Phần 17: Ghen 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên tầng cao nhất của tòa nhà trong thành phố, dưới ánh đèn vàng cùng bản tấu piano hòa vào bầu không khí vô cùng lãng mạn. Đây là nơi dùng bữa lí tưởng cho các cặp tình nhân. Không chỉ riêng Triết Lãm hay Cô Tử Du, mà ở đây còn có rất nhiều những cặp đôi khác đang dùng bữa.

Cô Tử Du là người sống rất nhiệt huyết, tay thì tỉ mỉ cắt từng miếng thịt, miệng thì hết sức thưởng thức món ngon trần gian. Cũng phải, nàng đã hai ngày không ăn uống đàng hoàng nên hiện tại muốn thả lỏng mình thỏai mái là lẽ đương nhiên. Cho nên khi nghe câu hỏi không lường trước của Triết Lãm liền phản ứng mạnh mẽ mà bị mắc nghẹn đến ho sặc sụa.

Triết Lãm theo phản xạ liền đưa ngay cho nàng một ly nước, chu đáo tay còn lại xoa lưng giúp nàng.

"Chị nói tôi dọn qua nhà chị?"

"Ừ."

Triết Lãm cũng đã suy nghĩ rất nhiều. Không phải trước đó nàng là muốn cô chịu trách nhiệm? Như vậy thì cả hai ở cùng nhau sẽ tiện hơn rất nhiều.

Trong khi đó Cô Tử Du đầu cũng liên tục nhảy số, nàng trước kia cũng là muốn ở cùng Triết Lãm, cũng một phần là thuận miệng nói. Giờ Triết Lãm ngỏ ý cũng thật có chút đột ngột

"Chị nghĩ kĩ rồi?"

"Nếu em không muốn thì cũng không sao."

Triết Lãm rất từ tốn cắt một miếng thịt trên đĩa của mình đặt vào đĩa của Cô Tử Du. Cô tôn trọng quyết định của nàng hơn bao giờ hết. Cô cũng đã nghĩ đến việc gia đình của nàng, nếu như không thể nàng liền có quyền từ chối. Xét về địa vị của hai người hiện giờ, mặc dù sống chung lời ra tiếng vào nhiều, nhưng địa vị đôi bên dựa vào nhau mà được củng cố. Cũng được cho là vô hại.

"Vậy... Tối nay tôi qua luôn được chứ?"

Cô tổng suy cho cùng có chút gấp gáp trong lòng, nếu nàng còn suy nghĩ thêm biết đâu Triết Lãm lại đổi ý? Nếu đã rất muốn thì cũng không cần phải làm giá!

Ha, Triết Lãm khẽ cười

"Đương nhiên được."

Triết Lãm trước kia thật là rất miễn cưỡng mối quan hệ này. Nghĩ cho cùng thì nữ nhân và nữ nhân làm sao có thể? Nhưng chuyện cũng đã đành, lỗi do ai cũng không xác định được. Nhưng quen một cô gái như Cô Tử Du cũng thật rất vui vẻ. Vậy thì hiện tại cô cũng thật lòng thật dạ lo cho Cô Tử Du.

Bản thân Triết Lãm hay Cô Tử Du cũng đều cảm nhận được sự yêu thích của mình đối với người kia. Mặc dù cả hai quen biết chưa được bao lâu, nhưng rõ ràng cảm thấy đối phương cũng thật là chân thành. Trong không khí lãng mạn, tiếng piano vang lên như chất xúc tác khiến gian phòng bỗng nhiên trở nên ấm áp hơn, đâu đó len lỏi một chút ngọt ngào hòa vào trái tim mỗi người. Chỉ có điều chưa ai kịp thưởng thức thì tiếng giày cao gót lộc cộc phát ra mạnh bạo từ cửa ra vào lập tức đập tan bầu không khí. Một cô gái ăn mặc hết sức quyến rũ gợi cảm trong bộ váy hở trần lưng, xẻ tà lấp ló khoe ra đôi dài trắng ngần. Bộ váy đỏ lấp lánh kết hợp với thân hình nóng bỏng của cô ta thật sự là đốt mắt người nhìn. Trong gian phòng mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cô gái lạ mặt kia. Riêng chỉ có Cô Tử Du và Triết Lãm là không quan tâm đến sự có mặt của cô ta. Chỉ có điều, cô gái đó lại một mạch đi về phía bàn ăn của hai người.

