Chương 13: Đăng story tán tỉnh crush

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lâm Dương không phải là người thích đăng status trên mạng xã hội, cô không thích chia sẻ cuộc sống thường ngày của mình một cách công khai và cũng không thích khoe khoang nốt. Vậy câu hỏi đặt ra là, tại sao cô lại đột nhiên đăng một bức ảnh "không dành cho trẻ em dưới 18 tuổi" của mình lên như vậy?

Đáp án đương nhiên là bởi vì Từ Thanh Nguyên.

Sau đêm đó, Lâm Dương nghĩ lại, cô càng cảm thấy Từ Thanh Nguyên phù hợp với yêu cầu của cô về bạn tình trên giường. Cô ấy đủ quyến rũ và thích được tán tỉnh, lúc lâm trận thì lại cuồn cuộn như lang như hổ, giọng điệu rên rỉ lại êm tai, và hơn hết, cô ấy "lâu ra".

Từ Thanh Nguyên vốn không biết Lâm Dương chính là người làm tình với mình đêm đó, nên những gì cô ấy thể hiện trên giường chắc chắn là con người thật của mình.

Lâm Dương quen Từ Thanh Nguyên đã lâu, nhưng cô không biết vì sao Từ Thanh Nguyên lại luôn có thái độ thù địch với cô, cho nên hai người chưa bao giờ thực sự kết bạn. Chuyện xảy ra đêm đó chỉ là ngẫu nhiên, nhưng bây giờ lại giống như một tai nạn đẹp đẽ.

Từ khi gặp Từ Thanh Nguyên, trong ấn tượng của Lâm Dương, cô ấy là một người tỉ mỉ, cẩn trọng, nghiêm túc và chăm chỉ, từ khi còn ngồi ghế nhà trường học, cho đến bây giờ khi đã ra đời làm việc. Cuộc sống của Từ Thanh Nguyên vô cùng đơn giản, chỉ có hai đích đến đó là nhà và công ty, xung quanh cô ấy cũng không có bạn trai bạn gái gì cả. Theo góc nhìn của Lâm Dương, cô ấy gần như sống cuộc sống của một nữ tu. (Ò, nữ tu của đạo tàn bụ hoho =))))

Sau khi tốt nghiệp đại học, họ đến làm việc trong cùng một công ty, đó là thời điểm lẽ ra họ có thể trở nên thân thiết hơn. Nhưng chưa kịp chào hỏi, Lâm Dương đã cảm nhận được thái độ thù địch của đối phương, cô không phải là loại người nồng nhiệt kết thân với tất cả mọi người, thế nên Lâm Dương cũng đành từ bỏ ý định kết bạn với Từ Thanh Nguyên.

Cô vốn muốn làm một đồng nghiệp bình thường, nhưng hai phòng ban nơi họ làm việc thỉnh thoảng xảy ra mâu thuẫn. Về sau, Từ Thanh Nguyên lại càng ngày càng tỏ ra thù địch với cô. Lâm Dương cũng giở khóc giở cười.

Đêm hôm đó, hai người cùng lúc thăng chức làm trưởng phòng. Nói thật, cô rất ngưỡng mộ Từ Thanh Nguyên, dù sao bọn họ cũng vào công ty chưa lâu, năng lực làm việc của Từ Thanh Nguyên đối với cô là vô cùng ấn tượng.

Sự quan tâm của cô dành cho Từ Thanh Nguyên lúc ở WC trong cuộc họp thường niên ấy là một cơ hội để hòa hoãn quan hệ căng như dây đàn của cả hai. Đều là những người trưởng thành và có trách nhiệm, để công việc sau này của hai người hòa hợp hơn, cô quyết định nhân cơ hội đó để xoa dịu mối quan hệ với Từ Thanh Nguyên. Nhưng ngàn vạn lần cô cũng không ngờ được rằng, mối quan hệ giữa hai người vậy mà lại biến thành cái dạng khó nói như hiện tại.

Nhưng Lâm Dương nào có hối hận, gặp được một người hợp với cô như vậy cũng không phải chuyện dễ dàng. Huống chi nếu cô có thể "thu phục" Từ Thanh Nguyên, khiến cô ấy đầu hàng thì chẳng phải sẽ thuận tiện hơn sao? Thế là hành trình tán tỉnh của Lâm Dương bắt đầu.

Cô không quan tâm chút nào rằng đêm đó Từ Thanh Nguyên không trả lời tin nhắn WeChat của mình. Đối với một người luôn tỏ ra thù địch với cô, quan hệ làm sao có thể tốt hơn sau khi làm chuyện yêu, huống chi, cô lại là người tỉnh táo vào cái đêm ấy, rõ ràng có thể rời đi nhưng lại không nỡ lòng quay gót. Người kia không biết đối diện với cô thế nào thì cũng phải.

Hôm nay cô đăng ảnh lên vòng bạn bè thật ra cũng chỉ là thói quen. Bấy lâu nay cô âm thầm sắp xếp, hằng mong Từ Thanh Nguyên có thể nhìn thấy. Bức ảnh ấy cũng không phải mới chụp, cô có thói quen tập thể dục và rất hài lòng với dáng người của mình. Thế nên thỉnh thoảng Lâm Dương cũng sẽ chụp ảnh sau khi tập luyện xong.

Sau khi đăng lên story, thỉnh thoảng cô sẽ kiểm tra điện thoại xem có động tĩnh gì không, mặc dù trong lòng cô biết dù Từ Thanh Nguyên có nhìn thấy thì cô ấy cũng sẽ coi như vô hình, nhìn cũng vô ích.

Nhưng bất ngờ là hôm nay, khi cô mở WeChat lần nữa, trong vòng bạn bè xuất hiện số 1 màu đỏ, Lâm Dương nhanh chóng bấm vào và nhìn thấy bình luận của Từ Thanh Nguyên.

Dường như đang chế nhạo cô, nhưng Lâm Dương lại nhìn thấy trong đó một tia kiêu ngạo, giống như chú mèo đang xù lông. Cô cảm nhận rõ ý khiêu khích của người kia, nhưng lại không để tâm tức giận chút nào. Khi nhìn thấy bình luận như đang xù lông của Từ Thanh Nguyên, Lâm Dương chỉ nghĩ xem vẻ mặt cô ấy bây giờ dễ thương đến mức nào.

Lâm Dương cười thầm, đang định trả lời đối phương: "Có thân hình đẹp thật là tuyệt." Tuy nhiên, cô lại phát hiện Từ Thanh Nguyên vậy mà lại chơi xóa bình luận. Bàn tay đang gõ phím của Lâm Dương dừng lại, trầm ngâm.

Từ Thanh Nguyên bình luận xong, buông điện thoại xuống, nằm đó một lúc, đầu óc tỉnh táo lại mới hối hận, lấy điện thoại ra xóa bình luận, nhưng lại không biết rằng bình luận đó đã bị chính chủ nhìn thấy mất rồi.

Cô nàng không hề biết rằng bản thân đã trở thành con mồi của sói xám.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net