Chương 67

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không thăm dò lâu, năm người chỉ ở lại thêm một hôm là lại trở về. Từ biệt xong, Tương Âm quay về ký túc xá.

Tắm rửa một chút, thay đổi quần áo, toàn thân nhẹ nhàng khoan khoái. Sau đó nàng liền khoanh chân ngồi trên giường tu luyện (thật ra là quang minh chính đại ngủ gật).

Một đêm nghỉ ngơi và hồi phục, mệt nhọc đã tiêu biến. Tương Âm hoàn thành thói quen tu luyện buổi sáng liền rời khỏi ký túc xá, chuẩn bị đến phòng thí nghiệm sớm một chút bắt đầu thử nghiên cứu sáng kiến mới.

Một năm kế tiếp, người phụ trách quan sát nhóm trao đổi sinh Học Viện Sử Lai Khắc là chủ nhiệm Lâm Giai Nghị nhanh chóng mất hứng thú với Tương Âm.

Bởi vì nàng nghiên cứu dường như chẳng có định hướng gì cả. Mỗi ngày chỉ chế tạo vài ba thứ lặt vặt linh tinh, vài món kim loại đơn giản, ít khi chế tạo hạch tâm pháp trận.

Chủ yếu thời gian nàng ngồi đó ngủ gật, rồi ngẫu nhiên đi tìm Hiên Tử Văn hỏi một vài vấn đề nhưng thật ra đều cực kỳ dễ hiểu. Căn bản không có tư cách trở thành Hồn Đạo Sư cao cấp.

Ngược lại Hòa Thái Đầu mới là người khiến Lâm Giai Nghị chú ý nhiều hơn. Hòa Thái Đầu ở phương diện chế tác định trang Hồn Đạo Khí rất có thiên phú.

Tốc độ tiếp thu kiến thức và thực nghiệm nghiên cứu của hắn nhanh chóng đi vào quỹ đạo. Hầu như ngày nào cũng có thể thấy rõ sự tiến bộ của hắn.

Việc đó cũng do sách lược của hai huynh muội bọn họ. Hòa Thái Đầu so ra năng lực nghiên cứu Hồn Đạo Khí tốt hơn Tương Âm, mặc dù cũng không nhiều, nhưng khi thể hiện thì lại hoàn toàn vượt trội.

Có hắn làm bình phong, Tương Âm dựa vào kỹ năng bí mật của bản thân thực hiện được rất nhiều kế hoạch.

Ngủ gật? Lâm Giai Nghị nói cũng không có sai. Nàng quả thật luôn luôn là trong trạng thái như vậy nhưng nàng cũng không quên dùng Tinh Thần Tham Trắc tìm kiếm trong phạm vi những Hồn Đạo Khí mới lạ của những người khác đang nghiên cứu.

Phương pháp rất đơn giản, dò xét trước, sau đó ghi chép, rồi về phòng kiên nhẫn nghiên cứu, không hiểu gì gom hết lại hôm sau đi hỏi Hiên Tử Văn. Nhìn bề ngoài, nàng không giống một kẻ làm việc lớn, nhưng thực tế, sự tiến bộ ẩn dưới vẻ ngoài kia là một tốc độ khủng bố khó hình dung.

Ở Minh Đức Đường chế vài kiện vật phẩm nhỏ lẻ, sau khi mang về ký túc xá lại không còn đơn giản nữa. Có kiến thức khoa học hiện đại, Tương Âm hoàn thành khâu cuối cùng ở ký túc xá, tuy là không thuận lợi bằng ở phòng thí nghiệm, nhưng tuyệt đối bí mật.

Nửa năm lại trôi qua, 10 trao đổi sinh của Học Viện Sử Lai Khắc và cả lão sư Phàm Vũ đều biểu hiện hết sức bình thường. Tính cả Tương Âm, Hòa Thái Đầu, 10 người hết 6 đã trọn thời gian học tập trong Minh Đức Đường.

Bốn người kia cũng đạt được khảo hạch một tuần 3 ngày vào học tập. Năng lực chế tác Hồn Đạo Khí của cả nhóm đều có những sự phát triển khác nhau.

