi đang bùng cháy bên trong. Bây giờ hai ngừ oeiras có vẻ cảm thấy nóng nực nên đã thay đồ ra và mặt một bộ đồ nào đó ngắn hơn cho mát. Sau đó nhảy lên giường. Rồi họ nhìn nhau và cười trêu nhau với những gì mà học vừa lm. Sau cuộc chơi thì Erza cx đa, thấm mệt nên nằm một lúc thì cô cũng đã áp mặt vào lòng của Irene mà ngủ. Irene thấy thế không nói nên lời, quả thật nhìu khi cô thấy Erza giống như một đứa con nít, cần phải lun đc để ý đến. Rồi cô cũng rơi vào giấc ngủ, hai ngủ ngủ rất ngon cho tới tận sáng.

-------------------
End chap
Cảm ơn đã theo dõi... !!! :)))
Xin lỗi vì hôm nay viết chap này hơi bị nhắn. Vì tôi bận vài việc nên thông cảm nhé.
    

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net