115-120

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
nhân tình của hắn!" Sirius khoa trương kêu rên một tiếng, cải biến không khí vốn trầm trọng trong phòng khách.

Harry bật cười, xem ra Sirius cùng Snape thoạt nhìn tuy rằng vẫn là gươm tuốt vỏ, nỏ giương dây bất quá Sirius đã thành thục, trải qua cực khổ, bị lời Snape ác độc đầu độc, nhưng là vẫn cứu hắn, vẫn là triệt để cáo biệt thời đại Sirius tùy ý, ngang ngược càn rỡ, cũng không còn là nguyên tác Sirius bởi vì không báo thù được, càng không được khôi phục trong sạch, bị nhốt ở số 12 Quảng trường Grimmauld bị xúc động khống chế.

Như vậy Sirius mới là chân chính Sirius.

"Harry, ta còn là kiên trì, do ta đi tìm trường sinh linh giá kia hơn nữa hủy diệt nó." Sirius đã khôi phục bình thường, chăm chú nhìn Harry, "Regulus là em trai của ta, mặc dù trong vài năm cuối cùng, quan hệ chúng ta không tốt nhưng là em ấy còn là em trai của ta, hơn nữa là một em trai đáng giá ta kiêu ngạo, ta muốn tự tay hủy trường sinh linh giá hại chết em ấy. Này là việc ta làm anh trai, duy nhất có năng lực làm hoàn thành nguyện vọng của em ấy."

"..." Harry trầm mặc một lát cuối cùng gật đầu nói: "Được, con cùng Giáo sư Snape đi cùng để ngừa chuyện ngoài ý muốn phát sinh."

"Trường học thì sao? Nếu tới thời gian con không quay về, Hiệu trưởng Dumbledore nhất định sẽ nghi ngờ..." Sirius chần chờ nhìn Harry, "Harry, con yên tâm, ta sẽ xử lý tốt. Sự thật cho ta biết lỗ mãng xúc động cũng không thể giải quyết toàn bộ vấn đề cho nên ta mới không ở khôi phục danh dự sau trước tiên vọt vào Hogwarts chất vấn Dumbledore vì sao dám đối con như vậy."

"Trường học thì không có vấn đề, con có biện pháp không khiến Hiệu trưởng Dumbledore hoài nghi. Chú chờ ta sẽ tốt hơn." Harry nói xong đứng dậy, "Con đi trước. Nhớ rõ, chờ con trở lại."

Sirius đưa Harry đi tới cửa, trong đôi mắt màu xám hiện lên giãy dụa cuối cùng gật đầu, "Yên tâm, ta nhất định sẽ chờ con. Bất quá, nếu trong một giờ con chưa trở về..."

Harry cười nói: "Yên tâm, có lẽ chỉ một vài phút sau con sẽ cùng Giáo sư Snape tới."

"Ta cũng không tin, cái tên kia nhất định ở Hogwarts cùng Độc Dược ghê tởm cùng một chỗ." Sirius nói thầm nhìn cửa bị đóng lại, trở lại phòng.

Ngay khi hắn vừa mới đi hai bước, phía sau vang lên tiếng đập cửa.

Tuy rằng trong lòng không tin bất quá Sirius vẫn trở lại mở cửa.

Ngoài cửa, Harry cười đứng cạnh đúng là vẻ mặt không hờn giận Snape.

"Trời mưa sao?" Chứng kiến Snape ở trước cửa, Sirius câu nói đầu tiên không ngờ là hỏi thăm có mưa hay không.

Bởi vì thần sắc Snape không hờn giận giống như tùy thời có thể rút ra đũa phép giết người, có chút chật vật đứng ở trước mặt của hắn. Trường bào màu đen có chút hỗn độn cùng nước đọng chưa khô, tóc ướt sũng nghe lời dán vào hai má tái nhợt của Snape, ngẫu nhiên còn có thể nhỏ giọt nước trong suốt...

