136-141

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
phun ra tay Snape, trên bụng thậm chí là trên ngực...

Snape ở trên người Harry, trong thân thể rên rỉ rất nhanh mà mạnh mẽ trừu cắm, làm cho mình vùi vào trong thân thể Harry, không ngừng đụng chạm thân thể thiếu niên mềm dẻo, thẳng đến một trận một trận khoái cảm mãnh liệt từ cột sống dâng lên, trong nháy mắt đó Snape cảm thấy được ma lực cả người như đều nổ tung...

Snape dùng sức vào trong Harry, phân thân chôn thật sâu vào trong cơ thể Harry. Trong khoảnh khắc đó, dục vọng mãnh liệt phun ra trong cơ thể cậu...

Chương 138 + Chương 139

Cộng dục

Kích tình đi qua, thẳng đến thân thể hai người dây dưa cùng một chỗ không tiếp tục run rẩy mới thở hào hển tách ra. Snape đưa tay eo ôm nhỏ của Harry, mỉm cười dùng sức ôm Harry vào lồng ngực vẫn phập phồng mà tay thì vô ý thức vuốt ve làn da vì kích tình mà đổ mồ hôi.

Hồi lâu Harry mới chậm rãi bình phục chậm rãi mở hai mắt ngẩng đầu nhìn Snape, nhợt nhạt tươi cười, "Giáo sư..."

"Potter," Trong giọng Snape vẫn còn khàn khàn, tay vuốt ve ở trên lưng Harry, "Còn gọi ta là giáo sư, ta có phải vì 'Hoàng kim nam hài' Gryffindor khó được lễ phép cho thêm 10 điểm?"

Snape câu khóe miệng. Harry chớp mắt, nhìn chăm chú vào hắn sau đó chậm rãi mấp máy thân thể, leo lên đến khi nhìn thẳng Snape mới ngừng lại.

"Không thích em gọi là anh là giáo sư?" Harry cười khẽ, ngón tay nhẹ nhàng xẹt qua tóc Snape bị mồ hôi làm ẩm sau đó từ bên tai rơi xuống, dừng ở một bên vai. Mặt của Harry cọ nhẹ nhàng mặt Snape, "Chính là em thích gọi anh như vậy, tựa như anh thích gọi em là Potter mà không phải Harry."

Hơn nữa gọi như vậy còn để cậu có cảm giác cấm kỵ, để hắn không tự chủ được hưng phấn. Bất quá điểm ấy cậu sẽ không nói cho Snape.

"Giáo sư không biết là chúng ta hẳn nên tắm rồi mới ngủ sao?" Harry cảm thụ được vuốt ve trên người một chút có một chút không, nhúc nhích một chút mới cảm giác thấy dinh dính.

"Như em mong muốn." Snape nhíu mày, hai tay ôm thắt lưng Harry ngồi dậy. "Chúng ta đi phòng tắm, Pot... ter..."

Thanh âm tối cùng hơi thở ấm áp mang đến cảm giác ngứa, Harry trong nháy mắt cảm giác được trong thân thể của mình một vài nơi lại một lần nữa mẫn cảm tỉnh lại. Hai tay ôm Snape mỉm cười, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm hầu kết Snape, thanh âm trầm thấp mà hơi khàn khàn nói: "Vâng giáo... sư..."

Trong tiếng nước chảy hai người cùng nhau vào bồn tắm so với phòng học sinh rõ ràng to mà thoải mái hơn. Vừa tiến vào trong dòng nước ấm áp Harry liền nhịn không được phát ra tiếng rên rỉ.

Harry lúc trước còn chìm đắm trong khoái cảm dục tiên dục tử còn chưa phát hiện, chính là ngâm vào nước cả người hoàn toàn trầm tĩnh lại thì lập tức cảm thấy từ phía sau nơi làm cho người cảm thấy khó có thể mở miệng truyền đến từng đợt đau đớn...

