Chương 24 - Nghe ngóng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kha Ly đến Huyết Mộ gặp các lão cư sĩ, "Lão lão, Minh công tử là ai?"

Kết quả hỏi ai cũng chỉ nhận sự lắc đầu, nàng tức giận đến hầm luyện tập xã giận lên đống con rối được làm bằng thép, lần này nàng cùng cơn tức giận phá nát tất con rối, ba ngọn lửa giữa mỹ tâm cứ rõ ràng không phai đi

Kha Ly quay trở lại phòng mình lôi quyển nhật kí của nàng ra, nàng thấy rõ từng chữ từng chữ khiến nàng chấn động, nàng trước đây đã động tâm với một nữ nhân gọi Minh Thiên, là sủng nhân của nàng, mãi không có gì ngoài tên nữ nhân ấy hoàn toàn không có gì tìm ra thương thế kia

Kha Ly âm thầm điều tra Minh Thiên nhưng câu trả lời là nàng đã về nhà sẽ không quay về nữa, nhà nàng ở Kinh Thành

Hàm Cơ trở về nhìn ngọn lửa kia có chút khó chịu, "Trưởng môn đã về"

Kha Ly không màng đến Hàm Cơ nàng đang suy nghĩ về thân phận Minh Thiên nữ nhân, chợt nàng nghe đến giọng Hàm Cơ gọi mình lâu mới chợt tỉnh, nhìn người kia nhíu mày, "Hàm Cơ"

Hàm Co quan tâm nàng, "Suy nghĩ gì vậy?"

Kha Ly chợt cảm thấy có một tia sáng lóe lên, nàng kéo Hàm Cơ ngồi ghế nhìn chằm chằm vào mắt người kia như muốn thôi miên, "Thân phận Minh Thiên là gì?"

Hàm Cơ đã nghe Ninh phu nhân nhưng không ngờ tiểu sư muội lại nhớ được tên, "Làm sao ..."

Kha Ly gấp gáp không để Hàm Cơ hỏi, nàng muốn câu trả lời, "Mau mau trả lời câu hỏi của bổn tọa đi"

Hàm Cơ thở dài nhưng đã hứa không nhắc về người kia, "Đã về nhà rồi, trưởng môn đừng làm loạn cuộc sống của nàng nữa"

Kha Ly không cảm thấy đây là câu trả lời mà nàng muốn, liền xuất khuôn mặt bi thương, "Ngay cả sư huynh cũng không nói cho bổn tọa biết nàng là ai, bổn tọa thật khốn khổ"

Hàm Cơ hơi nhói lòng đành cắn răng suy xét, nhìn sư muội ngày càng bi thương, hắn càng không muốn, hắn nói, "Nàng là công chúa tọa tại hoàng cung"

Kha Ly rộ lên vui vẻ, "Bổn tọa biết chỉ có Hàm Cơ sư huynh thương muội thôi, đại sư huynh với nhị sư huynh không thèm quan tâm đế bổn tọa", giọng mang chút hờn trách hài tử

Hàm Cơ đưa ra vài món đồ ăn vặt, nói thêm vài chuyện trong môn cho nàng nắm, không tự chủ nhắc đến công trạng của ái nhân người kia

---

"Cuộc đời thật buồn chán a, chuyện trong môn có người xử lý, hai đồ đệ lại quấn lấy nhau tu luyện, người người bận rộn, bổn tọa lại vô cùng thảnh thơi. Thật chán quá đi", một tiếng thở dài kéo dài của mỹ nhân nằm trên trường ghế ăn điểm tâm, đồ ăn đầy bàn, lâu lâu sẽ có người đến mang thêm cho nàng

Kha Ly buồn bực vô cùng quyết định một mình nam trang xuống núi, đương nhiên là Kha công tử nổi danh khắp thành xuất hiện thì bao cô nương đều thả ánh mắt đưa tình

Phục bổ đầu xa xa trông thấy liền nhanh chân đi đến, "Kha công tử, công chúa đã hồi cung sao công tử không theo"

Kha Ly chợt nhớ lại thắc mắc của mình, quay sang hỏi Phục bổ đầu, "Đại nhân xin hỏi làm sao đến Kinh Thành với lại vãn mỗ đôi mắt không còn như người bình thường thật đáng hỗ thẹn với công chúa, không xứng"

Phục bổ đầu cũng hiểu ý gật đầu, khoát vai, "Nếu như đôi mắt bình thì ngoài Kha công tử ra không ai có thể xứng với công chúa"

Kha công tử cười cười, "Bất quá cho đến bây giờ vãn mỗ vẫn chưa biết danh xưng công chúa, quen nhau thời gian dài nhưng thật không muốn giấu nàng chỉ để lại hai chữ Minh Thiên"

Nha sai chạy đến báo, "Bổ đầu đằng kia có nháo sự, nhanh đến xem"

Phục bổ đầu vì chuyện công không trả lời chỉ vỗ vai rồi theo chân nha sai chạy đi làm việc không chậm trễ

Kha Ly lại đứt đầu mối, rãnh quá nên nàng sinh nông nổi đến tửu lâu nghe chuyện thiên hạ, vừa bước vào liền nghe đám nam nhân xì xào chuyện thi cử

"Lần thi này hết sức quan trọng, bởi trong lần thi văn võ tụ hội, công chúa Minh Lam sẽ tuyển phò mã"

"Thật sự là Minh Lam công chúa sao?"

"Đúng vậy, công chúa vừa tròn 16 lại đúng sinh thần người, nếu nhìn trúng sau này chuyện ăn mặc không còn phải lo nữa"

"Đệ nhất mỹ nhân Kinh Thành Minh Lam công chúa"

"Chính xác là người"

"Nhưng ngươi lần trước không thấy người đi bên cạnh Kha công tử sao?"

"Bằng hữu mà thôi, với lại Kha công tử có hiền thê ngay cả nam trang cũng đã mặc, đôi mắt không còn như xưa, lấy gì xứng với công chúa"

"Đúng đúng, xem ra lần tụ hội tài tử quy mô rất lớn, vị công chúa này một tay đưa tiểu đệ lên làm thái tử cũng hiểu người thông minh cỡ nào"

"Dù sao cũng là nữ nhân, cuối cùng cũng nằm dưới nam nhân mà thôi"

"Ngươi nói xem công chúa và trưởng môn Thanh Lam Môn, ai hơn ai"

"Đương nhiên là công chúa, mỹ nhân kia đam mê nam sắc không biết bây giờ bao nhiêu sủng nam rồi, nói không chừng nàng ta đang chơi đùa với họ trong sân chẳng hạn"

Kha Ly nghe đến câu này liền phẫn nộ, nhưng tâm tình không khỏi dao động khi nghe mình có dính với vị Minh Lam công chúa kia, nàng không hiểu cảm giác này là gì, "Vị công chúa ấy rốt cuộc có hình dáng gì?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net