Chương 17 - Lựa chọn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bác sĩ nói: "Cùng tôi đi mua rượu hoặc trực tiếp biến thành người phụ nữ của tôi."

---

"Chúng ta uống chút rượu nha?" Lisa đã chuẩn bị xong tinh thần để nghe về chuyện của Hana, nhưng Chaeyoung lại cười đổi đề tài.

"Ừm." Lisa nhẹ nhàng lên tiếng, hình như đã lâu rồi không uống rượu. Mẹ cô không để rượu trong nhà, bởi vì sợ cô ở trong phòng say đến không biết gì. Mà cô lại ít ra khỏi cửa, bởi vậy, cái từ rượu này, có chút xa lạ.

Chaeyoung đứng lên, chuẩn bị đi tìm rượu. Lisa mới nhàn nhạt mở miệng: "Trong nhà không có rượu."

"Không có rượu?" Chaeyoung đúng là không lường trước việc này, hầu hết trong nhà của mọi người đều sẽ có một ít rượu, Manoban tổng là người làm ăn sao lại không có rượu? Ngay cả ở nhà nàng sống một mình, cũng không thiếu rượu. Cho dù là đãi khách hay tự mình uống thì cũng là thứ cần phải chuẩn bị.

Lisa không trả lời nàng, cùng ý không cần phải nói hai lần.

Chaeyoung thu hồi bước chân, cúi đầu nhìn Lisa: "Không sao, chúng ta đi ra ngoài mua."

"Cô đi đi. Tôi chờ." Lisa tất nhiên không muốn ra ngoài. Mua rượu hay gì đó, một người đi là được rồi, căn bản không cần phải hai người đi.

Chaeyoung nhướng mày, lập tức phản đối: "Không được, chờ tôi trở lại, nói không chừng lại phải leo thang lên lầu hai mới tìm được cô, lỡ như lúc đó cô khóa luôn cửa bên ngoài ban công, vậy tôi leo tường cũng không vào được rồi, vậy không được."

Lisa nổi giận, vốn là Chaeyoung leo vào phòng ngủ cô, cô đã rất tức giận, nàng còn liên tiếp nhắc đến chuyện này, thậm chí lấy điều này để khống chế cô, không cho lý do để cô ở trong phòng một mình. Thật là quá đáng! Cô còn có tự do sao? Còn có nhân quyền sao? Park Chaeyoung coi bản thân là trung tâm sao, phải biết rằng nơi này là nhà cô. Nàng chỉ là nhân viên Tập đoàn Manoban đến chăm sóc cô mà thôi!

Lisa đứng dậy liền muốn đi lấy cái nạng, lạnh lùng nói: "Không đi thì thôi. Tôi trở về phòng."

Trong mắt Chaeyoung hiện lên một tia giận dữ. Lập tức xoay người, thoáng cái làm cho Lisa không chút phòng bị ngã xuống ghế sofa, cả người đè ép lên cô, hai tay nhanh chóng khống chế hai cánh tay của Lisa, trên mặt mới vừa hiền hoà đã bị sự hung ác thay thế, đồng tử giãn ra như muốn giết người, thẳng tắp nhìn vào Lisa, nàng nghiến răng nghiến lợi nói: "Lalisa, tôi cảnh cáo cô, đừng có chướng như vậy, tôi dễ dàng thoả thuận với cô, nhưng không có nghĩa là sự rộng lượng của tôi không có đáy, có ý kiến có thể thương lượng, nhưng không nên hở một chút là đùa giỡn tính tình của bổn tiểu thư đây. Điều này sẽ làm cho tôi nhịn không được mà muốn phạt cô."

Chaeyoung ở trong lòng tự nói với mình: Nhất định phải nắm bắt cơ hội bất kỳ lúc nào, không nên để cho Lisa kịp chuẩn bị, cố gắng đột phá phòng tuyến của cô ấy, thậm chí không thể cho cô ấy cơ hội phản kháng, không thể để cho cô ấy hít thở, phải làm cho cô ấy kích động, làm cho cô ấy tức giận, hoặc là làm cho cô ấy dao động cảm xúc. Chỉ có như vậy, mới có thể đánh bại cô ấy.

