em...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thấy gương mặt bất ngờ của Thục Khuê cô mới ngưng chọc mà bật cười

Đông Nghi: Chị đùa xíu thôi

Thục Khuê: Ờ mà...

Đông Nghi: Hửm ?

Thục Khuê: Chuyện chị bị cưỡng bức là...là thật hả ?

Đông Nghi: Không hẳn là vậy

Thục Khuê: Là sao ?

Đông Nghi: Đối chung là không có gì xảy ra hết

Thục Khuê: Thật hả ?

Đông Nghi: Ừm, đối chung là chuyện dài lắm chị sẽ kể em nghe sau

Thục Khuê: Chị ăn gì chưa ?

Đông Nghi: Chị chưa ăn

Thục Khuê: Em xuống bếp nấu cho

Đông Nghi: Thôi việc này cho người ở làm em không cần làm

Thục Khuê: Cho em...ở lại đây được không

Đông Nghi: Làm gì ?

Thục Khuê: Ở đây với chị vui hơn

Đông Nghi: Vậy mà có nhiều người sợ chị ấy chứ

Thục Khuê: Em lại thấy chị chẳng đáng sợ

Đông Nghi: Có những điều em không biết được đâu...

Sang: Thưa cô

Đông Nghi: Chuyện gì ?

Sang: Có thầy thuốc tên Thân đến đây nói là muốn gặp bà ạ

Đông Nghi: Cho thầy vào đi

Sang: Dạ

Thục Khuê: Bà bị gì mà thầy thuốc đến nhà vậy chị

Đông Nghi: Mẹ chị bị cảm mạo nhẹ thôi không sao

Thân: Chào tiểu thư

Đông Nghi: Thất lễ quá để ông phải đợi chờ lâu rồi

Thân: Cô khách sáo quá rồi ạ

Đông Nghi: Sang kêu bà ra giúp cô, nói là có thầy thuốc tới

Sang: Dạ

Thầy thuốc: Tôi thất lễ quá có cả tiểu thư Thục Khuê ở đây mà tôi không thấy

Thục Khuê: Dạ không sao đâu ông

Thầy thuốc: Mạn phép hỏi cô một câu được không ạ

Thục Khuê: Thầy cứ hỏi đi ạ

Thầy thuốc: Tôi nghe nói cô sắp thành hôn với công tử nhà họ Bá đúng không ạ

Thục Khuê: Chuyện này...

Đông Nghi: Có chuyện đó sao ?

Đông Nghi quay lại nhìn Thục Khuê với ánh mắt nghi ngờ

Thục Khuê: Em...

Ánh Viên (mẹ Đông Nghi): chào Thầy, để thầy phải đợi lâu rồi

Thầy thuốc: Không sao đâu thưa bà

Đông Nghi: Con xin phép mẹ, xin phép thầy...Thục Khuê ra đây nói chuyện với chị một chút

Thục Khuê: Dạ...dạ, con xin phép
------
Đông Nghi: Tại sao Bá Kiến lại hỏi cưới em ? sao em không nói chị biết !






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net