71

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Buổi chiều ta có qua Phác tập đoàn đón ngươi nhưng thư ký Vương nói ngươi không đi làm, xảy ra chuyện gì sao?" Mẫn Doãn Kì hỏi Phác Thái Anh.

" Không có gì, từ nay về sau việc công cứ ở lại công ty nói đi." Phác Thái Anh thuận miệng nói.

Mẫn Doãn Kì bất ngờ, ý ở ngoài lời chính là kêu mình không nên đến nhà nữa, chỉ sau mấy giờ không gặp, hắn cảm giác Anh bây giờ có gì đó rất khác, nhưng lại không biết đó là gì.

Lệ Sa khi tỉnh lại phát hiện trời đã tối rồi, nàng nhìn khắp phòng, phát hiện trong phòng không có ai, cuối cùng vẫn là nằm trong phòng ngủ của Tiểu công chúa, tay phải của mình đã được băng bó, với giữa hai chân tuy còn rất đau, nhưng cũng đã đỡ hơn so với lúc trước, Lệ Sa hơi hơi nâng khóe miệng, Tiểu công chúa rốt cuộc vẫn là mềm lòng, bất quá mềm lòng là một chuyện, trút giận lại là một chuyện khác, làm thế nào để Tiểu công chúa trở về như lúc xưa đây, điểm này làm Lệ Sa thật là có chút đau đầu . . .

Lệ Sa từ trên giường đứng lên, ra khỏi phòng ngủ, phát hiện Phác Thái Anh cùng Mẫn Doãn Kì đang ở phòng khách không biết nói chuyện gì.

" Anh, ta đói bụng . . . " Lệ Sa cố ý nói một cách yếu đuối, nếu người ngoài nghe thấy thì giống như là kiểu làm nũng của tình nhân.

Mẫn Doãn Kì nhìn Lệ Sa từ phòng ngủ của Phác Thái Anh đi ra, nhưng là y phục trên người đã thay đổi, nàng không phải cả ngày đều ở nơi này chứ, các nàng chẳng lẽ muốn nối lại tình xưa? Cho nên Anh mới hạ lệnh trục khách đuổi chính mình, chỉ mới một ngày thôi mà, làm sao có thể nhanh thế được? Mẫn Doãn Kì nhìn chằm chằm Phác Thái Anh, liền muốn biết, bây giờ rốt cuộc là tình huống gì.

"Tiếp tục!" Phác Thái Anh khẽ nhíu mày, tựa hồ bất mãn Lệ Sa cắt đứt vấn đề nghiên cứu thảo luận của bọn họ.

Lệ Sa rất muốn nam nhân chướng mắt này biến mất, Tiểu công chúa thậm chí là không để ý đến ta, đều là do nam nhân kia không tốt, dính lấy Tiểu công chúa, Lệ Sa liền lập tức đem trách nhiệm đổ lên người Mẫn Doãn Kì.

Mẫn Doãn Kì nào có tâm tư để tiếp tục, Anh căn bản là để Lệ Sa ở lại nhà cả ngày, đây cả một ngày thời gian rất dài, có thể xảy ra rất nhiều chuyện, hơn nữa Lệ Sa là từ phòng ngủ đi ra . . .

Lại nghĩ tới là chính mình để cho Lệ Sa đi vào, đúng là cõng rắn cắn gà nhà mà, Mẫn Doãn Kì trong lòng liền vô cùng tích tụ ( kiểu như ức chế )

Thấy bọn họ tiếp tục thảo luận không thèm để ý đến mình, Lệ Sa trong lòng thấy không thoải mái, trước kia Tiểu công chúa lúc làm việc công cũng không để ý đến mình, Lệ Sa chính là muốn phá hư.

" Mới vừa đem người ta khi dễ xong, người ta thân thể còn đau, một chút cũng không quan tâm người ta, người ta cả ngày còn chưa ăn cái gì . . . "Lệ Sa lấy ngữ khí đáng thương oán hận nói cho hai người nghe, muốn làm cho một người cảm thấy tội lỗi, còn với người còn lại là thị uy, muốn cho nam nhân kia biết là người ta đã nối lại tình xưa.