Lisa thật kinh ngạc khi Chaeyoung đột nhiên nổi giận, dù sao mới lúc nãy không khí vẫn còn hòa bình, cô cũng bởi vì sắp nghe chuyện xưa của Hana mà buộc chặt tinh thần, bắt đầu sa vào hoài niệm cùng thống khổ, căn bản không muốn xung đột với nàng. Ai ngờ Chaeyoung đột nhiên lên cơn giận dữ, Lisa vừa kinh ngạc vừa tức giận: "Tôi là người tự do, không bị cô áp chế."

"Đây không phải vấn đề cô muốn thế nào thì là thế đó. Đứng lên, cùng với tôi đi mua rượu, nhanh lên, lập tức. Nếu không, tôi sẽ lập tức cùng cô đi về phòng ngủ, hơn nữa còn làm cô trở thành người phụ nữ của tôi." Chaeyoung một hơi nói xong, mang theo tức giận lẫn uy hiếp.

"Ấu trĩ!" Lisa tức giận đến cảm thấy buồn cười, có hạng người như vậy sao? Cái gì gọi là "trở thành người phụ nữ của tôi"? Cưỡng gian là vi phạm pháp luật, tại sao lại có người cố gắng dùng phương thức dã man như vậy, suy nghĩ ngây thơ như vậy để giải quyết vấn đề chứ?

Căn bản không cần lựa chọn, bởi vì bất kỳ lựa chọn nào cũng không có ý nghĩa. Thân thể phụ thuộc vào tình cảm, không có tình yêu, chiếm hữu thân thể thì có ý nghĩa gì? Cô không có trinh tiết liệt phụ đến nỗi vì phát sinh quan hệ mà phải cố chấp đi tìm cái chết, nhưng có tư tưởng vì tình yêu mà thủ tiết lòng mình. Chaeyoung cho dù đã chiếm đoạt được cô rồi, cũng chỉ có thể làm cho cô khinh thường, chán ghét, cùng căm hận mà thôi.

Cái này cùng yêu không có chút quan hệ nào. Không có tình yêu, nói muốn, là hành động ấu trĩ vô sỉ đến cỡ nào!

"Đây là cách nhìn của cô, cho phép cô giữ lại, nhưng mà, cô phải có một lựa chọn. Tôi cho cô ba giây để suy nghĩ, lựa chọn đi ra ngoài, hay là lên lầu." Chaeyoung tiếp tục lời nói. Người đang nổi giận, khí thế sẽ dâng cao. Bây giờ là lúc như vậy, lúc này thì không phải gió đông áp đảo gió tây thì là gió tây áp đảo gió đông, Chaeyoung tuyệt đối phải là người công kích trong lúc bất ngờ, làm cho Lisa không thể giữ vững được sự băng lãnh của mình.

"Tại sao tôi phải chọn?" Lisa không muốn trả lời, nhưng khí thế của Chaeyoung làm cho cô không cách nào bỏ qua. Hơi thở nặng nề của nàng đánh vào mặt cô, ánh mắt nhìn người của nàng, làm cho cô không thể quên. Cái người vô sỉ ấu trĩ lúc tức giận cũng có thể có khí thế làm người ta hít thở không thông như vậy.

"Cô có thể không chọn, đó chính là một lựa chọn cuối cùng, tôi ở chỗ này, trên ghế sofa mà ăn sạch cô." Chaeyoung tiếp tục đe dọa.

"Cút." Đây là trả lời dứt khoát và tràn đầy kiêu ngạo của Lisa.

"Ba." Chaeyoung bắt đầu đếm, thanh âm trầm thấp.

"Cút ngay." Lisa bắt đầu cất cao giọng. Làm cho người ta tức giận, làm cho người ta hận. Bản thân lại bị một nhân viên quèn làm ra nông nổi này. Vô cùng nhục nhã.

"Hai." Chaeyoung kéo dài âm cuối, trong hốc mắt phát ra tia sáng nguy hiểm, cuối cùng như thế nào không nói trước, cứ như vậy từ trên cao nhìn xuống, khi chủ động khiêu khích, khí thế đầu tiên là điều không thể thiếu.

"Nếu cô dám đụng đến tôi, tôi sẽ làm cho cô chết không có chỗ chôn." Lisa không tin Chaeyoung dám làm loạn, nhưng ánh mắt của nàng làm cho người ta cảm thấy tất cả đều có thể xảy ra.