Mà tại loại đau đớn này, Harry mẫn cảm nhận thấy một dòng chất lỏng nóng nóng theo mình thả lỏng mà chảy ra. Không cần nhìn Harry cũng biết thứ kia từ trong cơ thể mình chảy ra là cái gì. (tưởng tượng_ing −3− *phụt máu mũi*)

Vừa nghĩ như vậy, Harry liền cảm giác mình cả người không tụ được nổi một chút khí lực. Harry vô lực tê liệt ngã vào lòng Snape, cảm thụ được bàn tay kia có chút thô mang theo luồng điện giúp mình rửa sạch mỗi một tấc da thịt trên người...

Chậm rãi, Harry cảm giác được phân thân của mình thế nhưng dưới Snape hai tay lại một lần nữa đứng thẳng, cứng rắn. Có chút không được tự nhiên thay đổi vị trí lại ngoài ý muốn nghe được người phía sau đột nhiên dồn dập thở gấp cùng khàn khàn cảnh cáo.

"Potter, nếu em không muốn sáng sớm ngày mai không xuống giường được thì tốt nhất không cần lộn xộn, thành thành thật thật để ta giúp em rửa sạch..." Snape đột nhiên dừng nói, nhìn Harry ở trong nước nóng da thịt đỏ hồng, chậm rãi nghiêng tới, khẽ cắn vành tai nói: "Vẫn là, em... Càng muốn, cứ như vậy ở trên giường của ta..."

Harry chỉ thấy máu cả người đều ở hai chữ cuối cùng mang theo âm rung, không cố ý tha dài làn điệu "Trên giường" thiêu đốt lên. Trước đây, Harry tuyệt đối sẽ không tin tưởng có người chỉ dùng thanh âm từ tính, đơn giản một câu, một từ có thể khơi mào dục vọng của mình, khiến mình hưng phấn.

"Đây là một ý kiến hay, giáo sư..." Harry quay đầu lại nhìn Snape, đầu lưỡi chậm rãi nhẹ nhàng liếm môi, sau đó hai người chầm chậm sát vào nhau...

Giống như có người ở phía dưới bồn tắm thả một mồi lửa, Harry chìm đắm trong nụ hôn của Snape mơ mơ màng màng nghĩ đến, bằng không vì sao nước càng ngày càng nóng khiến mình cảm giác như là ở trong nước sôi...

"Ân..." Harry vặn vẹo, ở thân thể muốn được đến thỏa mãn nhẹ nhàng ma xát thân thể Snape, cảm thụ được sự ấm áp từ trên người hắn truyền đến...

Tay Snape dọc theo da thịt bóng loáng của Harry một tấc một tấc đi xuống, ngón tay tái nhợt xẹt qua một vài vết đỏ thẫm có thể cảm nhận được thiếu niên trong lòng không khắc chế được hưng phấn mà run rẩy... Hắn thỏa mãn mỉm cười, cảm thụ được Harry ma xát hai mang đến cực hạn khoái cảm, cảm giác bụng giống như bị đốt, thiêu đốt lý trí cuối cùng...

Hai tay nhẹ nhàng xẹt qua phân thân Harry đứng thẳng trong nước, hơn nữa rung động, cảm nhận được trong khoảnh khắc đụng chạm Harry càng thêm nóng, ánh mắt Snape mỉm cười, hai tay trượt xuống dưới nước nâng cặp mông rắn chắc của Harry lên mặt nước...

Mông cùng cạnh bồn lạnh như băng tiếp xúc khiến Harry thoáng khôi phục một tia lý trí, mở hai mắt mông lung, vì bảo trì cân bằng nên hai tay không tự chủ được muốn bắt cái gì đó. Một cảm giác như tơ lụa đột từ tay truyền đến, Harry cúi đầu vừa hay nhìn thấy hình ảnh khiến mình hưng phấn thiếu chút nữa thì cao trào...

"A —— ô ——!" Harry rên rỉ, dục vọng bị kích thích trướng đau bị khoang miệng ấm áp vây quanh sau đó chậm rãi tiến vào nơi cực nóng khiến cậu không thể kiềm chế được...

