Chương 28 - Nguyên nhân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã đến ngày đăng kí thứ ba rất nhiều người đã bỏ cuộc, nhưng cũng có nhiều người muốn vẫn kiên quyết đợi, cánh cửa mở toan nhưng chẳng ai vào được, nhìn người bên trong đang đi qua đi lại ngao ngán, hắn hoàn toàn tự do nhưng không hiểu sao bọn họ lại không vào được

Từ đằng xa hai bóng người đi đến, sau lưng còn có vài người, thật khó biết là ai, đến khi người đến sát thì bọn họ mới cả kinh, đây chả phải là thực nhân nổi tiếng cả Kinh Thành, nay lại cùng vài thư sinh phía sau, có người đồn chuyện này do hắn làm ra nhưng hắn làm ra chuyện này là vì cái gì mới được

Kha Ly nay mặc một bộ y phục sẫm màu, tay vẫn là Tử Côn và đôi mắt bị che đi, bên cạnh là Vương Phong, phía sau là những nho sĩ bằng hữu kiếm chút ngân lượng, xung quanh dâng lên tiếng xì xào, sự xuất hiện này vừa khó hiểu vừa là tia hy vọng của đám võ sư

"Sao thực nhân lại xuất hiện ở đây, lại còn cùng với đám nho sĩ nữa, bên cạnh chả phải Vương công tử nổi tiếng thi thơ một bụng, nét chữ rồng bay phượng múa"

"Đúng là vị công tử ấy, nhưng quan hệ giữa bọn họ là gì?"

"Làm sao biết được, thực thần thật sự liên quan đến việc này sao?"

"Không rõ nữa nhưng chuyện này thật không hiểu cho lắm, thực thần kia bảy ngày mới đến náo loạn nơi này thử hầu hết các tửu lâu lớn nhỏ không chừa một nơi nào"

"Nghe đâu người này trọ tại Cửu lâu mấy ngày nay, mà ngươi cũng biết Cửu lâu là nơi nào rồi, Nhất Đẳng Đại Sư nơi đó tu luyện, chỉ món chay thôi đủ khiến người trong hoàng thất cũng muốn đến, đặt biệt mấy ngày rằm trừ nương Cửu lâu đặc biệt được mời vào cung nấu"

"Nói như vậy thực nhân quả thật không tầm thường, danh xưng là gì nhỉ!"

"Kha Tử đệ nhất tài tử Vĩnh La Thành nhiều lần giúp quan lại địa phương phá rất nhiều trọng án, so vơi Vương công tử kia thật sự có hơn chứ không kém"

"Ta lại nghe nói chính là thực nhân mấy ngày trước được hoàng thượng đến mời làm phu tử cho thái tử"

"Vậy thật sự đã mở ra tầm mắt, người này độ 19, 20 lại có thể có nhiều tài như vậy"

"Chưa chưa thực nhân chưa nhận làm phu tử của thái tử nói thái tử kiêu ngạo phải qua một năm đọ cùng đệ tử của hắn mới thông qua"

"Thiên lý nào như vậy, biết bao nhiêu người học sĩ đều muốn làm phu tử của thái tử điện hạ, ta thấy người này còn kiêu ngạo hơn thái tử"

"Ngươi gặp thái tử chưa mà nhận xét vậy"

"Vậy còn ngươi"

"..."

Vậy là cả đám nam nhân như cái chợ vỡ, một nơi xa xa mặt trời lặng lại có thứ gì đó lóe sáng, hai thân ảnh rất nhỏ từ từ rõ dần, chính là bay, thật giống các tiểu thần tiên hạ phàm du ngoạn, một người nhất định lớn lên sẽ là mỹ nhân, Uyên Linh, một người lớn lên sẽ rất uyên bác, Uyên Ngân. Bên dưới lại càng mắt mở to miệng há rộng khi hai bóng nhỏ ấy lại hạ đến bên cạnh thực thần cùng lên giọng nói vô cùng đáng yêu, "Sư phụ"

Kha Ly chỉ vào cánh cổng trước mặt, "Vậy thử với món đồ chơi ấy đi, Ngân nhi"

Uyên Ngân đi đến là là mặt đất rồi đứng trung tâm không gian nhìn cười cười, hạ thân nhẹ xuống một quyền đánh vào, tiếng động lớn vô cùng, rồi như lấy đâu ra sức lực khổng lồ, khi thấy có cái gì đó thì kéo mạnh ra, là một lão nhân gia, "Ơ, ai đây?"

