Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 9 : Tiếp Tục Luyện Tập 



Thời gian thấm thoát trôi qua , lúc này Tề Mạc Hi cũng đã thập nhị tuổi , hôm nay là nàng sinh thần của nàng , ở Thiên Sơn Đoàn Dự cùng Hư Trúc đang chuẩn bị quà và thức ăn cho nàng . Còn Tề Mạc Hi thì đang vui vẻ chơi đùa với vài con thỏ . 



" Hi Nhi ngươi mau tới đây phụ chúng ta đừng có mải mê chơi nữa ! " Đoàn Dự hắn cong bộ xương già ra chuẩn bị cho đồ nhi yêu dấu của hắn mà nhìn xem tên đồ nhi thối của hắn thì đang nằm trên tuyết chơi đùa với thỏ chứ , thảnh thơi ghê luôn . 



" Dạ , Tam Sư Phụ ! " Tề Mạc Hi nghe tiếng hống mang theo tức giận của Tam Sư Phụ liền đem vài con tiểu thỏ ngọc trên người đặt xuống đất , chỉnh chu lại y phục còn rồi chạy tới bên Đoàn Dự . 



" Hi Nhi ngươi đã bao nhiêu tuổi mà còn mê chơi như vậy ! " Đoàn Dự nhìn trước mặt hắn đáng yêu tiểu nha đầu liền không thể nào mở miệng trách móc nổi nàng , hắn chỉ nhẹ tay cốc đầu Tề Mạc Hi cưng chiều mang theo trêu chọc .



" Hi Nhi chỉ mới thập nhị tuổi thôi ! Hi Nhi còn tiểu lắm chưa phải đại nhân như Tam Sư Phụ đâu ! " Tề Mạc Hi phồng má tỏ vẻ không phục với lời nói của Đoàn Dự .



Người nói vô tình người nghe để ý , Tề Mạc Hi nói ra lời đó đối với nàng chỉ là vui đùa , bất mãn mà khi lọt vào tai của Đoàn Dự liền biến thành chê bai . Đoàn Dự trừng to mắt nhìn Tề Mạc Hi nghiến răng ken két tức giận mắng " Tiểu nha đầu ngươi là đang chê sư phụ ngươi lão phải không hả ?! " 



" A ! Mới không phải đâu ! Hi Nhi mới không có chê Tam Sư Phụ lão ! Tam Sư Phụ là ................... là ............. " Tề Mạc Hi xua tay ấp úng nghĩ nghĩ không biết phải nói như thế nào , nàng ngồi xõm xuống đất vò đầu . 



Đoàn Dự nhìn Tề Mạc Hi hành động trong lòng nghẹn cười , nàng có hành động ngồi xõm xuống vò tóc chứng tỏ là đang khó khăn không biết suy nghĩ ra sao , tiểu đồ nhi ngoan hiền đáng yêu của hắn không biết nói dối a ~ hành động này của nàng nhìn cở nào cũng không mất hình tượng mà là cực kỳ đáng yêu ! 



Đoàn Dự nghẹn cười đến đỏ mặt hắn nhẹ ho vài tiếng sau đó mới hỏi " Sao ngươi định nói Tam Sư Phụ là cái gì ? "



" Là tuấn tú lão nhân ! " Tề Mạc Hi sau khi suy nghĩ xong liền đứng lên cười đối với Đoàn Dự trả lời . 



" Khụ ................... khụ ....................... khụ ............................ Tuấn tú ............. lão nhân ! " Đoàn Dự nghe xong không tài nào nhịn được nữa liền cười lớn , đưa tay cưng chiều xoa đầu Tề Mạc Hi .



" Hai người các ngươi đang làm gì vậy ? " Hư Trúc cũng xong việc nấu nướng bước ra ngoài liền thấy được Tề Mạc Hi đang trò chuyện gì vời Đoàn Dự , không biết là nói những gì mà khiến cho Đoàn Dự cười như vậy mất hình tượng . Phải biết cái tên Đoàn Dự đó chú trọng nhất là mấy cái lễ nghi , tuy không nhiều nhưng là vẫn có . Từ lúc có Tề Mạc Hi thì Đoàn Dự hắn đối với mấy cái lễ nghi cũng bỏ qua không ít . 



