Chương 5: Sướng... Mạnh thêm chút...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lâm Dương nuốt xuống lời muốn nói, dùng tay trái đỡ lấy chân cô ấy, tay phải bắt đầu ra vào nhanh chóng.

"Thoải mái quá. . . Ưm. . . Mạnh một chút. . ."

Từ Thanh Nguyên vẫn luôn thích được đẩy mạnh và nhanh, như vậy mới khiến cô ấy chạm được đến khoái cảm. Người phụ nữ trên người cô ấy quả nhiên rất điêu luyện, mặc dù bản thân không thể nhìn thấy biểu cảm trên khuôn mặt, nhưng cô vẫn có thể biết được điểm nhạy cảm của Từ Thanh Nguyên ở đâu chỉ dựa vào những phản ứng của cô ấy. Người phụ nữ kia bắt đầu chuyên môn hóa một chút, dùng những ngón tay mảnh khảnh đầy linh hoạt kia chọc vào bộ phận mẫn cảm trong lỗ nhỏ. Cứ như vậy, khoái cảm ập đến rất dữ dội, một lúc sau thì Từ Thanh Nguyên run rẩy cao trào.

"A... tuyệt quá... Tôi lên đỉnh rồi... Thật thoải mái..."

Hai chân cô ấy kẹp chặt eo Lâm Dương, làm cho đầu gối của cô tựa như có như không chạm vào mông cô ấy. Hai chân Từ Thanh Nguyên có chút run rẩy, âm hộ cũng gắt gao mút lấy ngón tay của cô vào bên trong, dáng vẻ cứ như cô ấy sợ ngón tay sẽ bị rút ra.

Cắn răng cắn môi, Từ Thanh Nguyên cảm nhận rõ ràng dư vị của cao triều bỗng nhiên ập đến rồi từ từ hạ xuống. Người kia đưa tay còn lại lên mân mê đầu ngực cô ấy, khiến cho cơn sóng kia vừa mới dịu lại thì lại muốn dâng lên lần nữa.

Thật ra đã lâu rồi Từ Thanh Nguyên chưa từng trải qua một lần cực khoái mãnh liệt như vậy, thật sự chịu không nổi, nhưng trong lòng mơ hồ có một tia mong đợi, muốn nữ nhân kia làm cô ấy sướng hơn như vậy nhiều lần nữa. Không dễ gì nhặt được của báu, phải ra sức tận dụng mới được.

Trong phòng không có âm thanh nào khác ngoại trừ tiếng thở dốc nặng nề của Từ Thanh Nguyên. Đôi gò vú theo nhịp thở của cô ấy mà nâng lên hạ xuống nhịp nhàng, vừa vặn dễ dàng cho động tác xoa nắn của người kia.

Lâm Dương vẫn giữ nguyên tư thế đút ngón tay, cảm nhận được thân thể đối phương run rẩy, hết đợt này đến đợt khác, từ kịch liệt đến nhẹ nhàng hơn.

Thật nhạy cảm, cơ thể sau cơn cực khoái cũng mềm mại đến khó tin. Yêu tinh này quá mức dâm đãng rồi, cô phải tận hưởng thật tốt mới được.

Người phụ nữ ấy đang run rẩy sau cơn cực khoái, thân dưới dường như còn chưa đủ thỏa mãn, các vách thịt bên trong đang không ngừng mút mát ngón tay của cô. Dưới sự tấn công dữ dội của Lâm Dương, Từ Thanh Nguyên hoàn toàn không giống với hình tượng chuyên nghiệp tinh nhuệ và năng nổ thường ngày nữa rồi.

Thật giống như một cô gái nhỏ mềm mại và yếu ớt. Lâm Dương có chút rung động, muốn ôm ấp cô ấy một phen.

Khi cơn run rẩy của cô ấy trở nên ít dữ dội hơn, Lâm Dương lật người Từ Thanh Nguyên lại, sau đó đè lên người cô ấy, đặt người kia dưới thân mình.

Loại hành động này thể hiện sự áp bức và chiếm hữu hoàn toàn, nhìn bề ngoài Lâm Dương có vẻ là một người phụ nữ rất tốt bụng, đối xử với đồng nghiệp rất tử tế và dịu dàng bất kể là cấp trên hay cấp dưới, nhưng thực chất cô là người bạn gái đầy tính chiếm hữu. Chỉ khi yêu đương với cô, mới cảm nhận rõ Lâm Dương tựa như thùng giấm chua siêu to khổng lồ, thời thời khắc khắc đều muốn gần gũi người yêu, muốn giữ người ấy là của riêng.