Chương 119

Giáo sư ra tắm đồ ~~

"Có lẽ ngươi cần một cái kính." Snape hơi hơi khẽ động khóe miệng, vô tình châm chọc Sirius, "Hoặc là nói đầu của ngươi bị cự quái đạp đã hình thành ảo giác."

"Snape..." Sirius khóe miệng hơi hơi run rẩy, trong đôi mắt màu xám đã tràn đầy lửa giận, "Như vậy ngươi có thể giải thích cho ta hay không, vì sao ngươi như bị xách ra từ trong nước? Vẫn ngươi rốt cục biết tắm rửa?"

Lời này vừa nói ra, sắc mặt Snape ở trong nháy mắt trở nên càng thêm khó coi, ngẩng đầu nhìn thoáng qua gân xanh Snape bạo lên, Harry vội mở miệng, "Sirius, chú vẫn là cho chúng ta vào đi thôi. Ở cửa đứng lâu sẽ bị chú ý."

Sirius nghe vậy lập tức thu hồi biểu tình khiêu khích, nghiêng người để Harry cùng Snape vào nhà, ở Snape đi qua hắn vẫn là nhẹ nhàng mang theo châm học đắc ý hừ một tiếng.

Mà hai người đồng thời hồi tưởng lại chuyện đã xảy ra không lâu phía trước ở Hogwarts thì căn bản không có tâm tình hiểu hành động của hắn.

———— từ đó bắt đầu nhớ lại ——————

Đối với Snape mà nói ngày đi Hogsmeade là một ngày khó được để y thả lỏng cùng chuyên tâm nghiên cứu Độc Dược. Bởi vì hôm nay đối với y cả Hogwarts sẽ không còn nơi nơi đều là thân ảnh Harry Potter, sẽ không đi tới chỗ nào đều cũng nhịn không được chú ý tới thân ảnh gầy yếu cùng trên mặt thản nhiên ôn hòa tươi cười.

Lại càng không vì chú ý tới hắn mà khiến tâm tình của mình lâm vào rối rắm.

Hôm nay y thậm chí không đi đại sảnh đường ăn sáng, để tránh cơ hội duy nhất có thể nhìn thấy hắn. Chính là tự mình tự tại trong hầm ăn bữa sáng y lại đột nhiên phát hiện, chính mình thế nhưng lại bắt đầu hoài niệm thân ảnh kia.

"Đáng chết!" Thấp giọng mắng một tiếng, Snape buông bữa sáng chỉ ăn một nửa, gọi gia tinh thu thập sau, y liền lập tức đi tới phòng thí nghiệm, nhìn thoáng qua tài liệu bên trong chuẩn bị chế tạo một loại Độc Dược với y mà nói thực bình thường nhưng là trong quá trình chế tạo cần hoàn toàn tập trung tinh thần độc dược làm dịu tâm tình.

Động tác thuần thục dùng ma pháp nhóm lửa, Snape lấy ra các loại Độc Dược đã được cẩn thận bảo tồn, bắt đầu tinh tế mài nguyệt đá bồ thành bụi phấn. Ở trong quá trình này, tâm tình vốn lo lắng của Snape chậm rãi bình phục lại. Rất nhanh y liền đắm chìm trong quá trình chế tạo Độc Dược.

Đợi cho Độc Dược biện ra trạng thái hoàn mỹ nhất, rót vào lọ Snape mới chậm rãi thở phào nhẹ nhõm, phát hiện y đã bỏ lỡ cơm trưa.

Lại gọi gia tinh Hogwarts, Snape muốn cơm trưa đơn giản một chút.

"Thưa ngài, ngài có cần Kỳ Đa chuẩn bị một ít nước ấm dùng để tắm rửa không?" Đưa tới thức ăn xong Kỳ Đa cũng không lập tức rời đi, ngược lại dùng thanh âm lanh lảnh đặc hữu của gia tinh, không yên bất an hỏi Snape cả người đều tản ra mùi của các loại tài liệu Độc Dược.

Snape hơi hơi nhíu mày, mãi cho đến khi Kỳ Đa khủng hoảng bất an chờ đợi đến sắp trừng phạt chính mình lắm miệng y mới tối tăm mở miệng.