Phác Thái Anh sắc mặt không có gì thay đổi, chỉ có chút cảm xúc kinh ngạc lóe lên, Lệ Sa ở nơi này giả bộ đáng thương, rõ ràng là muốn nói cho Mẫn Doãn Kì nghe. Mình vừa mới cho nàng một chút màu, thì nàng liền lập tức mở lên cả phường nhuộm, đúng là chưa thấy qua nữ nhân nào càng quấy như Lệ Sa.

Mẫn Doãn Kì vừa nghe, sắc mặt khẽ biến, quả nhiên, các nàng đã xảy ra chuyện gì, hắn nhìn Phác Thái Anh, phát hiện sắc mặt Phác Thái Anh không hề có một tia xấu hổ của kẻ yêu đương vụng trộm, xem yêu đương vụng trộm như thể là điều hiển nhiên, sợ là chỉ có Phác Thái Anh . Bất quá Lisa này cũng quá kiêu ngạo, làm trò trước mặt vị hôn phu người ta, nói cho vị hôn phu, nàng cùng vị hôn thê của hắn có dang díu . . .

" Anh, lễ đính hôn tháng sau, ngươi cảm thấy nên tổ chức ở nơi nào thì tốt đây?" Mẫn Doãn Kì cũng không phải là đèn cạn dầu, liền lập tức đáp trả, mặc kệ có như thế nào, hắn mới là người chiến thắng cuối cùng, hắn mới là chồng tương lai của Anh.

"Tùy." Phác Thái Anh thuận miệng hồi đáp, bắt đầu thu thập văn kiện trên bàn, Mẫn Doãn Kì đúng là không có tâm tình để tiếp tục nói chuyện công việc, nhưng thật ra Phác Thái Anh cũng là muốn xem náo nhiệt.

Lệ Sa nhíu mày, Tiểu công chúa như thế nào có thể nói tùy, nàng không thể cùng người nam nhân này đính hôn, nàng là người của Lệ Sa. Lệ Sa đến gần Phác Thái Anh, trượt vào trong lòng Phác Thái Anh, ngồi vào đùi Phác Thái Anh, thân mật ôm cổ Phác Thái Anh, ngữ khí làm nũng nói: "Tiểu công chúa, ngươi sẽ không cùng nam nhân này đính hôn phải không?" Nhả khí vào tai Phác Thái Anh, ham muốn ngậm vào vành tai của Phác Thái Anh.

Phác Thái Anh hiển nhiên không dự đoán được Lệ Sa dùng chiêu này, nàng không lựa ý hùa theo, nhưng cũng không đẩy Lệ Sa đang ngồi trên đùi mình ra, chỉ là tránh cho Lệ Sa ngậm vào vành tai của mình, nàng thật sự muốn nhìn Lệ Sa sẽ làm cái gì nữa, nhưng không thể phủ nhận, nhìn thấy Lệ Sa vì mình mà tranh đoạt tình nhân, đùa giỡn tâm cơ, nàng thực hưởng thụ, nàng thật sự không nghĩ tới, Lệ Sa dụ dỗ, so với ai khác còn hấp dẫn hơn.

Mẫn Doãn Kì thấy vậy liền trợn mắt há mồm, vốn đối với đồng tính luyến ái không có nhận thức gì, nhưng hiện tại cuối cùng cũng đã biết, tuy rằng Anh không có hùa theo Lệ Sa, nhưng là không có đẩy ra, đó giống như là công nhận, xem hai nữ nhân xinh đẹp thân mật, làm cho tai người khác đỏ lên, cũng có cảm giác như xem A phiến (JAV), nhưng kỳ lạ là, thậm chí còn cảm thấy được đẹp mắt, thế nhưng vừa nghĩ tới một trong nữ nhân đó là người mình thích, Mẫn Doãn Kì liền cảm thấy cảnh tượng này thực quỷ dị.

" Tháng năm này vẫn đính hôn, ta không có lý do gì để hủy." Phác Thái Anh không cho là đúng nói.

"Ta không được tính là lý do a! Tiểu công chúa đem ta ăn hết rồi lại không muốn mang ta theo . . . " Lệ Sa không thuận theo,nhìn thẳng vào mắt Phác Thái Anh, mắt Phác Thái Anh vẫn điềm tĩnh, Lệ Sa mặc dù là biết Phác Thái Anh còn yêu mình, nhưng cũng không có cách nào đoạt lại Phác Thái Anh, dù sao Phác Thái Anh thật sự không còn như một năm trước kia nữa.