" Nhị Sư Phụ ! " Tề Mạc Hi chạy lại phía Hư Trúc , đối với hắn cười thật tươi nụ cười như thần hi chiếu rọi xua tan đi cái lạnh giá trên Thiên Sơn .



" Ừm ! Hi Nhi ngươi nói gì với Tam Sư Phụ của ngươi vậy mà khiến hắn cười đến mất hình tượng ! " Hư Trúc lời nói tràn đầy cưng chiều đối vời Tề Mạc Hi , hắn còn không quên châm chọc nhấn mạnh hai chữ ' Hình tượng ' với Đoàn Dự . Khiến cho Đoàn Dự bên kia đỏ mặt ho nhẹ vài tiếng không nói chuyện .



" Hi Nhi đang khen Tam Sư Phụ là tuấn tú lão nhân ! " Tề Mạc Hi thành thực trả lời 



" Ha ha ha ha ha tuấn tú lão nhân hahahahahaha ! Hắn mà là tuấn tú lão nhân hả ! " Hư Trúc cười lớn làm cho Đoàn Dự đỏ mặt nghẹn khuất quay mặt mắng to " Nhị ca ngươi ............ ngươi ............. ta chổ nào không tuấn tú hả ! Nhớ năm xưa ta tiêu sái tuấn tú một thân xông pha , bên cạnh ta có Ngữ Yên , có Chung Linh và Mộc Uyển Thanh ! Còn ngươi Nhị ca ngươi chỉ có một mình Mộng Cô thôi ! Vậy nói xem ai tuấn tú hơn ai ! " 



" Ngươi là cái tên hoa tâm củ cải mà dám ở đó so đo với ta ! Ta đây chung tình một ngươi không giống như ngươi ! " Hư Trúc cũng trợn mắt nói lại cả hai người không biết mình là đang dạy hư trẻ nhỏ . Cũng may Tề Mạc Hi tiểu bằng hữu rất ngoan nàng không có ở lại nghe hai người bọn họ chữi nhau , đối với nàng chuyện này rất bình thường . Nhị Sư Phụ và Tam SƯ Phụ hằng ngày đều cãi nhau như ăn cơm , ba ngày cãi nhau nhẹ , năm ngày cãi trận lớn . Chuyện lớn hay chuyện nhỏ vẫn có thể đem ra tranh luận nhưng mà tranh luận là tranh luận hai người tình cảm huynh đệ cũng không có mất đi có thể đây là thú vui của hai người đi ! 



Đoàn Dự cùng Hư Trúc cãi nhau rồi rượt nhau chạy hết cả mấy vòng Thiên Sơn xong thì mới thỏa mãn không tranh luận nữa . Phải nói bọn họ lão rồi mà vẫn còn sung sức , lúc bọn hắn bước vào đã thấy Tề Mạc Hi đang yên vị ngồi trên bàn ăn hai mắt nhìn chầm chầm món ăn trên bàn nhưng lại không có động đũa hiển nhiên là đang chờ bọn hắn vào ăn chung . 



Đoàn Dự cùng Hư Trúc yêu thương áy náy nhìn Tề Mạc Hi cũng không quên trừng mắt nhìn người đi bên cạnh . Hư Trúc nhỏ giọng nghiến răng mắng " Thấy không đều là tại ngươi ! "



" Là ngươi khơi chuyện trước ! Tại ngươi ! " Đoàn Dự cũng không chịu thua kém 



" Tại ngươi ! "



" Tại ngươi ! "



Cả hai người cãi nhau chỉ cho đến khi Tề Mạc Hi nghe được phía sau có âm thanh chuyển đầu nhìn " Nhị Sư Phụ , Tam Sư Phụ các ngươi về rồi à ! Mau lại đây Hi Nhi chờ các ngươi đến đói bụng ! " Tề Mạc Hi vẫy tay với hai người còn không quên xoa bụng tố cáo , nhìn mà không được ăn phải nói là khổ cở nào nàng nhất định phải đánh chén lại hết toàn bộ mới được .