Dĩ nhiên không ai trong số họ có thể tiếp xúc đến những nghiên cứu quan trọng. Nhưng dù vậy, sau lần trao đổi học tập này, hệ Hồn Đạo Học Viện Sử Lai Khắc chắc chắn sẽ có tiến bộ vượt bậc trên mọi phương diện.

Thêm một tin tốt nữa, cách đây nửa tháng, khi Học Viện Nhật Nguyệt thả lỏng cảnh giác với họ một chút, Phàm Vũ rốt cục tìm được một cơ hội đưa số bản vẽ đầu tiên của Tương Âm đánh cắp được truyền tin về.

Sự trân quý của những bản vẽ đó đối với hệ Hồn Đạo Học Viện Sử Lai Khắc mà nói tuyệt đối vượt xa Hồn Thú 40 vạn năm a! Chừng đó bản vẽ, đủ cho hệ Hồn Đạo Học Viện Sử Lai Khắc tiết kiệm hơn trăm năm nghiên cứu.

Dù chăm chú vào việc nghiên cứu Hồn Đạo Khí nhưng khả năng tu luyện của Tương Âm cũng khá tốt. Ở trong nửa năm nàng đã tăng Hồn Lực lên cấp 48, đến cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái tiếp theo nàng sẽ vững vàng đến được Hồn Vương đi.

Tương Âm đang ở trong phòng thí nghiệm nghiên cứu thì bỗng cảm thấy nguy hiểm. Không hề do dự, nàng lật người lập tức lăn xuống đất, chui xuống dưới bàn thực nghiệm, cuộn tròn mình lại. Không khí xung quanh nàng cô đọng lại, nàng rõ đây là Bản Thể Tông tấn công Minh Đức Đường rồi.

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Những tiếng nổ liên tiếp vang lên rền rĩ trong khu căn cứ thực nghiệm khổng lồ Minh Đức Đường. Lực nổ khủng bố nháy mắt sinh ra một sóng xung kích gần như mang tính hủy diệt bên trong khu vực tràn ngập kim loại này.

Bốn luồng sáng bùng nổ xuất hiện từ bốn hướng, nhưng đều tập trung vào những nơi có nhiều người nghiên cứu nhất.

Vụ nổ xảy ra quá mức bất ngờ, do đó những Hồn Đạo Sư đang ở vị trí trung tâm vụ nổ căn bản ngay cả thời gian phản ứng cũng không có. Ít nhất hơn 100 Hồn Đạo Sư bị vụ nổ chấn thành không khí.

Hơn 100 bàn thực nghiệm bị xé nát vụn, mảnh kim loại văng tứ tung, trở thành một đợt sóng kim loại có sức phá hoại khủng bố. Tiếng kêu la thảm thiết pha với mùi máu tươi tràn ngập không gian, sóng dư chấn của vụ nổ như núi lửa phun trào bắn ra ngoài.

Sức nổ kinh khủng đến mức trên mặt đất cũng rung lắc dữ dội. Trong căn cứ ngầm chế tác Hồn Đạo Khí, hơn 1/3 số Hồn Đạo Sư đã bị sóng dư chấn lan đến, thương vong thảm trọng.

Tương Âm xem như là người có hiểu biết ít, vào đây bất quá chỉ mới nửa năm, thành ra bàn thực nghiệm của nàng chỉ ở một bên, không có gần trung tâm vụ nổ. Dù vậy, sóng xung kích dư chấn sinh ra từ vụ nổ cũng khiến cho bàn của nàng bị đẩy đi hơn 10m.

Năng lực sinh tồn của Hồn Đạo Sư ngay lập tức được thể hiện. Dù hơn 1/3 số Hồn Đạo Sư bị sóng xung kích tấn công, nhưng thực sự chết chỉ có hơn 100 người ngay vào giây đầu tiên xảy ra vụ nổ.

Mỗi một vị Hồn Đạo Sư Minh Đức Đường hầu như đều có Hồn Đạo Hộ Tráo tự động, giảm sức sát thương đến cực nhỏ. Tuy không ít trong số đó trọng thương, nhưng không một ai tử thương.

