chương 25: Bắt đầu (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Công Nghi Ngưng lôi kéo quần áo của nàng, nàng giữ tay Công Nghi Ngưng lại : " Thái Tử...?" Công Nghi Ngưng tay thoát khỏi tay nàng, giải khai đai lưng nàng, Nàng cúi xuống hôn trán An nhi *chụt*

" An nhi ngoan, bỏ tay ra " tay An nhi giữ chặt y phục bản thân ,Nàng không mở ra được.

" Thái Tử...ngài đang làm gì? " đây là cái loại chuyện gì a ! Thái Tử gia bị sao vậy?

" bỏ tay ra trước rồi nói được không? *chụt* hửm? " lại một cái hôn đặt lên má An nhi, An nhi sửng sờ đỏ mặt, tay cũng vô thức mà nới lỏng Công Nghi Ngưng thừa cơ cởi bỏ áo ngoài của nàng ném xuống giường....

" Thái Tử...không được !" tay nàng lần nữa giữ tay Công Nghi Ngưng.

" Sao không được? "

" Chuyện này kh...ưm..." Công Nghi Ngưng hôn chặn môi nàng, đồng thời cởi áo trong của nàng. nàng đẩy vai Công Nghi Ngưng ra để thở.

" nàng chán ghét ta? " Công Nghi Ngưng hỏi.

" hhh... Không phải vậy! " nàng không thể nói là bản thân sắp không thở nổi.

" Vậy sao đẩy ta ra? "

" Chuyện này không đúng...ưm... " Công Nghi Ngưng hôn nàng, môi khẽ mút môi dưới của nàng chóc lát lại dứt ra cho nàng thở, Công Nghi Ngưng đẩy sau cái hôn này, lưỡi cạy mở khớp hàm An nhi cho lưỡi đi vào tìm kiếm cái lưỡi của An nhi, trêu ghẹo dẫn dụ nó cùng cộng vũ (nhảy múa) với Nàng. Nàng đuổi An nhi trốn tránh, trốn đến không còn đường lui đành đáp lại Nàng, lưỡi Nàng quét mỗi ngõ ngách trong miệng An nhi, An nhi vô thức hai tay quàng quanh cổ nàng luyến tiếc dứt cái hôn.

*chóc* trước khi dứt ra Nàng còn mút môi dưới An nhi một lần.

" An nhi ngoan, đừng ngăn ta "
Buông lời lẽ dụ dỗ trẻ nhỏ.

Mặt mũi An nhi đã đỏ lựng rồi, nàng muốn vùi đầu vào gối trốn Công Nghi Ngưng nhưng mà đã bị hai tay Nàng giữ đầu lại.

" Thái Tử chuyện này không thể! " làm sao có thể chứ! nàng ngàn lần mắng bản thân dô dụng lúc nảy trầm mê trong cái hôn đó.

" Không phải nàng nói vì ta cả đời không gả sao? Ta không thấy chỗ nào không thể!? "

" Đó là hai chuyện hoàn toàn khác nhau! " nàng nghĩ tới nghĩ lui cũng không nghĩ ra hai chuyện có liên quan !

" nàng đã cả đời không gả thì gả cho ta, trừ phi...nàng chán ghét ta " Nàng bày bộ dáng thương tâm cho An nhi xem, làm An nhi đau lòng muốn chết a.

" Ta không chán ghét ngài! "
An nhi kiêng định nói giống với lúc nàng nói cả đời không gả vì Công Nghi Ngưng vậy.

" Thật không? "

" Thật. "

Công Nghi Ngưng ghé sát vào tai nàng nói nhỏ :

" Vậy đêm nay...để ta muốn nàng! " nói xong Nàng ngậm luôn cả tai An nhi trong miệng, lưỡi đảo vài vòng trong đó.

Cả người An nhi run rẩy, hơi thở trở nên gắp gáp, cả người nóng lên, nàng biết mặt nàng bây giờ chắc chắn đã đỏ thấu rồi...

" Thái Tử...." nàng run rẩy gọi Công Nghi Ngưng mong Nàng từ bi nghĩ lại, nhưng mà nàng cảm nhận được tay Công Nghi Ngưng đã luồn vào vạt áo nàng ôm trọn một tiểu anh đào của nàng dù cách một lớp yếm nhưng nàng cảm nhận được bàn tay đó ấm nóng cở nào.