" A ! Ăn , ăn nào ! " Đoàn Dự và Hư Trúc đồng thanh tiến tới yên vị tại bàn ăn . Cả hai thi nhau gắp thức ăn cho Tề Mạc Hi đến nổi chén cơm của nàng đều đã muốn đầy mới chịu buông tha . 



" Đa tạ nhị vị sư phụ ! " Tề Mạc Hi cười tươi , cắm cúi vào ăn . Không có để ý đến bên kia đang bắn sét chiến tranh Đoàn Dự cùng Hư Trúc .



Đợi khi ăn xong , lúc này Đoàn Dự mới đem hắn chuẩn bị cho Tề Mạc Hi quà sinh thần đưa cho nàng nói " Hi Nhi đây là quà sinh thần sư phụ tặng ngươi ! " Của Đoàn Dự quà là một chiếc phiến , mở ra phiến bên trong là vẽ cảnh sơn thủy phi thường tuyệt mỹ . Này phiến là hắn khi còn niên thiếu đã từng sử dụng , lúc hắn làm Hoàng Đế vẫn sử dụng cho tới tận bây giờ , phiến này là cổ vật a ~~~~~~ 



Tề Mạc Hi nhận lấy quà hai mắt rực sáng như thu được bảo vật yêu thíc không có buông tay . Đoàn Dự thấy nàng như vậy liền xoa đầu " Thế nào có thích hay không ? "



" Thích ! Hi Nhi rất thích ! Đa tạ Tam Sư Phụ ! " Tề Mạc Hi gật đầu cười đáp lại .



" Hừ một cây phiến có gì hay ho đâu ! " Hư Trúc bên này khinh thường bĩu môi 



" Có giỏi ngươi kiếm thứ gì cổ hơn vậy nữa đi ! " Đoàn Dự trừng mắt 



" Có gì khó ! " Hư Trúc cười nham hiểm , sau đó chuyển nhãn thần ôn hòa về phía Tề Mạc Hi " Hi Nhi đây là quà sinh thần của Nhị Sư Phụ đảm bảo còn tốt hơn cây phiến rách kia ! " 



Tề Mạc Hi cầm trong tay chiếc nhẫn bằng bảo thạch nâng niu , ngó qua ngó lại nhưng không biết nó có công dụng gì ? liền hỏi " Nhị Sư Phụ chiếc nhẫn này dùng để làm gì ? "



" Hi Nhi ngươi không biết chứ chiếc nhẫn này là tín vật chưởng môn của phái Tiêu Dao chúng ta , giờ ta trao nó lại cho Hi Nhi , thì Hi Nhi chính là chưởng môn đời tiếp theo của phái Tiêu Dao . Có nhẫn này chỉ cần là đệ tử phái Tiêu Dao chúng ta đều phải nghe theo lời của Hi Nhi ! " Không sai chiếc nhẫn Tề Mạc Hi cầm là tín vật chưởng môn của phái Tiêu Dao , có thể điểu động được Linh Khứu Cung cùng tam thập lục động và thất thập nhị đảo người . Hẳn phải nói Hư Trúc vô cùng sủng ái Tề Mạc Hi nên mới mang chiếc nhẫn chưởng môn cho nàng . 



" Oa ! Thật là thích nha ! Đa Tạ Nhị Sư Phụ ta sẽ giữ thật kỹ . " Tề Mạc Hi hả to mồm đem nhẫn cùng phiến thu vào người bảo quản thật kỹ . Thấy nàng như vậy Đoàn Dự cùng Hư Trúc cũng gật đầu vui theo . 