Vụ nổ chấm dứt, từng bóng người chui ra từ nền đất, toàn bộ đều mặc đồ đen. Động tác của bọn họ nhanh nhẹn thoăn thoắt, sau khi xuất hiện, lập tức triển khai ra bốn phía chém giết.

Nếu có ai đó đứng trên mái vòm quan sát xuống, sẽ phát hiện bốn vị trí nổ đã xuất hiện bốn cái cửa động thật lớn đường kính hơn 10m. Bọn người mặc đồ đen chui ra từ những cái lỗ đó.

Bọn họ chẳng những sớm có chuẩn bị, hơn nữa thực lực cực kỳ mạnh mẽ. Công kích vừa phát động, trong khu vực đã thấy một mảnh tinh phong huyết vũ (máu me đầy đồng).

Tương Âm không ngừng dùng Tinh Thần Tham Trắc để quan sát. Hơn 100 người, không ai thấp hơn Hồn Thánh. Dường như vừa xuất hiện đều triệu hồi Võ Hồn chân thân điên cuồng đồ sát.

Chỉ lát sau, thêm hơn 100 Hồn Đạo Sư nữa ngã xuống trong vũng máu. Dù họ cũng không tệ xuất ra Hồn Đạo Khí phản kháng, nhưng cường giả Bản Thể Tông quả thực vượt xa thực lực bọn họ rất nhiều.

Trong đó còn có đến mười mấy cường giả Phong Hào Đấu La, những kẻ đó thì Hồn Đạo Khí nào mà chống cho nổi chứ?

Hơn nữa, bọn họ căn bản là đến để phá hoại. Những cái bàn thực nghiệm trân quý và hạch tâm pháp trận vô giá trên bàn trong tay họ như những tờ giấy mảnh, nháy mắt bị xé nát. Chỉ một lát như vậy, thiệt hại đã không thể dùng con số tiền bạc để đo đếm được nữa.

Mắt Tương Âm xoay chuyển, nàng phải tìm cách để ẩn thân nếu không sẽ bị giết. Hồn Thánh bình thường đã có thể dễ dàng giết nàng huống chi Hồn Thánh của Bản Thể Tông.

Nàng sử dụng Vĩnh Chi Hộ bao bọc sát cơ thể sau đó đánh sập bàn thí nghiệm. Nếu không hất tung cái bàn này lên, căn bản không ai biết còn có người đang nấp ở đây.

Tương Âm nằm im không nhúc nhích, chỉ chừa lại một cái lỗ nhỏ tí trên mặt bàn để thở. Tinh Thần Tham Trắc toàn bộ giải phóng để quan sát tình huống bên ngoài.

Minh Đức Đường là cơ sở nghiên cứu Hồn Đạo Khí tốt nhất đại lục, cũng không phải dễ đối phó như vậy, chỉ tích tắc bất ngờ lúc đầu, tiếng chuông cảnh báo réo lên inh ỏi. Đợt phản kích của Minh Đức Đường đã chuẩn bị bắt đầu.

Rất nhiều Hồn Đạo Khí xuất hiện phía trên mái vòm, hình dáng xoắn ốc, dài hơn 5m, phần đáy rộng nhất có hơn 2m. Hào quang lam tím quấn tròn theo đường xoắn ốc, rồi đến mũi nhọn thì đột ngột phóng ra như điện, điên cuồng công kích đám người Bản Thể Tông bên dưới.

Lúc nhận thấy công kích từ trên cao, nhóm cường giả Bản Thể Tông còn không thèm để ý, chỉ dựa vào Hồn Lực cường đại ngăn cản, nhưng họ rất nhanh phát hiện sai lầm.

Tử quang từ trên cao giáng xuống trúng người, nháy mắt sinh ra dòng điện kinh khủng. Dù cho thực lực cao cường của họ khiến luồng điện không thể gây thương tổn cho cơ thể, nhưng không tránh khỏi bị điện giật đến tê liệt.