"Được rồi."

"Vâng thưa ngài, Kỳ Đa đi chuẩn bị." Kỳ Đa kinh hỉ đáp lại sau đó ba một tiếng biến mất trước mặt Snape.

Chờ chân chính ngâm mình ở trong nước nóng Snape mới thoải mái thả lỏng mỗi một thần kinh cả người, bên cạnh đặt sách y có thói quen đọc khi tắm, cánh tay dài duỗi ra cầm lấy một quyển phía trên, lật đến chỗ lần trước đọc nhàn nhã hưởng thụ thanh tịnh khó được này.

Không có tiểu động vật luôn ở trên lớp học gặp rắc rối, không có tiềng ồn ào, không có tiếng nói chuyện ong ong của Lão Hồ Ly Dumbledore, không có tiểu quỷ Harry Potter làm cho mình càng ngày càng không khống chế nổi tâm tình, đây là một ngày tốt đẹp bao nhiêu a...

"Bang bang!" Không chờ Snape cảm thán xong, y cách cửa phòng tắm nghe thấy tiếng đập cửa.

Sẽ không lại là Dumbledore đi? Snape nhăn mi, chần chừ chốc lát cuối cùng động cũng không động, tiếp tục nằm ở bên trong bồn tắm đọc sách, dù sao không ai mở cửa, Dumbledore tự nhiên sẽ rời đi.

Tiếng đập cửa chứng thật là dừng lại bất quá sau đó Snape mẫn cảm ở trong phòng tắm yên tĩnh nghe được có người tiến vào phòng của mình.

Đáng chết!

Y lập tức đứng dậy, kéo khăn tắm vây quanh hông liền chạy ra.

"Ai..." Khi thấy rõ ràng khách trong nháy mắt, y gầm lên giận dữ.

Y đã sớm nên nghĩ đến, nếu đóng cửa trừ bỏ tiểu quỷ chán ghét kia thì còn có ai có tài năng ở mình không cho phép tiến vào hầm đâu!

———— Harry nhớ ————

Cùng nhau trở về, Harry trầm mặc ăn cơm chiều xong liền vội vàng cho Hermione một cái ám hiệu, lấy cớ có việc ly khai phòng sinh hoạt chung Gryffindor náo nhiệt, tùy ý tìm một phòng không có bóng người sau đó chuyển động thời gian thay đổi khí về tới mấy giờ trước sau đó tránh tầm mắt mọi người chạy tới hầm.

"Bang bang" Cậu nhẹ nhàng gõ cửa, chờ nhưng không thấy bên trong có người đáp lại. {Giáo sư Snape ở bên trong phòng sao?} Harry đánh thức con rắn  trên cửa có chút lo lắng hỏi.

Sẽ không trùng hợp như thế, y không ở trường học đi? Harry có chút không yên bất an nghĩ mà lúc này con rắn trên cửa lộ ra ý cười, trả lời cậu.

{Giáo sư Snape luôn không đi ra ngoài, ngươi muốn đi vào không?} Con rắn trừng Harry, {Ta nói rồi, nơi này tùy thời đều hoan nghênh ngươi.}

Harry vừa nghe đến Snape không đi ra ngoài, trong lòng lập tức dâng lên một ý tưởng không tốt: y không phải là ở nghiên cứu Độc Dược xảy ra điều gì ngoài ý muốn đi? Ví dụ: bị vạc nổ làm hôn mê?

Tuy rằng, Snape làm nổ vạc có chút không thể tưởng tượng nổi nhưng là gõ cửa không có phản ứng, điều này thật sự là khiến Harry có chút bận tâm, Snape có phải xảy ra điều gì ngoài ý muốn hay không.

Không kịp nghĩ chính mình quá phận lo lắng từ đâu mà đến, Harry nhanh chóng gật gật đầu, đẩy cửa bước nhanh đi vào hầm.

