Chương 5 : Quyết Định

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Muốn nói Vũ Điệp đừng quá câu nệ tiểu tiết , lại nhìn bộ dáng của nàng , Vũ Tịch tự nhiên ko biết nên bày tỏ ý kiến ra sao , lất đầu ngao ngán Vũ Tịch dẫn theo Vũ Điệp rời khỏi Vực Ngục Yêu Thú , nhờ hệ thống nên Vũ Tịch chọn đc những con đường tắt vừa nhanh vừa hẻo lánh để đi , nếu ko thì kiểu ngự tỷ ngạo kiều cùng tiểu loli khả ái như 2 người Vũ Tịch cùng Vũ Điệp chắc gặp ko ít phiền phức , giờ mà có ai nghe Vũ Điệp gọi Vũ Tịch là chủ nhân nữa là càng sai trái luôn

- Đúng rồi ! Có chuyện này ta luôn muốn hỏi tỷ , lúc đó sao ta chưởng 1 lực nhỏ cũng làm tỷ bị thương đc vậy ? ( Vũ Tịch )
- À...chắc do đụng đến vết thương cũ ( Vũ Điệp )
- Tỷ bị thương trước đó ư ? Xin lỗi , nếu biết thì ta đã ko làm thế ( Vũ Tịch )
- Chủ nhân có lỗi gì chứ ! Ngài đâu cố ý , có trách là trách con mèo to xác kia ! ( Vũ Điệp )

Nói đến đây , cơ thể Vũ Điệp bất giác nổi lên 1 tầng hàn khí , khiến Vũ Tịch kế bên thiếu chút đã đông cứng thành băng , nhưng con mèo to xác trong lời của Vũ Điệp làm Vũ Tịch nhất thời ko đoán ra đc loài nào , đang vận hết trí nhớ thì bóng đèn trong đầu đột nhiên sáng lên , theo như hiểu biết của Vũ Tịch thì kẻ hay bắt nạt Mỹ Lệ Sát Hồ Điệp là Dực Vương Sư Tử Tinh , nên có thể suy ra con mèo to xác đó là nó , nghĩ vậy thôi cũng làm Vũ Tịch dở khóc dở cười , nếu phải đánh giá thì Dực Vương Sư Tử Tinh ko xấu , nhưng cái khuyết điểm lớn nhất là quá ngạo mạn , thích chêu chọc các yêu thú yếu hơn mình , mà nguyên bản Mỹ Lệ Sát Hồ Điệp là bướm nên càng dễ gây chú ý cho Dực Vương Sư Tử Tinh , nó rất thích đến chỗ nàng ấy phá rối

- Nhưng chủ nhân ko cần lo , nhờ có ngài mà bây giờ ta có thể đánh bại con mèo to xác đó rồi ! Chỉ là , đi như thế lại quên báo cho tỷ tỷ tốt của ta biết , chắc tỷ ấy sẽ lo ( Vũ Điệp )
- Mỹ Lệ Sát Hồ Điệp mà cũng đối yêu thú khác là tỷ muội tốt á ? ( Vũ Tịch )
- Là U linh âm tước thì ta phục , vì tính tỷ ấy hơi khó gần chứ biết cách quan tâm lắm ! Ko đần độn như tên nào đó đâu ! Nhờ có tỷ ấy mà ta mới bớt đc tên kia quậy ( Vũ Điệp )

Qua cuộc trò chuyện với Vũ Điệp , Vũ Tịch cơ hồ có dự tính riêng cho bản thân , nhưng tạm thời cô sẽ giữ lại để tạo sự bất ngờ cho nàng , suy nghĩ xong , Vũ Tịch nhanh chóng kéo Vũ Điệp tăng tốc tiến nhập Nam Tuân đế quốc , nơi đc gọi là lớn nhất thế giới tu chân đại lục , ở đây có 4 thế lực lớn , bao gồm Bàng Thế Tông , Hoàng Thất , Thượng Quan gia tộc và Thang gia của nam chính , hiển nhiên thay , đứng đầu ko ai khác ngoài Bàng Thế Tông , cả Hoàng Thất còn phải nhượng bộ 3 phần kia mà , nếu cái luật lệ cường giả ko đc tham gia chính sự thì chắc Nam Tuân đế quốc đã thuộc quyền sở hữu của Bàng Thế Tông rồi

- Cảm giác bị nhìn chầm chầm thế này thật khó chịu ( Vũ Tịch )
- Chủ nhân cứ thong thả đi , như ta nè ! Rất hưởng thụ sự ngưỡng mộ và ghen tị của đám nhân loại đó ! Biết sao đc , ta đẹp quá mà ! ( Vũ Điệp )
- Hơ hơ , bệnh tự luyến lại phát tác ( Vũ Tịch )

Bỏ mặc Vũ Điệp tự luyến 1 mình , Vũ Tịch chọn 1 tửu quán vắng khách nhất đi vào nhâm nhi tách trà , suốt nguyên ngày đường cô đã quá mệt mỏi rồi , còn đứng ở giữa cái nắng tự luyến thì cho Vũ Điệp hưởng mình đi , cô ko rảnh thế , mà Vũ Điệp khi thấy Vũ Tịch lơ bản thân thì liền phát hỏa , nàng hậm hực ngồi vào bàn , chân cũng ko quên hướng đùi Vũ Tịch đá 1 phát , khiến cô đau đến mức sặc nước ho khan , ánh mắt chỉ biết ai oán nhìn Vũ Điệp chứ cũng ko đáp trả đc gì

- Các người biết tin gì ko ? Thượng Quan gia dán cáo thị tìm kiếm đan dược sự trị bệnh cho lão gia tử Thượng Quan Khuyết đó ! Hình như bệnh nặng lắm ! Mấy món đc treo thưởng quả thật rất hấp dẫn
- Ta có nghe qua , ta còn biết là Đan Sư Bỉnh Triệt của Bàng Thế Tông là tòng lục phẩm đan dược sư còn chẳng có cách , nên phải làm vậy để cầu cao nhân

Ko vô tình cập nhật tin tức quí giá , chắc Vũ Tịch đã bỏ lỡ 1 cơ hội tốt để kết thân với gia tộc lớn rồi , vốn việc này là của nam chính để tạo mối lương duyên với tiểu thư nhà Thượng Quan , nhưng hệ thống chỉ nói làm đá lót chứ ko cấm phá dây tơ , nên nếu đc thì Vũ Tịch muốn cắt sạch sành sanh duyên phận của tên nam chính thối tha , cho hắn ế suốt đời , đó là điều duy nhất cô có thể làm để bảo vệ các nữ chính thoát khỏi móng vuốt lợn của nam chính

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net