Công Nghi Ngưng xoa nắn tiểu anh đào của An nhi, dù cách lớp áo nhưng Nàng vẫn cảm nhận được đỉnh nhỏ của An nhi đã cương lên thẳng đứng nằm trong lòng bàn tay Nàng. Nàng hôn sườn mặt An nhi, đi xuống cổ ,nhẹ nhàng mút, Nàng muốn để lại dấu vết trên người An nhi, tay mở rộng vạt áo An nhi , cắn cắn xương quai xanh của nàng, cách một cái yếm hôn xuống ngực nàng, An nhi thở gắp, ngực kịch liệt phập phồng....

" An nhi ngoan... " tay Nàng luồn ra phía sau lưng An nhi, giải khai dây buộc, rút nhẹ cái yếm lên, cảnh xuân lộ rõ trước mắt Công Nghi Ngưng,ngực An nhi nhỏ nhỏ xinh xinh một bàn tay có thể ôm trọn, hai tiểu anh đào đã bị Nàng làm cho đứng thẳng dậy Nàng ngân ngẩn nhìn ,không tự chủ nuốt một ngụm nước bọt. An nhi đỏ mặt hai tay che mắt lại, mặc kệ Nàng.

Một tiếng cười khẽ vang lên, Công Nghi Ngưng buồn cười nhìn nàng đây là bộ dạng mặc người xâu xé sao An nhi? Nàng gở tay An nhi ra thì thầm :
" An nhi nhìn ta này!? " An nhi đành mở mắt nhìn Nàng bằng đôi mắt ngấn nước câu hồn đoạt phách, Nàng hít một hơi lấy lại tinh thần, Nàng không biết An nhi có thể yêu mị như vậy a!!!

" Không sao, đừng sợ, là ta đây ta cũng là nữ nhân sẽ nhẹ nhàng với nàng !" Nàng ôn nhu nói chuyện với An nhi còn bồi thêm một nụ cười vô hại. An nhi giờ phút này thấy Nàng quá xấu xa rồi rõ ràng đang cường nàng còn ra vẻ đàng hoàng vô tội vạ nữa chứ!!!

" Thái Tử...dừng lại được không? " An nhi sắp khóc luôn rồi Thái Tử gia!

" Không được! " đã tới bước này còn kêu dừng đùa gì vậy?

Công Nghi Ngưng hôn trán An nhi dọc xuống cái mũi cao của An nhi, hai bên má rồi môi An nhi, mỗi cái hôn như chuồn chuồn lướt nước không ăn nhằm vào đâu chỉ khiến thân thể An nhi thêm khó chịu, cựa quậy nàng đòi hỏi Công Nghi Ngưng cho nhiều thêm...

Công Nghi Ngưng hôn tai nàng, mút dọc theo cổ, xương quai xanh của nàng làm An nhi thở dốc, ngực phập phồng trước mắt Công Nghi Ngưng, Nàng không nghĩ ngợi cúi xuống ngậm một bên ngực An nhi ,bắt đầu mút liếm...An nhi thấy bản thân bức rức khó nhịn, nàng biết việc này là sai trái mà vẫn nâng người cựa quậy hùa theo động tác Công Nghi Ngưng, một tay Công Nghi Ngưng nhẹ nhàng xoa nắn ngực nàng, thi thoảng sẽ dùng hai ngón tay se se đầu ngực An nhi, thi thoảng sẽ dùng miệng cắn cắn ngực nàng làm nàng nỉ non kêu đau...

" Đau..." Thái Tử gia thật sự quá xấu xa rồi!!!

" An nhi ngoan, ta liếm một chút sẽ hết đau ngay " Nàng ngẩn đầu cười cười với An nhi nụ cười dụ hoặc làm An nhi vô thức đưa tay cưng chiều xoa mặt Nàng. Nàng không cúi đầu mặc An nhi xoa mặt mình Nàng dùng lưỡi liếm liếm ngực An nhi như con mèo nhỏ đòi ăn . An nhi nhìn mà đỏ bừng cả mặt, buông tay xoay đầu qua một bên trốn Nàng. Một tiếng cười khẽ truyền vào tai An nhi tiếp sau đó là môi ướt át của áp vào, An nhi biết Nàng đang ngậm tai mình, trêu chọc mình!

Công Nghi Ngưng tiếp tục chăm sóc bên ngực còn lại của An nhi, dần hôn xuống bụng nàng, đầu lưỡi liếm một vòng trong rốn nàng, làm An nhi run rẩy, Nàng cởi nốt quần áo còn lại của An nhi ,cởi luôn tiết khố An nhi vứt xuống giường, Nàng hôn lên đám mây đen bồng bềnh đó, hai tay Nàng vuốt ve đùi ngọc của An nhi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net