Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tuổi cùng hiện thực không liên quan

17h15'

Trần Kha đi lên nhìn chăm chú vào nhan sắc Trịnh Đan Ny ngủ, lại bắt đầu ở trong lòng khen ánh mắt mình , mình thích học muội này, giống như trừ điểm ngốc bên ngoài, liền không có khuyết điểm gì.

Trần Kha xốc lên chăn từ trên giường bò dậy, có lẽ là sợ Trịnh Đan Ny cảm lạnh, ra khỏi phòng trước thuận tiện cho đắp chăn cho nàng, mới tay chân nhẹ nhàng đóng cửa đi ra.

Nàng gõ gõ cửa phòng cho khách nhìn qua kẹt cửa thấy SoLôi hai người ân ân ái ái ở bên nhau, không có đi vào, chỉ là ở cửa hô một tiếng : “Soso, Tạ Lôi Lôi, ra đây đi”

Trần Kha kêu hai người trên sô pha xong, vừa muốn lên lầu đi kêu Tả Tịnh Viện cùng Đường Lỵ Giai, lại thấy Đường Lỵ Giai đã xuống lầu,đúng lúc nói “Đường Lỵ Giai luôn luôn rất nhớ thời gian”

Nàng đi vào phòng Trịnh Đan Ny, ngồi xổm mép giường, nhẹ giọng nói nói: “Trịnh Đan Ny, dậy đi, đồng hồ báo thức không vang sao?” Trịnh Đan Ny rầm rì, thiếu chút nữa lăn xuống dưới giường, Trần Kha chạy nhanh đỡ lấy, suýt nữa chạm vào địa phương không nên đụng vào trên người Trịnh Đan Ny.

Trịnh Đan Ny híp mắt nhìn Trần Kha bên mép giường, nỗ lực áp chế suy nghĩ xúc động phác gục trong lòng ngực Trần Kha (ý là muốn chui vô lòng Kha =))))))) mới vừa dậy là có thể nhìn thấy học tỷ mình thích ở bên cạnh, ai có thể không động tâm

“Kha Kha học tỷ, chị muốn ở chỗ này sao?”

“A?”

“Ý em là, em muốn thay quần áo”

“Khụ,chị liền đi ra ngoài, hiện tại đã 17h25'”

“Hảo,thay xong em liền đi xuống”

Trịnh Đan Ny dùng thời gian năm phút  bay nhanh thay đổi quần áo, thấy được mọi người đã ngồi ở trong phòng khách, ngượng ngùng mà nói một câu “Xin lỗi đợi lâu”







Tới tiệm cơm

“Phục vụ tỷ tỷ, có hẹn trước,đặt chỗ ở trên mạng”

“Số đặt chỗ?”

“Số 0084”

“Hảo, đồ ăn tí nữa sẽ được đem lên”

“Soso học tỷ, Kha Kha học tỷ đâu?”

“A, chắc là đi mua đồ vật”

“Chị đây” trong tay Trần Kha đầy một túi đồ uống, trong túi còn có mấy chai rượu

“Các em, có thể uống rượu không?”

“Đều thành niên, đương nhiên có thể a”

“Trịnh Đan Ny? Còn em?”

“Thôi bỏ đi,em không tự tin với tửu lượng”

“Vậy chúng ta uống, cho em, Coca gì đó tự mình lấy đi”

“Cảm ơn Kha Kha học tỷ”

“Chúng ta một hồi muốn hay không đi KTV”

“Hảo a”







KTV

“Đây đây đây 《Chỉ có cảm giác với em》ai chọn?”

“Chị”

“A? Kha Kha sao chọn loại ca khúc này a?”

“Đừng hỏi, thiên cơ không thể tiết lộ”

“Nụ cười dù đẹp hơn,ngọt hơn,không phải em thì cũng chẳng đặc biệt,nước mắt dù có đắng hơn,mặn hơn,chỉ cần có chị an ủi thì vẫn là ngày tươi đẹp,tựa gần kề nhau nhưng thiếu vòng tay em,thì vẫn tựa như ngàn dặm xa,khắp thế gian này chỉ có cảm giác với một mình em.....”

“Trịnh Đan Ny”

“Ân? Sao vậy Kha Kha học tỷ”

“Sinh nhật vui vẻ,đã chuẩn bị lễ vật cho em, ngày mai đưa cho em”

“A? Cái gì a”

“Hiện tại nếu là nói cho em, không phải không có cảm giác thần bí”

“A, hình như là”

“Tiếp theo tiếp theo, haha, cư nhiên là 《Có chút ngọt ngào》”

“Tạ Lôi Lôi a, đi thôi, đem vũ đạo lên đây”

“Soso a, chúng ta, nhảy sao?”

“Nhảy đi nhảy đi, dù sao tiệc tối cũng nhảy qua một lần rồi”

Tại đây vài người chơi đùa, đã sắp rạng sáng 1 giờ, Trịnh Đan Ny đột nhiên cảm giác được không khoẻ,chỗ cổ ẩn ẩn tản mát ra hương vị kẹo bông gòn 

Trần Kha lập tức liền đã nhận ra, cùng Trương Quỳnh Dư và mọi người nói một tiếng, sau đó ở phía trước quầy thu ngân tính tiền, liền đánh lấy xe mang Trịnh Đan Ny về nhà

“Trịnh Đan Ny? Trịnh Đan Ny? Tỉnh đi”

“Kha Kha~”

“Chìa khóa nhà em đâu?”

“Ô…… mặt áo ngoài trong túi ”

“Kha Kha em thật là khó chịu ~”

“Cố chịu đựng”

Vào cửa, Trần Kha đem áo ngoài Trịnh Đan Ny cởi ra, ném ở trên giường, vừa mới phân hoá thành Omega khống chế không được tin tức tố của mình, làm cho trong lòng Trần Kha cũng bốc cháy lên một đoàn hỏa, nàng nỗ lực khống chế được ý thức cùng lý trí, không đi tới gần trước mắt tiểu hài tử tản ra tin tức tố

Nhìn Trịnh Đan Ny, Trần Kha vẫn là đau lòng, căn cứ phụ trách nguyên tắc, Trần Kha phóng xuất ra tin tức tố của mình, hương vị bạc hà trung hoà cùng vị kẹo bông gòn ngọt, nàng lâm thời đánh dấu Trịnh Đan Ny

Bị đánh dấu sau Trịnh Đan Ny bởi vì ở KTV uống đồ uống có ga, hôn hôn trầm trầm ngủ

“Thịch thịch thịch”

“Tới”

“Kha Kha, Trịnh Đản làm sao vậy” Tạ Lôi Lôi vẻ mặt giao thoa

“Lôi Lôi a, ngốc ngốc, em hỏi một chút có mùi vị gì đó không có”

“Trần Kha học tỷ, chị vừa mới đánh dấu  Trịnh Đản phân hoá?”

“Đúng, trừ cái này ra chị không có làm chuyện gì, em ấy đã ngủ, ở phòng ngủ đó”

“Học tỷ phải đối với Trịnh Đản nhà em chịu trách nhiệm a”

“Đó là lẽ tự nhiên”

“《Chỉ có cảm giác với em 》 Lôi Lôi, tế phẩm” Trương Quỳnh Dư ở bên cạnh cười xấu xa nói

“Không còn sớm, mọi người mau ngủ đi”

“Hảo,”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net