Cả hầm đều trống rỗng, phía sau bàn làm việc cũng không có thân ảnh Snape sửa luận văn hoặc là đọc sách, Harry từng bước một đi đến sau đó nghe được một thanh âm kỳ quái truyền đến, cậu đột nhiên quay trở lại!

"Ai ——!" Thanh âm tràn ngập sát khí của Harry bị giữ lại ở trong cổ họng, cậu ngơ ngác nhìn lên tình huống trước mặt mình chưa từng nghĩ đến qua sẽ xuất hiện.

Snape toàn thân đều nhỏ nước, tóc ướt sũng dán mặt của y, rũ xuống cổ tái nhợt. Nước trên sợi tóc đang một giọt một giọt rơi xuống, dừng ở trên vai trong cuộc đời gánh vác trách nhiệm mà rất nhiều người không có dũng khí gánh vác, sau đó theo đầu vai rắn chắc mà mượt mà chậm rãi đi xuống...

Hơi hơi nổi lên mà khiến Snape càng thêm khêu gợi xương quai xanh. Tái nhợt nhưng là vân da rõ ràng ngực, còn có tại làn da tái nhợt càng thêm rõ ràng hai nhũ đầu hồng hồng...

Nước trên người Snape chậm rãi đi xuống, ở trên da của y lưu lại vết nước, cuối cùng hội tụ ở bụng bằng phẳng, biến mất tại khăn tắm vây quanh phía dưới.

Dáng người này bình thường đều che dưới trường bào màu đen khiến người khác có cảm giác cấm dục, hiện giờ thế nhưng đánh vỡ cảm giác gầy yếu mà Snape làm cho người ta thấy.

Giờ phút này Snape thân mình hơi hơi nghiêng tới trước, cánh tay vừa nhìn liền thấy tràn ngập sức bật đang bắt lấy hai bên cửa phòng tắm giống như là một con báo đen ngỗ ngược, tùy thời đều có thể phát động công kích hung mãnh nhất...

Thật là, khêu gợi muốn chết a!

Nhất thời nhìn Snape trước mặt chỉ vây một cái khăn tắm, trong đầu Harry cũng chỉ còn lại có ý nghĩ này! Hơn nữa, bắt đầu cảm thấy được trong thân thể không tự chủ được dâng lên cảm giác khô nóng.

"Potter, hi vọng ngươi còn vừa lòng ngươi thấy hết thảy!" Snape nhíu mày, thì thầm châm chọc. Tiếng nói có chút khàn khàn mà trầm thấp khác bình thường tao nhã càng thêm từ tính mà mê người. Đặc biệt, khi Harry ngẩng đầu nhìn lại thì ở hầu kết Snape có một giọt nước hơi chấn động, nhẹ nhàng rơi xuống từ giữa không trung...

"Lạch cạch" Một tiếng nước rơi xuống mặt đất rất nhỏ đến cơ hồ không nghe thấy đánh thức Harry, theo bản năng Harry gian nan nuốt nước bọt sau đó mới mở miệng.

"Giáo sư, ta tìm được 'R. A. B.' là ai! Mau, Sirius đang ở Hogsmeade chờ chúng ta!" Kiếp trước không cố ý bồi dưỡng tâm lý tại thời khắc mấu chốt phát huy tác dụng quá mức. Nếu xem nhẹ thanh âm Harry rõ ràng trở nên khàn khàn thì hết thảy đều rất hoàn mỹ.

"Phanh!" Một tiếng vang thật lớn, là Snape đóng cửa phòng tắm!

Snape vừa ly khai tầm mắt, Harry liền vô lực ngồi ở trên ghế, ngơ ngác nhìn thảm hoa văn tinh mỹ dưới chân, thẳng đến Snape một lần nữa đi ra phòng tắm.

"Potter, ta có thể lý giải ngươi, các ngươi đã biết hộp dây chuyền Slytherin chân chính, trường sinh linh giá của Chúa Tể Hắc Ám hiện tại ở nơi nào sao?" Snape âm trầm hỏi Harry, người thì nhanh chóng đi tới tủ đặt các loại Độc Dược lấy ra mấy loại Độc Dược có thể dùng bỏ vào trong túi áo.