Lisa vốn bình tĩnh giờ bắt đầu dao động, cảm giác sợ hãi tăng lên. Nếu như Chaeyoung thật muốn làm như vậy, cô phải làm sao bây giờ?

"Một." Chaeyoung quả quyết phát ra tiếng đếm cuối cùng, sau đó trong tiếng la hét chói tai của Lisa, đột nhiên một nụ hôn dán lên miệng của cô, ngăn lại tiếng ồn ào đó lại.

"Ưm..." Lisa cảm thấy sự điên cuồng của Chaeyoung che lấp cả trời đất, chỉ có thể ở khe hở bên khóe môi phát ra âm thanh phản kháng liên tục nhưng lại bị thiếu tính chất uy hiếp, cô cố gắng đá hai chân, nhưng mà hai chân đã sớm bị Chaeyoung chế trụ, hai tay cũng bị nàng bắt được, sự phản kháng của cô chỉ có thể là giãy dụa thân thể bất an mà thôi.

Chaeyoung điên cuồng hôn, tay đã nhanh nhẹn luồn vào phía dưới áo len của Lisa, vuốt ve cái eo nhẵn nhụi mềm mại của cô. Trong lòng có một thanh âm đang không ngừng tự hỏi, có muốn tiếp tục hay không? Nếu như tiếp tục, Lisa nhất định sẽ hận nàng, sau cùng cô ấy sẽ càng tự kỷ hơn, hoàn toàn cự tuyệt cùng nàng tiếp xúc.

Chaeyoung cấp tốc suy nghĩ, khi vẫn chưa có kết luận, nàng không dám làm gì, chỉ có thể tuỳ tiện hôn. Hôn là an toàn, dù sao lúc hai người ở bệnh viện cũng đã từng hôn kịch liệt qua rồi. Động tác này sẽ không đột phá điểm mấu chốt của Lisa, cho dù cô ấy tức giận, nàng cũng nắm chắc có thể cứu vãn. Vấn đề là xem người ở bên dưới giải quyết như thế nào?

Suy tư cùng cân nhắc, làm cho thời gian điên cuồng này kéo dài rất lâu, Chaeyoung cảm giác mình đã dùng hết sức lực toàn thân để khống chế Lisa. Cho đến lúc nàng sắp kiệt sức, mới phát hiện, người bên dưới đã dần dần ngừng giãy dụa.

Không có kết luận, Chaeyoung vậy mà lại phát hiện bản thân có chút quyến luyến hương thơm trong miệng Lisa. Ý nghĩ này giống như tia chớp xuyên qua đầu, nàng theo bản năng thả chậm tốc độ, kịch liệt biến thành ôn nhu, ham muốn chiếm lấy biến thành an ủi cùng dụ dỗ. Đầu lưỡi nàng ở trong miệng Lisa vừa nhẹ nhàng vừa mạnh mẽ, từ từ đem tất cả suy nghĩ hỗn loạn vừa rồi tập trung vào màn hôn hít này.

Cảm giác ngọt ngào, cảm giác nhu tình, lòng của Chaeyoung cũng mềm mại. Vốn là bàn tay đang điên cuồng vuốt ve eo của Lisa cũng biến thành mềm nhẹ mà chậm chạp, động tác như vậy, có thể cảm thụ hơn nữa sự ôn nhuận trên da thịt Lisa. Tay nàng chậm rãi đi lên, từ từ hướng về nơi mềm mại đang nhô ra. Mà trong lòng lại có một loại mong đợi cùng rung động, một loại thấp thỏm cùng khẩn trương.

Lúc Chaeyoung đang ở trong tình cảnh ngọt ngào này, cái tay sắp sờ lên bộ ngực lại bị tay Lisa giữ lại.

Khi hôn kịch liệt, nàng đã giữ chặt hai bàn tay yếu đuối của cô ấy, điên cuồng khống chế cô ấy, lúc này nàng mới dịu dàng, lực đạo cũng nhẹ hơn, cô ấy cũng thuận lợi thoát khỏi lòng bàn tay của nàng. Tay Chaeyoung do dự một chút, thuận theo sự ngăn cản của Lisa, đồng thời cũng thả miệng Lisa ra, khẽ ngẩng đầu lên thật tình nhìn cô.