Cô Tử Du đang nói chuyện với Triết Lãm cảm giác có người đến làm phiền liền rất bất mãn ngước lên xem người đó là ai. Cô gái kia dường như cũng nhận ra là mình đã tìm đúng người liền bước đến gần hơn. Thấy Cô Tử Du vẻ mặt hời hợt như không quen biết nhìn mình, cô gái kia liền rất ủy khuất nói

"Cô tổng, tại sao lâu như vậy rồi không tìm người ta? Có biết người ta nhớ chị lắm không?"

Nếu không phải ban nãy bắt gặp Cô Tử Du đi lên đây thì có lẽ nàng sẽ chẳng bao giờ chịu lên lạc với cô nữa.

Hả? Cô Tử Du nghe xong những lời kia khuôn mặt liền lập tức biến dạng. Đầu tiên là nàng trợn mắt nhìn cô gái kia, sau đó như nhớ ra mà nhìn về phía Triết Lãm. Triết Lãm cư nhiên không để tâm tới vị khách không mời mà đến, cô chỉ chăm chú nhìn phản ứng của nàng, như vậy càng khiến nàng khó thở hơn bao giờ hết. Khi không một bữa ăn tối tình cảm như vậy lại xuất hiện một cô gái ăn mặc sexy đến nhận như một người tình? Còn ngay cả trước mặt người yêu mình. Chưa kể bao người ngồi xung quanh cũng đổ dồn ánh nhìn về phía ba người. Không khác gì như đang xem cô gái kia đến đánh ghen là mấy! Cô Tử Du liếc nhìn cái ghế gần đó

"Cô ngồi xuống trước đi."

Đứng đã không tiện nói chuyện, còn thu hút sự chú ý của người khác. Muốn gì cũng cần phải nói ra.

"Cô là ai?"

Nàng không nhớ là có quen người này

"Sao có thể quên người ta nhanh như vậy? Đầu năm chị còn mời người ta dùng bữa tối, rồi còn khen người ta rất xinh đẹp nữa kia mà."

Cô Tử Du bắt đầu lục lại trí nhớ của mình, hình như là có sự kiện này. Đầu năm nàng đi công tác về dự án nghỉ dưỡng ngòai đảo. Có thể nàng thật sự đã gặp và mời cô ta bữa tối. Nhưng thật sự là không có gì ngòai việc ăn tối. Vả lại bây giờ đã qua giữa năm, chuyện cũng chỉ một lần cô ta lại đến đây tìm nàng?

"Hoa Doanh?"

"Bây giờ mới nhớ tên người ta, Cô tổng chị rốt cuộc là có thêm bao nhiêu người rồi?"

"Hoa Doanh, cẩn thận cái miệng của cô."

Cô Tử Du rất muốn dùng chiếc dao cắt thịt để xẻo cái lưỡi của cô ta, nhưng nàng phải tiết chế lại. Bữa tối hẹn hò cư nhiên bị phá hỏng. Nghĩ lại lúc đó nàng thật ngu ngốc khi dính phải loại người này. Cô Tử Du nhìn Triết Lãm vẫn im lặng không nói tiếng nào mà chỉ nhìn mình, nàng liền có chút chột dạ. Cũng không phải một chút mà là rất nhiều. Nàng cũng không biết tự dưng lại có "em gái mưa" xuất hiện thế naỳ. Còn là ngay trước mặt Triết Lãm.

Cô Tử Du liền cầm chai rượu vang trên bàn rót một chút vào ly đưa cho Triết Lãm cười trừ

"Lãm, uống một chút đi."

Lúc bấy giờ Hoa Doanh mới để ý đến sự hiện diện của Triết Lãm. Triết Lãm một thân điềm tĩnh, không đôi co và cũng không để Hoa Doanh vào trong mắt, thậm trí còn không một lần nhìn cô. Khí thế trên người mang lại cũng rất mạnh mẽ, lại còn đi chung với Cô Tử Du, xem ra là nhân vật không bình thường.

"Tử Du, người này là ai vậy?"

"Là ai cũng không liên quan đến cô, mời đi chỗ khác."

Cô tổng quả thật đã sắp hết kiên nhẫn với người này

"Không lẽ chị lại tiếc với người ta một bữa cơm?"

"Với ai cũng được, riêng cô thì rất tiếc!"

Cô Tử Du từ đầu đến cuối đều là giọng điệu chán ghét. Nhưng càng như vậy Hoa Doanh càng đu bám hơn

"Hừ, trước kia chị còn thuê cả du thuyền mời người ta bữa cơm. Bây giờ lại keo kiệt như vậy?"

"Cô..."