Snape ngậm lấy dục vọng đứng thẳng trong không khí, đầu lưỡi linh hoạt mà ấm áp giống như rắn liếm, kích thích phân thân càng ngày càng nóng cùng cứng rắn...

Harry cảm thụ khoái cảm tra tấn người, rên rỉ không tự chủ được từ đôi môi đỏ thẫm trơn bóng cắn chặt bật ra, không tự chủ được nắm chặt tóc Snape, đem đầu của hắn hướng tới phân thân giống như tụ tập máu toàn thân, đang trướng đau không thôi...

Hắn muốn càng nhiều...

Snape ôm eo Harry, thuận theo Harry cúi đầu, ngậm mút phân thân Harry, theo tay Harry dùng sức mà lên xuống phập phồng... Ngẫu nhiên răng nanh sẽ nhẹ nhàng lướt qua phân thân sung huyết kia sau đó cảm thấy người dưới thân càng thêm hưng phấn run rẩy...

"A ——" phát ra một tiếng quát to không thể cầm được, Harry trong nháy mắt buộc chặt, đứng thẳng lên chờ đón cao triều, cậu khàn khàn thấp giọng quát to, không khống chế phun ra trong miệng Snape...

Thẳng đến thân thể run rẩy của Harry chậm rãi bình phục lại, Snape lúc này mới ngẩng đầu, khóe môi còn lưu lại lên một ít tinh dịch màu trắng ngà làm không khí phòng tắm đều càng thêm dâm mĩ...

"Giáo sư..." Harry vô lực một lần nữa chảy xuống tiến vào trong lòng Snape, nụ hôn nhẹ nhàng dừng ở khóe môi Snape, cảm thụ hương vị tanh nồng của mình, làm sâu sắc nụ hôn này, chia nhau hưởng thụ thứ trong miệng Snape thuộc về mình...

Harry vuốt ve xẹt qua xương quai xanh, bóp nhẹ hai điểm cứng rắn như đá sau đó là bằng phẳng buộc chặt bụng, cuối cùng ——một phát bắt được phân thân Snape, theo dòng nước một chút một chút chậm rãi xuống...

"Potter..." Snape cắn răng nhịn xuống rên rỉ vì khoái cảm, hô hấp dồn dập mà thanh âm thì khàn khàn đến mức Harry không nghe rõ hắn nói cái gì. Hắn nhẹ nhàng cắn vành tai mẫn cảm của Harry, một tay bắt được bàn tay không an phận, kéo ra sau lưng Harry, tay kia thì phối hợp dùng sức ôm lấy Harry, khiến cả người cậu trở mình xoay qua chỗ khác, ghé vào cạnh bồn tắm...

Tách hai chân thon dài, mạnh mẽ trắng nõn ra, Snape quỳ trong bồn tắm hai tay tách cặp mông, một ngón tay nương theo dòng nước ấm áp thuận lợi trượt vào...

"Ân..." Harry rên rỉ cảm nhận ngón tay Snape có chút thô bạo khai phá thân thể của mình, không khỏi nhô lên, thân thể trong nước đong đưa nhận ngón tay thứ hai xâm lấn... Sau đó là thêm một ngón...

Snape rút tay, thẳng lưng nhắm vào tiểu huyệt đã chuẩn bị tốt, tư ma làn da mẫn cảm bên cạnh tiểu huyệt một chút, dùng lực liền thật sâu chôn vào nơi nóng rực...

Khi bị xỏ xuyên Harry đột nhiên trừng lớn hai mắt, trong nháy mắt đó đau đớn cho cậu cảm giác bị xé nứt... Chìm đắm trong khoái cảm cậu không khống chế được lớn tiếng kêu lên lại kích thích Snape phía sau càng thêm hung mãnh ở trong thân thể của cậu trừu sáp luật động, một lần một lần càng thêm xâm nhập trong cơ thể dẻo dai, mềm mai của thiếu niên... Mà Snape nắm phân thân Harry một lần nữa cố gắng đứng lên theo tiết tấu trừu sáp xoa bóp...