Một vị Phong Hào Đấu La bị 10 luồng tử quang đánh trúng, nhất thời bị tê liệt đứng im tại chỗ. Nhóm Hồn Đạo Sư vừa lui lại lúc này cũng đã sẵn sàng Hồn Đạo Khí, bắt đầu triển khai công kích phô thiên cái địa bắn qua, nhóm cường giả Bản Thể Tông rốt cục bắt đầu xuất hiện thương vong.

Ngay sau đó, một thân ảnh xuất hiện giữa không trung. Bị vô số tử quang truy đuổi, nhưng cả người hắn trở nên hư ảo khó thấy, liên tục chớp lóe, không một luồng tử quang nào đánh trúng.

Cả mái vòm bất chợt hóa thành màu xanh biếc, bao trùm toàn bộ số Hồn Đạo Khí, làm tan chảy hoàn toàn số Hồn Đạo Khí uy lực mạnh mẽ.

Bóng người trên không dừng lại, hai tay vung lên. Chất lỏng bích lục bay tán loạn tứ phía công kích đến những Hồn Đạo Sư đang đứng vòng ngoài tập kích.

"Độc Bất Tử, ngươi thật to gan." Một tiếng hét to vang lên, một luồng sáng xích hồng khuếch trương, ngăn cách chất lỏng chết chóc màu lục bích.

Sâu trong căn cứ ngầm, 10 bóng người lúc này cũng đã bay ra. Người bay đầu tiên, còn không phải Minh Đức Đường chủ Kính Hồng Trần sao?

Kính Hồng Trần nhìn căn cứ ngầm một mảnh hoang tàn hỗn độn, ánh mắt cực kỳ phẫn nộ. Từ khi Minh Đức Đường thành lập đến nay, chưa hề gặp phải cảnh tượng này. Khắp nơi trong khu vực Minh Đức Đường đều vương vãi thi thể của những Hồn Đạo Sư.

Nếu đánh nhau trên chiến trường, Kính Hồng Trần tuyệt đối nắm chắc chỉ huy cường giả Minh Đức Đường đánh tan Bản Thể Tông. Nhưng Bản Thể Tông tập kích đột ngột.

Hơn nữa Minh Đức Đường xây căn cứ ngầm này sâu dưới lòng đất đến trăm mét. Đừng nói người ngoài không dò ra vị trí, dù có biết, cũng không có khả năng xâm nhập a!

Ai ngờ, Bản Thể Tông lại lựa chọn phương pháp xem chừng là ngu ngốc nhất, nhưng mang lại hiệu quả cao nhất. Bọn họ không biết từ chỗ nào kéo tới, đánh ngay vào vị trí yếu nhất, phá tan thế phòng ngự của căn cứ.

Vị hắc y trên không cứ như không nghe thấy giọng nói của Kính Hồng Trần, quát lạnh hạ lệnh:

"Sát!"

Người vừa phá hủy toàn bộ Hồn Đạo khí trên đỉnh chính là Bản Thể Tông chủ Độc Bất Tử. Nhưng nếu hắn đã mặc đồ đen đến đây, tự nhiên không tự khai báo thân phận, cho dù đối phương biết rõ, hắn cũng không thừa nhận. Kính Hồng Trần nổi giận gầm lên một tiếng:

"Không lưu kẻ nào."

Một chùm hồng quang mãnh liệt bùng nổ trên người, một đám hoa sen kim loại màu đỏ bay nhanh đến tổ hợp lại. Nháy mắt hơn 1.000 món Hồn Đạo Khí kim loại màu đỏ cỡ ngón tay đã giương ống pháo nhắm thẳng không trung.

 Kính Hồng Trần đầu đội mũ giáp xích hồng, mặt nạ bảo hộ cũng bằng kim loại. Vô số luồng hồng quang chớp mắt oanh kích Bản Thể Tông chủ đang lơ lửng trên không.

Nhóm cường giả Minh Đức Đường đi cùng cũng khai triển Hồn Đạo Khí của bản thân phát động những công kích cưỡng hãn lên đạo quân Bản Thể Tông. Hai bên kịch liệt chiến đấu, cả căn cứ ngầm vang dội Hồn Lực tung hoành, gầm rú điên cuồng tạo ra những chấn động kịch liệt.