Tất cả là do Cô tổng nàng lúc đó bị ngu mới làm như vậy. Nàng trước kia thật là có hay mời những cô gái xinh đẹp ăn cơm. Nhưng tuyệt đối là không có tạp niệm, chỉ mang tính chất xã giao không thì cũng là chuyện công việc. Đời sống của nàng rất thanh tịnh và trong sạch. Cũng chỉ là bữa cơm, không nghĩ lại bị hiểu lầm là thích người ta chứ?

"Không phiền thì có thể ở lại dùng bữa cùng chúng tôi."

Triết Lãm bỗng nhiên lên tiếng, nhưng một cái liếc mắt cũng không cho Hoa Doanh.

"Là người quen lâu ngày mới gặp, cũng không cần ngại."

"Lãm..."

Cô Tử Du không nghĩ Triết Lãm sẽ tốt đến mức vui vẻ đón tiếp Hoa Doanh. Triết Lãm giữ cô ta ở lại làm gì? Nàng phần nào đoán được, nhưng trường hợp này hoàn toàn là lỗi của nàng thì nàng càng không có quyền quyết định.

"Người quen của em, nên tiếp đón chu đáo."

Triết Lãm quả thật là người rất hào phóng, không tiếc một bữa cơm cao cấp với người lạ.

"Đây là..."

Hoa Doanh trong lòng càng tò mò về Triết Lãm, cô tiếp xúc với Cô Tử Du tuy không nhiều, nhưng biết nàng là người tính tình ngang ngược, trước giờ không nghe lời ai. Mà người này mới nói một câu liền im lặng không nói gì nữa, khiến Hoa Doanh cô cũng có chút ghen tị.

"Cô là Hoa Doanh?"

Triết Lãm bây giờ mới nhìn đến Hoa Doanh đang ngồi gần Cô Tử Du, ánh mắt mang theo ý cười khiến cô có chút ngượng nghịu mà sát lại gần Cô Tử Du hơn. Hoa Doanh tuổi đời còn nhỏ, thậm trí còn nhỏ hơn Cô Tử Du, để cô đối mặt với người "trước sau như một" như Triết Lãm thì thật quá khó cho cô rồi. Không khéo Hoa Doanh đối với Triết Lãm còn có thể gọi hai tiếng "mẹ nuôi" cũng nên.

"Đúng vậy."

"Cô rất thích Tử Du?"

Khụ

Cô Tử Du ho khan nhìn Triết Lãm, nhưng Triết Lãm lúc này lại không quan tâm đến nàng. Hoàn toàn bị gạt sang một bên

"Có tôi ở đây, trong lòng cô nghĩ gì đều có thể nói ra."

Khác hẳn với vẻ mạnh miệng lúc nãy, Hoa Doanh lúc này khi ở trước mặt Triết Lãm quả thật rất lúng túng. Triết Lãm vẻ mặt đến giọng nói đều rất lễ độ, nhưng sát khí trên người tỏa ra ai cũng đều cảm nhận được. Đối với người trầm tính như Triết Lãm khi tức giận cũng có thể mang vẻ mặt thản nhiên như vậy. Không ai nghĩ ra được là cô muốn làm gì hay sẽ làm gì. Cũng chỉ sợ hiện tại Hoa Doanh không trả lời liền bị thứ sát khí trên người Triết Lãm dọa chết

"Ừm... Rất thích..."

Hoa Doanh khó khăn lắm mới nói được một câu làm vừa lòng Triết Lãm. Cô Tử Du một bên chỉ biết trợn mắt nhìn, chống tay lên trán bất lực đến nỗi không nói được lời nào. Còn Triết Lãm thì coi câu trả lời đó như lẽ đương nhiên. Cô đối với chuyện Cô Tử Du được nhiều người theo đuổi không phải chưa từng nghe qua. Cũng coi như đó là lẽ thường, vì thích một người là quyền tự do không ai có quyền ngăn cấm. Nhưng bỗng nhiên một cô gái nhỏ tìm đến tận bàn ăn của hai người tỏ vẻ yêu thích như vậy chỉ qua một bữa cơm, xem ra trước kia nàng sống cũng thật phóng khoáng.

"Cô cảm thấy Tử Du là người thế nào?"

Triết Lãm cũng rất muốn biết người khác nghĩ về người phụ nữ của mình thế nào. Sau này còn có thể "nắn" lại.

"Rất... Rất tốt, nhưng cũng... Rất ngang ngược."