Nhất thời Harry cảm giác mình thật là ứng một câu nói đau cũng khoái hoạt, ở Snape một lần lại một lần đập vào, cậu dần dần quên đau đớn, cả người đều chìm đắm trong khoái cảm một đợt một đợt sóng chen chúc mà đến...

"A ——!" Hai người đồng thời phát ra một tiếng gầm nhẹ, hai thân thể run rẩy cùng nhau cao triều...

... ...

Bên ngoài mới tỏa sáng, Harry đã bị đồng hồ sinh học nhiều năm dưỡng thành đúng giờ đánh thức. Harry mở hai mắt khô khốc vì mỏi mệt, có nháy mắt thậm chí không rõ mình rốt cuộc ở nơi nào.

Thẳng đến cảm nhận bên người tản ra nhiệt độ ấm áp, thân thể còn có thản nhiên dược thảo thơm ngát, Harry trừng lớn mắt.

Mình, thế nhưng thật sự cứ như vậy làm... Ách! Nghĩ như vậy cũng không phải là Harry hối hận. Chính là cậu chưa từng nghĩ đến mình cứ như vậy tự nhiên mà làm với một nam nhân. Coi như người nam nhân này là người mình yêu, là Snape, cậu cũng thật không ngờ, cậu thế nhưng sẽ như thế chìm đắm trong...

Cúi đầu thở dài một tiếng, Harry đưa tay nhẹ nhàng chụp lên mặt Snape. Vốn ngủ không sâu Snape cảm nhận được bàn tay mềm nhẹ sờ thì chậm rãi mở mắt ra.

"Potter..." Trong thanh âm còn mang theo một tia chưa hoàn toàn thanh tỉnh mơ hồ cùng khàn khàn, "Làm sao em ở..."

"Giáo sư cứ nói đi?" Harry cười động đậy thân thể muốn đổi tư thế kết quả lại hét thảm một tiếng, "Đau..."

Toàn thân đều đau, đau nhức, đau đớn, còn có phía sau nơi tư mật truyền đến xé rách đau đớn khiến cậu có chút khó chịu nổi. Harry cắn răng, hung hăng trừng Snape, "Lần sau, em muốn ở trên..."

Snape tao nhã nhíu mày, khóe môi chậm rãi khơi gợi tập quán trào phúng, hắn cao thấp đánh giá Harry sau đó mới mở miệng, "Lấy điều kiện hiện tại của em, ta cho rằng trong vài năm nữa, em không cần lo lắng vấn đề này." Hắn nói xong thật cẩn thận để tay Harry ra ngồi dậy.

Harry căm tức nhìn Snape ung dung đứng dậy, nhìn hắn mặc trường bào màu đen, ánh mắt luôn luôn đuổi theo hắn đi ra phòng ngủ, mới thấp giọng quát: "Đáng chết! Hôm nay em còn phải đi học đó! Toàn thân đau thành như vậy như thế nào..."

Harry còn chưa rống xong, Snape đã cầm mấy bình độc dược đi vào phòng ngủ.

"Khôi phục tinh thần, khôi phục thể lực." Snape đưa hai bình độc dược trong đó đưa cho Harry, nhìn thấy cậu uống hết mới cầm lấy một lọ đặt ở trên tủ đầu giường, lấy một chút vào lòng bàn tay sau đó một chút một chút nhẹ nhàng mát xa cho Harry.

Trải qua sáng sớm cơ hồ có thể xưng là ngọt ngào tra tấn mát xa sau, Harry cuối cùng thuận lợi xuống giường. Tuy rằng cả người còn có chút đau nhức bất quá đi bình thường hẳn là không có vấn đề gì .

"Như vậy gặp lại ở đại sảnh đường." Harry tạm biệt Snape sau đó mở cửa từ từ đi ra ngoài.