"Đúng." Harry lúc này mới bình thường trở lại, cậu ngước mắt lên nhìn bóng lưng Snape sau đó nói: "Sirius đang chờ chúng ta, chúng ta vẫn là nhanh đi." Nói xong, cậu cúi đầu nhìn đồng hồ, phát hiện đi hơn nửa tòa lâu đài hơn nữa phát sinh cái "Ngoài ý muốn", thời gian của bọn họ đã không còn quá nhiều.

{Green.} Harry trầm giọng gọi sau đó một con rắn chỉ to bằng ngón tay nhanh chóng hiện ra bên cạnh, thuận thế bò lên tay Harry, {Chủ nhân, ta ở trong này.}

{Tốt lắm, ta có chuyện cho ngươi làm. Đúng rồi, ngươi ở đây khỏe không?} Harry đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve đầu Green lạnh như băng một chút thấp giọng hỏi.

{Rất lạnh bất quá ta ngủ đông.}

"Potter, ngươi lại dùng thời gian thay đổi khí?" Snape đi tới trước mặt Harry, tóc như cũ một giọt một giọt chảy bất quá y hình như cũng không có chú ý tới điểm ấy.

"Vâng giáo sư. Bằng không ta làm sao có thể tránh đi Hiệu trưởng Dumbledore!" Harry đứng dậy lấy áo tàng hình, "Giáo sư cứ như vậy đi ra ngoài, vẫn là cùng dùng áo tàng hình?"

"Ta nghĩ là giáo sư ta vẫn có quyền lợi ở thời gian nghỉ ngơi rời trường học." Snape hừ lạnh một tiếng, xoay người đi ra hầm.

Phía sau đi theo là Harry, Harry chứng kiến Hogwarts tiểu động vật năm thứ ba trở xuống hoảng sợ né Snape mà không tự chủ được nhếch miệng không tiếng động cười to.

————

Ngồi ở trên ghế phòng khách của Sirius, Harry xấu hổ nhìn thoáng qua Snape thần sắc âm trầm đang đối tóc của mình bày bùa khô ráo sau đó mở miệng hỏi, "Sirius, chú có biết chúng ta rốt cuộc đi số 12 Quảng trường Grimmauld như thế nào hay không?"

"Ta vừa mới thử một chút, phát hiện Quảng trường Grimmauld có thể vì ta lại lần nữa tự do cho nên đã muốn khai thông, chúng ta có thể trực tiếp dùng bột Floo đi qua." Sirius cười, khi ánh mắt dừng ở trên người Snape nhướng mày.

"Thật là rất khó được a Snape, ta phát hiện tóc ngươi không chứa nhiều dầu  thoạt nhìn coi như.. Không sai!" Sirius khóe môi hàm chứa hài hước, Snape mím môi, đũa phép trong tay chỉ vào Sirius.

Nụ cười trên mặt Sirius trong nháy mắt tiêu thất, miệng hắn há ra lại phát hiện không phát ra được thanh âm nào.

"Ngươi nói nhiều lắm. Người không biết sẽ nghĩ đến ngươi không phải một đầu cẩu ngu xuẩn mà là một gốc Mandrake huyên náo." Snape lạnh như băng cười nhạo, không che dấu ác ý đùa cợt trong ánh mắt tối tăm.

Sirius mặt trong nháy mắt đỏ lên, miệng kịch liệt mở lại đóng, diễn cảm kia vừa nhìn chỉ biết trong miệng hắn thốt ra tuyệt đối không phải là lời hay.

"Sirius, thời gian của chúng ta rất gấp, nếu chú có thể bảo trì bình tỉnh không hề cố gắng làm Giáo sư Snape tức giận, con sẽ cởi bỏ câu thần chú trên người chú." Harry bất đắc dĩ nhìn Sirius, Sirius dùng sức gật đầu, lúc này Harry mới huy động đũa phép, thấp giọng nói: "Thu hồi pháp thuật."