Hả? Cô Tử Du thấy mình là người sông rất có lễ độ. Tuy không can tâm với câu trả lời này nhưng lại không dám lên tiếng. Triết Lãm cũng không ngạc nhiên về suy nghĩ của Hoa Doanh, vì cô cũng thấy nó là sự thật.

"Sẽ không mấy ai yêu thích một người ngang ngược!"

Cô Tử Du tự hỏi Triết Lãm có phải đang tự vả không? Nhưng nàng vẫn nên im lặng thì hơn.

"Ừm... Vì chị ấy rất xinh đẹp, với lại... Có người con gái nào lại khen một người con gái khác thật lòng như chị ấy? Lại còn rất chu đáo và tâm lí."

Nghe những lời kia xong Cô Tử Du ôm một bụng muốn cười, nhưng bầu không nghiêm túc thế này thì nàng phải nén xuống. Thật ra Cô Tử Du cũng là lần đầu nghe người khác đánh giá thẳng thắn về mình. Nhưng đối với tính tình của mình thì không cần người khác nói nàng cũng hiểu rõ. Nàng chỉ là khen một câu, mời một bữa cơm, cô gái này đã nghĩ tốt về nàng đến như vậy? Thật sự là một cô gái đơn giản đáng được bảo tồn.

Triết Lãm phản ứng khi nghe xong cũng không khác Cô Tử Du là mấy. Cô không biết qua mắt nhìn của Hoa Doanh Cô Tử Du đã được tâng bốc lên bao nhiêu. Nhưng hiện tại thì cô không thấy nàng có điểm nào đúng ngòai trừ việc xinh đẹp. Đối với một người suy nghĩ đơn giản như Hoa Doanh, Triết Lãm muốn tức giận hay dạy cho cô một bài học cũng thật khó. Cô còn nghĩ cũng rất may mắn vì Cô Tử Du chưa "làm ăn" gì với cô bé này.

"Thích ai đều là quyền tự do của cô, nhưng đối với một người đã có người yêu thì cần tiết chế lại."

"Người yêu?"

Hoa Doanh có phần không tin nổi mà nhìn Triết Lãm rồi nhìn Cô Tử Du. Cô mong rằng sẽ nhận được câu trả lời khác đi từ phía nàng.

"Đúng vậy."

Chỉ với một câu nói nhưng Cô Tử Du lại lần nữa làm Hoa Doanh thật sự thất vọng. Vốn dĩ ngay từ đầu chỉ là một bữa cơm, một lời khen, nhưng là tự cô ảo tưởng rồi ôm mộng hão huyền. Trong chuyện này có thể trách ai ngòai tự trách chính mình? Cô Tử Du cũng không hứa hẹn chuyện gì với cô, tất cả đều là cô tự mình đa tình.

Nhìn thấy Hoa Doanh buồn bã cúi mặt không nói lời nào, Cô Tử Du cũng không đành lòng liền an ủi.

"Rồi cô sẽ gặp được người thích hợp với mình hơn."

Triết Lãm ngay từ đầu thoạt qua cũng biết Hoa Doanh là cô gái mỏng manh hơn bao giờ hết, cũng không phải lọai con gái đanh đá như lúc ban đầu gặp mặt, chỉ cái vỏ bọc bên ngòai muốn người ta chú ý đến mình. Cũng là vì yêu thích thật lòng, lấy hết dũng cảm đi theo đuổi một người. Bản thân cô cũng không muốn nói lời tổn thương đến Hoa Doanh. Nhưng nếu đã không thể thì cũng đừng mang cho người ta hi vọng.

"Chuyện hôm nay đến đây thôi, để chúng tôi đưa cô về."

Triết Lãm sẽ làm người tốt thêm một lần nữa, đưa Hoa Doanh về nhà. Mặc dù không biết được cô bé đã hiểu ra vấn đề hay chưa nhưng trước mắt tinh thần Hoa Doanh đang rất suy sụp. Còn chuyện "vô tình" ngày hôm nay thì Triết Lãm và Cô Tử Du có thể về nhà đóng cửa nói chuyện sau.

_______________

Nhắn gửi: Dạo gần đây mình vướng một chút chuyện nên không thể ra truyện theo tiến độ được. Cũng không thể trả lời hết những cmt của mọi người. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ trong suốt thời gian vừa qua. Bộ truyện này là tâm huyết của mình, không vì mục đích gì mà chủ yếu là làm vì đam mê. Thế nên mình sẽ tuyệt đối không bỏ dở. Mình sẽ sớm trở lại cùng với mọi người. Cảm ơn mọi người rất nhiều.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net