Cửa hầm vừa mới mở, Harry còn chưa kịp quay đầu lại cũng đã cảm giác phía sau có tiếng gió... có người đánh lén! Harry đột nhiên quay lại, bay lên hung ác cho một cước, tinh chuẩn dùng sức cố gắng đá vào ngực người đánh lén mình.

"Phanh!" Một tiếng vật nặng rơi xuống đất, sau đó là ——

"A ——!"

"Nga ——" hai tiếng kêu thảm thiết cơ hồ là đồng thời vang lên...

Đợi cho Harry cùng Sirius cùng vào đại sảnh đường Hogwarts, đại sảnh vốn náo nhiệt lập tức yên tĩnh trở lại. Ban đầu tất cả mọi người chính là nhìn Harry nhưng một lát sau, ánh mắt của bọn họ lại chuyển dời đến trên người Sirius.

Hai người đồng thời bị vài trăm người nhìn chăm chú, sắc mặt không thay đổi lập tức đi đến vị trí của mình. Sirius đi đến bàn giáo viên mà Harry thì đi đến bàn Gryffindor.

Harry chần chừ đứng ở trước chỗ không giữa Ron cùng Hermione, chần chừ chỉ chốc lát sau đó mới cắn răng, chịu phận bất hạnh ngồi xuống.

Trong nháy mắt, Hermione cùng Ron vốn liền khẩn trương theo dõi Harry phát hiện, biểu tình Harry trở nên rất kỳ quái. Giống như đang ẩn nhẫn cái gì đó.

Liên hệ phía trước tư thế đi đường có chút kỳ quái của Harry, Hermione lớn tiếng hút một hơi lạnh sau đó bưng kín miệng của mình.

Harry quay đầu nhìn đôi mắt Hermione tràn ngập khiếp sợ cùng không dám tin trừng mình, lần đầu tiên thống hận Hermione thông minh cùng mẫn tuệ.

"Hiện tại cái gì cũng đừng hỏi mình." Harry thấp giọng nói sau đó như không có việc gì lấy không ít đồ ăn, dưới ánh mắt mọi người hoặc là tò mò, hoặc là xem kĩ, thậm chí là ác ý đoán ăn bữa sáng chờ mong đã lâu —— cậu thật là đói bụng không nhẹ.

"Harry!" Mãi cho đến các buổi học đều chấm dứt, Hermione lập tức kéo Harry đi tới một phòng không, đồng hành tự nhiên còn có Draco cùng Ron. Hermione không xác định liếc hai người sau đó quay đầu nhìn Harry, "Cậu, hiện tại..."

Harry nhìn thấy thần sắc Hermione giãy dụa, nhẹ nhàng nhún vai nói : "Được rồi, có vấn đề gì cậu cứ hỏi đi?" Dù sao coi như cậu không nói, theo Hermione cùng Draco thông minh cũng tuyệt đối đoán được.

"Ron nói buổi sáng hôm nay rời giường cậu không ở trong phòng." Mấy người ngồi đối diện Harry, "Harry, đêm qua, có phải hay không... Có phải đi tìm Giáo sư Snape hay không?"

"Da!" Harry nhíu mày, nhìn thấy biểu tình phức tạp của Hermione thì cười, "Tốt lắm, Hermione không cần thử. Mình thẳng thắn cho cậu biết, buổi sáng hôm nay chuyện cậu đoán quả thật đã xảy ra."

"Đoán?" Ron khó hiểu nhìn Hermione lại một lần bịt miệng, Draco nhíu mày, , "Hermione, cậu đoán cái gì? Vì sao giống như chỉ có một mình mình không rõ?"

"Ngu ngốc, chẳng lẽ cậu không thể động động đầu của cậu sao Ron!" Hermione trừng Ron, "Harry đã thừa nhận đêm qua không ở phòng ngủ, vậy cậu cho rằng đã trải qua chuyện ngày hôm qua trong hồ, cậu ấy sẽ qua đêm ở nơi nào! Hơn nữa buổi sáng hôm nay tư thế đi của cậu ấy, chẳng lẽ cậu vẫn không rõ sao?"

