Chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Đan Ny em còn thức không ?( Trần Kha mở điện thoại nhắn cho Trịnh Đan Ny)
- Kha Kha em chưa ngủ,  chị có chuyện gì muốn nói với em ư ?
- Thứ 7 này em có thời gian không,  cùng bọn chị ra ngoài chơi nha
- Chúng ta sẽ đi đâu a?
-Đến trường bắn súng sơn,  Tằng Ngãi Giai đã đặt chỗ trước rồi
- Được a ,hiếm khi có cơ hội rèn luyện thể lực.Vậy hôm đấy chị qua đón em nha ~~~
-Um, chị biết rồi. Cũng đã muộn em mau ngủ đi. Ngủ ngon
- Ngủ ngon

*************
- Di Hân ,em xem nhà hàng này rất sang trọng không kém phần lãng mạn a rất thích hợp để hẹn hò .Nào em ngồi đi
-Cảm ơn
- Em muốn ăn gì
Hùng Cường hướng Chu Di Hân hỏi nhưng nàng không trả lời hắn gọi cho phục vụ đến
- Cho tôi 2 phần bò bít tết chính vừa và 1 chai rượu vang
"Vâng, xin quý khách đợi một lát sẽ có ngay "
Chu Di Hân suốt buổi chẳng nói lời nào nét mặt vô cảm đưa đôi mắt trông về nơi xa .Bít tết rượu vang nàng chả bận tâm đến. Chẳng có tâm tình mà hẹn hò với tên Hùng Cường kia .Nàng hiểu rõ hắn ta là kẻ đầy mưu mô xảo trá .Nàng vốn dĩ không hề thích hắn ngược lại hắn cứ bám theo nàng khiến nàng vô cùng khó chịu.
- Di Hân em ăn một chút nha
- Tôi không muốn ăn, anh tự ăn đi
- Được rồi anh không miễn cưỡng
Lúc này chuông điện thoại trên bàn geo lên, là một dãy số lạ gọi đến. Hùng Cường vội cầm điện thoại đi vào phòng vệ sinh
- Anh đi nghe điện thoại một lát
Chu Di Hân không để tâm tới nàng tiếp tục ngắm nhìn những giọt mưa rơi tí tách bên ngoài. Chợt qua khung cửa kính nàng nhìn thấy một bóng người quen thuộc lướt qua. Chi Di Hân chạy ra ngoài đuổi theo người đó vừa chạy vừa gọi" Thiên Vũ " "Thiên Vũ ".Bất cẩn vấp ngã người cũng ướt mưa, nàng bật khóc. Đột nhiên Tằng Ngãi Giai xuất hiện cầm ô che cho nàng. Nàng ngước nhìn Tằng Ngãi Giai, xúc động ôm chầm lấy Tằng Ngãi Giai.
- Chu tiểu thư chúng ta vào trong trú mưa trước đã
- À...xin lỗi (Chu Di Hân vội buông Tằng Ngãi Giai ra cố đứng dậy )
-Cẩn thận chút a Tằng Ngãi Giai ân cần dìu nàng vào trong.Cả hai trú dưới mái hiên bên đường. Tằng Ngãi Giai lâu lâu lại lén nhìn sang Chu Di Hân rồi mỉm cười e ngại.Cô tình cờ đi ngang qua bắt gặp có người té ngã trên đường đến giúp nhưng không ngờ lại là Chu Di Hân người mà cô thầm thích.Có thể xem đây là duyên phận không.Tằng Ngãi Giai đang đứng rất gần Chu Di Hân, cô cứ thế cầm ô che cho nàng .Dưới cơn mưa hai người bọn họ tựa như đôi tình nhân ngọt ngào e ấp dịu dàng.
Hùng Cường trở ra không thấy Chu Di Hân, hắn tìm xung quanh rồi mở điện thoại gọi cho Chu Di Hân nhưng đầu dây bên kia không liên lạc được.Hắn  vung tay đấm vào tường, giận dữ bỏ về