"Snape, ngươi này..."

"Sirius Black!" Harry uy hiếp quát khẽ, Sirius mỉm cười cương lại sau đó ủ rũ, ai oán nhìn Harry, "Đi thôi, chúng ta đi Quảng trường Grimmauld."

Trong ngọn lửa xanh biếc, Harry xoay tròn đi tới Quảng trường Grimmauld, cố nén cảm giác ghê tởm muốn phun, Harry đi ra đứng giữa Sirius cùng Snape, đánh giá ngôi nhà của gia tộc Black từng tự xưng là 'Sinh mà cao quý'.

Chương 120
Kreacher

"Nơi này là... ?" Harry ngẩng đầu nhìn bốn phía, đây là một phòng có nhiều ngõ ngách bao quanh bằng những bức tường gồ ghề, có vẻ phá lệ hắc ám, đại bộ phận ánh sáng đều là từ trong lò sưởi bọn họ vừa mới dùng phát ra

"Phòng bếp." Sirius thần sắc âm trầm nói, "Ta cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới ta lại có một ngày trở về nơi này. Nơi này vẫn trước sau như một làm cho người ta cảm giác được không thích!"

"Ba" một tiếng vang nhỏ, một gia tinh hiện ra trước mặt ba người, nó thoạt nhìn như tuổi già sức yếu, trừ bỏ dùng một khối khăn lau không sạch sẽ quấn ở bên hông, nó cơ hồ là trần trụi toàn thân.

Nó trông rất già. Da nó có vẻ quá lớn với cơ thể, nó hói như tất cả những con gia tinh khác, có một mớ lông trắng mọc ra khỏi cái tai lớn trông như tai dơi. Mắt nó vằn máu giữa màu xám sũng nước, cái mũi của nó rất to nhìn như một cái mõm, so với Dobby mà Harry đã từng thấy qua còn chật vật rất nhiều, cho dù là toàn bộ gia tinh thoạt nhìn đều không khác nhau, trước mắt con gia tinh này coi như là một cái tồn tại thực đặc biệt rồi.

Tất cả chuyện này đặc thù, hơn nữa nơi nó xuất hiện, Harry đang nhìn đến nó trong nháy mắt liền khẳng định gia tinh này rốt cuộc là ai.

Quả nhiên...

"Kreacher, thắp sáng toàn bộ nến, chúng ta muốn tìm một thứ." Sirius lạnh như băng, hơn nữa dùng ngữ khí cực kỳ không tình nguyện mệnh lệnh.

"Vâng chủ nhân." Kreacher cúi người rất buồn cười, nó cúi vô cùng thấp, thế cho nên cái mũi đều nhanh đụng mặt đất. Nó tiếp tục dùng thanh âm khàn khàn nhỏ giọng nói, "Chủ nhân là một người chán ghét, hèn mọn, tổn thương trái tim nữ chủ nhân đáng kính..."

"Kreacher, mẹ không có trái tim." Sirius lạnh như băng cắt đứt Kreacher nói, "Hiện tại thắp sáng toàn bộ nến."

"Dạ!" Kreacher lại cúi, búng tay làm sáng nến trong phòng bếp sau liền lung la lung lay đi ra phòng bếp, vừa đi miệngcủa nó như cũ thấp giọng nói cái gì đó, "Nữ chủ nhân đáng thương, nếu bà thấy Kreacher hầu hạ đứa con bà hận nhất thì bà sẽ nói cái gì. Người hận chủ nhân, chủ nhân làm bà thất vọng ..."

"Thật có lỗi, Harry. Ta không muốn con xem đến điều này bất quá đây là nhà của gia tộc Black, nơi nơi đều có tung tích của nghệ thuật hắc ám..." Sirius lắc đầu, nụ cười có chút vô lực.

Harry khẽ lắc đầu, thấp giọng bình tĩnh nói, "Black gia tộc ra hai người xuất sắc nhất. Một người đấu tranh với Giám ngục Azkaban hơn mười năm, mà người kia thì có gan đối kháng phù thủy hắc ám nhất kinh khủng nhất trong lịch sử Voldemort."