Uyên Linh thình lình xuất hiện bên cạnh lão nhân gia, đôi mắt âm thần nhìn nhìn, "Sư tổ, sao người lại thích xuất hiện nơi này, lại còn bày mấy cái trò này nữa"

Sư tổ, tiền trưởng môn đồng thời là sư phụ của Ninh Kha Ly, Thiền Sư, là người đã rời môn ngay khi trao chức trưởng môn phiêu du thiên hạ, nếu xét đến võ công, nội lực bây giờ có thua một chút nhưng xét đến mưu mẹo bài tẩu nếu xưng đệ nhị không ai dám nói đệ nhất

Thiền Sư bị một nha đầu lôi ra lại nhìn ngự trụ chân nàng cũng biết nàng cùng nha đầu trước mặt cùng sư phụ, lại là đệ tử thân truyền, hắn ho vài cái rồi đứng dậy, "Linh nhi khó khăn lắm sư tổ mới kiếm được một chỗ ngủ há cớ gì cùng sư muội đến phá"

Uyên Ngân bây giờ cũng đã bên cạnh sư tổ, nhìn nhìn rồi ôm lấy, "Sư tổ trên người của người có bảo vật rất ngon, nếu người không giao ra Ngân nhi sẽ để đám người này đánh sư tổ vì cái tội chặn đường"

Thiền Sư quả là có hai viên Hoàn Đan, nhưng mà hắn cam nhận hai nha đầu này nếu đã gần như vậy có trốn cũng vô ích, phía sau lại có đệ tử của hắn, trốn không được, "Ngân nhi, sư tổ cho mỗi một viên Hoàn Đan, cho Ngân nhi rồi biết lấy gì dùng"

Uyên Ngân cười híp mắt, từ trong vạc áo có một lọ trắng, đậy nút cẩn thận, bay vào tay Uyên Linh, "Hai viên đấy tỷ nhanh nhanh, muội giữ sư tổ, đồ ăn ngon đấy"

Uyên Linh không hiểu nhân nghe tiếng cũng vội làm theo cách một viên nuốt, còn một viên uy nhanh cho sư muội đến nhìn cũng không kịp nói chi là cản, xong cùng Uyên Ngân ngồi trên vai còn lại của Thiền Sư cười tủm tỉm, kẹo ngon

Uyên Ngân bị uy vội chỉ kịp nuốt không kịp thưởng thức nhưng bụng rồi cũng không so đo làm gì, vui vẻ bên vai sư tổ

Kha Ly nói với Vương Phong vào giúp một tay, nhanh chóng nho sĩ mang bàn và ghế ra, mỗi người tham gia nộp 5 lượng bạc, thu xong nhanh chóng đến đăng kí, Vương Phong cùng những người viết muốn rời cả tay mà vẫn chưa hết người

Một góc nhỏ, bốn người xem kịch vui tận hưởng, Thiền Sư hai bên có hai nha đầu canh giữ không cho rời đi, quay sang nhìn Kha Ly, "Đồ nhi dạy dỗ tốt, tầm 8 9 tuổi đã khóa được vi sư rồi"

Kha Ly cười nói, "Sư phụ cũng nên quay về thôi, lục sư huynh u mê nhờ người ngộ giác"

Thiền Sư lắc đầu, "Quá u mê chính là hại mình, năm đó nếu vi sư không truyền cho ngươi thì ngươi nghĩ ai hợp"

"Tứ sư huynh, nhưng tiếc rằng lại là tả hộ pháp của Long Ma Môn"

"Vi sư biết nên mới truyền co ngươi, Kha Ly quả thật không làm vi sư thất vọng, đem chuyện trong môn đẩy lên đầu Minh Lam công chúa, nàng phải thay đứa lười nhác như ngươi lo lắng mọi chuyện, thật thấy đầy tội lỗi"

"Miệng sư phụ nói vậy chứ sư phụ nghĩ gì chẳng lẽ đồ nhi không biết, người làm khó cuộc thi cũng là mong công chúa không ngó đến ai để đồ nhi mang nàng về lo chuyện trong môn, bất quá suy nghị sư đồ chúng ta cực giống nhau"

Hai người nhìn nhau cùng cười, tiếc thay cho công chúa không biết rằng hai kẻ lười này đang tính toán để nàng ôm một đống việc làm thay

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net