Chương 18: Câu lạc bộ SM (hạ)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trì Tầm nhịn không được nhắm mắt lại.

Ghê tởm!

Biến thái!

Không phải người bình thường!

Trì Tầm nhận thức được, dùng loại phương thức bất bình đẳng không bình thường này để phát tiết dục vọng, so với cầm thú còn không bằng.

"Em nói rồi, đừng nhắm mắt, anh có phải muốn em cởi sạch anh không? Anh có phải cũng tưởng tượng bản thân giống như người tóc lam kia, bị tất cả mọi người nhìn thấy hết hay không?

Quý Nhiên Chu tâm tình đang rất tốt, cúi người ngồi xuống trước mặt Trì Tầm, nhẹ nhàng bóp phần căm lộ ra dưới lớp mặt nạ nửa mặt của đối phương, "Anh run cái gì."

Trì Tầm phát không ra tiếng, không thể động đậy, không thể trốn thoát, bị bắt mở to mắt.

Quý Nhiên Chu đợi trong chốc lát, rướn người hôn lên, cường thế mà trêu đùa đầu lưỡi vô lực ướt mềm của anh trai. Trì Tầm nhịn trong chốc lát, Quý Nhiên Chu nói, "Anh ơi, em cứng rồi."

Cũng may Quý Nhiên Chu cũng không tính tại đây làm gì Trì Tầm. Hắn bế anh trai vô lực của mình lên đưa lưng ngồi ở trong lòng ngực, đặt căm lên đầu vai Trì Tầm, một bàn tay gắt gao giam cầm eo y, một bàn tay không thành thật mà vói vào áo sơ mi lung tung xoa bóp vuốt ve.

Trì Tầm trừ bỏ đôi mắt thì những bộ phận khác đều không thể động đậy, chỉ có thể mặc hắn.

Y cưỡng bách chính mình đặt ánh mắt lên thanh niên tóc lam trên sân khấu để dời đi lực chú ý khỏi bàn tay đang làm loạn trên người mình.

Thanh niên kia phần cổ cùng tay vẫn bị trói buộc, nhưng hậu huyệt lại hoàn toàn bại lộ ở dưới ánh đèn. Người đàn ông mang măt nạ lấy một vật dụng gì đó từ chỗ nhân viên phục vụ, giẫm lên gáy thanh niên một cái ra lệnh, trong tiếng rên rỉ không rõ là đau hay sướng bị bắt nâng mông lên, địa phương khó mở miệng nhất bị buộc triển lãm trước tầm mắt người khác.

Mr. S nói gì đó với người phục vụ, người phục vụ lui ra, màn hình thật lớn ở phía sau bọn họ sáng lên, 4 cameras ở những vị trí bất đồng kéo dài từ cao xuống thấp.

Gã đàn ông cắm một cây dương vật giả thô to vào hậu huyệt thanh niên. Trên màn hình thật to chia làm bốn góc triển lãm toàn bộ tư thái dãy dụa của thanh niên.

"Cứu......!"

Đôi chân nhìn qua đã thấy đầy sức mạnh đạp lên đầu tóc ướt sũng mồ hôi của thanh niên, nghiêm khắc nói: "Ta cho phép em nói chuyện sao?"

Khi dương cụ bị cắm đến lút cán, Mr. S mới thu hồi chân đang dẫm lên đầu thanh niên, lại dùng một chân khác đá vào cặp mông run rẩy của cậu. Thanh niên nghiêng thân té ngã sau bỗng nhiên bắt đầu kịch liệt run rẩy, Mr. S lôi kéo dây xích lôi cậu hơi nhấc người dậy.

"Sướng rồi? Đúng là đồ đ* dâm."

Trì Tầm từ trên màn hình rõ ràng mà thấy được thanh niên kháng cự, chắc phải chừng một lúc lâu, cuối cùng dường như là hết hy vọng, nhỏ giọng nói: "Vâng... chủ nhân."

Thanh âm rất nhỏ, vẫn như cũ từ thiết bị khuếch âm truyền tới lỗ tai mỗi người.

Thanh niên lại bị bịt miệng bằng khẩu tác, chủ nhân cậu liên tục vuốt khuôn mặt xinh đẹp sũng mồ hôi, bỗng nhiên gã động thủ cởi bỏ dây xích cổ gắn dưới sàn cùng khóa tay phía sau, lôi kéo cậu bò sát quanh sân khấu cho mọi người thưởng thức, tư thế bò bốn chân như một sủng vật.

Trì Tầm không rõ thanh niên đang có suy nghĩ gì, đối phương khi thì biểu hiện ra giãy giụa mãnh liệt, khi thì lại lòng tràn đầy chờ mong mà nhìn chủ nhân. Thanh niên giống như cực kỳ khát vọng muốn tới gần háng người đàn ông, như thế ở đó giấu thứ gì có thể giải thoát cậu khỏi thống khổ vậy.

Thanh niên thong thả bò sát, nhắm mắt theo đuôi mà đi theo phía sau chủ nhân, ngửa đầu nhìn lên đối phương, đương nhiên này cũng một phần là do dây xích vòng cổ quá ngắn nên để không bị ngạt thở cậu chỉ đành ngửa cổ cao nhất có thể.

Thế nhưng thanh niên lại đang mỉm cười, một nụ cười rực rỡ, hoàn mỹ giống như một tác phẩm nghệ thuật.