Một năm trước bị tổn thương, đã xúc tác làm Phác Thái Anh trưởng thành hơn nhiều, hiện tại nàng rất giỏi việc che dấu cảm xúc, đặc biệt là cảm xúc đối với Lệ Sa.

"Để xem biểu hiện của ngươi." Phác Thái Anh tuy rằng không có ý định để cho Lệ Sa sống dễ chịu, nhưng là cũng không có dự định một tát đánh chết hết niềm hy vọng của Lệ Sa.

Vừa nghe nói như thế, Lệ Sa trong lòng cũng yên tâm một nửa, Tiểu công chúa chính là cho mình cơ hội để theo đuổi nàng một lần, hảo, nàng sẽ thật sự theo đuổi một lần, Tiểu công chúa mới chịu không cùng dã nam nhân này kết hôn. Lệ Sa đắc ý, nàng vùi mặt mình vào cổ Phác Thái Anh cọ cọ lên, đầu lưỡi còn trộm vươn ra, trộm liếm lấy cái cổ nhỏ xinh đẹp của Phác Thái Anh, Phác Thái Anh hí mắt, Lệ Sa nữ nhân này thật sự không học được cách khiêm tốn, luôn là một người kiêu ngạo làm cho người khác muốn đánh mà.

" Lệ Sa!" Phác Thái Anh cảnh cáo nói, nàng chuẩn bị đem Lệ Sa đẩy xuống.

"Không cọ thì không cọ!" Lệ Sa ngoan ngoãn an phận tiếp, không thể quá đắc ý, ngộ nhỡ Tiểu công chúa thẹn quá hoá giận thì mất nhiều hơn được mất, Tiểu công chúa vẫn còn giận mình, khoảng thời gian này thì chiều lòng Tiểu công chúa thì tốt hơn.Nhưng mà, khi nào thì Tiểu công chúa mới có thể ôm lại mình đây? Tiểu công chúa trước kia yêu nhất chính là ôm mình, mỗi lần ôm giống như là muốn đem mình siết cho đến chết, hiện tại không được ôm, Lệ Sa có điểm nho nhỏ mất mát, bất quá Lệ Sa thực thỏa mãn, sau tất cả những gì xảy ra, được như thế này cũng không phải dễ dàng. Xem ra phải đợi Tiểu công chúa hoàn toàn không giận nữa, thì cuộc sống hạnh phúc của mình mới xem như thật sự bắt đầu.

Căn bản đây chính là công khai liếc mắt đưa tình, hơn nữa thật quá đáng, làm trò trước mặt hôn phu, coi như vị hôn phu này bất cứ lúc nào cũng có thể bị vứt bỏ. Mẫn Doãn Kì cảm giác như rất nhiều quạ đen đang bay trên đầu, kỳ thực trong lòng hắn hiểu rõ, Anh thật sự yêu nữ nhân Lệ Sa này, mặc dù biểu hiện đối với Lệ Sa còn rất lãnh đạm, nhưng là chính mình cảm giác như Phác Thái Anh đối với Lệ Sa là sủng nịch. Mẫn Doãn Kì ghen tị Phác Thái Anh đối với Lệ Sa biển hiện ra sủng nịch, hận mình không thể biến thành nữ nhân, có thể ngồi vào đùi của nàng, nhất định là hạnh phúc cực kỳ, nhưng mà quên đi, phong độ thân sĩ vẫn phải có. Nhưng chính là Mẫn Doãn Kì không vừa mắt Lệ Sa, tranh giành nữ nhân với mình, nếu buổi sáng không phải giả vờ bày ra bộ dạng đáng thương, thì mình sẽ có thể để cho nàng vào sao, không những không biết ơn, mà bây giờ còn tỏ ra hung hăng càn quấy để mình xem, cái người gì mà! Thật ra Mẫn Doãn Kì chính là điển hình của người tâm lý không vững.

