Chương 6 - Nội chiến Thanh Lam Môn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mở bức thư ra, bên trong nội dung như sau: "Ái nhân nhỏ, nếu như đọc lá thư này bổn môn chắc rằng lũ tà môn đã bắt đầu kế hoạch thanh tẩy Thanh Lam Môn và bản thân đã nằm một đống không di chuyển được, bổn môn biết ái nhân có người theo bảo vệ nhưng so với tà môn còn yếu lắm. Dưới là danh sách người bị tâm ma hủy hoại có tam sư huynh, tứ sư huynh và ngũ sư huynh, lục sư huynh đang trong nghi ngờ, chuyện giăng lưới yên tâm bổn môn giăng rồi, chờ bọn chúng sa lưới thôi, nhớ cẩn thận từ lúc đó ái nhân đã là người của ta rồi!"

Công chúa hơi ngượng ngùng đốt lá thư, nhìn qua những cái tên có cả một cái tên khiến nàng bất ngờ, Uyên Linh, "Sao lại có tên Linh nhi nơi này, tâm ma, chẳng lẽ ngay cả đứa nhỏ chúng cũng không tha sao?"

Công chúa cất danh sách ấy đi, qua phòng Uyên Linh, một Uyên Linh hoàn toàn khác đang cầm thanh đoản kiếm dơ cao tay run run và hai dòng lệ tuôn rơi, công chúa không nghĩ nhiều đem đoản kiếm hất mạnh đi, điểm huyệt nhưng nàng bị hất văng ra

Uyên Linh nhìn người gây rối ánh mắt từng gân máu nổi nhanh, "Chết hết đi"

Công chúa ôm lấy thân hình nhỏ kia vỗ về, "Linh nhi có sư nương ở đây, đừng lo sợ sau này có sư nương sẽ chăm lo cho Linh nhi, không cho ai đụng đến Linh nhu hay Ngân nhi, sư nương sẽ bảo hộ cả hai"

Uyên Linh ban đầu bị ôm vẫn dữ dội càn quấy, từ từ nghe những lời trấn an từ từ nguôi ngoai, ánh mắt dần hạ xuống, "Sư nương", rồi ngã xuống tiếp tục ngủ

---

Theo như kế hoạch chính là chờ đợi, càng nhiều đệ tử trong Thanh Lam Môn bị thương càng nhiều, và rồi cái ngày định mệnh đã đến, đúng là có tam, tứ và ngũ sư bá dẫn người Long Ma Môn đến tàn sát từng người từng người bị long trải đoạt mạng

Đại sư bá tức giận chỉ thẳng vào đám tà ma cấu kết, "Ngươi ... các ngươi ..."

Tam sư bá cười ha hả, "Đại sư huynh ngồi ở trưởng môn ghế thì đệ đã không làm thế, nhưng nơi đó lại giao cho sư muội, sao lại không giao cho đệ chứ?"

Đại sư bá gằng giọng, "Vì sư muội là người duy nhất biết được tâm ma như thế nào?"

Tam sư bá cười vang, "Vậy đệ thay mặt đệ tử không chấp nhận muốn đại sư huynh ngồi vào ghế trưởng môn"

Đại sư bá tiếp tục nói, "Không có lệnh bài trưởng môn không làm gì được, không có ngự trụ chí bảo đừng mong tiến đến"

Ngũ sư bá quơ thanh kiếm gỗ bị gãy làm hai, "Ngự trụ, ý đại sư huynh là cái này?"

Nhị sư bá hoàng hốt chỉ thẳng vào mặt ngũ sư bá, "Ngươi ... đã làm gì ngự trụ rồi?"

Ngũ sư bá cười cười, "Nhị sư huynh đoán xem, biết đâu lại tìm ra nguyên nhân sư phụ sớm như vậy đã rời đi rồi không giống sư tổ trăm năm"

Nhị sư bá cố gắng đứng vững hơi thở gấp rút được đại sư bá giữ nghiêm túc, đại sư bá dõng dạc, "Đấy không phải ngự trụ chí tôn, ngự trụ thật đang ở bên cạnh sư muội, đúng hơn ngự trụ chí tôn chọn sư muội vậy nên sư muội làm trưởng môn là chuyện đương nhiên"

Tứ sứ bá nhếch mép, "Chả phải là đang nằm chờ cái chết sao?"

Lục sư bá hét lớn, "Không, muội ấy nhất định sẽ không sao?"

Tam sư bá cười lớn, "Lục sư đệ vì đệ quá yếu không thể bảo vệ muội ấy càng không khiến muội ấy chú ý đến, tâm chỉ chú ý đến kẻ vừa gặp đã yêu Minh Thiên"

Lục sư bá tức giận, "Dù là vậy bản thân vẫn không muốn muội ấy có việc gì, dù muội ấy không để ý đến đệ đi chăng nữa!"

Lục sư bá và ngũ sư bá xông vào nhau chiến đấu, Long Ma Môn còn một bộ thần công ngoài Long trảo đó là Huyết châm, dùng chính máu của mình biến thành ngân châm một nếu đã có máu độc nhất định toan mạng, hai nếu máu bình thường thì đó là châm và tử huyệt nhân bản nhiều châm đâm xuyên vào cơ thể chết tức khắc

Lục sư bá võ công muốn bảo hộ sư muội nên gia tăng nội lực hằng ngày là chuyện bình thường, nếu như bình thường thì ngũ sư bá không phải đối thủ của lục sư bá, nhưng nay hắn đã học được Huyết châm e rằng ...

Từng người từng người của Long Ma Môn bí mật ngã xuống, lúc chúng phát dác thì đã quá muộn, từng người bị ma hóa đều bị chặt đứt tay không thi triển được Long trảo hay Huyết châm

Công chúa và cận vệ bí mật làm những chuyện không ai ngờ, những cơ quan của Thanh Lam Môn đều được khởi động, dù là cao thủ cũng khó lòng mà thoát khỏi, trong đó công chúa chú ý đến một cô gái mặc bộ đồ đen che mặt, bàn tay cũng mang bao tay, chưa giết người nào cũng chưa ra tay, năng lực khó lường

Tam sư bá chèn ép nội lực hống lên một tiếng gầm lộ chân thân toàn bộ bí mật, nhìn công chúa đang ngồi quỳ nhếch mép, "Tưởng ai, không ngờ là sủng nam của sư muội, thật làm ta mở mang tầm mắt, sư muội luôn mang lại bất ngờ, Minh công tử có việc gì lại ngồi nơi đó, cùng tụ lại nơi đây đi"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net