"Cái, cái gì!" Ron lớn tiếng kêu lên, bắt lấy áo Harry, "Harry, Hermione, Hermione nói không phải là thật sự đi? Cậu, thế nhưng cùng..." Nói xong lời cuối cùng, chính cậu ta đều không nói được nữa, một lần nữa vô lực ngã ngồi trên ghế.

Harry thương hại nhìn Ron vẻ mặt bị đả kích lớn sau đó mới quay đầu nhìn Hermione một lần nữa khôi phục bình tĩnh đang muốn nói lại thôi.

"Được rồi, còn có vấn đề gì thì hỏi đi?" Harry cơ hồ là chịu phận bất hạnh nói bởi vì cậu hiểu được, coi như cậu không nói Hermione chỉ cần muốn cũng nhất định có biện pháp biết hết thảy.

"Cái kia, giáo sư Black, là sao? Vì sau cậu lại cùng thầy ấy đến đại sảnh đường, vành mắt đen, vì sao đi đường lại khập khiễng còn ôm ngực? Chẳng lẽ vì cậu cùng giáo sư Snape....?"

"Không." Harry cắt đứt Hermione, mặt không chút thay đổi nhìn khắp phòng, "Vành mắt đen là vì một đêm đều không ngủ, đi đường khập khiễng là vì thầy ấy muốn cố gắng xâm nhập hầm không thành công, tức giận đá cửa ngược lại bị thương đến chính mình..."

Dừng lại một chút, Harry nghiến răng nghiến lợi từ miệng cố nói ra đáp án cuối cùng.

"Thầy ấy ôm ngực vì nơi đó bị mình đá một cái!"

Đáng chết! Nếu không bởi vì Sirius đột nhiên từ phía sau bổ nhào qua, mình làm sao có thể sẽ theo bản năng phòng bị hơn nữa đá.

Kết quả, liền vì vậy theo bản năng phòng bị công kích khiến "Miệng vết thương" vốn không sai biệt lắm lại lần nữa vỡ ra!

Thời gian rất nhanh vào tháng 3, trải qua 1 2 tuần hoà hoãn xung đột sau, đại bộ phận không còn dùng ánh mắt khác thường nhìn Harry, cũng không ở sau lưng thảo luận quan hệ của cậu và Snape. Đương nhiên, cũng có một bộ phận nguyên nhân là Rita Skeeter ở tuần san mỹ nữ phát biểu đem toàn bộ lực chú ý hấp dẫn qua.

Vào buổi chiều thứ sáu lớp Độc Dược, bốn người ngồi mấy cái bàn phía sau. Thừa dịp Snape còn chưa tới Draco từ trong tay Pansy lấy qua một quyển tuần san mỹ nữ nhét vào trong tay Hermione, lạnh lùng nói: "Chính em xem đi, ta đã nói qua không cần dễ dàng trêu chọc bà cô Rita Skeeter."

Rita Skeeter trả thù quả nhiên là mãnh liệt, lần này tuy rằng cô ta không dám tìm Harry phiền phức nhưng là Hermione cùng Cedric vẫn bị cô ta tìm được, hơn nữa còn nhắc tới một vị dũng sĩ khác là Krum cũng từng mời Hermione tham gia vũ hội Giáng sinh.

"Cô ta làm sao mà biết được?" Hermione nhét tạp chí vào ngăn, một bên nghe Snape giảng những chỗ cần chú ý một bên thấp giọng hỏi.

"Biết cái gì?" Đôi mắt lam xám của Draco híp lại, cười, "Chẳng lẽ em thật sự làm tình dược?"

"Đừng choáng váng." Hermione quay đầu, liếc Draco, "Ta là nói cô ta làm sao có thể biết Krum từng mời qua ta. Khi anh ấy mời, chung quanh cũng không có người nào..."

Harry mẫn tuệ chú ý tới mắt Draco hiện lên một tia nguy hiểm quang mang. Trong lòng cậu mỉm cười bắt đầu cầu nguyện cho Krum ở trên bàn Slytherin dùng bữa.