-Tạnh mưa rồi,  tớ đưa cậu về
-Tôi...tôi không muốn về
- Có thể cho tôi ở tạm chỗ cậu không?(Chu Di Hân vẻ mặt nhợt nhạt nhỏ giọng nói)
- Uhm , nhưng mà cậu....chân cậu không sao chứ ?
- Không sao, tôi có thể đi được
Tằng Ngãi Giai nhìn Chu Di Hân thấy sắc mặt nàng không tốt.Nhà cô cũng gần đây nên không nghĩ ngợi nhiều Cô cõng nàng về nhà. Chu Di Hân lúc nãy bị ngã lại trúng mưa nàng mệt mỏi ngủ quên trên vai Tằng Ngãi Giai
- Di Hân ,đến nhà tớ rồi a
- Ò
Chu Di Hân thiều thào , Tằng Ngãi Giai để nàng xuống giường, đặt tay lên trán nàng, cô cảm nhận được một luồng khí nóng trên người nàng.Nàng  sốt rất cao.Cô lấy miếng hạ sốt dán lên trán cho nàng. Khẽ lay nàng dậy ,chuẩn bị cho nàng bộ quần áo để thay
-Di Hân à , cậu dậy thay đồ ra đi, cậu đang sốt rất cao mặc như thế sẽ bệnh nặng thêm. Tớ để sẵn đồ cho cậu rồi. Thay xong rồi thì nằm nghĩ một chút đi. Tớ làm chút việc
Tằng Ngãi Giai đóng cửa phòng xuống bếp nấu cháo thịt bâm cho nàng. Cô không quên chuẩn bị một ly sữa nóng ,mang lên phòng.Tằng Ngãi Giai  đỡ Chu Di Hân ngồi dậy đem cháo thổi nguội chu đáo đúc cho nàng. Chu Di Hân ngoan ngoãn ăn hết bát cháo.Tằng Ngãi Giai đưa cho nàng ít thuốc muốn nàng uống. Nàng rất sợ uống thuốc vì nó rất đắng .Tằng Ngãi Giai ôn nhu bồi nàng uống thuốc. Hứa sẽ cho nàng kẹo ngọt . Nàng cuối cùng cũng chịu uống, Tằng Ngãi Giai đưa nàng ly sữa, nàng cũng ngoan ngoãn uống hết. Tằng Ngãi Giai nhìn người trước mặt ngây ngô đáng yêu cô mỉm cười lấy từ trong túi áo ra rất nhiều kẹo đưa cho nàng. Chu Di Hân vui vẻ cầm lấy. Tằng Ngãi Giai đỡ nàng nằm xuống, kéo chăn đắp cho nàng. Chu Di Hân nhắm chặt mắt chìm vào giấc ngủ. Tằng Ngãi Giai đem đồ của nàng giặt sạch hông khô.Trời cũng đã tối dần Tằng Ngãi Giai mở ti vi xem rồi ngủ quên trên sofa.
Trương Quỳnh Dư mở cửa đi vào trong nhà rất tối ti vi thì đang mở  ,cô đưa tay ấn vào công tắc mở đèn.Ánh sáng làm Tằng Ngãi Giai tỉnh giấc.Trương Quỳnh Dư thấy Tằng Ngãi Giai ngủ trên sofa ngạc nhiên hỏi
- Tiểu Tằng, cậu sao lại ko vào phòng ngủ mà nằm ở đây
-Soso , tối nay có thể cho tớ  ngủ cùng cậu không?
- Cậu bị làm sao vậy đột nhiên muốn ngủ cùng tớ (Trương Quỳnh Dư hiếu kỳ)
- Bạn của tớ bị sốt đang ngủ trong phòng, tớ ngồi đợi cậu về và....
- À tớ hiểu rồi , tớ lên phòng trước đây
Trương Quỳnh Dư mỉm cười nháy mắt đi lên phòng bỏ lại Tằng Ngãi Giai đang bối rối ngượng ngùng



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net