"Trong bếp có cháo!" Phác Thái Anh đem Lệ Sa từ trên người mình đẩy xuống, Lệ Sa vẻ mặt xụ xuống, nhưng sau đó nghe được có cháo, khóe miệng giương lên, vẫn lần không đè nén được vài phần đắc ý, Tiểu công chúa quả nhiên vẫn là Tiểu công chúa, không nỡ bỏ đói mình, lần này cho dù nói cái gì cũng sẽ không buông tay, nếu mà mình tiếp tục bỏ nữ nhân này, thì tuyệt đối sẽ hối hận.

Sau khi Lệ Sa thân ảnh biến mất khỏi phòng khách,"Ngươi muốn hủy bỏ việc đính hôn?" Mẫn Doãn Kì hỏi Phác Thái Anh.

Phác Thái Anh gật đầu, ánh mắt nàng kiên định.

"Cho dù phải hủy bỏ hợp đồng hợp tác với Hán uy tập đoàn ?" Mẫn Doãn Kì hỏi lại một lần.

" Được rồi, cho dù ta không muốn thừa nhận, nhưng mà trong lòng ta, nàng thật sự là tối quan trọng." Phác Thái Anh thản nhiên nói, đương nhiên nàng sẽ không để cho Lệ Sa biết, để tránh cho nữ nhân đáng ghét kia lại vênh váo đắc ý.

"Ông nội của ngươi bên kia thì giải thích thế nào đây?" Mẫn Doãn Kì thở dài một hơi, nữ nhân này ngay cả một cơ hội cũng không cho mình, chỉ có điều là Phác lão gia dường như rất xem trọng lần đám hỏi này, còn có ba ba của mình, chắc sẽ dấy lên rất nhiều quan hệ phiền toái.

"Ta có thể giải quyết. " Lần này, tuyệt đối không để cho ông nội làm khó dễ, cho dù phải đối đầu cũng không hối tiếc. Từ lúc Lam Vận hỏi, nàng liền đoán được, lúc trước Lệ Sa ly khai, liền chắc có liên quan đến ông nội, có lẽ một năm trước, đôi cánh của mình thật sự chưa thật sự trưởng thành, nhưng cũng nhờ Lệ Sa ly khai, nó mới có thể thật sự trưởng thành. Giờ đã biết rõ ràng trước đây Lệ Sa rời đi đều là có nguyên nhân.

" Anh, nàng rốt cuộc có gì tốt, làm cho người khăng khăng một mực như vậy?" Mẫn Doãn Kì hỏi.

"Nàng không có gì tốt, chỉ là không có cách nào khác . . ." Phác Thái Anh không trốn tránh nói, nếu là có thể buông tha, thì bốn năm trước đã bỏ rồi, nhưng một năm nay, nàng cảm giác mình sống cũng như chết, có lẽ, nàng là vì yêu mà trở thành một nữ nhân vô dụng.

"Anh, là nam nhân, ta không có hẹp hòi như vậy, ngươi trước đừng vội truyên bố hủy bỏ hôn ước, hãy chờ khi Phác tập đoàn và Hán uy tập đoàn ký hiệp ước trước đã, nếu ngươi vội tuyên bố, thì sẻ không thể ký hiệp ước, cho dù ta có nguyện ý cùng Phác tập đoàn hợp tác, nhưng ba ba ta cũng không cho phép, với đây đối với Hán uy tập đoàn của ta cũng đúng là một cuộc làm ăn lỗ vốn. Là ta quyết kiên không cưới ai khác, ba ba của ta mới chịu thỏa hiệp." Mẫn Doãn Kì nói, hắn tuy là thân sĩ, nhưng hắn cũng không ngờ mình còn thể rút lui một cách lịch sự như vậy.

"Ta không thích nợ người khác, nếu có thể tiếp tục hợp tác thành công, ta sẽ chuyển 5% cổ phần công ty cho Hán uy tập đoàn, nói như vậy, Hán uy tập đoàn sẽ có được 10% cổ phần công ty, thì Hán uy tập đoàn chính là cổ đông lớn của Phác tập đoàn." Phác Thái Anh hiện ở trong tay là có 20% cổ phần công ty, nếu là hợp tác thành công, được lợi là tất cả các đông, nhưng là lấy cổ phần riêng của của Phác Thái Anh ra trao đổi, mặc dù có yếu điểm và với Phác Thái Anh cũng không có lợi, nhưng về lâu dài, vẫn là lựa chọn sáng suốt nhất.