Hi vọng, anh ta sẽ không thảm hại hơn Cedric.

Lúc sắp kết thúc tiết độc dược thì có một vị khách không mời mà đến —— Igor Karkaroff. Khi ông ta vuốt chòm râu dê trắng xóa tiến vào, Harry liền phát hiện, Karkaroff nhìn cậu sau đó mới đi tới cạnh Snape đang trừ Gryffindor do Hermione mang tuần san mỹ nữ.

"Snape, tôi có chuyện cần nói với anh. Rất trọng yếu, quan hệ đến...đến ..." Mắt Karkaroff tối tăm nhìn Harry sau đó mới nói, "Anh không cần luôn trốn tránh tôi."

"Tan học nói sau." Snape khẽ động khóe môi, cách Hermione liếc nhìn Harry, "Potter, nếu trò đã chậm chạp đến ngay cả quấy độc dược như thế nào cũng không biết, ta sẽ đề nghị trò buông tha cho độc dược khóa. Bằng không, ta sợ phòng học của ta sớm hay muộn sẽ bị trò hủy."

Harry hơi sững sờ sau đó ở Draco nhẹ giọng cười cúi đầu nhẹ nhàng quấy độc dược. Chính là, ở không có ai chú ý, trong đôi mắt được tóc che hiện lên một tia tối tăm —— cậu biết Karkaroff tại sao tới tìm Snape .

Chương 140

Trò chơi

Nhìn Harry cúi đầu nghiêm túc bắt đầu chế tạo độc dược, Snape mới bóp méo khóe môi một chút lập tức rời đi. Hắn không hề nhìn Karkaroff vẫn đứng ở góc mà là tiếp tục kéo trường bào màu đen tuần tra trong phòng học.

Mãi cho đến tan học, Karkaroff đều luôn luôn dùng ánh mắt lo lắng nhìn Snape. Harry chần chừ một chút rồi mới tiến lên giao tác phẩm cũng không phải quá thành công.

Trong khoảnh khắc đó, cậu và Snape dùng ánh mắt trao đổi một chút. Thấy Snape dùng ánh mắt tỏ vẻ không thành vấn đề, Harry mới cầm túi sách Hermione đưa tới và cùng những người khác đi ra phòng học.

"Bọn họ làm sao vậy Harry?" Ngay cả Ron chậm chạp đều nhìn ra Karkaroff cùng Snape khác thường. Harry ngẩng đầu nhìn phát hiện bọn họ đều lo lắng nhìn mình còn Draco thì có suy nghĩ gì đó.

"Gần nhất, Karkaroff giống như một mực tìm cơ hội muốn nói chuyện với Giáo sư Snape, bất quá Giáo sư Snape đều tránh đi." Draco nói, "Hơn nữa, lúc trước cha ta hình như cũng đi tìm giáo sư."

"Ngài Malfoy?" Harry nhíu mày, "Ông ấy tìm đến giáo sư, chuyện xảy ra khi nào?"

"Đại khái chính là một lần đi Hogsmeade. Chuyện của phụ thân ta biết cũng không nhiều." Draco thấp giọng nói: "Bất quá, theo một vài nội dung trong thư phụ thân gửi, thì phụ thân đang cùng giáo sư thư từ qua lại. Ta cảm thấy bọn họ như đang lo lắng một việc gì đó."

Harry trầm mặc đi, cậu đương nhiên biết nguyên nhân mấy ngày này cảm xúc Snape biến hóa. Thậm chí là Karkaroff dị thường, còn có Lucius Malfoy lo lắng, đều là vì cùng một vấn đề.

Chúa Tể Hắc Ám chậm rãi cường đại mang đến phản ứng, dấu hiệu trên cánh tay trái của Chúa Tể Hắc Ám một lần nữa hiện lên, hơn nữa càng ngày càng rõ ràng. Karkaroff sở dĩ đi tìm Snape chẳng qua là bởi vì ông ta cho rằng có

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net