Lisa lúc này đang bị Chaeyoung áp dưới thân, một cái tay bị nàng khống chế trên đỉnh đầu, một cái tay khác thì nắm chặt tay nàng, cô cũng chăm chú nhìn chằm chằm Chaeyoung, phần chăm chú này có pha lẫn cảm xúc phức tạp, thống khổ cùng tức giận.

Màn hôn kịch liệt này làm cho miệng của Lisa đỏ tươi vô cùng, nét đẹp đặc biệt chỉ con gái mới có. Mà vẻ đẹp này tác động đến dục vọng và hơi thở của Chaeyoung. Nàng lại không nhịn được muốn hôn Lisa một lần nữa.

Lisa còn chưa mở miệng. Chaeyoung đã giành trước một bước, nàng cúi đầu áp xuống cổ Lisa, thanh âm khàn khàn có chút dục vọng mà tràn đầy dịu dàng: "Lisa, cứ như vậy ôm tôi. Tôi cần hơi ấm của cô."

Thanh âm này, tràn ngập một loại khẩn cầu tha thiết, chỉ có người yêu tốt nhất mới có thể nói ra lời nói tràn đầy nhu tình như vậy. Lòng hỗn loạn của Lisa lại một lần nữa rối lên. Muốn cho Chaeyoung một cái tát, muốn hét lên kêu nàng lập tức cút đi, nhưng khi nàng ở bên tai cô, từng lời nói ôn nhu này, lại làm cho cô đột nhiên không biết làm sao mở miệng.

Cũng không có đưa tay ôm nàng, Lisa không bao giờ chủ động đưa tay ôm người khác. Lòng của cô chỉ biết để lại cho Hana, chị ấy đã không có ở đây, đôi tay này cả đời này cũng sẽ không vì một người nào khác trước mặt mà tạo thành một vòng tròn bảo vệ nữa.

Từng vô số lần ôm qua Hana, đó là một cử chỉ ấm áp, vươn tay, vòng qua eo, hoặc là cổ của chị ấy, hai tay chạm nhau, tạo thành một vòng tròn tràn đầy tình yêu say đắm đòi hỏi sự bảo hộ, bao dung.

Vòng tròn, còn có ý nghĩa là viên mãn. Con người khi còn sống là cô độc, chỉ có lúc ôm người yêu hoặc được người yêu ôm, mới cảm thấy viên mãn, mới cảm thấy hạnh phúc. Phần viên mãn này, cũng là một vòng, cái vòng này không chỉ hi vọng nhốt lại người mình yêu nhất, làm cho người ấy vĩnh viễn ở bên cạnh mình, cũng là hi vọng nhốt lại hạnh phúc của mình, nhốt lại sự thân mật của hai người, nhốt lại tương lai.

Nhưng mà chị ấy đã đi. Cuộc đời của cô đã sớm bể tan tành, không còn có cái vòng tròn này, sao lại có thể vươn hai tay ra mà ôm người khác? Không có Hana, cho dù làm cái tư thế này, cũng là dấu ấn của sự trống trải tịch mịch, cô đơn.

Chaeyoung ở phía trên, những ngày qua nói nhiều như vậy, nhưng bây giờ lại yên tĩnh lạ thường, nàng cứ như vậy mà áp trên người cô, hô hấp bình tĩnh. Cái loại sức mạnh này làm cho sinh mệnh vốn đã bị bể tan tành của Lisa một lần nữa bị nàng ép chặt. Một cảm giác tồn tại, làm cho Lisa cảm giác mình vẫn sống.

Sống, là để hoàn thành một nghi thức to lớn và lâu dài của đời người, hay là trói buộc bản thân trong sự đau khổ than khóc vì người yêu đã lìa xa mình? Lisa luôn cố gắng sống, nhưng vẫn như ảo mộng mà tan vỡ, duy thời khắc này, bị Chaeyoung chế trụ, mới cảm giác được sức nặng của lòng mình.

"Lisa, cô thật là làm người ta đau lòng mà." Chaeyoung nói, thanh âm trầm thấp, tràn đầy ấm áp.

Lisa yên tĩnh nghe, cái mũi không khỏi đau xót, giọt nước mắt từ khóe mắt lẳng lặng chảy xuống.

***

Hết chương 17


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net