Tương Âm sớm không để tâm đến tình hình bên ngoài. Nàng quan sát xung quanh tìm kiếm địa đạo, sau khi tìm được thì không do dự dùng Hắc Phong hướng chỗ đó đánh tới.

Một chiêu toàn lực đánh ra phá tan trần địa đạo bên dưới. Tương Âm không có nửa phần chần chờ, thân thể vừa chui vào cái lỗ đó, đã ngay lập tức rơi xuống.

Quả nhiên, rơi vào cái hành lang địa đạo này, cảm giác nguy cơ cũng trở nên yếu đi rất nhiều. Nàng dựa theo trực giác hướng về nơi cảm thấy an toàn nhất mà đi.

Càng đi sâu vào địa đạo, tiếng nổ bên trên ngày càng nhỏ. Rồi đột nhiên một chấn động kịch liệt truyền đến.

Lòng đất như bắt đầu run rẩy, rồi kịch liệt rung lắc. Địa đạo lúc nãy Tương Âm đi qua, ầm một tiếng liền sụp xuống một khối, bùn đất dày đặc đổ xuống mù mịt.

Không tốt! Tương Âm nhíu mày, chắc chắn là bên ngoài chiến đấu quá dữ dội khiến địa đạo cũng sụp xuống. Hơn nữa dường như cả căn cứ cũng rung lên, địa đạo đất lở đá vỡ như sắp sụp đổ toàn bộ.

Quả nhiên, ngay sau khi nàng lao ra không lâu, địa đạo sau lưng liên tiếp sụp xuống. Tương Âm cứ thế không hiểu rõ mà tiến lên phía trước.

Vọt ra khỏi cuối đường hầm, xuất hiện một cái thông đạo khác. Hai bên thông đạo, những ngọn đèn Hồn Đạo Khí không ngừng chớp nháy, xem ra kết cấu thông đạo này cũng đang bất ổn.

Tương Âm nuốt nước miếng một cái, tâm trạng bỗng dưng căng thẳng cực kì khi nghe thấy Tử Luân nói.

"Nó ở đây, ta cảm nhận được. Mục tiêu của chúng ta cuối cùng cũng sắp tìm được."

Tiến lên không lâu, đột nhiên trong lòng vừa động, nàng lắc mình nép vào một thông đạo bên trái, chợt lóe ra đến một cánh cửa kim loại, nhẹ nhàng mở cửa không phát ra tiếng động. Bên trong cực kỳ rộng rãi, là một phòng thí nghiệm.

Gian phòng thí nghiệm lúc này đã vắng bóng chủ nhân, hoàn toàn trống không. Dựa theo khí tức còn lưu lại, có lẽ hầu hết cường giả Minh Đức Đường bên ngoài kia đều từ nơi này mà ra.

Gian phòng rất lớn, hình nửa khối cầu úp xuống, đường kính hơn 100m, độ cao lại đến 30m. Lúc này trước mặt Tương Âm xuất hiện một khối kim loại cực lớn hình người.

Nó cao chừng 15m, toàn bộ thân thể đều được chế tạo từ kim loại. Dù nhìn qua có vẻ còn sơ sài, nhưng tổng thể xem như đã hoàn thành, phần ngực mở ra, bên trong hình như có ghế ngồi linh tinh này kia nhiều thứ.

Tương Âm đen mặt, đây không phải là robot trong mấy bộ phim siêu nhân hay sao. Nàng lại chuyển sự chú ý sang một khối thuỷ tinh to đùng gần đó, đấy chẳng phải là ngọc bích tinh quang hay sao.

Tương Âm vẫy tay thu kim khí hình người kia và ngọc bích tinh quang vào trong Tinh Thần Thức Hải. Những thứ này không nên tiếp tục để ở đây thì tốt hơn.

Nàng lại đi xung quanh tìm kiếm một lát nhưng lại không thấy thứ đó. Đưa tay vò đầu, Tương Âm cảm thấy mình thật sự là gấp đến tức rồi.

Giờ ra ngoài cũng không tốt, Tương Âm bực bội tìm một góc khuất ngồi xuống. Ấy thế mà khi nàng khó chịu đưa tay ra thì lại chạm phải thứ gì đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net