"Lúc trước phải đàm phán rất nhiều lần mới có được 5% cổ phần công ty, giờ lại thêm 5% nữa ngươi có nghĩ rằng ông nội của ngươi sẽ không cho phép không?" Mẫn Doãn Kì hỏi, này 10% cổ phiếu, cho dù là không có quan hệ thông gia, thì ba ba cũng đồng ý, dù sao có thể có được 10% cổ phiếu, liền tương đương là cổ đông lớn của Phác tập đoàn. Nếu là một ngày Phác tập đoàn chuyển mình thành công, thì 10% cổ phiếu kia sẽ lấy bội số tăng trưởng. 10% cổ phần công ty kia chính là lúc trước đàm phán thế nào cũng không đồng ý, nhưng là vì cuộc hôn nhân nên Hán uy tập đoàn mới nhượng bộ hợp tác. Mẫn Doãn Kì cho đến cùng cũng không phải là nhà từ thiện, không thể có được Phác Thái Anh, nhưng mà có thể chiếm được 5% cổ phần công ty, thì cũng rất đáng.

"Trước đây thì gả cho ai cũng không hề gì, nhưng bây giờ không đáng vì 5% cổ phần mà bán thân. Phác tập đoàn chuyển mình là nhất định, 10% cổ phần công ty chính là thù lao nên trả cho Hán uy tập đoàn, nếu ông nội không cho phép thì cũng không có nghĩa là kế hoạch này không thể làm được." Chuyển đổi thành công có thể có nhiều hơn 10% giá trị của các cổ phiếu, gần như làm cho tổng tài sản tăng thêm gấp mấy lần.

Hán uy tập đoàn nắm được 10% cổ phần, liền tương đương với Hán uy tập đoàn có quyền kềm chân các sách lượt quyết định của Phác tập đoàn, với kẻ độc tài như Phác Chấn Thiên thì dĩ nhiên hoàn toàn không muốn quyền lực của Phác gia đối với Phác tập đoàn bị suy yếu. Phác Thái Anh đương nhiên biết điểm ấy, nàng đã bắt tay vào việc thu mua các cổ phần của Hán uy tập đoàn ở bên ngoài, chỉ cần nắm được 10% cổ phần của Hán uy tập đoàn, thì có thể kiềm chế lẫn nhau để đạt đến cân bằng, điểm này, Phác Thái Anh so với Phác Chấn Thiên thì đúng là nhìn xa trông rộng hơn.

"Một nữ nhân thông minh xinh đẹp như vậy, không thể đem trở thành vợ của ta, thật là rất tiếc nuối." Mẫn Doãn Kì tiếc nuối nói.

Phác Thái Anh không cho là đúng nở nụ cười, chỉ có trở nên mạnh mẽ, mới có thể không để cho ông nội uy hiếp được chuyện tình yêu của mình.

"Nhưng là, ta thà rằng có được ngươi, cũng không muốn lấy 5% cổ phần công ty." Đây đều là những lời thật lòng của Mẫn Doãn Kì, ngoài Phác Thái Anh, thật không có nữ nhân nào có thể khiến mình động tâm.

"Tiểu công chúa, cháo rất ngon, nhưng người nam nhân này thế nào lại chưa rời đi?" Lệ Sa ăn xong đi ra, thấy Mẫn Doãn Kì vẫn còn ở đây, nhíu mày hỏi.

"Ngươi không phải mới là ngoại nhân sao? Về sau Anh có thể là vợ của ta." Mẫn Doãn Kì nhìn Lệ Sa đúng là không vừa mắt.

"Còn chưa đính hôn, vợ cái cọng lông, Tiểu công chúa thích nữ nhân, đối với dã nam nhân không hứng thú." Lệ Sa hí mắt nhìn Mẫn Doãn Kì, trước Tiểu công chúa đã nói, xem biểu hiện của ta, quyền chủ động ở ta, sẽ không làm cái chuyện gì trên người dã nam nhân. Tuy rằng Lệ Sa biết, Mẫn Doãn Kì không phải là mối đe dọa, nhưng nàng chính là chán ghét bên người Tiểu công chúa xuất hiện một kẻ thích dòm ngó thân thể của Tiểu công chúa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net