Một bên Snape khó được không mở miệng trào phúng cái gì, chính là dùng ánh mắt lãnh đạm nhìn bốn phía, thẳng đến Kreacher lại một lần nữa trở về.

"Chủ nhân." Kreacher cung kính cúi đầu, "Toàn bộ nến đã sáng lên. Nữ chủ nhân nếu biết, chủ nhân sẽ tại nơi này nơi từ xưa đã cao quý làm gì không biết sẽ có phản ứng gì, bất quá mặc kệ phát sinh cái gì Kreacher đều sẽ cố gắng bảo hộ hết thảy ở nơi này..."

"Nơi này không có gì đáng giá bảo hộ." Sirius nhìn Kreacher sau đó nói, "Chúng ta đi đến phòng Regulus đi, ta nghĩ thứ kia hẳn là sẽ để trong phòng của Regulus. Tìm được thứ đó xong chúng ta liền lập tức rời đi nơi này, ta thật là một phút cũng không muốn ở trong này."

"Black." Snape đột nhiên mở miệng, tiếng nói trầm thấp mang theo một tia tao nhã còn có một chút trào phúng, "Ngươi làm gì cũng không bao giờ dùng não tự hỏi một chút sao?"

Snape cười lạnh, "Ngôi nhà vừa nhìn chỉ biết tối thiểu mười mấy năm không có người ở, nếu ngươi không mục đích gì ở trong này tìm thứ gì, cho dù là tìm đến tối cũng không thấy."

"Vậy ngươi nói không tìm ở chỗ có khả năng cất giấu hộp dây chuyền nhất thì chúng ta nên làm như thế nào đây?" Sirius đột nhiên quay đầu lại, đôi mắt xám chớp động nguy hiểm quang mang, "Như vậy ngài Snape so với cự quái tốt một chút, ngươi có thể nói cho ta biết đến tột cùng dùng phương pháp gì tìm hộp dây chuyền kia mới là thực hiện thông minh nhất không?"

"Bùa bay tới," Snape dừng một chút, nhìn thấy Sirius đã muốn lộ ra châm chọc, hừ lạnh một tiếng, "Nhất định là không được. Nhưng là trong phòng này rõ ràng còn có một sinh vật so với bất cứ người nào trong chúng ta đều hiểu biết nơi này, trực tiếp hỏi nó ta tin tưởng được."

Sirius miệng hơi hơi mở ra, diễn cảm cứng ngắc lại một lát sau đó đột nhiên khép lại, xoay người đưa lưng về phía Snape lớn tiếng kêu lên: "Kreacher!"

"Ba" một tiếng, Kreacher lại ra hiện ra trước mặt ba người, "Chủ nhân làm cho người ta ghét lại gọi tôi, nữ chủ nhân, Kreacher không thể không phục vụ cho chủ nhân..."

"Kreacher," Nhìn thoáng qua Sirius cảm xúc sắp bùng nổ, Harry bước lên phía trước từng bước, chủ động đảm đương nhiệm vụ cùng Kreacher nói chuyện. Nếu để cho Sirius bởi vì trở lại nhà Black mà lâm vào cảm xúc mâu thuẫn hỏi chỉ sợ bọn hộ căn bản là không thể theo Kreacher được đến đáp án chân chính. "Ngươi còn nhớ rõ Regulus Black không?"

"Làm sao ngươi biết tên tiểu chủ nhân Regulus?" Kreacher trừng lớn đôi mắt khó coi, giống như lần đầu tiên phát hiện Harry tồn tại.

"Nói như vậy ngươi nhớ rõ chú ấy." Harry quay đầu lại nở nụ cười với hai người đang chờ đợi, sau đó lấy ra một hộp dây chuyền màu vàng, "Như vậy ngươi nhớ rõ hộp dây chuyền này không?"

"Đây là của tiểu chủ nhân Regulus!" Kreacher thét chói tai,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net