" Kia Hi Nhi quà cũng đã tặng Tam SƯ Phụ hôm nay cũng sẽ dạy cho ngươi tuyệt học của Đại Lý Đoàn Thị chúng ta là Lục Mạch Thần Kiếm . Này kiếm khí rất khó học muốn phải xem tư chất của Hi Nhi ra sao mới có thể học thành công nó . " Đoàn Dự vuốt râu nghiêm túc , này Lục Mạch Thần Kiếm không phải nói đùa là rất khó học hắn tuy học thành năm đó nhưng không tài nào sử dụng thành thạo được cũng may là có Đại ca chỉ dạy thì mới học thành công hoàn toàn . Lục Mạch Thần Kiếm cần một nguồn nội lực thật lớn phát động thường thì ở Đại Lý Hoàng tộc đều học Nhất Dương Chỉ trước rồi mới cơ bản học Lục Mạch Thần Kiếm , nhưng ngoài hắn ra thì không có ai luyện thành , mà tuyệt học này cũng chỉ có mình hắn biết . 



" Ân ! Tam Sư Phụ , Hi Nhi sẽ cố gắng ! " Tề Mạc Hi giơ lên nắm đấm nhỏ đáp .



" Tam Sư Phụ đều dạy ngươi Lục Mạch Thần Kiếm , vậy Nhị Sư Phụ cũng không thể thua kém dạy cho ngươi Tiêu Dao phái chúng ta Tiểu Vô Tướng Công và Sinh Tử Phù . " Hư Trúc cũng gật đầu nói , có lẽ tín vật chưởng môn đã truyềnthì cũng nên dạy cho nàng hết võ công thôi còn nàng học được bao nhiêu là do nàng . 



" Tiểu Vô Tướng Công ? Sinh Tử Phù ? " Tề Mạc Hi ngạc nhiên với môn võ công này . 



" Ân ! Bộ võ công này theo chân lý nội lực là gốc chiêu thức là ngọn, dùng nội lực để bắt chước chiêu thức đối thủ . Nếu luyện công phu này , chỉ cần biết gia số chiêu thức thì có thể dựa nào nội công của mình để thi triển bất cứ tuyệt học nào mà không có ai nhận ra được , thậm chí uy lực còn mạnh hơn nguyên bản . Từ đó mới có cái tên " Tiểu vô tướng công " , tức môn công phu không có hình hài . Tiểu vô tướng công mặc dù là Đạo giáo võ học nhưng có đặc điểm là dựa vào thuyết " vô sắc vô tướng " của Phật giáo . " Hư Trúc nghiêm túc nói " Còn Sinh tử phù là võ công đặc dị do Thiên Sơn Đồng Lão một vị cao thủ của phái Tiêu Dao sáng chế . Đây là một loại ám khí , nhưng không phải làm từ gỗ hay kim loại mà là dùng nội lực hóa thủy thành rồi phong ấn vào cơ thể địch nhân . Khi bị trúng Sinh tử phù thì cơ thể sẽ ngứa ngáy đến không thể chịu nổi. Nếu không dùng thuốc giải đặc chế của Linh Thứu cung thì sẽ vật vã khổ sở , muốn sống không được, chết cũng không xong . Tuy nhiên thuốc giải cũng chỉ là tạm thời . Để hóa giải hoàn toàn Sinh tử phù cần Thiên Sơn lục dương chưởng , vốn là công phu chí dương. Trong mỗi Sinh tử phù có bao nhiêu phần âm bao nhiêu phần dương, lại nằm trong huyệt đạo nào thì chỉ có người gieo mới nắm rõ . Lúc bấy giờ mới dùng nội lực của Thiên Sơn lục dương chưởng cân bằng lại rồi hút Sinh tử phù ra ngoài . " Hư Trúc thao thao tuyệt tuyệt , Tề Mạc Hi thì chăm chú nghe giảng để không bỏ sót ý quan trọng nào .



Đoàn Dự và Hư Trúc chăm chú chỉ dạy cho Tề Mạc Hi bọn hắn cũng nghĩ để nàng hảo hảo học có công phu phòng thân thì xuống núi mới làm người khác bớt lo lắng . Đến lúc cho nàng xông pha giang hồ rèn luyện một phen rồi . 


















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net