Dù là trong cuộc sống hay trên giường, cô đều vô cùng mạnh mẽ, cô từng có rất nhiều bạn gái nhưng hầu như đều kết thúc chóng vánh vì không ai có thể chịu được sự chiếm hữu và áp bức mạnh mẽ của cô.

Từ Thanh Nguyên run rẩy dưới thân Lâm Dương, điều này đã khơi dậy dục vọng chinh phục đối phương mãnh liệt của cô, cô kéo hai tay Từ Thanh Nguyên để lên trên đầu.

Cô vỗ vỗ mông Từ Thanh Nguyên, nhưng cô còn chưa kịp ra lệnh, đối phương đã tự giác nâng mông lên, cánh hoa rực rỡ lập tức không được chiếc quần lót chữ T mỏng manh kia che chắn bại lộ ra ngoài không khí, đóa hoa tinh xảo đang chờ được chạm vào kia vô cùng nhiệt tình rù quến Lâm Dương.

Không khí trong phòng mát lạnh, nhưng cơ thể hai người họ nóng bừng bừng.

Trái tim cũng nóng bỏng không kém.

Cực khoái truyền đến quá mãnh liệt, Từ Thanh Nguyên đầu óc mơ mơ hồ hồ cảm thấy đây không phải mộng, mà là thực tại.

Nhưng khoái cảm của thể xác khiến cô ấy không nỡ đối mặt, cô ấy rất thích thú. Bây giờ cho dù là đang làm tình với người không quen biết hay là cô ấy đang nằm mơ đi chăng nữa cũng không còn là vấn đề khiến cô ấy phải xoắn xít.

Động tác của Từ Thanh Nguyên mị hoặc vô ngần, trông thì có vẻ thành thạo đến mức như cô ấy đã làm điều này nhiều lần, nhưng trên thực tế, Từ Thanh Nguyên không hề có chút kinh nghiệm nào.

Từ Thanh Nguyên thở hổn hển, người phụ nữ kia thật sự hiểu cô ấy quá rõ, mỗi một cử động của cô ta đều là những gì mà bấy lâu nay Từ Thanh Nguyên luôn mong mỏi.

Cô thô bạo banh hai chân Từ Thanh Nguyên ra, hai ngón tay thật mạnh đâm thẳng vào cửa động đang rỉ rít nước tình. Cô ra vào quyết liệt không ngừng nghỉ, tựa hồ xem như cô ấy là búp bê tình dục chứ không còn là người sống nữa, mỗi lần đâm vào rút ra đều cực kì mạnh bạo.

Từ Thanh Nguyên có một bí mật khó nói, chính là cô ấy thích được quan hệ mạnh bạo như vậy, còn lý do vì sao thích thì bản thân cô ấy cũng không biết.

Khi bị đè dưới thân, cô ấy đã run lên bần bật, dục vọng bên trong thúc đẩy cô ấy rướn mông lên để mỗi lần va chạm được sâu hơn.

Bỗng nhiên ngón tay bị rút ra, ngay sau đó, mông cô ấy bị người kia vỗ một tiếng rõ mạnh, âm thanh vang vọng khắp phòng. Trong lòng cô ấy chợt lóe lên một cảm xúc phức tạp, cô ấy cũng không biết đó là gì, nhưng cũng không có thời gian để suy nghĩ.

Bởi vì người phụ nữ kia lại vén quần lót của cô ấy sang một bên, cô đưa tay mân mê hạt đậu nhỏ một lúc, cảm nhận bên dưới ẩm ướt vô cùng. Từ Thanh Nguyên thậm chí có thể cảm giác được nước từ lỗ nhỏ đang chảy ra không ngừng, nhiều tới nỗi đang nhỏ giọt chảy xuống, chậm rãi chảy xuống bụng dưới.

Chỉ mới ra vào có một chút mà đã sắp chảy thành ao như vậy rồi sao?

Hai cánh hoa bên dưới đã bị cô thao tới mức hơi hé mở nhưng cô biết bên trong vẫn còn khít lắm, Lâm Dương hài lòng đút ngón giữa vào. Quả nhiên, bên trong vẫn rất mềm, cảm thấy còn chỗ trống nên cô lại đút thêm một ngón nữa vào, tiếp tục nhịp điệu ra vào như vũ bão vừa rồi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net