Bời vì khẩu tắc, thanh niên không ngừng rơi nước bọt chảy dọc theo cằm, camera quay đặc tả cực kỳ rõ ràng. Thế nhưng cậu không cảm thấy xấu hổ khi không kiểm soát được tuyến nước bọt của mình, ngược lại rụt rè mà nhẫn nại dục vọng phía sau đang không ngừng bị kích thích, khuôn mặt khiến người kinh diễm ngẩng cao, như thể lãnh đạm mà coi rẻ mọi người.

Thanh niên thuận theo như vậy, trong mắt đong đầy ái mộ nhìn "Chủ nhân", giống như tất cả những giãy giụa vừa nãy chỉ là sự trêu đùa tình thú giữa hai người, dâm đãng thuận theo mới là bản năng chân chính của cậu.

Mr. S dừng lại, nửa ngồi xổm vuốt ve đầu thanh niên, ở bên tai cậu nhỏ giọng nói gì đó, không ai nghe rõ. Thanh niên run lên, ngay sau đó dưới háng bị một chân duỗi vào, gã đàn ông dùng giày da dẫm dẫm lên dương vật được quần da bao bọc của thanh niên.

Cậu thế mà cứng rồi.

Gã đàn ông bỗng nhiên kéo cánh tay thanh niên đẩy người nằm ngã xuống đất, cởi bỏ khóa kéo, loát khởi hành thân thanh niên, ngay khi dương vật trướng đại liền lấy một thanh niệu đạo tắc đâm thẳng vào vật nam tính trong tay.

Người xem dưới đài bỗng nhiên có người không kìm lòng nổi: "Được lắm! Lúc này mới giống bộ dáng của một sủng vật!"

Người đàn ông trên sân khấu quay đầu nhìn kẻ kia một cái, chung quanh thực an tĩnh.

Sau đó gã lại giúp thanh niên gỡ khẩu tắc xuống, thay một cái khẩu gông cưỡng chế mở miệng, ý vị nhục nhã mà nhẹ nhàng vỗ vỗ mặt cậu. Thanh niên bỗng nhiên bắt lấy cổ tay chủ nhân, xót thương mà lắc đầu khẩn cầu.

Nhưng chủ nhân cậu chỉ nói: "Ngoan."

Sau đó, gã lại trói hai tay thanh niên lại, nối với móc khóa ở vòng cổ, xong xuôi liền rời đi, lưu lại một mình thanh niên trên sân khấu.

Dẫn chương trình bước lên đài, "Kế tiếp chúng em sẽ chọn lựa 20 vị quan khách, mỗi vị sẽ được ở cùng H.S khoảng thời gian 5 phút tự do chơi đùa, lựa chọn thông qua đấu giá, chúng em sẽ bắt đầu ngay bây giờ"

Một người lại một người đưa ra giá trên trời, thanh niên ngồi quỳ ở trung tâm sân khấu, vẫn duy trì mỉm cười, nhưng trong ánh mắt lộ ra mờ mịt không rõ.

Người đầu tiên lên đài, đến người thứ hai, rồi người thứ ba, thứ tư... Thanh niên bị xé nát.

Trì Tầm nhìn cảnh tượng hoang dâm trước mắt, cảm thấy giống như mình đang nằm mơ.

Điểm mẫn cảm nào đó trước ngực bỗng tê rần, Quý Nhiên Chu cắn lỗ tai y, "Anh nè, anh có biết cậu ta trước kia là làm gì không?"

Biết Trì Tầm không thể nói thành tiếng, Quý Nhiên Chu liền tiếp tục tự quyết định.

"Cậu ta trước đây là một tiểu minh tinh rất nổi nha, nhưng lại đắc tội hai người. Một người là đại chủ nhân nơi này, một người khác là em trai của đại chủ nhân. Hơn nữa em nghe người em nói, một người trong đó đã rất yêu câu ta."

"Anh trai nếu buồn chán quá thì thử đoán xem, người đeo mặt nạ vừa rồi trên đài, là người anh, hay là người em đây?"

Đây là một câu hỏi khiến người sởn cả tóc gáy.

Trì Tầm cảm thấy thật thống khổ, Quý Nhiên Chu dẫn y tới nơi này mục đích đã đạt tới. Hắn đầu tiên là để y nhìn thấy thái độ thuần phục của thanh niên, rồi lại nói cho y biết cậu ta cũng giống y bị bắt lại, từ đó nói cho y hai việc:

Nếu muốn buộc y đi vào khuôn khổ nghe lời, so với tưởng tượng đơn giản hơn, cũng có rất nhiều thủ đoạn.

Sự nhẫn nại của Quý Nhiên Chu đối với y có hạn độ.

Một khi Trì Tầm chạm đến điểm mấu chốt của Quý Nhiên Chu, y liền có khả năng biến thành thanh niên tóc lam tiếp theo. Nếu một người bị phá hủy tất cả những gì mà bản thân từng sở hữu, mỗi ngày đều nhốt ở một chỗ, bị hiếp bức cùng nhục nhã, vậy thì có sa đọa thỏa hiệp hay không chỉ là vấn đề thời gian. Trì Tầm hoảng hốt nhìn lên sân khấu, như nhìn thấy chính mình trong tương lai. 

-----

p/s: huhu, thấy thương Trì Trì quá


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net